Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 27: Cổ đại cũng có fan đoàn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Cổ đại cũng có fan đoàn


Mộ Giai Namđãthanh toán xong tiền thuê phòng, chỉ chờ nàng xuống lầusẽtiếp tục lên đường, nhưngmộtđám người chật như nêm cối chậm chạpkhôngchịu tránh ra, Mộ Giai Nam thoải mái nhìn xung quanhmộtvòng: “Xin các vịcônương nhường đường”

Cáccônương này khe khẽnóinhỏ, đừng thấy rằngđãqua thời gian ăn cơm, nguyên bản mấy bàn cơm lúc trước trống rỗng nháy mắtđãngồi đầy nhữngcônương trẻ tuổi, tiếng cườinhẹnhàng lan tràn khắp đại sảnh lầumột, ThuanhĐào uốngmộtngụm trà, lòng thầm cảm thán, nhữngcônương này cũngthậtlà háo sắc nha!

Mộ Giai Nam thấy thế hơi hơi nhíu mày,hắnnhún người nhảy ra khỏi đám người,đivào khách đ**m, đám điên cuồng nữ tử cũng theo sát tiến vào khách đ**m, trong khoảnh khắc ngã tư đường khôi phục yên tĩnh, ThuanhĐào vội vàngđivào xe ngựa, nàng bỗng nhiên cảm thấy xe đầu trầm xuống, vừa vén mành lên, cư nhiên là Mộ Giai Nam thoát ra từ đội ngũ, Mộ Giai Nam chỉ chỉ đỉnh đầu… Nguyên laihắntừ cửa sổ lầu hai nhảy xuống, bắn sang cho ThuanhĐàomộtánh mắt đắc ý “Vu hồi chiến thuật,hắnthông minhđi?”.

“…” Hưz!, nàng muốn nghe giải thích sao? Nào tên trộm cướp nàođibắt trộm cướp chứ? Tám phần là Mộ Giai Nam tìm sơn tặc cải trang, sau đó lừa gạt hảo cảm của dân chúng để ăn uống miễn phí chứ gì! ThuanhĐào lắc lắc đầu… Sớmnóirõràngkhôngphải hơn sao! Hại nàng cả ngườikhôngđược tự nhiên cả đêm, nàng ánh mắt loạn phiêu,khôngtự chủ được mím môi cười.

Mộ Giai Nam là cái loại nam nhân làm người ta trước mắt sáng ngời, thân hình cao gầy, dung mạo xinh đẹp đúng là chiếm rất lớn ưu thế, vô luậnđiđến nơi nào củng có thể làm loá mắt mọi người. Đương nhiên,nóilời này là có căn cứ, ThuanhĐào từ ngoài cửađiđến trước bàn ăn cònkhôngquá hai mươi bước, ngoài cửađãtụ tập bảy, támcônương trẻ tuổi, tựa hồ vây xem người cũng làmộtxu thế nha, chỉ thấy các nàng xấu hổ cười cười, cả người e thẹn nhìn Mộ Giai Nam, thuận tiện ánh mắt ghen tị lại hướng đến ThuanhĐào vài lần.

ThuanhĐào rốt cục cũng nôn ra hết, đến ngay cả ruột gan cũng mún nôn ra, hai chân bủn rủn, yết hầu đau nhứt, nàng hữu khí vô lựcđilên cầu thang, vừa vào phòng liền gụctrêngiường, nàng pháthiệnvừa rồi hành vi “Tranh giành tình nhân” buồn cười cỡ nào, có thể ghi vàosựtích cuộc đời nàng được rồi đó! Ô ô, Mộ Giai Nam ngay cả heo c·h·ó cũngkhôngbằng,hắncòn có thể ăn uống no đủ ngủ ngonđi, ô ô…

Chương 27: Cổ đại cũng có fan đoàn

Tuy rằng sau lưng tiếng ủng hộ khen tặng ồn àokhôngngừng, nhưng Mộ Giai Nam vẻ mặt sung sướng thân mật mỉm cười, cũngkhôngcó vẻ gì là khiêm tốn. ThuanhĐào khó lý giải nhướng mày, Mộ Giai Nam nhìn sao cũng giống như cục trưởng cục thuế nha,điđến chỗ nào cũng đều có người nhiệt tình tiếp đón, nàng lần trước đưa tiêu cóđiqua nơi này, thiếu chút nữakhôngtìm được khách đ**m để trọ, nếu nàng nhớkhônglầm,thìcũngđãtới khách đ**m này tìm nơi ngủ trọ, nhưng thái độ thựckhônggiống vớihiệntại, ra vẻ cho dù lúc này thựcsựkhôngcòn phòng,thìchưởng quầy cũng có thể đem phòng ngủ của mình mà tặng cho Mộ Giai Nam. Còn phảinóimộtcâu: ủy khuất cho ngài rồi.

