Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 41: Gục cùng vồ đến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Gục cùng vồ đến


ThuanhĐào bỗng nhiên pháthiệnmộtvấn đề, hành động áp chế Mộ Giai Nam của nàng hình nhưkhôngđúng,khôngcó ai giúp nàng thoát xiêm y củahắn. Trong đầu nàng suy nghĩthậtra sai sót chỗ nào… Nam nhân khi đùa giỡn nữ nhân đều làm như thế nào chỉ cần hai tay là đủ dùng (c·h·ế·t xặc với nàng này)? … Nàng cố gắng nhớ lại mấy cảnh nóng bỏng trong phim nhựa, A! Nghĩ lại,mộtbàn tay ngăn chặn hai cổ tay nữ nhân, còn dư lại cái tay kia là có thể muốn làm gìthìlàm, đúng đúng, đùng là như thế này! Hắc hắc…

Saumộtphen tự trách lương tâm ThuanhĐào lặng yên rời khỏi phòng Mộ Giai Nam, nàng lê lếtđitrở về phòng khách, nàng cần bình tĩnhmộtchút, nàng cần hiểurõngày sau nên đối xử với Mộ Giai Nam như thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ phút này, Mộ Giai Nam vì hành động quá mức thân thiết khi này mà ngực đột nhiên đau,hắnthét lớnmộttiếng, nhưng vì phòng ngừa Ngưu Nữu Nữu đột nhiên tập kích,hắncắn chặt răngđiđến mở cửa phòng, ban ngày ban mặt, người đến ngườiđi, Nữu Nữu chắcsẽkhôngdám xé xiêm yhắnđâu?

ThuanhĐào chậm rãi ngồi dậy, thấy Mộ Giai Namđangcùngmộtvị Quan Trung đệ tửnóichuyện phiếm… Nàng đúng là dùng phương pháp ngu xuẩn nhất mà, nàng hận chính mình luôn kìm lòngkhôngđậu, nàng nghĩ đến ôm ấp củahắn, càng cùnghắnđồng hành nàng càng pháthiệnhắnvĩ đại như vậy. Là nàng có lòng thamđi, người trong lòng nàng nên nhớ thương phải là Thất vương gia mới đúng, nhưng nàng thế nhưng vài lầnđãquên có vị hôn phu tồn tại. Đáng c·h·ế·t! Loại cảm giác này rất quái lạ, coi như chỉ cần nàng vàhắnở cùngmộtchỗ, nếu có chuyệnkhônggiải quyết được, người nàng lo lắng chính là Mộ Giai Nam.

Nàng cũng chú ý tớimộtsựkiện, Mộ Giai Nam mới đầu cũng là lung tung ngăn cản công kích, nhưng dần dầnhắnngăn cản theo quy luật nhất định, cuối cùnghắnchỉ ngăn cản công kíchthậtsựcủa nàng, mặc dù nàngkhôngngừng biến hóa, nhưnghắnvẫn chuẩn xác đoán được, nàng cảm thấy nghi hoặc khó hiểu: “Tiểu nữ tử cómộtchuyệnkhôngrõ, xin hỏi Mộ trại chủ làm sao biết được ta phóng thích nội lực cái nào làthật, cái nào là giả?”

Khói trắng bên trong thiện phòng, từng đợt từng đợt quanh quẩn.

Mộ Giai Nam ha ha cười: “Tađangsuy nghĩ… có nênnóicho ngươi biết haykhông, ai…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Giai Nam có chútkhônghiểu trầm mặcmộtlát…”Cảm tạ.”

Mộ Giai Nam thu hồi thần trí,hắnđương nhiên biết chịu nội thươngkhôngthểđiloạn, ra vẻ nghiêm trangnói: “Tađangchuẩn bị vận công chữa thương. Phải rồi ta làm hư cây đàn của Ngưng quan chủ, người chắckhôngtức giận chứ. Bất quá, cây đàn đó cũng cũ lắm rồi ha ha.”

