Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 18: Bắt không được nam nhân, tìm bà mối

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Bắt không được nam nhân, tìm bà mối


“Nga? Bị trộm mất cái gì?”

khôngphải bà mốikhôngnhận vụ làm mối này sao? ThuanhĐào trong lòng nghi hoặc, ngước nhìn Ngưu Đại Ngưuđangkhoa tay múa chân, đuôi lông mày nhếch lên vui vẻ,khôngđầukhôngđuôinóimộtcâu: “Thất, quản gia Thất vương phủ mới vừađi!”

——

ThuanhĐào quảthậtrất đói, vừa định ngồi xuống ăn,thìnhớ lại hình như Tống Hàn Nho cũng chưa ăn cơm, cho nên nàng múc chohắnmộtchén cơm trắng, bỏ đồ ăn lên mang đến bên giường, Tống Hàn Nho giờ phút nàythậtsựănkhôngnổi, nhưng nghĩ tớisựquan tâm của Ngưu Nữu Nữu,hắncố gắng ngồi dậy, vừa đưa tay nhận bát cơm, liền nghe thấy dưới giường truyền đếnmộttrậnâmthanh “Xèo xèo”,hắncả người run lên, nhất thời hất cả bát cơm xuống đất, mà con chuộtnhỏdưới giường ngửi được mùi đồ ăn, liền tốp năm tốp ba theo dưới giườngđira kiếm ăn… Tống Hàn Nho mâu trung cả kinh, cũngkhôngnhớtrênngười mình có vết thương, nhanh chóngmộttay túm lấy ThuanhĐào kéo lên giường,hắndở khóc dở cười ôm ThuanhĐào: “… Vì sao nơi nào cũng gặp bọn chuột đáng ghét này chứ…”

Tống Hàn Nho chỉ cườikhôngnóigì, tóm lạihắnđãhạ quyết tâm muốn cưới Ngưu Nữu Nữu chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

“Tứ vương phủ bị mất trộm, các ngươi biếtkhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“…” ThuanhĐào lưng cứng đờ, ngoái đầu nhìn lại thè lưỡi vớihắn, sau đó quay đầu tiếp tụcđi.

“Có bắt được đạo tặckhông?”

Tống Hàn Nhokhônghiểu nàng làm như vậy là có ý gì,hắncứ nghĩcônương nhà người ta xấu hổ cho nên chỉ mím môi cười, cũngkhôngtiếp tục hỏi nữa.hắnvốn có ý định cưới Ngưu Nữu Nữu, mà sau khi trãi qua hoạn nạn lần này,hắncàng kiên quyết hơn với ý định của mình.

“Tứ hoàng tử là con ruột của Hoàng hậu, chắc làkhôngcó vấn đề gì đâu.”

ThuanhĐào quay đầu nhìn về phíahắn, thấyhắnquần áo đầy máu,khôngkhỏinóithầm trong lòngkhôngđượcthìcũng phảiđia, nếukhôngbạn hữusẽmất máu quá nhiều mà bỏ mạng nha.

Hai người bọn họ cuối cùng cũng về đến cửa thành, quan binh trấn thủ cửa thành liếc mắtmộtcái liền nhận ra Thất vương gia bị thương, liền phô trương thanh thế, hô to gọinhỏkhiêng cỗ kiệu nhanh chóng chạy về Thất vương phủ, khiến cho Tống Hàn Nho chưa kịpnóilời từ biệt với Ngưu Nữu Nữuthìđãbị mangđi.

“…” ThuanhĐào mắt trợn trắng,thậtsựcàng bôi càng đen nha, thàkhônggiải thíchthìhơn.

“khôngbắt được, Tứ vương phủ đề phòng nghiêm ngặt, vậy mà ngay cả bóng dáng đạo tặc cũngkhôngnhìn thấy…”

Chương 18: Bắt không được nam nhân, tìm bà mối

… …

“…” Ngưu Đại Ngưu híp mắt đôi mắt mờ mờ nhìn tờ giấy, lại nhìn sang nữ nhi nhà mình, tuy là diện mạokhôngtệ, nhưng nam nhân thựcsựdám cưới nữ nhi nhà mìnhthìđúng làkhôngnhiều lắm,hắncũngkhôngbiết phải làm sao để dẹp bớt những lời đồn đại bên ngoài,nóicái gì mà Ngưu Nữu Nữu tính tình táo bạo, điêu ngoa tùy hứng… Ngưu Đại Ngưumộttiếng thở dài, nữ nhi đến naykhônggả ra được đều dohắnmiệng lưỡi vô dụng nha: “… Nữu Nữu a, điều kiện này hình như có chút khó khăn, nhưng chasẽlàm hết sức cho con.”

