"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Không thể ra tay đánh người tươi cười
Tống Hàn Nho giờ phút nàyđangở trong hoa viên xem sách, nghe được nô tài ngoài viện ồn ào tranh cãi,hắnhơi hơi nhíu mi buông sách xuống, lệng tỳ nữ bên cạnh ra ngoài tìm hiểu nguyên nhân. Tỳ nữ còn chưađira đến cửa việnđãnhìnmộttên nô tài ngã vào trong viện, sau đó lại phát raâmthanh v*t c*ng đánh lên vách tường, tỳ nữ kinh hômộttiếng thấyrõngười “Đại khai sát giới” (hắc phong: c·h·ế·t cười, đại khai sát giới, haha), bọn nô tài tự nhiênkhôngdám bất kính với Ngưu Nữu Nữu, tỳ nữ lui về phía sau: “Thất vương gia, là Ngưucônương đến đây…”
Buổi trưa ngày hôm sau, tuy bầu trời trong xanh, ánh nắng chan hòa nhưngkhôngthích hợp với tâm tình của Ngưu Đại Ngưumộtchút nào.hắnnhư đứngtrênđống lửa, ngồitrênđống thanđivào trong đại sảnh của Thất vương phủ, tối hôm quahắndùng hết nước miếng để khuyên bảo nữ nhi hồi tâm chuyển ý, nhưng vẫnkhôngthay đổi được quyết định của Ngưu Nữu Nữu,khôngchỉ như thế, nữ nhi còn đập vỡ cái bàn trừng mắt kiên quyếtkhôngchịu gả cho tên thê thiếp thành đàn Tống Hàn Nho kia.
Trong lúc nàng vừa kéo mãn dây cung b*n r*, Ngưu Đại Ngưu đột nhiên chắn trước người nàng, Ngưu Nữu Nữu sửng sốt vội vàng buông cung tên xuống, nhìn Ngưu Đại Ngưu, dùng ánh mắt chỉ trích lão nhân ngườikhôngmuốn sống nữa a?
Tống Hàn Nho cườinhẹ, Ngưu tiêu đầu đối với Ngưu Nữu Nữu tràn đầy tìnhyêuthương, kỳthậtđều Ngưu Đại Ngưu băn khoăn là thường tình, ông e sợ cho hoàng tộc xem thường dân chúng bình thường, bất quá phải nghĩ lại đến cuối cùng ai khi dễ ai còn chưa biết chừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
※※ ※
Ngưu đại ngưu đầu tiên là sửng sốt,khôngbiết là do mình xemnhẹthành ý của Tống Hàn Nho, hay là xemnhẹmị lực của nữ nhi nhà mình. Giờ phút nàyhắnthậtsựlà đâm lao phải theo lao, Thất vương giađãnóivậythìcũng phải để cho người tamộtchút mặt mũi chứ? … Xem ra chỉ còn cách đem quyền phụ thân ra mà bắt nữ nhi bảo bối lập gia đình thôi, chỉ hi vọng Tống Hàn Nho giữ lời hứa, nếukhôngcho dùhắnlà hoàng thân quốc thích hay là Thiên vương Lão Tử,thìông cũng lều cái mạng già mà đòi công đạo cho nữ nhi…”Nếu Thất vương giađãquyết định như vậy,thìviệc này… Cứ như vậy mà làmđi!”
)thìhắncũngkhôngcần vội vã cầu hôn …hắnhơi nâng tầm mắt lên, gương mặt ôn nhu lại mang vài phần bá đạo: “Ba tháng sau, bổn vương cưới Ngưu Nữu Nữu vào cửa, bổn vương có thể cam đoan với Ngưu tiêu đầusẽkhônglàm cho nữ nhi của người chịu bất kỳ ủy khuất gì.”
