"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Ngàn cân treo sợi tóc, ngày đính ước
ThuanhĐào nghe thấy giọng điệuhắntrêu chọc,khôngđứng đắn viết xuống lòng bàn tayhắn: Vậy ngươi lấy thân báo đápđi, hì hì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Biết nàngkhôngnóiđược còn hỏi nhiều vấn đề như vậy? ThuanhĐào mặt cười nhưng trong lòngkhôngcười bĩu môi, sau đóđiđến cạnh Tống Hàn Nho nânghắndậy, Tống Hàn Nho thấy cả người chợtnhẹđãbị nàng dễ dàng diu lên,hắnnhíu màynóibóng gió: “Nếu như hôm naykhôngphải có Ngưucônương tương trợ, bổn vương có lẽđãsớm c·h·ế·t ở nơi dã ngoại hoang vu, bổn vương nên báo đáp nàng thế nào đây?”
ThuanhĐàothậtthà chớp mắt mất lần… Tống Hàn Nho lúc này dịu dàng như nướcđangnhìn mình, dáng vẻ tươi cười bình tĩnh trấn định,hiệngiờ nàng nhận thức đượcmộtThất Vương gia hoàn toàn mới, so với ba chữ “người nhu nhược”thìkhôngcó chút liên quan nào cả.
...... ThuanhĐào nhìn những tử thi nằm trái nằm phải đầy đất bất chấp sợ hãi, chỉ biết người Tống Hàn Nhođãtrúng ba kiếm,khôngthể ngâm mình trong mưa. Lúc Tống Hàn Nho cho rằng Ngưu Tiểu Nữu định đỡhắndậy,thìthấy nàng hơi cúi người ôm ngang Tống Hàn Nho đứng dậy. Dù sao, cỡ gần trăm cân đối với nàng mànóicũng chẳng là gì. Mặc dù tư thế hơi ngược đời, nhưng Tống Hàn Nho thấy nàngkhôngchút biểu tình, hơi thởkhônggấp, rất thoải mái đặt mình xuống đống cỏ khô trong động,hắncười ra tiếng, trêu chọc: “Sức lựcthậtlớn, khụ khụ… haha…”
“......” Tống Hàn Nho sững sờ, lập tức thu lại ý đùa cợt: “Ta đồng ý”
Tống Hàn Nho giật mình, trầm tưmộtlát rồi nghiêm túc hỏi: “Chuyện này có thể giữ bí mật hộ bổn vương đượckhông?”khôngchờ ThuanhĐào hỏi tiếp,hắnđãung dung nằm xuống: “Hoàng hậu nhất địnhsẽkhôngngờ rằng ta có thể sống sót trở về, nhưng mà, chếtkhôngcó người đối chứng, Hoàng hậu càngkhôngchịu nhận tội…”hắnche lấpđivẻcôđơn, nở nụ cười với ThuanhĐào: “Bởi vìsựcố của bổn vương, mạng sốngđãvề với Hoàng tuyền, bổn vương chắc chắnsẽtìm công đạo cho Ngưu thị tiêu cục.”
Lúc này, Tống Hàn Nho bị thương vài chỗđãcảm thấy cực kỳ mỏi mệt, chiết phiến lại c*m v** ngực người kia rútkhôngra,hắncố gắng để bản thân thanh tỉnh, nhưng thân thể càng lúc càng lạnhkhônglàm theosựđiều khiển của trí óc… Chẳng lẽthậtsựphải bỏ mạng ở đây sao?
Đúng như Tống Hàn Nho suy tính, hai người bọn họ vừa ra khỏi cửa động,đãbị ba thích kháchđangchờ ngoài động bao vây, ba người này vô cùng ăn ý, vừa chớp mắtđãtự động xoay tròn theo hướng từ tây sang đông, nhìn bước chân nhìn vó vẻ mất trật tự mà biến hoá y như nhau, hiển nhiên làđangbày trận pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào liếc mắt nhìnhắn, tối hôm quakhôngbiết là ai ôm chặt nàng đến mức sống chếtkhôngbuông tay chứ, nàngkhôngnóithêm gì, “Roẹt…”mộttiếng giật được áohắnra… ThuanhĐào nhìn chăm chú lồng ngực rắn chắc củahắnmà ngẩn người, mặc quần áo vào đúng là nhìnkhôngrahắncường tráng thế này, miếng vải kia phải thêmmộtđoạn nữa mới đủ băng bó được.
...... Tống Hàn Nho nhìn miệng vết thương, ngực cùng cánh tay bị thương, mà chỗ bị thương nặng nhất làtrênđùi, mũi kiếm sắc lạnh đâm vào đùihắn.hắnsuy yếu nằm nghỉtrênđống cỏ, khẽ chớp lông mi, trong mắt đều là bóng dáng bận rộn của Ngưu Tiểu Nữu…côgáinàykhôngkhóckhôngnáo loạn mà vội vàng cầm máu chohắn, hôm nay nếukhôngcó ThuanhĐào ngăn lại trong phút chốc kia, có lẽhắnđãchết rồi.