“Khụ khụ! …” Ngưu Đại Ngưu bất đắc dĩ nhắm mắt lại, tay giơ lên xua đuổinói: “khôngcó quy củ gì hết! Ba người khiêngkhôngnổithìtìm nhiều người cùng nhau khiêng,khôngthấy trong phòng có khách quý sao?”

Bất quá, tuy trong lòng suy nghĩ như vậy, nàng vẫnkhôngtự chủ được mà hai tay gắt gao nắm lại, trong lòng có chút lo lắng… Vạn nhấthắnbị bắt tồi vị giếtthìđúng là có tiền cũngkhôngthể xài, vì sốngkhôngthể mang theothìchết càngkhôngthể mang theo tiền, có cần phải mạo hiểm tính mạng như vậykhôngchứ?

ThuanhĐào trong lòng nổi bão,âmthầm nguyền rủa, lên án mạnh mẽ tiểu Diêm Vươngđãan bài nàng xuyên qua. Đám người Tiêu sư giả vờ nhưkhôngthấy gì, vừa làm việc vànóichuyện phiếm.

Ngưu Đại Ngưu qua lời kể ngắn gọn của ThuanhĐào đại khái cũng biết được chân tướngsựviệc,hắnkhôngkhỏi hoảng hốtmộtphen, saumộtlúc sợ hãi mới v**t v* nữ nhi: “Cha nếu biết chuyếnđinày nhiều nguy hiểm như vậythìtuyệt đốisẽkhôngcho conđi,khôngngờ đám sơn tặc lại to gan đến thế!”hắncuôi đầunhỏgiọng dò hỏi: “Có phải đám người Mộ Giai Nam làm Thất vương gia bị thươngkhông?”

ThuanhĐào khóe mắt mở to, nàngthậtlâu mới tiêu hóa… Tống Hàn Nhothậtsựmuốn cưới mình sao? Nàng mặc dù biết Ngưu Đại Ngưu chỉ cómộtnữ nhi, nhưngthậtsựkhó có thể tin người mà Thất vương gia muốn cưới là nàng nha…

Ngưu Đại Ngưu kéo ThuanhĐào sang bên cạnh vài bước, tay mạnh mẽ đặttrênlưng nàng cười ha ha: “Lão quản gia mời cha ngày mai đến Thất vương phủ, để bàn chuyện đón dâu, Thất vương đúng là biết lễ nghĩa nha, cố ý dặn dò quản gianóivới chamộttiếng, vốn là muốn đích thân đến Ngưu tiêu cục để bàn việc cầu thân, nhưngtrênngười vẫnđangbị thương nênkhôngtiệnđilại, ha ha ha —— “

Ngưu Đại Ngưu nhăn đôi mày kiếm nhìn nữ nhi nhà mìnhđanghậm hựcđira ngoài… ThuanhĐào vừađivừa vén tay áo lên,điđến bên đống binh khí, dùng lực lôi kéo đống binh khí cồng kềnh némđimộtthước, ba gã tiêu sư nhìn thấy đại tiểu thư vẻ mặt tức giận, chỉ biết xấu hổ đứngmộtbên hùa theo vỗ tay… ThuanhĐào cảm thấy khó chịu, đúng là thối bà mối đó có mắtkhôngtròng mà, dám xem nàng nhưmộtloại hàng hoá ứ đọng? Gì chứ, ai cưới được nàngthìngười đó rất có phúc đó!khôngbiết giá trị của nữ công Đại lực nàng sao?

Nữu Nữu? … ThuanhĐào hítmộtngụm khí lạnh, làm gì mà gọi thân thiết như vậy chứ, Tống Hàn Nhonóivậy là có ý gì?

mộtlúc lâu sau, nàng đem xe ngựa đến trướcmộtkhách đ**m, tiểu nhị giống như thường xuyên gặp việc nhìn thấy những khách nhân bị thương, cho nên nhanh chóng sắp xếp phòng, mang cơm vào tận phòng, rửa sạch miệng vết thương, mời đại phu xem bệnh tất cả đều phục vụthậtchu đáo.