“Bổn vương vẫn chưa chính thức lập phi.” Tống Hàn Nho dò xét mở miệng,hắncũng biết Ngưu Nữu Nữu trong lòng có nhiều bất mãn, nhưnghắnthân là hoàng tộcthìphải tuân theo quy củ, là nữ chủ nhân đứng đầuthìphải là danh gia vọng tộc. Mà dân gian nữ tửkhôngcó khả năngmộtbước lên trời ngồi vào vị trí Vương phi, cho nên chỉ có thể trước tiên là làm thiếp. Mà quyền của Vương giathìchỉ có thể đem tiểu thiếp lên thành thiếp, sườn phi, sau đó căn cứ vào biểuhiệntrong thời gian vào cửasẽtìm thời cơ tâu với Hoàng thượng, cuối cùng Hoàng Thượng mới ban thánh chỉ sắc phong trở thành Thất Vương phi.
ThuanhĐàokhônghài lòng khơi mào mi, viết chữ chất vấn: ngươikhôngphải là có mới nới cũ sao?
ThuanhĐào l**m l**m môi, nắm lênmộtbó to tên trúc lắp vào cung, sau đó hết sức chăm chú nhắm vào hồng tâm màu đỏ, nàng hôm nay cũngkhôngtin, giăng lưới nhiều như vậykhôngbắt được cáthìcũng bắt được tâm chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
đôi bên đều có tình ý
ThuanhĐào thấyhắnkhôngcó việc gì dường như còn mỉm cười, hầm hừđilên, “Loảng xoảng ”mộttiếng đem mộc côn vỗ lên bàn thị uy, nàng đều muốn tốt lắm, thấy mình mười phần chính là người đàn bà chanh chua, muốn bao nhieu thô lỗ có bấy nhiêu thô lỗ, dù sao chính làkhôngtố chất như thế nào đều bày ra hết!
Thất vương phủ, lão quản gia thấy Ngưu gia đại tiểu thư khí thế ngất trời liền có chút khẩn trương, nhưng nghĩ tới nữ nhân này sắp thành nữ chủ nhân vương phủ, cho nên chỉ phải cúi đầu khom lưng bày ra khuôn mặt tươi cười cản đường. ThuanhĐào cũngkhôngvòng vo, nàng cầm thiết côn viếttrênmặt đất hai chữ: dẫn đường!
Tống Hàn Nho lê cái chânđangbị thương đến ghế đá bên cạnh nàng,khôngnóimộtlời chỉ nhìn vào mặt nàng mỉm cười…hắnpháthiệnbộ dáng Ngưu Nữu Nữuthậtsựđộng lòng người, lông mi dài cong lên nhưđangcười,mộtđôi mắt to đen lúng liếngkhôngngừng lay động, cái miệngnhỏnhắn đô đô nhưanhđào. (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào vác đại thiết cônđivào trong viện, liếc mắtmộtcái liền thấy chỗ ngồi của Tống Hàn Nho. Mà Tống Hàn Nho tựa hồkhôngquan tâm tình trạng thê thảm ngã trái ngã phải của đám nô tài, mà hướng Ngưu Nữu Nữu vẫy tay: “Lại đây ngồiđi.”
Tống Hàn Nho tư thế nàng như vậy liền biết nàng bất mãn với hônsựnày,hắnlệnh tỳ nữ nhanh chóngđichuẩn bị tiệc tối, sau đó nhìn nàng nhợt nhạt cười: “Nàng thích ăn món gì? Bổn vương sai người làm cho nàng ăn.”
Tỳ nữ run run dâng trà cùng điểm tâm, cũng từng nghenóiNgưu Nữu Nữu tính tình mạnh mẽ, ngạo mạn vô lễ,thậtkhônghiểu Vương gia tao nhã của bọn họ coi trọng nữ tử này ở điểm nào?
Lấy haykhônglấy chồng đây? … Nàng nhìn chăm chú Tống Hàn Nho gương mặt ôn nhu tinh xảo, tuykhôngcó tim đập thình thịch như cảm ứng từ trường, nhưng bộ dánghắnquảthậtrấtanhtuấn, tình cảmthìcó thể từ từ bồi dưỡng, cảm giác bạn hữu tính tình lại rất tốt, nếuhắnđãnóihếtsựthật, vậy gảthìgả, dù sao nhìn điều kiệnhắnhiệntại chính làmộtlão công tốt nha.
Ngưu Nữu Nữu gật đầuthậtmạnh, lại viết xuống: takhôngsợ bị người khi dễ, ta chỉ sợ có người bị ta làm khó dễ thôi.
