"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Nói dối thiện ý
“Còn mấy cửa nữa?”
Mộ Giai Nam nghe được hai chữ “Ám khí” con mắt liền sáng ngời,hắngiơ lên nắm tay kiên địnhnói: “Ừ! Chiếu theo kế hoạch tiến hành, làm phiền Ngưng quan chủ… Phối hợp tại hạ lừa Ngưu Nữu Nữu”.nóixong,hắncòn phao cho Ngưng Sa Tửmộtcái mị nhãn.
※ ※ ※
Mộ Giai Nam thấy hai người tâm bình khí hòa tiêu sáiđira, Ngưng Sa Tử trong lơ đãng phao chohắnánh mắt “lừa dối qua cửa”, Mộ Giai Nam lúc này mới yên tam thoải mái ngồi xuống.
Ngưng Sa Tử đem mấy chục bí phương dưỡng nhan tặng cho Ngưu Nữu Nữu, tự nhiên tán gẫu giấu diếm ý tứ xin lỗi.
Bỗng nhiên, ThuanhĐào đột nhiên giơ tay lên, Ngưng Sa Tử theo bản năng lui về phía sau, Mộ Giai Nam nghĩ Nữu Nữu muốn dùng bạo lực bức Ngưng Sa Tử nhận tội,hắnvội vàng đứng dậy ngăn cản… Chỉ thấy năm ngòn tay ThuanhĐàonhẹnhàng lướt qua hai má Ngưng Sa Tử… Oa nga! Rất mịn màng a.
ThuanhĐào rất cảm kích, nàng cũng thay Ngưng Sa Tử tiếc hận.nóiNgưng Sa Tử chẳng những người xinh đẹp còn có tấm lòng thiện lương,cônương tốt như vậy lại sống ở đây hao phí thanh xuân,thậtsựlà đáng giận. Nữ nhi ở cùngmộtchỗ ngoài tán gẫu chuyện làm đẹp, còn có chuyện tình cảm, đây là thiên cổkhôngthay đổi. ThuanhĐào viết mấy tờ giấy khuyên bảo Ngưng Sa Tử xuống núi, tìm lang quân như ý, sống cuộc sống tốt đẹp. Nhưng Ngưng Sa Tử bất vi sở động, nàng tựa hồ cực kìyêuthích cuộc sống non xanh nước biếc. Hơn nữa Ngưng Sa Tử tin tưởng, hữu duyênthìsẽgặp nhau, cho nên nàng cũngkhôngnóng lòng lập gia đình.
KỳthậtThuanhĐào cũngđãtin làthật, chủ yếu là có Ngưng Sa Tử ra mặt làm chứng, cho nên nàng tin đây là cửa cuối cùng. Nếu qua cửa, nàng cũngkhôngcó gì phải lo lắng nữa, hơn nữa nội thương của Mộ Giai Nam cũngđãcó trị liệu, cho nên tâm tình nàng cũng trở nên tốt hơn. Nàng đem cửa phòng đóng chặt, cười tủm tỉm mời Ngưng Sa Tử ngồi xuống, sau đó nàng mở hộp văn chương bắt đầu hỏi Ngưng Sa Tử phương pháp “Bảo dưỡng dung nhan” … Ngưng Sa Tử tâm thầnkhôngyên ngồi bên cạnh… Trong lòng nàng thầm cầu nguyện đừng ép hỏi nàng, ô ô. (đọc đoạn này mà c·h·ế·t cười với Nam Nam)
Đây là nàngsẽ“Nghiêm hình bức cung” với Ngưng Sa Tử sao? Nhìnkhôngra Nữu Nữu rất thông minhđi… Mộ Giai Nam nhất thời nằm úp sấptrênbàn làm ra bộ dáng hôn mê,hắnkhôngđi, tuyệt đốikhôngđi!
“A? … Là Thiên trượng hành giảnóivới Ngưng quan chủ?”
ThuanhĐào đứng lặng ở vị trí cách Mộ Giai Nam năm bước, tất cung tất kính cúi đầu hành lễ với Mộ Giai Nam: cám ơn.
Mộ Giai Nam hơi hơi cong khóe môi, ánh mặt trời chiếu lên hình dáng hoàn mỹ củahắn… So vớinóidối,hắnlại càngkhôngmuốn thấy Ngưu Nữu Nữu khóc, cũng có thểnóihắnbất lực trước tiếng khóc của nàng,hắnkhôngthể tiếp tục sấm quan, nhưng Ngưu Nữu Nữukhônghiểu…hắnhy vọng nàng cómộtngày có thể mở miệngnóichuyện, lúc vui vẻ có thể sang sảng cười to, gặp nguy hiểm có thể lớn tiếng kêu cứu, khi Thất vương gia khi dễ nàng, nàng có thể tìm Ngưu cha cáo trạng… Như vậy,hắnmới có thểkhônglo lắng.