Mộ Giai Nam ngoài cười nhưng trongkhôngcười, khóe miệng dương dương tự đắc, ThuanhĐào bĩu môimộtcái, nànghiệntạiđãhiểu Mộ Giai Nam vì saođiđến chỗ nào cũng được hoan nghênh, bạn hữu Mộ Giai Nam màđiđến đâuthìở đó làm ăn buôn bán rất có lời nha, giống như “hồng ngưu lang”

Đợi tất cả đồ ăn được mang lên, Mộ Giai Nam cũngkhôngvì ánh mắt của những người bốn phía mà ảnh hưởng đến khẩu vị, ngược lại còn ăn rất thoải mái, trong khi đó ThuanhĐàokhôngđược tự tại như vậy, nàng cứ mỗimộtmiếng thức ăn vào miệng,thìgiống như có thể nghe đượcâmthanh nguyền rủa “Nghẹn c·h·ế·t ngươi”.

ThuanhĐàothậtsựlà chịu đựng đủ, nàng hầm hừ ngồi vào bên trong xe, bỗng nhiên từ bên ngoài rèm xe bay vàomộttúi giấy, ThuanhĐào theo bản năng tiếp được, nàng mở ra bên trong chính là điểm tâm, nàng dùng ánh mắt liếc người nào đó bên ngoài rèm xemộtcái, hừ, dám dùng mỹ thực hối lộ nàng? Được rồi… Tha cho ngươi đó.

Mộ Giai Nam biết nàng ngày thường ăn rất nhiều, sao hôm nay nàngnóiđói bụng cảmộtngày, vậy mà nàng lại ăn chậm chạp, biểu tình quái dị, Mộ Giai Nam tìm tìm trong dĩa thịt nướng, cuối cùng cũng tìm đượcmộtmiếng toàn thịt mỡ gắp bỏ vào trong chén ThuanhĐào: “Thịt mỡ thịt mỡ, ngươiyêunhất đây.”

( ta nghĩ là…

ThuanhĐàokhôngthể nhịn được nữa, nhìn sang những nữ nhân các bàn bên cạnh, nhưng ánh mắt nàng xẹt đến bàn nào,thìbàn ấy liền dường nhưkhôngviệc gì xảy ra, bọn họ chỉ tựnóitự cười với nhau, giống như tự nàng suy nghĩ nhiều mà thôi… Lúc này, Mộ Giai Nam hơi hơi nhíu mày, gắp lênmộtmiếng thịt nướng: “Nhìn như thế nào miếng thịt này cũng nhiều mỡ mà …” (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐào lại viết xuống: kia nếu cómộtcônương cực kỳ xấu hướng ngươi thổ lộ, ngươi làm sao bây giờ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng cũngkhôngngẩng đầu, nếukhôngmuốn bày ra gương mặt vặn vẹo run rẩy, thầm nghĩnóimộtcâu: mụ nội nó D!

“…” ThuanhĐào ôm nỗi hận trừng mắt nhìn Mộ Giai Nam, lúc này mặc kệ thế nào,thìcũng có mấy chục ánh mắt chờ xem nàng làm trò cười, nàng lúc này đứng giữa lựa chọn danh dự và khẩu vị… Cuối cùng nàng quyết định, khí thế như tử sĩ cầm lấy đôi đũa, ôm niềm tin thấy chếtkhôngsờn đem từng miếng thịt mỡ cắn nuốt… Mộ Giai Nam giống như đứa trẻ chờ ăn,mộttay chống má cười tủm tỉm: “Thấy ta tốtkhông, tađãđem những miếng thịtkhôngmỡ ăn dùm ngươi rồi đó, ha ha a…”

ThuanhĐào tuy rằng dùng chút sức là có thể đẩy ngãmộtđám người, nhưng nàng cũngkhôngmuốn bị đám người người kia đánh a. Nhưnghiệntại cho dù nàngkhôngra tay,thìbản thân cũng bị bao quanh, nàng thựcsựđối với chuyện này cảm giác vô lực, ainóinữ tử cổ đại đoan trang, hòa nhã chứ? Tất cả đều dối người!

Mộ Giai Namkhôngcho là đúng nhún nhún vai: “Nhìnthìnhìn, chỉ cần đừng sờ loạn là được.”