Ngưng Sa Tửkhôngkhỏi tự hào khẽ cười, Ngưng phái cầm sát chính là tuyệt kỹ khiến người nghe tênđãsợ mất mật, cũng là độc môn tuyệt học chỉ truyền cho phái nữ, từ khi nàng chấp chưởng cửa thứ sáu, cũngkhôngcó người nào phá đượcsựthay đổi liên tục của ngưng phái cầm sát. Mộ Giai Nam mặc dù đánh gãy huyền cầm, nhưng hằn vẫn chưa phá giải được ội lực Ngưng phái cầm sát, bất quá việnchắnđánh gãy huyền cầm cũngđãvượt qua dự đoán của nàng.

Nhưngsựthậtvà tưởng tượng có chênh lệch, Mộ Giai Nam đúng là ngây ramộtlúc, nhưng lực đạo trong tay cũngkhônggiảm bớt nửa phần,khôngchỉ như thế,hắncư nhiên thực chuyên chú cúi đầu xuống hàm trụ cánh môi của nàng.

Mộ Giai Nam vốn cũng muốnnóicho nàng biết,hiệntại nếu có trao đổithìcàng tốt: “Thành giao, tanóicho ngươi biết trước, trong lúc ngươi phát côngsẽxuấthiệnmộtnhược điểm trí mạng, chính là hai ngón tay của ngươisẽđồng thời giương lên, nếu như có người nắm được nhược điểm này, rất dễ dàng gây thương tổn đến ngươi.”

Mà ThuanhĐàokhôngthèm đáp lại, nàng lập tứcđiđến bên cạnh Mộ Giai Nam, trực tiếp kéo vạt áohắn, Mộ Giai Nam ra vẻ khẩn trương che ngực, bộ dánghắnnhư trốn sắc lang, hai bàn tay ôm chặt trước ngực: “Ngươi muốn làm gì? Takhôngphải là người tùy tiện, ta muốn giữ mình trong sạch a…”

Ngưng Sa Tử giật mình,thậtsựlà cá tính mạnh mẽ, nàng mím môi cười: “mộtkhiđãnhư vậy, thỉnh Mộ trại chủ đến chỗ tiểu nữ tử tu hànhđi.” Vừa vặn nàng có nghi hoặc muốn Mộ Giai Nam giải đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngưng Sa Tử biết Mộ Giai Nam đây làđangkhiêu khích nàng, nàng cũngkhôngnôn nóngnói: “Tiểu nữ cũng biếtmộtbí mật,khôngbằng chúng ta trao đổithìthế nào?”

“Đa tạ Mộ trại chủ chỉ điểm.” Ngưng Sa Tử ra vẻ bình tĩnh tiếp nhận góp ý, nếuđãcó trao đổithìphải tin thủ hứa hẹn: “Lúcnhỏcó phải Mộ trại chủ từng uốngmộtviên thuốc?”

“Vậy… Làm phiền.” Mộ Giai Nam cười tủm tỉm vui vẻ nhận lời, vừa vặnhắncó thể tiết kiệm thời gian, sau đóhắnkhôngchút khách khí đứng lên: “điđâu? Chỗ ngươi hay chỗ ta?”

Mộ Giai Nam nhướng mày suy nghĩ, đúng là nghĩa phụ có bắthắnuốngmộtviên thuốc đen tuyền, hương vị rất đắng, sau khi uống xong, trong cơ thểhắnluôn cómộtluồng nhiệt hỏa khô nóng: “Đúng vậy, uống cũng được vài năm rồi, có gì bất thường sao?”

“Ngươi phải cam đoankhôngép buộc ta, ta mới thả ngươi.” Mộ Giai Nam ho khanmộttiếng, thần sắc thản nhiên.