*( hắc phong: ta tìmtrênmạngthìthấy làmộtloại thuốc lá có tẩm hương,khôngbiết có đúngkhông, ai có đáp án khác vui lòng hỗ trợ)
“Bổn vương biết tính tình của nàngkhôngđược tốt.” Tống Hàn Nho tự nhiên nhếch môi: “Nhưng nàng cũngkhôngphải làcôgáikhôngkhôngphânrõphải trái, thựckhôngdám giấu Ngưu Tiêu đầu, bổn vương chính là thích tính tình thẳng thắn của nàng, bổn vươngsẽdựa vào nghi thức cưới vương phi mà cưới nàng, đại kiệu tám người khiêng cưới Ngưu Nữu Nữu vào cửa, ngày nhập phủ liền phong nàng làm tiểu thiếp.”
Tống Hàn Nho tự biết lờinóivà thái độ của mình có chút bức bách ý tứ hàm xúc,thậtrahắnhiểu được vấn đềkhôngphải ở chỗ Ngưu Đại Ngưu, mà phiền toái chính là Ngưu Nữu Nữu,hắnđương nhiênkhôngmuốn cướimộtoán phụ khóc lóc nỉ non vào cửa, ba tháng thời gian chắc là đủ để hiểu biết lẫn nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhưng Nữu Nữu…”
“…” ThuanhĐào con mắt mở lớn ra, Tống Hàn Nhonóihắncùng đại lão bàkhôngcó cảm tình, hơn nữahắnlà người hoàng tộc cũngkhôngcần thiết phải ănnóikhép nép giải thích với mình, tạm thời…khôngvấn đề gì.
Tống Hàn Nho mắt hạ xuốngkhôngnóigì,hắntựa hồ có thề đoán được việc Ngưu Nữu Nữukhôngmuốn làm thiếp, kết hôn chỉ cómộtlần, ai màkhôngmuốn được làm chính thất.hắncũng từng do dự tính toán, nhưng sau khi hồi phủ, trong lòng vẫn nhớ thương Ngưu Nữu Nữu, nhớ nụ cười, nước mắt của nàng,sựlạnh lùng, thậm chí vẻ mặt xấu hổ cũngkhôngngừnghiệnlên trong đầuhắn, loại này cảm giác nàythậtsựlàmhắntrở taykhôngkịp. Nếuthậtsựlà lưỡng tình tương duyệt(
Ngưu Đại Ngưu lần nàykhôngcùng nàng đùa giỡn, càngkhônglàm bộ bị điểm huyệt vị dường như vẫnkhôngnhúc nhích,hắnhai tay nắm sau lưng quay người, nghiêm túcnói: “Cùng cha vào nhà, có việc muốnnói.”
… …
ThuanhĐào mày nhíu lại, là thiên kim đại tiểu thư chắc làsẽkêu căng, nàngkhôngvui cúi đầu, Tống Hàn Nho lạinói: “Hai người các nàng bình thườngsẽkhôngcó cơ hội gặp nhau, nàng ta thích du sơn ngoạn thủy, tính ra bổn vương cũng nửa nămkhôngcó gặp nàng rồi.”
Đương nhiên chuyện Ngưu Đại Ngưu muốnnóichính là lệnh ThuanhĐào gả cho Tống Hàn Nho. ThuanhĐào đánh lên cái bàn trừng mắt bảo trì thái độ phản đối, mà Ngưu Đại Ngưu giống như ngậmmộtbình Shisha*khôngđáp lại, dù saomộtcâu: lệnh của cha mẹkhôngthể trái, phải gả!
ThuanhĐào liếc mắt nhìn bóng lưng lão nhân, nhân chân đuổi theo,khôngbiết là định giả bộ thâm trầm cái gì nữa?.
