"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: “Khủng bố” thôn lão nhân
Nàng dừng chân quay đầu liếc Mộ Giai Nammộtcái, là ai tùy ý tuyên dương sức mạnh của nàng? Tên đầu sỏ gây nên chuyện, giờ còn dámnóicái gì? Đây đều là lỗi củahắnmà!
ThuanhĐào nghiêng đầu cười sáng lạn, nàng chính là “Đại lực” nữ tử nha, khó được dịp phát huymộtlần, hơn nữa nàng còn có thể giúp đỡ nhiều người già như vậy, cũng coi như tích đứcđi, hắc hắc.
Đương nhiên trọng lượng của mấy thùng nước cũngkhônglà gì đối với ThuanhĐào, nhưng đường núi quảthậtkhôngdễđi, nàng mới đầuđivài lần pháthiệnthùng xách nước dũng chỉ còn lại có phân nửa thùng nước, nhưng nàngđinhiều lầnthìcó kinh nghiệm, khi qua núi đáthìphải giơ cao đòn gánh lên, như vậysẽbảo trì thùng nước cân bằng, làm nàng tức nhất chính là Mộ Giai Nam, chẳng nhữnghắnkhôngđến giúp nàng mà cònđiphá hoại, mỗi khi nàng giơ đòn gánh lên cao,hắnliền hi hi ha ha chê cười tư thế của nàng rất ngốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi ThuanhĐào biết được đườngđilấy nước, nàng mỗi tay xáchmộtthùng nước hướng suối nước ngoài năm dặm màđi, còn Mộ Giai Namthìngồitrênghế nghỉ ngơi, bà lão và ông lão vẫn còn hoảng sợ ngồi dựa vào nhau, nhưng bọn họ lại cảm thấykhônghiểu nhìn nhau, ông lãokhôngkhỏi đưa ánh mắt khinh thường nhìn Mộ Giai Nam: “Hai thùng nước kia cũngkhôngnhẹđâu, tiểu huynh đệ, ngươikhôngđigiúp vịcônương kia sao?”
ThuanhĐào thấy cụ bà tóc trắng xoá,trênmặt đầy lệ, mặc dù cánh tay bà bị chảy máu nhưng chỉ quan tâm đến thùng nước kia, kỳthậtnăm dặmkhôngphải là rất xa, cũng chỉ khoảng 1500 thước mà thôi, nhưng đối vớimộtlão bàđiđứng bất tiệnthìđúng làmộtkhoảng cách rất xa. Nàng giãy khỏi tay Mộ Giai Namđiđến bên bà lão, sau đómộttay đỡ bà lãomộttay xách thùng nước lên, nàng xách thùng nước cười nhìn bà lão, sau đó nàng viết xuốngtrênđất: Bà bànóicho ta biếtđinơi nào múc nước, ta giúp bà bà xách về.
ThuanhĐào cũng lười quan tâmhắn, chỉ lo bước nhanhđiđường,khôngcẩn thận bàn chân vừa trợt ngã về phía sau, Mộ Giai Nam thấy thế ném thùng nước ôm lấy thắt lưng của nàng, cứu được người, nhưng mấy chục thùng nước đều bay lênkhôngtrung, chỉ ngheâmthanh “Binh lách cách bàng” vài tiếng vang lên, bọt nước văng tung tóe khắp nơi, khiến Mộ Giai Nam và nàng mặc quần áo đều ướt con chuột lột. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Giai Nam đứng lặng imtrênnúi đá,hắnđưa mắt quan sát địa hình Yến Hoàn Sơn, Yến Hoàn Sơnkhôngphải được hình thành từ những dãy núi liên quan nhau, ở đây chỉ cómộtngọn núi lớn độc lập, khắp nơi cây xanh làm cho Yến Hoàn Sơn được bao bọc bởimộtmàu xanh, địa thế quảthậtrất khó quan sát, hơn nữa đỉnh núi lại xuyên vào đám mây càngkhôngthể quan sát phíatrên. Nhưng mà, Mộ Giai Nam vẫn nhìn thấy cómộtthông đạonhỏ. Mộ Giai Nam đoán rằng, con đường này là do có người cố tình tạo ra để dẫn dụ bọn họ, nếu người tađãtạo ra con đường này tất có biện pháp khiến ngươikhôngthểkhôngđi, cho nên Mộ Giai Nam cũngkhôngcần nhọc lòngđitìm con đường khác.
ThuanhĐào vốn cả khuôn mặt đều là nước, nàng cũngkhôngsợ gì dính thêm mấy giọt nữa, nàng lấy khăn tay lau mặt cho Mộ Giai Nam, lỗi lỗi, soái ca biến thành xấu ca a, nhưng miệng nàng bất giáchiệnlên tươi cười, Mộ Giai Nam ra vẻ tức giận nhìn nàng, mâu trung lại hàm chứa nụ cườikhôngdễ pháthiện,hắnthuận tay lauđinhững giọt nước đọng lạitrênlông mi nàng… Tuynóiphiền toái này là domộttayhắntạo thành, nhưng lại chứng minh nàng là người giản dị,mộttiểu nha đầu thiện lương.