ThuanhĐào nhìn chăm chúmộtđoàn bận rộn, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, nàng lê lết thân thể mệt mỏiđivề Ngưu thị tiêu cục,mộtđường vô tình,mộttrận hỗn loạn này chắc là có thể buông xuống được rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐào hiên ngang lẫm liệt dang hai tay ra che trước người Tống Hàn Nho, khóe mắt giật giật, hình tượng oai phong lẫm liệt của Tống Hàn Nho trong lòng nàng nhanh chóng bị hủy hoại chỉ trong chốc lát,hắnthậtlà buồn cười, g·i·ế·t người cònkhôngsợ, nhưng đối diện với mấy con chuộtnhỏnày lại sợ hãi thành như vậy?

Làm vợnhỏ? … ThuanhĐào trong lòng chỉmộtsuy nghĩ, Tống Hàn Nho năm nay hai mươi sáu tuổi,thìchắc chắcđãcó vợ có con, nàng hơi hơi nhíu mi, trong nhàhắntám phần là nuôi tám, mười bà vợnhỏ, gả chohắncó thể haykhôngsẽnguy hiểm nha, Thất vương phủ này là ổ quỷ nên tránh càng xa càng tốt nha! … ThuanhĐào bỗng nhiên nghĩ đến chân tướng “Tàn khốc”, liền theo quán tính mãnh liệt lắc đầu cự tuyệt,khônglấykhônglấy chồng, nàng tuykhônglà hoàng hoa khuê nữ cũngkhôngthề chịu thiệt thòi, chẳng những phải hầu hạ Thất vương gia, cận kề cái c·h·ế·t mà còn phải thayhắndẹp bỏ đám rắn rết trong phủ. Tống Hàn Nho khẳng định rất coi trọng nàng,hắnnghĩ nàngsẽkhôngsợ các loại tiểu s·ú·c sinh này, nàng cũngkhôngphải là thuốc diệt trùng nha!

Đường núi gập ghềnh, Tống Hàn Nhotrênxe bị xóc nảy phun ramộtngụm máu,hắnlau cái trán đổ mồ hôi: “Đến chân núi phía trước ngừng lại nghỉmộtchútđi, bổn vương có chút khó chịu…”

………….

Bà mối đối với việc ThuanhĐào xóa bỏ vết sẹotrênkhuôn mặt cảm thấy rất vừa lòng, vừa định mở miệng hỏimộtvài việc,thìbên ngoài liền truyền vàomộttiếng kêu lớn: “Nữu Nữu, làm phiềncôgiúp chúng tôi đem số binh khí này vào nhà, chúng tôi ba người khiêng nhưng vẫnkhôngnổi nè.”

ThuanhĐàokhôngngừng thúc ngựađivề phía trước, vì muốn nhanh chóng đến Hoàng thành, nàng dùng sức dắt cương ngựađitrước, nhìn vào có cảm giác nhưkhôngphải ngựa tựđimà do nàng kéođivậy.

ThuanhĐàokhôngcho là đúng nghiêng đầu cười, đây là lí do thoái thác Tống Hàn Nho chuẩn bị cho nàng, còn ngàn vạn lần dặn dòkhôngthể để lộ ra việchắncó võ công.

“…” Chỉ vậy thôi, có cần phải vui vẻ như vậykhông? ThuanhĐào nhẫn nại chờ Ngưu Đại Ngưunóitiếp câu thứ hai.

Tuynóicông việc áp tiêu là phải sốngtrênđầu tên mũi giáo, nhưng Ngưu Đại Ngưu tự nhiên bị tổn thất ba gã tiêu sưthìtrong lòng cũng cảm thấykhôngvui, bất quá nữ nhi nhà mình cùng Thất vương giakhôngxảy ra việc gìthìcũng là may mắn rồi,hắntrong lòng còn sợ hãi vỗ vỗ mu bàn tay của ThuanhĐào, giống như muốn an ủi nàng mọi việcđãqua rồi…”Nữu Nữu a, cha vốn muốn giữ con ở bên ngươi thêm vài năm nữa, nhưng cha cũngđãlớn tuổi cũngkhôngthể chăm sóc con cả đời, sớm hay muộn gì con cũng phải lập gia đình, giúp chồng dạy con trãi qua cuộc bình thường, cho nên ngày mai cha mời bà mối tới, tìm cho conmộtnam nhân tốt, con thấy đượckhông?”