Hai người còn lại chỉ ngơ ngác trong chốc lát, rồi hay người đồng thời công kích tới. Tống Hàn Nhomộttay nắm lấy tay Ngưu Tiểu Nữ,mộttay ngăn cảnsựcông kích của kẻ địch tất nhiênsẽcó trở ngại, sau khi nhận năm lần bảy lượt công kích, ngực cùng đùi đềuđãbị chémmộtkiếm.
ThuanhĐàođãbịmộtđám “huyết án” lung tung loạn xạ làm thần kinh căng thẳng, nàng chợt nhớ lại đoạn đối thoại giữa Tống Hàn Nho và thích khách, hình như là Hoàng hậu muốn mạng của Tống Hàn Nho… Nàng thấy hiếu kỳ viết chữ lên mặt đất hỏi thăm, hỏihắncó phải về đến Hoàng cungsẽđến hỏi tội Hoàng hậu.
Thích khách tay cầm bảo kiếm xông thẳng về phía Tống Hàn Nho, ThuanhĐàokhôngcần nghĩ ngợiđãchắn phía trước thân hình Tống Hàn Nhođanghôn mê. Thích khách mặc kệ, dù sao hai người này đều phải c·h·ế·t!…hắnđột nhiên vung bảo kiếm lên, bổ về phía ThuanhĐào, ThuanhĐào hai mắt nhắm chặt, vô thức giơ cổ tay lên chặn lại mũi kiếm, tay có thể mất, đầuthìkhôngthể bỏ!… Va chạm mạnh ma sát tạo ra tia lửa, nghe thấy “rắc rắc” vang lên, bảo kiếm trong tay thích kháchđãnứt thành hai đoạn,hắnlập tức ngây người đứng yên tại chỗ. Cổ tay Thu An Đào chặn đượcmộtkiếm rung lên bần bật… Đúng là trờikhôngtuyệt đường người, tên ngu ngốc nàyđãchém kiếm vào “Bắtyêucô” được chế tạo từ Thiên Sơn huyền thiết, so với bất cứ ai khác nàng đương nhiên biết thứ đồ chơi nàykhôngthể bị chém vỡ. Ngay lúc này, trước mắt bỗng dưng cómộtđiểm sáng bay qua, “A” sau khi hét thảmmộttiếng, tên thích khách cuối cùng ở giữa cắm còn cắmmộtám khínhỏ, gương mặt lập tứchiệnlên sắc tím, hay chân run rẩytrênmặt đất, sau đó ngửa hương lên trời, c·h·ế·t giữa trời mưa to. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Hàn Nho mặc dùkhôngphải lần đầu thấy sức lực của Ngưu Tiểu Nữu, nhưng nhìn thân hình nàngnhỏgầy, cổ taynhỏnhắn, rốt cuộc là sức lực kỳ quái này đến từ đâu? … “Nàng từnhỏđãcó sức lực như vậy? Hay là học được thần công nào đó?”
mộtbàn tay dịu dàng lướt qua gò má nàng,nhẹnhàng lauđinước mắt còn vươngtrênkhoé mắt… “Sợ hãi sao? Bổn vươngthậtsựcó lỗi.”
“Vừa rồi nàng sao ngăn đượcmộtkiế kia?” Tống Hàn Nho hồi tưởng lại cảnh kia, nhìn thấy mũi kiếm tiếp xúc với cổ tay nàng rồi nứt thành hai đoạn.
ThuanhĐào vừa băng bó chohắnvừa lắc đầu ý bảokhôngsao… Ba người tiêu sư bị c·h·ế·t kia mới là vô tội, vừa rồi mấy người còn cười cườinóinóichỉ chốc lát sauđãchết rồi, trong lòng bỗng dưng dâng lênsựsợ hãi.
Tống Hàn Nho nhìn thấymộtngườiđãxông tới, lập tức cầm chiết phiến b*n r* đao nhọn, đao vừa b*n r*, cắm thẳng vào ngực người đó. Tuy tên thích khách này bị đao nhọn đâm vào ngực, nhưng vẫn đè lại đau nhọn giống như cương thikhôngđể cho Tống Hàn Nho rút ra khỏi ngườihắn, sứ mệnh của thích khách là g·i·ế·t người, kể cả mình c·h·ế·t rồi cũng phải tạo được cơ hội cho đồng bọn.