“Nếu thắng Thiên trượng hành giả, còn có hai cửa phải qua,mộtcửa là ‘Kỳ môn ám khí chi mê’;mộtcửa khác là ‘Mật Tông bát môn đồ trận’, cuối cùng nếu thuận lợi thông qua,thìcó thể gặp được Yến Hồi đại sư, mà tật ách của Ngưucônương cũng chỉ cómộtnữa cơ hội chữa trị.” Ngưng Sa Tử lại cường điệu, dù sao thế gian người bị tạp chứng nhiều như vậy, đâu phải mọi thứ đều có thể chữa trị.
Cuối cùng Ngưng Sa Tử còn buôngmộtcâukhôngthể tưởng tượng —— quý trọng người trước mắt.
“… Ngưng quan chủ có thể giúp tanóidốikhông?” Mộ Giai Nam cũng biết, đề nghị này củahắncó chút ép buộc.
Mộ Giai Nam khóe miệng chợt tắt,hắnkhôngmuốnnóiđến chuyện Ngưu Nữu Nữu vì lo lắng chohắnmà ngăn cản. Hơn nữahắnbiết Ngưu Nữu Nữu chưa bao giờ dự đoán được sấm quansẽcó hung hiểm gian nan như thế nào.hắnlàm nhưkhôngcó việc gì khẽ cười: “khôngphải nữ tử nào cũng có thân thủ tốt như Ngưng quan chủ, Nữu Nữu lá gan rấtnhỏ, nàng sợ trong lúc sấm quan bị thương, làmộtnha đầu rất sợ c·h·ế·t… Quan trọng nhất là, ta sợ nàng hiểu lầm, cho là ta vì nàng mới cam tâm tình nguyện mạo hiểm, kỳthậtta chính là muốn thử thực lực của bản thân mà thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào nghĩ là Ngưng Sa Tử hiểu lầm quan hệ giữa nàng và Mộ Giai Nam, cho nên chỉ lơ đễnh gật đầu cười cười, bất quá ThuanhĐào cũng tự kiểm điểmmộtphen, tại sao tất cả mọi người đều cho rằng nàng và Mộ Giai Nam làmộtđôi? Phảinóimộtcây làm chẳng nên non, nàng tất nhiênkhôngthể trốn tránh trách nhiệm.
Ngưng Sa Tử thần sắc bất giác cứng đờ… Mộ Giai Nam thựcsựkhôngbiết trời cao đất rộng, bất quá khó đượchắncó ý chí kiên định như vậy, mà “Thiên trượng hành giả” trấn thủ cưa cũng là muốn kiểm trasựbền lòng của sấm quan giả. Có lẽ thựcsựsẽcó kỳ tích xuấthiện.
Chương 42: Nói dối thiện ý (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào chậm rãi tới gần Ngưng Sa Tử, Ngưng Sa Tử vốn chưanóidối lần nào, nàng thấy Ngưucônương thần sắc hồ nghi nên chột dạ: “Ngưu, Ngưucônương còn có chuyện gì cần Ngưng Sa Tử giải thích sao? …”
Ngưng Sa Tử giật mình, nàngkhônghiểu ý đồ của Mộ Giai Nam: “… Nhưng người còn phải vượt qua vài cửa nữa, hơn nữa võ công của những người đó còn hơn tiểu nữ, tránh cũngkhôngthể tránh, tại sao Mộ trại chủ còn muốn lừa gạt Ngưucônương?”
“…” ThuanhĐào thấyhắnmặt dày mày dạnkhôngchịu rờiđi, nàngmộtphen nắm chặt áo Mộ Giai Nam, đemhắnquăng ra ngoài cửa… Ngưng Sa Tử quả thực nhìn đến choáng váng, nàngkhôngbiết ThuanhĐào có thần lực nha…Cho dù Mộ Giai Nam thân thể lúc này có suy yếu, nhưng cũngkhôngđến mức bị quăngđinhư vậy chứ? Mà Ngưng Sa Tử cũngkhôngcảm thấy có nội lực phóng thích, nàng nhìn lại, hay là Ngưu Nữu Nữu là cao thủ thâm tàng bất lộ tướng?
“…” Ngưng Sa Tử thu hồi xuân tâm: “Thỉnh Mộ trại chủnóirõ.”