“…” ThuanhĐào thân thể cứng đờ tay đình chỉ động tác, Mộ Giai Nam môi như cũ chặt chẽ dán tại môi nàng, cùng lúc đó, Mộ Giai Nam mượn cơ hội nắm bàn tay nàngđangtiến vào áohắn, tay kiathìđè lại cổ tay nàng, lấy khí thế mãnh hổ xoay người đem nàng áptrênmặt đất.hắngian kếđãthựchiệnđược, rời môi ra, trong mắt tức khắc xuấthiệnmộttia cười xấu xa. Giờ phút này ThuanhĐàođãbị chặt chẽ kiềm chế hành động, đương nhiên nàng biết mình trúng kế, nàng nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Mộ Giai nam, ngay cả chiêu sắc dụhắncũng dùng, nhất định bị thương rất nặng.

Mộ Giai Nam mặc dùđangnóichuyện phiếm, nhưng ánh mắt vẫn khóatrênngười Ngưu Nữu Nữu…mộtkhi bệnh câm của Ngưu Nữu Nữu chữa khỏi,hắntuyệtsẽkhônggặp lại nàng, bởi vì,hắnđãcảm giác đượcmộtđạo bóng tốiđangâmthầm kéo đến.

Ngưng Sa Tử pháthiệnMộ Giai Nam chẳng nhữngkhôngở trong phòng điều trị còn ở trong sânnóichuyện phiếm…”Mộ trại chủ, ngươi cũng biết uy lực của ‘Ngưng phái cầm sát’khôngnhỏ?” Nàng phải nhắc nhở Mộ Giai Nam, nội thươngkhôngthể coi thường.

hắnthích bộ dáng nàng quan tâmhắn, thậm chíhắncòn hưởng thụ trong đó, nhưng phần rung động này chỉ là nhất thời,khôngcó kết quả.

ThuanhĐàokhôngrảnh nghehắnbịa chuyện, chỉ vì nàng trong lúc vô tình nghe được đám người đệ tửnóichuyện, đại khái là cần đảm bảo yên lặng, quan chủ muốn trị thương cho sấm quan giả. Mặc dù Mộ Giai Nam biểu diễn suýt nữađãlừa gạt được nàng, nhưng cần chữa thương khẳng địnhhắnbị thươngkhôngnhẹ.

Giờ phút này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, Mộ Giai Nam vội vàng buông vạt áo xuống, gượng người đứng lên… Khi ThuanhĐào đẩy cửa vào, chỉ thấy Mộ Giai Namđangngồi bên cạnh bàn uống trà…

ThuanhĐào thực vừa lòng với so sánh củahắn, bởi vì tiếp theo nàng phải làm chuyện học theo d*m t*c nha…Nhưng cánh tay nàngkhôngđủ dài, nàng chỉ có thể cúi người đem đôi tay Mộ Giai Nam trụ l*n đ*nh đầu, mà Mộ Giai Nam cực kỳ giống nàng dâunhỏ, xoay đến xoayđithựckhôngchịu nằm yên. Khoé mắt nàng mở lớn, hắc hắc, lãnh đạo sơn tặc bây giờ giống như bị cường gian nha,khôngcho xemkhôngnên xem, hừ! … Đúng rồi! Có lẽ lưu manh trong thời điểm đùa giỡngáinhà lành đều là này suy nghĩ này.

“…” Thực ác độc a, ThuanhĐào tròng mắt chuyển động, đưa bàn tay thủ thế thành chữ V,khôngbiết cổ đại thề thủ thế như thế nào, bất quá chắc làkhôngphải vươn hai ngón tay như vậyđi, trước lừa dối qua cửa thử xem.

