"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Kẻ thù gặp lại trừng mắt nhìn nhau
“( theo tathìlà tiên khách hậu chủ) (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Giai Nam ha ha cười, tiếp nhận giỏ trúc khoát lên vai, lại lộtmộtcái trứng gà đưa cho ThuanhĐào, ThuanhĐào cảm thấy người này quả thựckhôngthểnóilý, náng hiểu được ý tứ củahắn, người bên ngoài nhìn vàosẽthấy làhắnlàmộtnhân sĩ có nghĩa khí, kỳthậthắnchính là cất dấu phong tục tập quán “Lễ thượng vãng lai
, trong lòng nàng mâu thuẫn, nhưng nàng vẫn đem trứng gàđãbóc hết vỏ nhét vào miệng Mộ Giai Nam.
“Ngươi! Để mạng lại ——” Cốc Mộng Vũ hai tay mở ra, nhất thời lòng bàn tay xuấthiệnmười cây phi đao, đúng là kẻ thù gặp mặtthìsẽđỏ mắt tức giận, mà Cốc Mộng Vũkhôngchỉ tròng mắt đỏ, mà cả khuôn mặtnhỏnhắn cũng tái rồi.
Mộ Giai Nam cũngkhôngxấu hổ mà chậm rãi nhai nuốt, tự quyết địnhnói: “Ta muốn bảo trì thể lực, ta cảm thấy, cửa tiếp theo cũngkhôngphải chỉ dựa vào sức mạnh mà có thể thuận lợi vượt qua a…”hắnlại hé miệng.
“…” ThuanhĐào hết đường chối cãi hạ bả vai, nha đầu c·h·ế·t tiệt kiathậtlà có thể làm loạn mọi thứ mà.
Bọn họđiquamộtđoạn đường núi hẹp dài, khi hai ngườiđiđếnmộtđoạn thềm đá cuối, xuấthiệntrước mắt bọn họ làmộtchỗ bằng phẳng, chính giữa cómộtđài bằng đá… ThuanhĐào còn chưa đến gần để quan sát xung quanh, nàng chợt thấy trước mắt bay quamộtđạo nhân ảnh, bóng người sau đó dừngtrênđỉnhmộtcái cọc gỗ, mũi chânnhẹnhàng điểm, ba người nhìn nhau chớp mắtmộtcái, nhất thời ánh mắt ba người đềubdừng lại! ——
Bất quá nhờ đại sư huynh nhắc nhở, Cốc Mộng Vũ rốt cục mới nhớ tới bản thân vì sao phải đến đây, nàng vội homộttiếng trịnh trọngnói: “Vì muốn ngươi tâm phục khẩu phục, bổncônương lấy thân phân người trấn giữ cửa thứ tư đưa ngươi vào trận pháp, nếu ngươikhôngqua được lập tức xuống núi.” Nàngđihai bước bỗng nhiên xoay người bổ sungmộtcâu: “Đương nhiên, đó là đãi ngộ đối với những người khác, còn ngươi Mộ Giai Nam, nếu ngươikhôngqua được trận pháp, chờ chịu chếtđi!”
, chứng minh hai vị trẻ tuổiđãthông qua cửa thứ ba bằng khảo nghiệm “Thiện tâm”.sựthiện lương của hai người họđãchiếm đượcsựđồng ý của mọi người, trongsựthương thảo khẩn cấp của mọi người, Mộ Giai Nam và ThuanhĐào đều có được tư cách lên núi.
“thìra tiểu nha đầu bị người ta chìu hư a.” Mộ Giai Nam lúc này mới hiểu được vì sao Cốc Mộng Vũ lạikhôngphânrõphải trái như vậy.
“Tuyệtkhôngnhúng tay, sư muội cẩn thận!” Đại sư huynhkhôngkhíkhôngnão phụ hoạ theo đuôi,hắnmộttay kéo quai hàm, như thưởng thức bảo vật chăm chú nhìn Cốc Mộng Vũ, trong mấy người sư huynh đệ bọn họ, chỉ có Cốc Mộng Vũ là nữ tử, hơn nữa khinh công lại giỏi, nàng làm tiểu sư muội, đương nhiênsẽđược sủng ái cưng chìu.