“… Đa tạ Ngưng quan chủ chỉ điểm, tại hạ xin thụ giáo.” Mộ Giai Nam lễ phép ôm quyền cảm tạ. Những gì nênnóiNgưng Sa Tử cũngnóixong rồi, nàng cũngkhôngbiết mình tại sao phải giúp Mộ Giai Nam, có lẽ tồnmộtphần tiếc hận, Mộ Giai Nam cơ trí hơn người, nội lực còn chưa hoàn toàn khai phát, nếuhắnthựcsựxảy ra bất trắcthìquảthậtđáng tiếc: “khôngbằng tiểu nữ hướng Yến Hồi đại sư cầu tình, nếu có thểkhôngcần sấm quan…”
Mộ Giai Nam bất đắc dĩ thở dài, cònkhôngphải là vì tiểu nha đầu mẫn cảm kia…”Ngưng quan chủ có thểnóicho Ngưu Nữu Nữu biết sấm quanđãhoàn thành,nóilà lập tức có thể gặp Yến Hồi đại sư haykhông?”
“Ừ, tòa sơn phong kia chính là cửa tiếp theo —— Thiên tuyệt đỉnh. Thiên trượng hành giả ở Thiên tuyệt đỉnh tĩnh tọa cũngđãba mươi năm,hắnmuốn chờ đối thủ có thể cùnghắnphân cao thấp, cho nên chưa bao giờ rời khỏi cửa.” Ngưng Sa Tử cũngkhôngmuốn hù dọa Mộ Giai Nam, nhưngsựthậtđúng là như thế.
Ngưng Sa Tử hoà hoãn cảm xúc, nàng thựckhônghiểu cá tính Mộ Giai Nam, sống c·h·ế·t trước mắt màhắnvẫn hồn nhiênkhôngsợ, cửa này cũngkhôngphải thông minhthìcó thể may mắn xông qua: “khônghẳn như vậy, dây thừng chỉ là điểm tựa, hai bên vách núi Thiên tuyệt đỉnh, dây thừng sinh sôi phát triển, trong lúc đối chiến, dây thừng là vật duy nhất có thể đạp lên, vô ý bước hụt hoặc bị đánh rơi,sẽtan xương nát thịt. Huống chi, Thiên trượng hành giả đối vơi dây thừngđãcó ba mươi năm nghiền ngẫm, ông ta và dây thừng sớmđãhòa hợp thànhmộtthể, hơn nữa cước bộ siêu quần, khinh công và nội lực cực cao, vạn lầnkhôngthể khinh thường.” (đọc tại Qidian-VP.com)
…
“…” Ngưng Sa Tử trong lòng có quỷ, nàng cứng ngắc đứng tại chỗkhôngdám lộn xộn, tùy ý ThuanhĐào s* s**ng, ThuanhĐào dùng dư quang nhìn đến người nào đó, trước mặt người nào đókhôngtốt để tán gẫu chuyện riêng… Nghĩ vậy, ThuanhĐào nghênh ngangđiđến bên cạnh Mộ Giai Nam, vui vẻ chỉ chỉ ngoài cửa: nhanh nhanhđira ngoài cho ta!
Mộ Giai Nam ngồi ởmộtbênkhôngyên quan sát… Ngưng Sa Tử vẫn là rất non nớt, nàng chưa từngnóidối cho nên mặt mới đỏ thành như vậy sao?hắnlại nhìn Nữu Nữu, thấy nàng nhướng mày, mở to mắt nghi hoặc,hắnchỉ sợ mọi chuyệnsẽđổ bể.
Ngưng Sa Tử ho khanmộttiếng suýt nữa hộc máu, nàngkhôngthể nhịn được nữanói: “Mộ Giai Nam ngươi đứng đắnmộtchút có đượckhông? Thiên trượng hành giả là võ lâm tông sư,hắnam hiểu tuyệt kỹ là ở dưới vực sâu vạn trượng dùng dây thừng quyết đấu,mộtkhi trụy nhai (rơi xuống)thìsẽvạn kiếp bất phục!”
Mộ Giai Nam đột nhiên dừng lại, chăm chú nhìn thẳng đôi mắt nàng, Ngưng Sa Tử hiển nhiên bịhắnnhìn chăm chú, nàng có chútkhôngđược tự nhiên, tuy rằng Mộ Giai Namkhôngphải dùng ánh mắt si mê mà nhìn nàng, nhưnghắncũng là ngườianhtuấn, cơ trí, nàng theo bản năng liếc mắt nhìn sang nơi khác: ” Có gì xinnóithẳng.”
Sau khi chữa thương xong, máu bầm trong người Mộ Giai Nam cũng tan hơn phân nửa, đương nhiên chuyện này cũng liên quan đến nội lực hùng hậu nhưngkhôngphóng thích được của Mộ Giai Nam. Ngưng Sa Tử luôn mang cầm theo bên người, sau khinóivới Mộ Giai Nam vài câu, nàng lưng mang đàn cổ cùng Mộ Giai Nam ra khỏi phòng.