Buổi trưa ngày hôm sau

Ngày thứ hai

“Thanh kiếm kia rất quý nha,trênthân kiếm được khảm 108 mảnh phỉ thúy cực phẩm, là vật vô giá đó.”

“Nghenóilà bảo kiếm do Hoàng Thượng ngự ban, vì việc này mà Hoàng Thượng rất tức giận.”

Trong khi nàng cònđanglo lắng suy nghĩ cho Mộ Giai NamthìNgưu Đại Ngưu bỗng nhiên kích động chạy tới gần nàng: “Nữu Nữu, nửa đời sau của con tìm được rồi, ha ha, ông trời đúng là có mắt nha, haha ——” biểu tình giống nhưmộtngườiyêutiền gặp đượcmộtbao to tiền bạc vậy.

“Nữu Nữu, bổn vương cam đoansẽđối xử tốt với nàng.”hắnxoay người lại nằm trở vểtrêngối, trước khiđivào giấc ngủ liền phun ramộtcâu như vậy.

Từ việc con hổ Đậu Hoa bị thương, Ngưu Đại Ngưu từng gặp mặt Thất vương gia Tống Hàn Nhomộtlần, thông qua việc tấn ngẫu vài câu,hắncho rằng người này làm người chính trực, nhã nhặn có lễ nghĩa, cũng thích hợp với những điều kiện khó khăn mà nữ nhi mình đưa ra, cho nênkhôngnghĩ rằng nữ nhi lại quyết tuyệt như vậy: “Con còn lo lắng cái gì… Này? … Nữu Nữu conđiđâu vậy,thậtlàm người cha này lo lắng nha…” Lão nhân lờinóiphiền muộn vọng theo, mà ThuanhĐào khoát tay chặn lại, chânđãnhanh chóngđikhỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngưu Đại Ngưu vuốt vuốt chòm râu bạc trắng liềnnói: “Cũng may con công phu tốt cho nên mới gặp dữ hóa lành, bình an trở về là tốt rồi.”

ThuanhĐào tỏ ra vẻ nhu thuận cười cười, taynhẹnhàng vỗ vỗ bả vai Ngưu Đại Ngưu, sau mới pháthiệnbả vai Ngưu Đại Ngưu nghiêng xuống như bị lệch, nàng nhất thời rút tay về, ai màkhôngthích làm tiểu nữ nhi yếu đuối, nhu tình như nước chứ, có sức mạnh làm chi,thậtlà vướng chân vướng tay.

Tống Hàn Nho não giật giật,thậtcẩn thận nhìn về phía dưới giường, xác định con chuộtđãđirồi, mới thả lỏng tâm tình mà buông tay, nhưng tay vừa buông ramộtchút lại đem ThuanhĐào ôm trở lại… ThuanhĐào choáng váng nghiêng ngườiđi, cánh môi nhất thời chạm vàotrênđôi môiđangmở ra, nàng theo bản năng muốn né tránh, lại bịmộtbàn tay to kiềm chế sau ót, ThuanhĐào trừng mắt nhìn…thìrakhôngphải ngoài ý muốn, bất quá Tống Hàn Nho muốn báo ân cũngkhôngcần phải làm như vậyđi?

Ngưu Đại Ngưu quả nhiênnóiđượcthìlàm được, ngày hôm sauhắnliền mời bà mối đến, ThuanhĐào tỏ ra dáng vẻ mảnh mai đứng im lặng dưới sụ quan sát của bà mối.

Tống Hàn Nho thấy nàngkhôngcó ý định phản kháng hay ra tay đánhhắncho nên liền lớn mật,mộttay dọc theo thắt lưng nàngđilên, hơn nữamộtcánh tay cư nhiên đặt trước ngực nàng tỏ vẻ tùy ý mà di động. Môi cùng môi đụng chạmkhôngkhỏi phát ra vài phần ái muội, khihắnđầu lưỡi còn vương mùi thuốc Đông y xâm nhập vào cánh môi mềm mại của nàng…”Ách…” Tống Hàn Nhomộttiếng kêu lên đau đớn,khôngtự giác che miệng vết thương, Ngưu Nữu Nữu ra taythậtmạnh nha.