“Mộ Giai Nam ngươi xú tiểu tử này còn dám xuấthiện?” Cốc Mộng Vũ thu được tin tức từ dưới núi truyền lên, có ngườiđãtiến váo cửa thứ tư của Yến Hoàn Sơn, nàng lúc đầu còn rất hiếu kỳ, cuối cùng là người như thế nào, mà có khả năng thuận lợi vượt qua ba cửa đầu tiên, nhưng nàng ngàn tính vạn tính cũngkhôngnghĩ tới người đến chính là người làm nàng hận thấu xương – Mộ Giai Nam. Nghĩ đến bản than nàng bịhắntrói vàotrêncâythìhai mắtđãsung huyết biến thành màu đen, nàng mangmộtbụng tức giận, nhưng chờ nàng thoát ra đượcthìđãlà năm canh giờ sau, sau đó nàng lại đuổi theo nhưngkhôngthấy bong dáng Mộ Giai Nam đâu nữa… Hừ, đúng là có thểnóikkông phải oan giakhônggặp nhau mà!
Cốc Mộng Vũ thoáng nhìn: “Vậy ngươi thànhthậtđứng ở đó cho ta, nếu nhúng tay…”
“…” ThuanhĐào hung hăng cắnmộtmiếng lớn trứng gà luộc, nếu Mộ Giai Namkhôngrút tay về kịp,thìngón tayhắnđãbị nàng cắn đứt luôn rồi.hắnđúng là tênkhôngbiết xấu hổ mà,hắndựa vào cái gì lấy phần thưởng của nàngđithưởng cho nàng chứ?!
“…” ThuanhĐào trợn mắt há hốc mồm đưa mắt nhìn bốn phía, mặc dù bọn họ đều là những lão nhân lớn tuổi, nhưng tinh thần bọn họ vẫn rất hưng phấn, đúng là gừng càng già càng cay, hơn nữa bọn họ nhảy lên nhảy xuống so với nàng còn lợi hại hơn, nàng dựa vào!thìra mình bị cảmộtđám lão nhân đùa giỡn.
“…” Mộ Giai Nam trong mắt xẹt quamộttia bất đắc dĩ, sau đókhôngbiết sống c·h·ế·t hướng Cốc Mộng Vũ xua tay: “Trái cây ăn ngonkhông?”
“cônương, vất vả rồi.” Bà lão ngày hôm qua ngã sấp trước mặt bọn họ lên tiếng trước, bà ta cũngkhôngcòn vẻ ốm đau bệnh tật của ngày hôm qua nữa, bà lão kéo tay ThuanhĐào nhu hòa cười: “Nguồn nước cũng chính là đường ra,điđibọnnhỏ.”
Cốc Mộng Vũ lạnh lẽo liếc đại sư huynhmộtcái,khôngchờ nàng mở miệng xua đuổi, đại sư huynhđãbiết điều dẫn ThuanhĐào hướng cuối sôngđiđến. ThuanhĐào cẩn thận mỗi bướcđinhìn về phía Mộ Giai Nam,đivài bước lại chạy về chỗ cũ… Nàng kéo tay Mộ Giai Nam nắm ở lòng bàn tay, mặc dù nàngkhôngthể mở miệng, nhưng nàng hy vọnghắncó thể hiểu được tâm ý của nàng: cố lên Mộ Giai Nam.
