Ta Có Con Mắt Thấy Được Bản Chất Của Thế Gian
Phàm Là Nhân, một khách điếm cứ hơn một Tuế Nguyệt sẽ toạ trấn ngẫu nhiên một địa phương nào đó. Ban phát một loại dược liệu rồi biến mất, dược liệu này có thể cải tử hoàn sinh, xuyên việt giả, đạt được hệ thống, ngón tay vàng v.v...
Truyện kể về một đám bạn đã quyết định tự kết liễu đời mình bằng cách tham dự một buổi Event tự sát ngay tại Phàm Là Nhân tửu Quán.
Nhưng nhờ một câu nói rất bình thường của Y Nha Tử mà đã khiến cho hắn và Qua An xuyên không tới một Dị Thế Đại Lục.
Nơi này lấy Tinh Hoa làm chất dẫn để tu luyện và trở thành Tinh Thuật Sĩ
--------
Truyện có yếu tố tình cảm lâm li bi đát, có một chút sắc nhẹ, vì bản thân ta không thích khô khan, như thế thì chán lắm
Truyện này ta làm cho vui, chủ yếu thoả mãn cái đam mê viết truyện, cho nên đừng mong chờ gì nhé! Có thể ta sẽ drop mà thôi, ai biết được.
Ta cũng đọc chỉ mới 1, 2 bộ tu tiên đơn giản. Chủ yếu là vô địch lưu, bản thân còn rất mơ hồ đối với những thứ này, nhưng ta cảm thấy dần dần thích đọc truyện tiểu thuyết tiên hiệp hơn, thế là ta bắt đầu đọc. Ta đọc rồi ta lại rút exp, rồi ta lại bắt đầu tiếp tục ghi thêm chương cho truyện này.
Cứ thế... cứ thế, cho tới khi tay ta mỏi mệt, tâm trí ta ngủ vùi...
Ta mở mắt ra, lại thấy một bình luận. 1,2,3 lượt xem tăng lên, ta lại có hứng... và ta lại ghi tiếp... vòng tuần hoàn ấy cứ thế lặp đi lặp lại.
Mọi địa danh hoặc tên gọi đều là do tác giả tự nghĩ ra, nếu như có trùng hợp hoặc gây thù hằn tới chư vị đạo hữu thì cũng xin bỏ qua cho.
Cập nhật lần cuối: 01/30/2024
16 chương