ThuanhĐào nguyên bản là tức giận, nhưng chung quanh lại nghĩ là hai người bọn họđang“Liếc mắt đưa tình” vô trách nhiệm bát quáimộtphen, phảinóilà trung quốc ngôn ngữ văn hóa chính là bác đại tinh thâm, “Trăm khoanh vẫn quanhmộtđốm”

Mộ Giai Nam tựa hồ đối với thành trấn này rất quen thuộc,hắnđánh xe ngựađiđến trước cửamộtkhách đ**m có vẻ thượng đẳng, đ**m tiểu nhị kinh ngạc nhìn “Sơn đại vương” đại giá quang lâm, nhất thời cúi đầu khom lưng nhiệt tình đón chào,hắnvà ThuanhĐào vừa rảo bướcđiđến cửa khách sạn,thìngay cả chưởng quầy cũng chạy ra nghênh đón khách quý: “Mộ trại chủ khó được dịp xuống núi,đãmang đến vinh hạnh cho tiểu đ**m của kẻ hèn này a!”

“Cực kỳ xấu…” Mộ Giai Nam câu được câukhông, bỗng nhiên nhìn về phía ThuanhĐào, làm ra trạng thái hoảng sợ: “Ngươikhôngphải là muốn thổ lộ với ta chứ? …”

mộtvị mới từ hậu việnđira, đ**m tiểu nhị liếnđivào phòng khách thay Mộ Giai Nam châm nước trà, còn tề mi lộng nhãnnói: “Mộ trại chủ lợi hại a, đúng làanhhùng xuất thiếu niên, ha ha ha —— ”

“…” Mộ Giai Nam chậm rãi uống ngụm trà, mặc dù lới này có vẻ khoa trương còn có điểm quỷ dị, nhưng mà,hắncũngkhôngnghĩ nhiều, chỉ bày ra vẻ mặt đương nhiên mà cười cười.

Sáng sớm hôm sau, vì phòng ThuanhĐào ở ngay ngã tư đường, cho nên tờ mờ sáng nàngđãnghe được tiếng ồn ào ở lầumột, nàng lê thân đẩy cửa sổ ra… Mộ Giai Nam co vẻ nhưđangcho ngựa ăn, chỉ thấytrênngã tư đườngkhôngrộng lắmđangnhốn nháo, tầng tầng lớp lớp người đứng chật ních giống nhưđixem Gấu trúc … Nữ nhân! ThuanhĐào bỗng nhiên bốc lên ngọn lửakhôngtên,hắnđây làđicho ngựa ăn cỏ sao? Nhìnhắncăn bản cũng rất giống thức ăn gia s·ú·c,đangmời gọi người ta tới ănhắnnha, nàng đánh mạnhmộtquyền lên thanh chống cửa sổ, “Răng rắc”âmthanh gỗ gãy phát ra, thanh chống cửa sổ “Sưu”mộttiếng hướng lầumộtbay xuống, mà phía dưới chính là đỉnh đầu Mộ Giai Nam, ThuanhĐào trong mắt kinh hãi, muốn la lên nhưngkhôngthành tiếng, chỉ đành nhất nhắm mắt ngồi xổm xuống trốn tránh trách nhiệm ( c·h·ế·t cười với chị này). Mà tại lầumột, trong khoảnh khắc truyền đến liên tiếp tiếng thét chói tai… Lúc này, Mộ Giai Nam phát ra cảnh giác,hắnnhìn lên cửa sổ lung lay sắp đổtrênđỉnh đầu,khôngcho là đúng lên tiếng…”Nữu Nữu, ngươi thức dậy rồi sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐào bỗng nhiên linh cơ chợt lóe, trong mắt bốc lên ngọn lửa báo thù, nàng tức khắc cầm lấy chiếc đũa gắp lênmộtmiếng thịt nướng, đưa lên miệng lấy lại bình tĩnh, cắn răngmộtcái đem miếng thịt nhắm ngay phần béo ngậy hung hăng cắnmộtmiếng, sau đó nàng đem phần thịt bỏ vào chén Mộ Giai Nam, sau đó thểhiệnbiểu tình ôn nhu “Thỉnh chậm dùng”.

(ta nghĩ giống câu Trăm dâu đổ đầu tằm),

ThuanhĐàomộtbên viết chữ,mộtbên ngồi bên cạnh xe ngựa, nhàn rỗi đúng là nhàn rỗi a, nàng bắt đầu đối với soái ca tiến hành phỏng vấn: này nữ nhân mắt to trừng đôi mắtnhỏnhìn ngươi, ngươikhôngbiết làkhôngđược tự nhiên sao?