ThuanhĐào nhìn bảo kiếm sáng loáng chỉ còn chốc lát nữa là bổ tới, sớmđãsợ tới mức hồn phi phách tán, lúc này nàng sợ hãi đến mức ngay cả khóc cũngkhôngnổi, lại cảm thấy thân thể Tống Hàn Nho khẽ nghiêng về phía sau dựa lên người nàng, ThuanhĐào cũng may là có sức lực lớn, vội vàng đẩy vai Tống Hàn Nho tránh đượcmộtkiếm, tên thích khách cuối cùng chỉ bị thươngnhẹthôi, nhưng lúc xuất hành sáu người giờ chỉ còn lạimộtmìnhhắn, trong lòng càng thêm căm tức cùng đau lòng, lúc này người trước mắthắnđãkhôngcòn là Thất Vương gia nữa, mà là kẻ thùkhôngthểkhônggiết!
ThuanhĐào túm lấy tay Tốn Hàn Nho, trốn ra phía sau, Tống Hàn Nho vỗnhẹvào tay nàng thay lời an ủi, nàng nuốt nước miếng khẽ gật đầu, giang hồ đúng làmộtchỗ quỷ quái gió tanh mưa máu xác c·h·ế·t đầy đất, Tiểu Diêm vương c·h·ế·t tiệt, dám đưa nàng đến cái triều đại loạn như vậy để chịu ngược chịu khổ.
Tống Hàn Nho quảthậtcố ý giấu diếm chuyện mình tập võ, Hoàng thành từtrênxuống dướikhôngai biếthắncó võ công, thậm chí ngay cả Hoàng thượng cũng chohắnlàmộtnhân sĩ nho nhã chỉ biết văn thơ. Mà chiết phiến (quạt xếp),mộtvật bất ly thân củahắn, nguyên nhân chính là trong đó có giấu diếm huyền cơ. Chiết phiến nhìn bề ngoài có vẻ bình thường, nhưng bên trong lại có ba cơ quan mật, thứ nhất, sáttrêncánh quạt cómộtlưỡi dao. Thứ hai, ba mươi đầu trúc trong quạt có giấu ba mươi cái phi tiêu có độc, lực b*n r* cực kỳ mạnh. Thứ ba, đuôi quạt có tua rua rủ xuống rất dài, nhưng trong đó lại làmộtthanh dao nhọn dài sáu tấc. Chiếc quạt “Tam diện tiễn nguyệt phiến” này là ám khí độc nhất vô nhịtrênthế gian, do sư phụ tặng cho Tống Hàn Nho rồi còn tận tay truyền thụ các sử dụng. Nhưng mà,hắnthậtsựkhôngbiết khinh công, lại càngkhônggiỏi cưỡi ngựa, bắn cung, chỉ học được từ sư phụ chút ít bề ngoài phòng thân mà thôi.
Ngay lúc này, ba người đó thấyđãđến thời cơ tốt, ba bảo kiếm sắc bén đồng loạt rút ra khỏi vỏ, ba mũi kiếm đều giương về phía trước, chuyển động nhanh chậm theo bước chân ba người, giữa trời mưa vung lên hình thành nên vệt sáng hình cánh quạt, bọt nước vừa mới chạm vào kiếmđãlập tức tung toé ra bốn phía, trong khoảnh khắc, binh khí trong tay ba người giống như tường đồng vách sắt bao vây giam cầm Tống Hàn Nho và ThuanhĐào trong đó.
Tống Hàn Nho sắc mặt ngưng trọngkhôngdám thả lỏng, ba người đó dùng trận pháp truyền thống, khimộtngười trong đó ra tay,thìhai người còn lạisẽán binh bất động giữ trận, mục đích chính làkhôngđể kẻ địch có cơ hội th* d*c cùng thoátđi.
ThuanhĐào quay lại nhìn Tống Hàn Nhomộttay che ngực, tay còn lại cầm “Tam diện tiễn nguyệt phiến”.hắnvừa dùng kế hoãn binh giả bộ ngất xỉu, chỉ là mượn sức lực của Ngưu Tiểu Nữu rút chiết phiếnđangcắmtrênngười c·h·ế·t ra, nhưng màkhôngngờ Ngưu Tiểu Nữu lại phấn đấu quên mình ngăn trở trước ngườihắn, mặc dù hành động này cực kỳ mạo hiểm, nhưng chỉ có như vậyhắnmới đủ thời gian phóng ám khí.
“khôngngờ làm nàng bị cuốn vào chuyện tranh giành Hoàng thất này,thậthổ thẹn.”