Đợi cho đội chuộtnhỏăn uống no đủđãrờiđinhưng Tống Hàn Nho vẫn ôm ThuanhĐàokhôngbuông tay, ThuanhĐào vốnđangđói còn bịhắngắt gao ôm như vậy, nàng giãy dụa ý bảohắnnhanh buông tay, lão nương muốn ăn cơm a!

ThuanhĐào trước mắt sáng ngời, liên tục gật đầu, nàng lấy giấy bút ra liệt kêmộtloạt tiêu chuẩn đối với người chồng tương lai: có tiền có thế tuổi phải còn trẻ, vừa trung thực vừaanhtuấn, danh tiếng tốt, quan hệ rộng, ngoan ngoãn phục tùng vàkhôngngược đãi vợ.

ThuanhĐào vội nhảy người lên,mộttay chống nạnhmộttay chỉ vàohắn, trong mắt xẹt quamộttia tức giận, nàng xemtrêntivi thấy tất cả hoàng tộc đều giống như vậy, coi trọng người cung nữ nào liền mang người ta lên giường làm loạn, có khi tâm tình tốtsẽđược phong cái gọi là danh phận, nếu chỉ là vui đùathìsau khi chiếm hết tiện nghisẽtiếp tục để người ta làm nô tài hầu hạ, cây có vỏ con người cũng có mặt mũi, nàng còn muốn giữ thanh danh tốt để lập gia đình nha, sao có thể cùng tên xú nam nhân này làm chuyện ái muội như vậy chứ!

Bà mối ngón tay dừng ở giữakhôngtrung, giả vờ nhưđanguống trà, cảm xúc biến đổi chậm rãi đứng lên: “Ngưu tiêu đầu,khôngphải lão bà tử takhôngmuốn nhận mối làm ăn này, mà vì Ngưu đại tiểu thư tính tình táo bạo, sức mạnh như thần việc này toàn thành đều biết, ngài nên mời cao nhân khácthìhơn.”nóixong, bà mối lắc lắc cái mông béođira cửa, bà mối này ở trong thành cũng có chút danh tiếng, hễ bà làm mối cho đôi nàothìđôi đó nhất địnhsẽthànhmộtđôi, bà mối dù ham tiền nhưng cũng phải suy nghĩ lại, Ngưu Nữu Nữ cũngkhôngphải là người bình thường, cũngkhôngthể vì ham ngân lượng mà đánh cược cả danh hiệu nhiều năm của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐào thừa dịp Tống Hàn Nhođangtrị thương mà chạyđitắm rửa, đợi sau khi mặc y phục hoàn chỉnh liềnđivào phòng củahắn, Tống Hàn Nho nằm trền giường cả người quấn đầy băng, thấy nàngđãtắm sạchsẽliềnnhẹcười: “Đúng lúc cơm mới đem đến, còn nóng nàng mau ănđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐàođanguống trà liền bị nghẹn lại, liền nhanh chóng lắc đầu, nàng vì muốn giúp Tống Hàn Nho giữ bí mật, nênnóilà do bọn sơn tặc khác làm bị thương, việc nàykhôngliên quan đến Mộ Giai Nam.

“Ừ ân! Muốn cưới nữ nhi Ngưu Nữu Nữu của Ngưu Đại Ngưu!” Ngưu Đại Ngưu gật đầu như giã tỏi, nhưng sau đó rất nhanh liền thở dài: “Nhưng mà cómộtchút làm chakhôngvừa lòng, đó là bảo bối của ta chỉ có thể làm thiếp trong Thất vương phù, trước mặt lão quản gia cha chưa tỏ thái độ gì, vì còn phải hỏi ý kiến của conthìmới quyết định…”

Đợi đến khi mưa tạnh, ThuanhĐàokhôngthuần thục lắm dắt cương ngựa quay lại đường cũ màđi, Tống Hàn Nho bị trọng thương nằmtrênxe tiêu,hắnngẩng đầu lên nhìn chăm chú bóng dáng của nàng… Đột nhiênhắnmở miệng hỏi: “Nàng đúng là đồng ý gả cho bổn vương sao?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Bắt không được nam nhân, tìm bà mối