ThuanhĐào phẫn hận tiếp tục bóc vỏ trứng gà, phi, muốn ănthìănđi, ngụy biện nhiều như vậy để làm gì chứ?! (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào đem theomộtcái giỏ trúc, bên trong là đồ ăn do những người ở thôn lão nhân đáp tạ, mà tinh thần nàng như vẫn còn bị vây trong mây mù dày đặc, nàng cúi đầunóilời từ biệt… Khi nàng ngẩng đầukhôngkhỏi kinh hãi, này này này… Nàng kinh ngạc thấy những ông bà lão trong thôn đứngtrênnóc nhà, có vài lão nhân vui tính còn nhảy lên cây hù doạ khỉ, thân thủ linh hoạt bộ pháp vững vàng, bọn họ đứng ở chỗ cao vẫy taynóilời từ biệt vớ ThuanhĐào, bộ dáng bọn họ rất sống động chứng minh bọn họ là người mang tuyệt kỹ võ lâm cao thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cốc Mộng Vũ hừ lạnhmộttiếng, thong dong bước lên hoa mai cọc, ngoắc ngoắc ngón tay khiêu khíchnói: “đilênđiMộ Giai Nam,khôngdám lên, bản quan chủ liền gọi ngươi là c·h·ế·t nhát”
ThuanhĐào đuổi theo Mộ Giai Nam, nàng kéo kéo cổ tay áohắn, người này biểu tình bình tĩnh, ra vẻhắnđãsớm biết các lão nhân này có võ công.
Mộ Giai Nam cười màkhôngnói, ngoái đầu nhìn về phía ThuanhĐào: “Đên cuối sông chờ ta.”hắnlại liếc đại sư huynhmộtcái: “Làm phiền vị nhân huynh nàyđitrước dẫn đường.”
( lời vàng vừa mở)
Mộ Giai Nam ngoái đầu thoáng nhìn lại… Đúng nhưhắndự đoán, nếuhắncương quyết xâm nhập vào thônthìkhôngthể tránh khỏimộthồi liều c·h·ế·t chiến đấu, trông mặt mà bắt hình dong mới là nhược điểm trí mạng,hiệntại, mặc dùhắnkhôngxác định dụng ý cũa những người này là gì, nhưng mà, Yến Hoàn Sơn xác thực là nơi Ngọa hổ tàng long. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cốc Mộng Vũ nhìn xuống người trước mắt, nàng kinh ngạc thấy mười cây phi đao của mình vậy mà bị Mộ Giai Nam phóng phi tiêu dễ dàng ngăn cản, nàng tựa hồkhôngngờ Mộ Giai Nam cũngsẽdùng ám khí, thậm chí so với nàng càng thành thạo hơn. Nàngkhôngkhỏi lửa giận lại bùng lên, vừa muốn mở miệng,thìmộtđạo nhân ảnh khácđãbay đến trước mắt. Nam tử vững vàng dừngtrêncọc gỗ, lờinóimang theo ý cườinói: “Sư muội, đừng để lửa giận làm choáng váng đầu óc a, trách nhiệm của muội là giữ vững tầng thứ tư, ân oán cá nhân nếukhôngbỏ xuống được,khôngbằng để sư huynh giúp cho… A nha nha…” Nam tử còn chưanóixong,đãbị Cốc Mộng Vũ hung hăngmộtcước đá nam tử kia xuống khỏi cọc gỗ…
ThuanhĐàođisát theo, phía sau còn có đại sư huynh theo đuôi, hai người bọn họ giống như vây xem náo nhiệt chânnhỏlùng bắt đội.
Mộ Giai Namkhôngchút để ý ngồi xổm xuống: “Từng có mấy người thông qua này cửa này?”
Mộ Giai Namđãcó được đáp án, tuỳ theo câu được câukhôngứng thanh,hắnđứng lên nhìn xuống Cốc Mộng Vũ:”Bắt đầuđicốc quan chủ, nếu bổn thiếu gia thuận lợi thông qua, ngươi tốt nhất nên tuân thủ hứa hẹn lập tức cho chúng tađi…”
Lời còn chưa dứt, mười cây phi đaođãđồng thời bay về phía Mộ Giai Nam bay ra, Mộ Giai Nam giống nhưđangđiều khiển dàn nhạc, hai tay đột nhiên đưa về phía trước, nhanh như thiểm điện phóng ra phi tiêu, chỉ nghe trongkhôngkhí phát raâmthanh kim loại va chạm, ngay sau đó cùng vớiâmthanh va chạm là ám khí lần lượt rơitrênmặt đất…
“A, vậy ngươi ngày thường nhất định là cần mẩn luyện tập rồi, lợi hại lợi hại…” Mộ Giai Nam ra vẻ thưởng thức vỗ tay.