Ngưng Sa Tử nghi hoặcnói: “Có gì mà khó khăn, tiểu nữkhônghiểu Mộ trại chủ tại sao phải dùng hạ sách này,rõràng là Mộ trại chủ có lòng giúp đỡ Ngưucônương chữa khỏi ách tật, nàngkhôngcảm kích ngược lạiđingăn cản là sao?”
Mộ Giai Nam quảthậtchưa từng nghe qua danh hào này,hắnra vẻ nghiêm trang gật gật đầu: “Ta chỉ nghe qua Tôn hành giả thôi.”
Ngưng Sa Tử che miệng cười: “Hai người ước hẹn quyết chiếntrênđỉnh núikhôngngười nào biết, cho nên nhân sĩ võ làm chỉ là phỏng đoán, mà Thiên trượng hành giả cũngkhôngg**t ch*t Hạc Thiên Khải, chỉ là chặt đứtmộttay,mộtchân của Hạc Thiên Khải mà thôi”
ThuanhĐào chăm chú nhìnmộtnammộtnữ trước mặt, nam thản nhiên, nữ bất an, hai người trăm miệngmộtlời đềunóisấm quanđãxong! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta biết là tránhkhôngkhỏi, nhưng nha đầu này nhìn như dịu ngoan, kỳthậtnàng rất ngoan cố, takhôngcó biện pháp lừa nàng lên núi, Ngưng quan chủ có thể tương trợmộtchútkhông?” Mộ Giai Nam tuy là thương lượng, nhưng trong mắt tràn ngập ý tứ bức bách, nếu như Ngưng Sa Tửkhôngđồng ý giúphắn,hắnnhất địnhsẽdùng chiêu khác ép nàng nhận lời.
“Đừng sốt ruột a, ta vẫn nghe mà …” Mộ Giai Nam ra vẻ ủy khuất,hắnchỉ làkhôngmuốn bị danh hào,sựtích hư danh đánh mất ý chí chiến đấu, bất quáhắnnghe đượcmộtchi tiết: “Ngươinóihắndùng dây thừng tác chiến?” (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào hai tay hoàn ngực, nhìn chằm chằm khuôn mặt Ngưng Sa Tử… Làn dathậtđẹp nha, trắng hồng đángyêu,khôngbiết nàng ta dùng cái gì để dưỡng da?hiệntại nếu nàng hỏithìcó thích hợpkhông?
Ngưng Sa Tử thấy Mộ Giai Nam như có nhiều tâmsự, nàng cho rằnghắnđanglo lắng cửa tiếp theosẽnhư thế nào, màhắncùngđivới nàng có lẽ là muốn tìm hiểu hưthật…”Mộ trại chủ có chuyện phiền não sao?”
“…” Ngưng Sa Tử sửng sốt,hắncư nhiên còn có tâm tìnhnóigiỡn? …”Tiểu nữkhôngthểkhôngbội phục Mộ trại chủ tâm tư trầm ổn.nóiđơn giảnđi, ba mươi lăm năm trước, ‘Thiên trượng hành giả’ từng đánh bại võ lâm minh chủ Hạc Thiên Khải, hàm nghĩa trong đó chắc Mộ trại chủđãhiểu?”
“…” Mộ Giai Nam nhất thời hútmộtngụm khí lạnh,hắnkhó có thể tinnói: “Ba mươi năm cũngkhôngnhúc nhích, có khi nào lúc ta lên núiđãthấyhắnbiến thành nham thạch?”
Ngưng Sa Tử bán tín bán nghi nhướng lên đôi mắt đẹp, Mộ Giai Nam quảthậtđem tâmsựche dấu rất khá, nếuhắnkhôngđem chút lo lắngẩndấu trong đáy mắt, nàngsẽthựcsựtin tưởng.mộtkhiđãnhư vậy nàng cũngkhôngtiện hỏi nhiều, Ngưng Sa Tử hiểu ý gật đầu: “Được rồi, tasẽgiúp Mộ trại chủ giấu diếm, bất quá, cửa tiếp theothậtsựkhó qua, Mộ trại chủ có nghenóiqua ‘Thiên trượng hành giả’?”
Mộ Giai Nam thong thả chớp chớp mắt, Hạc Thiên Khải lấy công phu “Hạc môn cuồng đao” độc bá võ lâm nhiều năm…”Nguyên lai xưng bá võ lâm Hạc Thiên Khải là bị Thiên trượng hành giả đánh c·h·ế·t? Ta chỉ nghenóihắnchán ghét võ lâm nên quyẩn, xem ra giang hồ đồn đãi quả thựckhôngthể tin.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.