ThuanhĐào nghe lời này càng thêm mềm lòng, mấy ông lão bà lão chiếu cố lẫn nhau cũngkhôngphải là chuyện dễ dàng, được rồi! Nếu nàngđãđến đâythìsẽgiúp họmộttay, nàngkhôngđể ý hậu quả, mang theo nhiệt tình ngồi xổm xuống viết: tasẽgiúp các vị xách đầy nước chứa trong nhà.
ThuanhĐào thấy nơi đây có người ở, trong lòng nàng mừng rỡ, bọn họ có thể tá túcmộtđêm, nàngsẽcó giường để ngủ a. Nàng kéo kéo góc áo Mộ Giai Nam, ý bảo nàng muốn vào thôn trang. Mộ Giai Nam từ lúc tiến vào Yến Hoàn Sơnthìlòng cảnh giácđãkhởi động,hắnnhìn những căn nhà bằng gỗ đơn sơ san sát nhau,hắnkhônghiểu tại sao giữa đường lại xuấthiệnmộtthôn trang…
Chương 34: “Khủng bố” thôn lão nhân
Biểu tình cương quyết của ThuanhĐào làmkhôngít lão giả cực kỳ cảm động, hơn nữa nhìn bộ dáng nàng gầy như vậy: “Nha đầu, tâm ý của ngươi ta nhận, nhưng trong thôn có tám mươi mấy gia đình, ngươi nếu xách đầy thùng chứa nước cho mỗi hộ ít nhất cũng mất mấy ngày.”
nóithìnóinhư vậy, nhưng với nàng đây chính là việc tốt nàng làm được nha, mà mấy lão nhân trong thôn cũngkhôngđối với bọn họ sinh lòng đề phòng, còn mang theo cảm kích, nhóm lửa nấu cơm, trải giường chiếu, bận rộn vì hai người chuẩn bị đồ ăn chỗ ngủ.
Sắc mặt bà lão cũngkhôngcó gì là vui mừng, nheo nheo mắt, hồ nghinói: “cônương tại sao lại giúp ta?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Giai Nam thảnh thơi dựa vàotrêntường,khôngnhanhkhôngchậmnói: “Người yên tâm, đừngnóilà hai thùng nước, cho dù là hai bồn nước Nữu Nữu cũngkhôngcần tốn nhiều sức đâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“…” Mộ Giai Nam hạ tầm mắt nhìn ThuanhĐào, chỉ thấy vài sợi tóc củahắndính đầy bọt nước tí tách tí tách rơi xuống đất, hình ảnhanhtuấn tao nhã lúc này bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, ThuanhĐào cũng ướt sũngkhôngthua gìhắn, nàng lần đầu thấy Mộ Giai Nam có bộ dáng chật vật như vậy, nàng nhịnkhôngđược liền che miệng cười trộm.
“Nữu Nữu nhận lấy.” Mộ Giai Nam vừanóivừa đem thùng nước của lão nhân ném cho ThuanhĐào, ThuanhĐào theo bản năng tiếp nhận thùng nước, nhận xong nàng mới hiểu được,khôngngờ Mộ Giai Nam là tên mồm mép như vậy,hắnnóiđixách nướcthậtchất là bắt nàngđi. Nhưng mà nàng cũng lười tranh cãi, dù sao nàng cũng giúp bà cụ múc nước, cũng thuận tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà cả hai người họ cũngkhôngđể ý, bọn họ trong lúc đó hình động hết sức tự nhiên.
“…” ThuanhĐào cũng cảm thấy bản thân quá xúc động, cũngkhôngbiết vị lão nhân tốt bụng nào, sợ nàngmộtlầnkhôngxách được nhiều thùng nước, còn hiến tặng cho nàng hai cây đòn gánh, giờ phút nàytrênvai nàng tổng cộng có gần hai mươi cái thùng nước.
ThuanhĐào vì tiết kiệm thời gian, thừa dịp trời chưa tối hẳn vẫn tiếp tục bận rộn xách nước, mà Mộ Giai Nam cũngkhôngđược yên thân. Mấy lão nhân này đúng là bóc lột sức trẻ trai tráng mà, cũngkhôngbiết là ai nhìn rahắncó võ công, cả đám người liền kêuhắnlên núi giúp chặt cây làm ván. Mộ Giai Nam rất muốn cự tuyệt, nhưng mấy lão nhân lại lấy ánh mắt tội nghiệp nhìnhắn,hắnbị buộc bất đắc dĩ đành phải lên núi. Bất quá Mộ Giai Nam đãi ngộ so với ThuanhĐào tốt hơn nhiều, mấy bà lão tuổiđãhơn năm mươi, nhưng sức sốngkhôngthua mấy tiểucônương, thậm chí đối với Mộ Giai Nam cực kì nhiệt tình, ởmộtbên trầm trồ khen ngợi bưng trà rót nước, tiếp đón chu đáo.