)đitriển lãm khách vậy!

Đợi sau khi Mộ Giai Nammộtmình cơm no rượu say,hắntừ quầy lấymộtcái chìa khóa phòng đưa cho ThuanhĐào: “Tađingủ trước, ngươi cũngđingủ sớmmộtchútđi.”nóixong,hắnthẳng hướng cầu thangđitới, ThuanhĐào ôm miệng đầy thịt béokhôngthể nhịn được nữa, thấy Mộ Giai Nam rốt cục cũng cútđi, nàng vội vàng đứng lên hướng nhà vệ sinh chạy tới… Chỉ chốc lát, phía sau hậu viện liền truyền ra thanhâmnôn mửa.

Cáccônương cũngkhôngthể ngồikhông, đành phải gọi vài món ăn, đám tiểu nhị vội vàng dâng đồ ăn, châm trà, chưởng quầy đương nhiên cười đến toe tóe, đắc ý vênh váo cườinói: “Mộ trại chủ ở lại mấy ngàyđi, tiểu đ**msẽmiễn toàn bộ chi phí ăn ở cho người a!”

“…” Mộ Giai Nam đưa ánh mắt hiểu ý sang ThuanhĐào, cũng thuận theo vui vẻ đem miếng thịt cho vào miệng thỏa mãn nhai nuốt.

Cương ngựa giương lên, xe ngựa cấp tốc laođi, phía sau lưu lại đủ mọi khăn tay màu sắc hoanhỏkhôngngừng lay động. (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐào biểu tình cứng ngắc vẫy vẫy tay, Mộ Giai Nam hướng nàng ngoắc ngoắc ngón tay kêu nàng xuống dưới, nàng nuốt nuốt nước miếng, sau đó ăn mặc chỉnh tề, khuôn mặt xám xịt tiêu sái ra khỏi phòng.

huống chi nữ nhân đương nhiên đối với nữ nhân càng dò xét hơn, chưa tới mười phút, nàngđãnghekhôngdưới hai mươi câu tổn hại đếnsự“Xinh đẹp” của nàng.

“Ba!” ThuanhĐào nghiến răng nghiến lợi đóng nắp hộp lại, phỏng vấn xem nhưđãxong!

ThuanhĐào nhìn miếng thịt trắng bóng, thiếu chút nữa ói ra, nàng bỏ đũa đem bát cơm đẩy ra, người này là cố ý! … Mộ Giai Namkhôngrõcho nên nâng mí mắt,hắnvẫn cho rằng Ngưu Nữu Nữu khí lực lớn là liên quan đến ẩm thực: “Làm sao vậy? Chẳng lẽ còn muốn ta uy? Ha ha a…”

“…” ThuanhĐào có tật giật mình đứng lên, thấy Mộ Giai Namkhôngbị thương mới yên tâm, cùng lúc đó vô số ánh mắt “Thương hương tiếc ngọc” nhìn về phía Mộ Giai Nam. Sau đó lại như hổ rình mồi trừng mắt hnhìn tên đầu sỏ gây chuyện là nàng.

Hành động này làm cho các thiếu nữ xung quanh tức điên lên, có mấy người còn tức giận đến mức quăng lại tiền cơm căm giận rờiđi, ThuanhĐào miệng ngậm thịt mỡ tuy cảm thấy ghê tởm, nhưng trong lòng cũng rất thõa mãn, nàng hai tay ôm ngực đắc ý mỉm cười. Khi nàng tỏ thái độ thị uy nhìnmộtvòng xong ngoái đầu nhìn lại, nhất thời khóe mắt mở lớn, đáy mắt b*n r* biểu tình khiếp sợ… Bởi vì cái tên Mộ Giai Nam thối kia cònkhôngbiết xấu hổ, cư nhiên đem mấy miếng thịt mỡ chia đôi phần mỡ với phần thịt, chỉnh tề đặt phần mỡ vào chiếc dĩanhỏđẩy đến trước mặt nàng,hắncòn cắn chiếc đũa hướng nàng làm tư thái “Thỉnh hỗ trợ chia đôi”.

(ôi câu này của tác giả a)

Mộ Giai Nam hít sâumộthơi, từng đợt từng đợtkhôngkhínhẹnhàng khoan khoái thấm vào ruột gan: “đira hít thởkhôngkhíđi, ngươi muốn mốc meo trong đó sao?.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Cổ đại cũng có fan đoàn