Ngưu Đại Ngưu còn chưa gả nữ nhiđãcảm thấy rất vui vẻ,hắnsắc mặt vui mừng chậm rãi đứng dậy: “Nương của Nữu Nữu c·h·ế·t sớm, cho nên con bé cả ngày chen chúc chungmộtđám nam tử, cho nên thiếu chút dáng vẻ đoan trang, nhưng Nữu Nữu tuyệt đối làmộtcôgáithiện lương, có lòng tốt giúp đỡ mọi người lại có lòng nhiệt tình, này ngày sau… Lão phuđãmang người thân duy nhất của ta phó thác Thất vương chăm sóc …”
Ngưu Đại Ngưu thuận theo ừmộttiếng, nếu hôn nhân đạisựđãđịnh,hắnlập tức muốn thành nhạc phụ đại nhân của Thất vương gia,thậtra cáihắnmuốnkhôngphải là danh vọng địa vị, đềuhắnmong mỏi chính là nữ nhi được hạnh phúc, nhưng vì sao trong lònghắncũng có chútkhôngnỡ? Chẳng lẽhắnmuốn giữ nữ nhi bên cạnh cả đời sao? Ai…”Lão phu cũngkhôngkhách khí, ngày sau chính là ngườimộtnhà, có rảnh thường xuyên ghé thăm.”hắnvừanóivừa cáo từ, cẩn thận mỗi bướcđihướng Tống Hàn Nho vẫy tay: “Cần phải đối tốt với Nữu Nữu, đừng khi dễ Nữu Nữu a…”
thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ)
Ngưu Đại Ngưu ủ rũ đầu trở lại Ngưu tiêu cục, nhưng vừa vào cửa liền thay thànhmộtbộ mặt hưng phấn,hắngặp Ngưu Nữu Nữuđangcùng đám người tiêu sư luyện bắn tên. Đừng thấy Ngưu Nữu Nữu hí mắt luyện rất ra sức,thậtra tấm bia cách mười thước hoàn toànkhôngcómộtcây tên nào trúng đích, chỉ thấy tên bay loạn trong sân, khiến cho đám người tiêu sư la hét chạy trốn khắp nơi.
Tống Hàn Nho hai tay nắm lại đứng dậy hành lễ, lờinóihứa hẹn: “Thỉnh Ngưu tiêu đầu yên tâm, bổn vương định đối xử tốt với nàng.”
Chương 19: Không thể ra tay đánh người tươi cười
Ngưu Nữu Nữu giật mình xoay người, trước tiên quăng thiết côn sangmộtbên, sau đó dùng ngón trỏ thấm nước trà viết chữ: tóm lại ngươi cuối cùngthìcó mấy lão bà?
“…” ThuanhĐào ngửa cổ nhìn trời, biết nàng tính tham ăn mà, hừ! Đừng nghĩ hối lộ nàng.
Ngưu Đại Ngưu uốngmộtngụm trà, sau đó tự hạ mìnhnói: “thậtsựlà vinh hạnh cho thảo dân khi Vương gia muốn thú nữ nhi nhà binh dân như Nữu Nữu, khiến cho tathậtlà thụ sủng nhược kinh (
“…” Ngưu đại ngưu chất phác trong nháy mắt đờ ra, cái nàyrõràng làkhônglấy chồng cũng phải gả, việc này đâu phải là thương lượng a?!
, nhưng kinh hỉ rất nhiềuđi… Nhắc tới hôn nhân đạisựđúng là do cha mẹ làm chủ, đứanhỏnhà ai cũng đều xem như là bảo bối, cho nên thảo dân tin Vương gia có điềukhôngbiết, nữ nhi nhà thảo dân gia quảthậttrời sanh tính tình bướng bỉnh, hành động l* m*ng. Ta để tay lên ngực tự hỏi, nữ nhi quảthậtkhôngxứng với Vương gia, vì thế thảo dân thức trắng đêm để suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy việc hôn nhân này đối với nhà thảo dân giống như nhà nghèo mà trèo cao vậy …”
Tống Hàn Nho vì muốn để Ngưu Đại Ngưu biếthắnrất xem trọng hônsựnày, cho nênmộtthân quần áo quý tộc hoa phục, ngồi chờ trong hoa đình. Mà Ngưu Đại Ngưuthìtrong lòng lại là hoang mang lo sợ, đến gần cúi người hành lễ thỉnh an: “Thảo dân thấy Thất vương gia sắc mặt hồng hào, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.”
hắnthấy Ngưu Nữu Nữukhôngtrả lời, nghiêng đầu hướng mặt nàng nhích lại gần, trêu ghẹonói: “Bổn vươngđãgiải thíchrõràng,khôngbiết Ngưu đại tiểu thư còn có gì nghi vấn muốn bổn vương giải đáp nữakhông?”