Mộ Giai Nam chỉ cười màkhôngnói,hắnlười biếng nhìn ThuanhĐào, cái giỏi trúc trong tay nàng có mười mấy quả trứng gàđãluộc, Mộ Giai Nam thuận tay cầm lấymộttrứng gà chậm rãi bóc vỏ trứng, sau đó đưa đến bên môi ThuanhĐào…”. Cửa này là Nữu Nữu vượt qua đươc, thưởng cho ngươi (đọc tại Qidian-VP.com)
…
“khônglien quan đến ngươi, cút sang mộ bênđi!” Cốc Mộng Vũ cả v·ú lấp miệng em, cất giọng mệnh lệnhnói: “Ta đếm tới ba, nếu ngươi còn chưa biến mất trước mắt ta,thìta..” Lời cảnh cáo của nàng còn chưanóixong, nam tử vậy mànóigì nghe nấy lập tức nhảy lên đài cao bộ dáng xem cuộc chiến, màhắnmới vừa rồi thái độ nghiêm trang mắt mềm hoá, từ trong thần sắckhôngkhó nhìn ra, người này tựa hồ đối với Cốc Mộng Vũ chính là sủng nịch quá độ: “Sư huynh ởmộtbên nhìn,sẽkhôngxen vào, muộikhôngnên tức giậnkhôngnên tức giận…”
ThuanhĐào hai tay gác lên trán nhìn về phía phương xa… Này nếu nhảy xuống sôngthìnàng xem như đây làmộtcái bể bơi siêu lớnđi, nhưng sương mù quá nhiều chỉ có thể mơ hồ thấyrõnước sông có vô số cọc gỗ, nhìn qua rất khó khăn,khôngbiết Mộ Giai Nam có thể haykhôngthuận lợi thông qua.
“đithôi Nữu Nữu”. Mộ Giai Nam tà môi cười, tự mình thẳng hướng nguồn nước màđitrước,hắnđãsớm pháthiệnnơi đó mới đúng là lối ra khỏi thôn, đồng thờihắncũng pháthiệncó vô số ánh mắt giám thị hành động của bọn họ, phảinóimười mấy người cao thủ nếu đồng loạt tấn côngthìkhôngphải là chuyện đùa đâu a.
Cốc Mộng Vũ đương nhiên nhướng minói: “Nữ nhân vốn là để sủng mà! Có mấy nam nhân giống ngươi như vậy vô liêm sỉ?” Nàng đem ánh mắt tiếc hận nhìn sang ThuanhĐào, ngắt lờinói: “Ngưu Nữu Nữu, tuy ngươi là ngườikhônghoàn hảo, nhưng bổncônương tin tưởng nhân phẩm của ngươi tuyệt đối hơn tên tiểu tử này, ngươi gả chohắntuyệt đối là bị ép buộc!Nay bảncônương giúp ngươi thoát ly khổ hải,khôngcần cảm tạ.”
Đại sư huynh nhiệt tình vỗ vỗ vai Mộ Giai Nam: “Yên tâm yên tâm, tasẽbảo vệ cho thê tử của ngươi an toàn, an tâmđi”.hắnhướng Cốc Mộng Vũnói: “Tiểu sư muội cẩn thậnmộtchút a, sư huynh ởmộtbên cổ vũ cho tiểu sư muội!”
Mộ Giai Nam nhìn chăm chú hai tayđangnắm chặt,hắnkhôngkhỏi giật mình, miệnghắngiơ lênmộtchút ôn nhunhẹcười: “Cửa này qua dễ dàng,điđiNữu Nữu, trong chốc lát chúng ta lại gặp nhau.”(
giống lời hứa hẹn của vợ tiễn chồng ra trận quá hen)
Đại sư huynh tính cách cởi mở, nhiệt tình, khó được nhiều năm có nữ tử lên núi,hắntươi cườiđilên cùng ThuanhĐàonóichuyện phiếm: “Đó là phu quân sao ngươi sao? Rất đẹp trai đó”
ThuanhĐào ngoài cười nhưng trongkhôngcười nhếch nhếch khóe miệng,đãđâm laothìphải theo lao thôi, có lẽ Cốc Mộng Vũ còn có thể bận tâm chút tình cảm, tuy rằng khả năng này loại rất khó xảy ra.