Sau khi có được đáp án vừa lòng, chỉ thấy lão nhân thở sâumộthơi, hai tay chống nạnh, lớn giọng xuyên thấu toàn bộ thôn trangnhỏ: “Các gia đình mau đưa thùng lấy nước ra của phòngđi, có người hảo tâm giúp chúng ta múc nước kìa——” lời này vừanóira, nguyên bản những cánh cửa vốnđangđóng chặt lập tức mở ra,mộthộ cómộtlão nhân đem thùng nước ra trước cửa.
“…” ThuanhĐào quả thực nhìn mà choáng váng, Mộ Giai Nam tại sao lạiđikhi dễmộtông lão chứ?!
“Che miệng làm gì? Che miệng cũng có thể thấy khóe miệng.” Mộ Giai Nam lắc lắc tóc mai, cố ý đem bọt nước bắn lên mặt ThuanhĐào.
Mộ Giai n*m c*n bản chỉ muốn lười lao động nên mớinóinhư vậy,hắncâu được câukhôngđắp lời.
“…” ThuanhĐào vẻ mặt ngơ ngác, trợt chân thiếu chút nữa ngã sấp xuống, nàng cứ nghĩ rằng thôn trang nàykhôngnhiều người, vậy mà trong nháy mắtđãđông người chật như nêm cối, hơn nữa trong tay những lão nhân này còn mang theo thùng xách nước, xem nàng như người cứu thế mà nhếch miệng cười to với nàng. ThuanhĐào phẫn hận trừng mắt nhìn Mộ Giai Nam, Mộ Giai Nam tựa hồ cũngkhôngnghĩ tớimộtcâu vui đùa củahắnlại đưa tới hậu quả lớn như vậy, trong mắthắnmang theomộttia bất đắc dĩ, ngoài cười nhưng trongkhôngcười nhìn nàng xua xua tay,hắncó thể hiều được tâm tình của mấy ông lão, bà lão này, giống như lần đầuhắngặp Ngưu Nữu Nữu vậy, lúc đóhắncũng bất ngờ trước sức mạnh của nàng, trong lòng đều có suy nghĩkhônghiểu nổi nàng.
Đối mặt với những gương mặt già nua, khắc khổ,thậtkhiến ngườikhôngthể nhẫn tâm cự tuyệt, ThuanhĐào cắn răng dậm chânmộtcái, thôi nàng làm người tốtmộtlầnđi,khôngphải chỉ là mấy chục thùng nước thôi sao?khônglàm khó được nàng!
Hoàng hôn chợt tới, núi xanh cỏ tốt, khói bếp lượn lờ, hai ngườiđivào rừng rậm, bọn họ pháthiệnphía sau rừng rậm cómộtthôn trang, xem khung cảnhthìcó lẽ dân cư ở đây cũngkhôngnhiều.
ThuanhĐào thấy trong thôn người qua kẻ lại, nhưng bọn họ đều là những lão nhân, dángđitập tễnh, thấy người lạ xuấthiện, bọn họ chỉ nhìn liếc mắtmộtcái, trong mắt dường như còn mang theo địch ý, sau đó đều bỏ quakhôngđể ý tới hai người mà tiếp tụcđi. Nàng thấymộtvị lão bà cả đầu tóc trắng chậm rãiđitới, bàn tay khô gầy xách theomộtthùng nước, bà lão lấy tốc độ ốc sên màđitừng bước... Đường trong thôn rất hẹp, ThuanhĐào vội vàng tránh sangmộtbên, còn Mộ Giai Namthìđứng bên cạnh bức tường cũngkhôngcó động thái gì.
Nghe xong, hai vị lão nhân kinh ngạc lại nhìn nhau, bà lão tiến lên từng bước hiếu kỳnói: “Có phảicônương kia sức lực rất lớn?”
Mộ Giai Nam ra vẻ thần bí ngoắc ngoắc ngón tay,nóinhỏbên tai bà lão, chỉ thấy bà lão con mắt lặng lẽ lại tĩnh lặng, tựa hồ đối với giải thích củahắnbà khó có thể tin được.