Tống Hàn Nho thấy nàng hai tay vòng trước ngực căm tức nhìn mình, giả vờkhôngnhìn thấy gì thôi thổi chén trà: “Ngồi xuống uống chén tràđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Hàn Nho người bị thươngđilạikhôngtiện, lão quản gia liền mời Ngưu Đại Ngưu đến hậu viện gặp mặt. Ngưu Đại Ngưu vừađivừa nắm chặt hai tay, vốn là chuyện vui nhưng nữ nhi nhà mình lạikhôngđồng ý,hắnphảinóinhư thế nào để Thất vương giakhôngtức giận đây chứ?
Tống Hàn Nho nhấp ngụm trà, kiên nhẫn giải thích: “Là hôn nhân chính trị, làm sao có tình cảm được? Chỉ có thể tương kính như tân thôi”.hắnpháthiệnmộtchuyện, bản thân đối với Ngưu Nữu Nữu luôn có nhiều tính nhẫn nại, còn rất vui vẻ mà đem những việcnhỏnhặt này giải thíchrõràng.
Tống Hàn Nhođãnhìn ra Ngưu Đại Ngưu cảm xúc có chútkhôngbình thường,hắnkhẽ gật đầu: “khôngcần đa lễ, Ngưu tiêu đầu mời ngồi.” Tỳ nữ tức khắc dâng lên Ngưu Đại Ngưumộtly trà thơm.
Tống Hàn Nho giơ lênmộtngón tay: “Hoàng mệnhkhôngthể cãi, bổn vương quảthậtđãcómộtsườn phi, nàng là congáithứ hai của Tể tướng đương triều.”
“…” ThuanhĐào tính tình chịu mềmkhôngchịu cứng, mà Tống Hàn Nho đối mặt với việc nàng làm loạn, chẳng nhữngkhôngtức giận còn áp dụng ôn nhu thế công, nàng nhất thời giống bóng cao su xì hơi cúi hạ bả vai, vô lực ngồi xuống trừng mắt nhìn Tống Hàn Nho.
Tống Hàn Nho mím môi cười: “Nàng chính là nghĩ bổn vương thê thiếp thành đàn, cho nên mới tức giận như vậy?”
Kỳthậtgả cho Tống Hàn Nho cũngkhôngcó gì, tình cảm khẳng định làkhôngcó, nàng cũngkhôngngại hôn nhânkhôngcó tìnhyêu, nhưng nàng thân là người thế kỷ hai mươi mốt làm sao chịu được việc phải chia xẻ lão công chứ, cho dù nàng nén giận đồng ý NP! Nhưng nàng là câm điếc nha, thâm cung đại viện nhiều thị phi, nữ nhân trong lúc đó thị phi càng nhiều,khôngcó cách nào cãi lại chỉ có thể chịu uất ức, khiến cho nàng sốngkhôngtốtthìsao?
ThuanhĐào chưa từng thấy lão nhân cố chấp như vậy, nàng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi,mộtchưởng đánh vỡ mặt bàn tông cửa xông ra ngoài, tùy tay lấymộtcây thiết côn tử hướng Thất vương phủ chạyđi, nhóm tiêu sư thấy nàng nổi giận đùng đùng, ai cũngkhôngdám ngăn cản, đợi ThuanhĐàođikhỏi Ngưu thị tiêu cục, mới run như cầy sấy chạy vào nhà trong báo với Ngưu Đại Ngưu hội báo. Ngưu Đại Ngưu trong lòng cả kinh nhanh chóng lao ra cửa, nhưng chạy hai bước lại đứng bất động tại chỗ… Tự biết nữ nhi chỉ phô trương thanh thếsẽkhônglàm hại Tống Hàn Nho, thôithìcứ để bọn họ tự thương lượng với nhau cũng tốt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.