Chương 35: Kẻ thù gặp lại trừng mắt nhìn nhau
Hoặc lànói, Cốc Mộng Vũ chính là cố ý xemnhẹtồn tại của ThuanhĐào, bởi vì giữa đạo nghĩa và cừu hận trước mặt, nàng lựa chọn vế sau…”Bổncônương hôm nay nhất định phải lấy mạng phu quân ngươi, xin lỗi Ngưu Nữu Nữu!”
Kim khẩu nhất khai
… Cốc Mộng Vũ dẫn Mộ Giai Namđiramộtchỗ giữa khe núi, đứng nơi này nhìnkhôngthấy bờ song bên kia,trênsong sừng sững những cọc gỗ cao thấp bất đồng, sương mù quanh quẩn xung quanh những cọc gỗ so le, tầm mắt mơ hồ nhìnkhôngrõ… Cốc Mộng Vũ tràn đầy tự chỉ lên mặt sông: “Đó là hoa mai cọc, nhưng cómộtnửa cọc có chứa cơ quan, nhưng cao thấp trước sau tùy ý ngươi di động, đương nhiên cái nào là cơ quan, bản quan chủ đương nhiênsẽkhôngnóicho ngươi biết, tóm lạimộtđạo lý: saimộtbướcthìbước tiếp theo cũngsẽsai, chỉ có thông qua hoa mai cọc đến bờ song đối diện mới có thểđivào của tiếp theo, nghe hiểukhông?”
ThuanhĐào nghi hoặc nháy mắt mấy cái, chẳng lẽ nàng trong lúc vô tìnhđãgiúp hai người thành công vượt qua cửa thứ ba? Nhưng nàng đến cuối cùng làđãlàm chuyện tốt gì chứ?
ThuanhĐào từ trong tầng thấp nhất của giỏ trúc lấy ramộtcái chân gà, cười tủm tỉm đưa tới trước mặt Mộ Giai Nam. Mà đổi lấy là ánh mắt hèn mọn của Mộ Giai Nam, xú nha đầu, nàng cư nhiên còn học được cách giấu đồ ăn.
ThuanhĐào thấy tình thế nguy ngập, nàng vẫy vẫy tay ý muốn cho Cốc Mộng Vũ chú ý, vậy mà Cốc Mộng Vũhiệntạiđãlửa giận công tâm căn bảnkhôngpháthiệncòn có nàng tồn tại.
Buổi trưa ngày thứ hai, sau khi ThuanhĐào đem nước đổ đầy bồn chứa nước cho tám mươi lăm gia đình trong thôn,thìnhững ông lão, bà lão yếu đuối trong thônkhôngthểkhôngnhìn ThuanhĐào với cặp mắt khác xưa, mà hết thảy những chuyện này đều là trong dự kiến của Mộ Giai Nam, cũng có thểnói,hắnđãđoán trước kết quả như vậy, chỉ là dohắnkhôngmuốnnóimà thôi.
.”( đáng iu quá aaaaa)
Cốc Mộng Vũ đắc ý vênh váo dương môi cười: “Đương nhiên, bản quankhôngphải là kẻ lười biếng, ai giống như ngươi gian trá! Bản quan chủ xin khuyên ngươimộtcâu, sớm từ bỏ ý nghĩ bàng môn tả đạo, lừa bản quan chủnóicơ quan cho ngươi ra khỏi đầuđi!”
Cốc Mộng Vũ cười nhạt ngẩng đầu lên: “Hừ, từ lúc bản quan chủ trấn thủ nơi này,khôngcó người nào thuận lợi vượt qua.”
“…” ThuanhĐào đưa mắt nhìn về phía thân ảnh nam tử khôi ngô tuấn tútrênđỉnh núi, nàngkhôngkhỏi tặng cho Cốc Mộng Vũ ánh mắt hâm mộ, thái độ nam nhân này đối với tiểu sư muội rất ôn nhu nha.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.