Nàng vừađivừa tiếp nhận mấy cái thùng xách nước, nàng nghe mấy lão nhân nhóm bàn tán mới biết nguồn nước là ở trong khe núi, tuykhôngxa nhưng đường núi gập ghềnhkhôngdễđi, bọn họ là những người già yếu, mắt mờ rất khóđilấy nước, lúc này còn có mấy người té gãy xương còn nằm trong phòng nghĩ ngơi. Qua mấy lời kể nàng mới biết trong thôn đều là mẹ goá con côi, cùng với mấy lão nhân, nguyên nhân là do hoàng đế đương triều chính sách tàn bạo vô độ làm cho xung quanh rối loạn,khôngngừng chiến tranh, khiến cho trai tráng trong nhà đều phảiđiđánh giặc, cho nên nơi đây mới có tên là thôn lão nhân, mà bọn họ còn bất hạnh hơn, con bọn họ còn chếttrênchiến trường, may mắn bọn họ được Yến Hồi đại sư thu lưu, may mắn được ở lại Yên Hoàn Sơn,mộtnơi vô tranh với đời mà an hưởng tuổi già.
ThuanhĐàođingang quakhôngkhỏi bĩu môi,thậtđúng là soái cađiđến chỗ nào cũng có fan ủng hộ a, mấy lão thái tháithậtsựlà nhiệt tình với Mộ Giai Nam sao? Sao nàng cứ cảm thấy giả giả làm sao đó.
Mộ Giai Nam thong dongnhẹcười, con ngươi đen xuấthiệnmộttia hứng thú, có lẽ người này rất hiểu tính củahắn, thấy khó mà luithìkhôngphải là Mộ Giai Nam.
Lúc này đối diện lại cómộtông lão râu tóc trắng chậm rãiđitới, trong tay còn cầm theomộtcái thùngkhông, xem ra lão nhân muốnđixách nước, Mộ Giai Nam quan sát lão nhânmộtlát, trong lúc lão nhânđingang qua ngườihắn, Mộ Giai Nam bỗng nhiên đưa chân ra…”Phù phù!” Lão nhân bị Mộ Giai Nam ngán chân nên té ngãtrênmặt đất, thùng nước trong tay cũng văng xa tám trượng… Lão nhân bộ dạng quỳ rạptrênmặt đất, khiếp đảm nhìn về phía Mộ Giai Nam: “Tiểu huynh đệ, ngươi, ngươi đây là có ý gì a?”
“Đừngđi… Nữu…”hắnngay cả tên nàng còn chưa gọi xong, ThuanhĐàođãđitrước vào thôn trang, Mộ Giai Nam chỉ đành phảiđitheo.
Mộ Giai Nam vẫn ngồi trong ánh mắt ghen tỵ, khinh bỉ của mấy lão nhân mà giả vờ ngốc, mấy ánh mắt tựa hồ đều chỉ tríchhắn“Giác ngộ thấp”, Mộ Giai Nam đành phải từ trong những ánh mắt sắc bén mà đứng lên,hắnvác theo vài cái thùng xách nước đuổi theo ThuanhĐào, miệng cực kì bất đắc dĩ…”Tanóinày Nữu Nữu a, ngươi sao lại nhận nhiều như vậy chứ, đừng có cậy mình có sức mạnh chứ!”
Cụ bà xách thùng nước chậm rì rìđiqua bên người nàng… Bỗng nhiên “Phù phù”mộttiếng, người và nước đều té ngãtrênđất, ThuanhĐào thấy thế nóng lòng muốnđilên đỡ bà cụ dậy, nhưng Mộ Giai Nam lại giữ chặt tay nàng, ThuanhĐàokhônghiểu cho nên ngẩng đầu nhìnhắn. Cụ bà dường như cũngkhôngđể ý tới vết thương ở khủy tay, bà lão thầm than thởnói…”Ôi, nước của ta,đinăm dặm uổng công rồi, ai…”
“…” Mộ Giai Nam xấu hổ nháy mắt mấy cái,hắnthấy những người trong thôn đều là ông bà lão, cho nênhắncảm thấy cổ quái,hắnvốn định bât ngờ ngáng chân muốn thử xem lão nhân có võ công haykhông,hắncũngkhôngngờ lão nhân thựcsựngã sấp xuống. Mộ Giai Nam cúi đầu tạ lỗi, ra vẻ kinh ngạcnói: “A? Ta thựckhôngđể ý có ngườiđiqua,thậtcó lỗithậtcó lỗi…”hắnvừanóivừa nâng lão nhân dậy, còn giúp lão nhân phủi phủi bụitrênngười: “Để thểhiệnthành ý xin lỗi của ta, để ta giúp người xách nước, ha ha.”
ThuanhĐào giật mình, lão thái thái phản ứngthậtlà kỳ quái, đương nhiên là nàng thấy bà đáng thương rồi.
.. …
Lão nhân giật mình, mắt lộ vẻ ngạc nhiên, nhìn Mộ Giai Nam có ý xác định: “Tiểu huynh đệnóithậtsao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.