Bởi vì mưa quá lớn, làm cho tầm nhìn thấp, bên tai ThuanhĐào truyền đến tiếng đánh nhau ồn ào có vẻ rất “náo nhiệt”, đao kiếmkhôngcó mắt, nàng vừa tránh né lung tung vừa bước theo bước chân Tống Hàn Nho. Khoảng cách gần như thế, Tống Hàn Nhokhôngthể khởi động phi tiêu độc. Cho nên, Tống Hàn Nho đành tạm thời phòng ngự chờ thời cơ tốt đến, lúchắnđangcố thủ trong trận pháp,thìmộtngười trong đó xuất kích, thanh kiếm thứ haiđãchém vào tayhắnlàm bị thương, máu tươi hoà cùng nước mưa chảy từ ống tay áo xuống… ThuanhĐào hét lênmộttiếng, vội vàng móc khăn tay buộc lêntrêncánh tay Tống Hàn Nho để cầm máu, Tống Hàn Nho lại còn rảnh rỗi nở nụ cười với nàng, sau đó quay ngườiđãthay đổi toàn bộ, rơi vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.hắngiả bộ yếu thế lùi lại hai bước, nhưngmộtđiểm có lợi là, kẻ địch còn chưa hiểu hết về vũ khí củahắnlà chiết phiến, lập tứcmộtngười nằm lăn xuống đất,trêncổ cómộtđường kẻ tinh tế, Tống Hàn Nhođãđánhmộtchiêu trí mạng cắt cổ người này.
Tống Hàn Nho ừmmộttiếng, nghe thấy “ầm”mộttiếng, ThuanhĐàođãđẩy hòm gỗ nặng mấy trăm cân xuống đất, nàng cười cười, cũng may mình đủ khoẻ.
Tống Hàn Nho cũng có nhiều hiểu biết về võ công, trận pháp, nhưng chỉ là lý luận suông thôi, chưa bao giờ dùng vào thực tế, nhưng có thể nhìn ra ba người nàyđangbày kiếm trận gì đó, mặc dù xoay tròn rất chậm, nhưng ánh mắt sắc như kiếm, nếu mạo hiểm đẩy Ngưu Tiểu Nữu ra khỏi trận có lẽsẽbị nguy hiểm.
“......” ThuanhĐào khoé miệng giật giật, nhìnkhôngra, bạn hữu này còn có khiếu “hài hước”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Hàn Nho cố gắng ngồi dậy,rõràng là đau đếnkhôngchịu đựng được mà vẫn mở miệng an ủi: “Bổn cươngkhôngsao, chỉ bị mấy vết thươngnhẹ, đợi hết mưa rồi lập tức quay về Hoàng thành.”
“......” ThuanhĐào thấyhắncả người đầy máu lại ướt đẫm, vội vàng xémộtmảnh váy lót màu trắng trong túi đồ mang theo, sau đó cẩn thận cở từng lớp áo ngoài ẩm ướt giúphắn, ThuanhĐào chỉ nghĩ cứu người quan trọng hơn, nhưng Tống Hàn Nho lại cảm thấy xấu hổ,hắnnhăn nhó vội vàng túm lại cổ áo: “Để ta tự cởi…” (đọc tại Qidian-VP.com)
nóikhôngsợ hãithìlànóidối, sinh ra ở niên đại hoà bình, phải nhìn những cảnh kinh hãi thế này, lại còn nhìn liên tiếp hai lần, trong lòng nàng cảm xúc lẫn lộn, quay đầu nước mặt yên lặng rơi xuống, vì những người bất hạnh bị c·h·ế·t, vì những người may mắn sống sót.
ThuanhĐào yên lặng gật đầu, đứng dậy ngồi ở cửa động nhìn trời mưa… Mưa nhưmộtbức rèm che ở cửa độngkhôngmuốn ngớt, gió lạnh thổi tới thành tiếng gào thét thê luơng, nếu quảthậtcó thể còn sống trở về, nàngsẽkhôngmuốn bước ra Hoàng thành nửa bước, cuộc sống giang hồ quá nguy hiểm.
ThuanhĐào nhớ lại hôm gặp mặt lần đầu tiên, vị huynh đài này còn phải sai người tìm thang rồi mới bò chậm rì rì từ mái hiên xuống, so vớisựtỉnh táo nhạy bén ngày hôm nay,mộtmãnh tướng g·i·ế·t ngườikhôngchớp mắt đúng là khác nhaumộttrờimộtvực, nàng tự vỗ mặt mình, đâykhôngphải là ác mộng đó chứ?
ThuanhĐào vội vàng cheđi“Bắtyêucô”… Nhớ tới Mộ Giai Nam, tên kia vào trong cung mượn gió bẻ măng lấy được thứ đồ chơikhôngngờ lại cứu nàngmộtmạng, đúng là làm người khác dở khóc dở cười.
Ngay lúc nàngkhôngbiết phải trả lời thế nào, mưa lại ngớt dần, ThuanhĐào mượn cơ hội chạy ra khỏi động, dắt xe ngựa của tiêu cục qua, chỉ chỉ vào hòm gỗtrênxe, hỏi Tống Hàn Nho có thể vứt thứ nàyđiko.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.