Mộ Giai Nam giờ phút nàykhôngđủ khí lực giãy dụa, mà Ngưu Nữu Nữu khí lực nguyên bản tương đối lớn, hai người kéo qua kéo lại vài cái,hắnđãbị Ngưu Nữu Nữu ấn ngã xuống đất, nhưnghắnthựckhôngmuốn để cho Ngưu Nữu Nữu nhìn thấy vết thương dữ tợn kia. Mộ Giai Nam ôm ngựctrênmặt đất quay cuồng: “Đừng cởi xiêm y ta, trong sạch của ta a…” ThuanhĐào nghĩhắnđãhiểu cảm giác khihắnbắt hoa mai lộc (hưu sao á),hắnkhônghề cho người ta sức phản kháng và giãy dụa, nàng bước ramộtchân đặttrênphần eo Mộ Giai Nam, nàng thuận thế cưỡitrênngườihắn, ThuanhĐào dùng sức mở hai tayhắnra, phân biệt đặt qua hai bêntrênđỉnh đầuhắn(ta thấy giống Đào Đàođangc**ng b*c trai nhà lành vậy), mà Mộ Giai Nam vẫn hoảng sợ hô to: “khôngcần như vậy…”nóixem hai người trong lúc đó quảthậtcó điểm s*c t*nh.

“…” Ngưng Sa Tử cả kinh, lúc trước nương của nàng cũngđãcónóiqua, tật xấu này phải bỏ, mặc dù cực kỳnhỏ, nhưng màmộtkhi gặp phải người tâm tư cực kỳ tinh tế chắc chắn trở thành nhược điểm trí mạng, lúc đó Ngưng phái cầm sát cũngkhôngcòn là tuyệt sát nữa. Nhiều năm qua, nàng cũng cố ý che dấu, cư nhiên vẫn bị Mộ Giai Nam nhìn ra sơ hở, hơn nữa phi tiêu củahắnnếukhôngphải đánh gãy huyền cầm,thìcũng dễ dàng đáng trúng thân thể nàng, người này đúng là quan sát tỉ mỉ.

ThuanhĐào pháthiệnhắnkhôngcó ý định buông tay, nhưng bản thân nàng hiển nhiên bị vây trong hoàn cảnh xấu, nàng hồi tưởng lại quá trình mình bị phản bắt. Trong mắt nàng xẹt qua tinh quang, nàng đột nhiên chuyển thân tấn công môi Mộ Giai Nam… Mau hoảng thầnđiMộ Giai Nam! Ta lại vồ đếnthìđược rồi, hắc hắc.

“… Ta rất muốn chắn, nhưng ngănkhôngđược, Ngưng phái cầm sát quảthậtlợi hại.” Mộ Giai Nam trong lúc trị liệu mồ hôi đầm đìa, chỉ có thân thể nóng lên mới có thể đáng tan máu bầm, mà cái gọi là chữa thương, chính là đưa chân khí vào tâm mạch người bệnh, tác dụng bổ khí, nhưng trong quá trình vì tránh cho hai khí gặp nhau gây tẩu hỏa nhập ma, cho nên cần phong toả kinh mạch người bệnh trước.

Nàng thực chán ghét bản thân mình, ăn trong bát còn nhìn trong nồi, thay đổi thất thường, đúng là nữ nhân xấu.

Mộ Giai Nam đem toàn bộ khí lực còn lại “Thà c·h·ế·t chứkhôngchịu khuất phục”,hắndĩ nhiên sắp chống đỡkhôngđược nữa, bị vết thương đánh úp lại đau đớn, Ngưu Nữu Nữu nằm úp sấptrênngườihắn, kiềm chế cổ tayhắn, mà hai người hai má khoảng cách rất gần, mắt thấy Ngưu Nữu Nữu sắp đại công cáo thành,hắnkhônglàmthìthôi,đãlàmthìlàm đến cùng, nghiêng đầu chạm vào môi nàng…

“Ngươi trước khi vào phòng phải gõ cửa chứ!” Mộ Giai Nam chậm rãi chỉ tríchnói.

“…” Ngưng Sa Tử thấyhắnvui sướng khi người gặp họa, nàng chưa bao giờ thấy người nào như vậy,khôngcần che dấu cảm xúc. Nàng cho rằng Mộ Giai Nam rất thú vị, ít nhấtkhôngngụy trang, mà nàng cũngkhôngmuốn Mộ Giai Nam lưu lại nội thương…”Nếukhôngngại, tiểu nữ tử thay Mộ trại chủ chữa thương như thế nào?”

“Nội lực của ngươi cực kì thâm hậu, lúc ấy vì saokhôngdùng nội lực ngăn cản ngưng phái cầm sát?” Ngưng Sa Tử thẳng thắnnói.

Nàng nhìn Mộ Giai Nam hí mắt nhe răng cười, Mộ Giai Namkhôngkhỏi rung mình lạnh run: “… Bộ dáng ngươihiệntại rất giống sắc ma nha.”

ThuanhĐào sảng khoái gật đầu, dù sao nàng cũngkhôngphải là người giữ chữ tín, Mộ Giai Nam thấy nàng đáp ứng nhanh như vậy, bán tín bán nghi nhướng máy: “Nếu ngươi lại đối ta động tay đông chân, cả đờikhônggả ra được, thềđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

… ThuanhĐào cảm thấy hai cánh môi chạm vào, lại xuấthiệnloại rung động động lòng người, nàng thừa nhận chính mình đối với việc hôn môi của Mộ Giai Nam hoàn toànkhôngcó sức chống cự, nàng thầm nghĩ đón ýnóihùa, dần dần say mê trong đó.


Mộ Giai Nam vì muốn Ngưu Nữu Nữu an tâm,hắncố nén đau đớn trong bụng, ra vẻ dường nhưkhôngcó việc gì vừađivừanóicười. Trongmộtkhắc cửa phòng tĩnh dưỡng đóng lại, Mộ Giai Nam liền dựa vào ván cửa… Mộ Giai Namđãmất khí lực,hắnvén vạt áo nhìn bên trong ngực,mộtvết thương sắcnhỏtừ đầu vai kéo dài đến xương sườn, Mộ Giai Nam hítmộtngụm khí lớn, loại đau đớn này như vậy gãy xương sườn. Nhưng so với đau gãy xương càng đau hơn mấy trăm lần, ngay cả hô hấp rấtnhỏcũng cảm thấykhôngkhoẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Giai Nam nhắm mắt trầm mặc, khoanh chân mà ngồi. Ngưng Sa Tử ngồi phía sau Mộ Giai Nam, song chưởng dán tại lưnghắnvận công chữa thương… Ngưng Sa Tử có thể cảm thấy trong cơ thể Mộ Giai Namẩnchứa nội lực kinh người, người có được nội lực như vậy, đáng lýkhôngbị thương nặng, nhưng hơi thởhắncực kì hỗn loạn, coi nhưkhôngthể toàn bộ phóng thích và vận dụng.

Mộ Giai Nam thấy nàng đưa hai ngón tay,hắnlập tức nắm tay nàng, trong mắthắncòn mang theo ý cười quỷ dị… Mộ Giai Nam dựng thẳng lên ba ngón tay đại biểu cho thiên, địa, nhân cùng chứng kiến. Mộ Giai Nam làm sao có thể nhìnkhôngra mấy chiêu đùa giỡn của nàng chứ, cho nênhắnkhôngcần khảo nghiệm thành ý của nàng, mà căn bản là nàngkhôngđáng tin.

Sau khi Ngưng Sa Tử rờiđi, đệ tử trấn giữ cửa thứ sáu tới đưa Mộ Giai Namđitrị thương, người đó cũngnóirõvới nàng uy lực của “Ngưng phái cầm sát”, bị nội thương ít nhất phải điều trị năm ba ngày mới hồi phục như cũ.

“Như vậy được rồi, tiểu nữ đề nghị Mộ trại chủ thỉnh cao nhân hỗ trợ ngươi đả thông nhâm đốc nhị mạch, có lẽsẽxuấthiệnđiều kỳ hiệu.”

Chương 41: Gục cùng vồ đến

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Gục cùng vồ đến