Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 43: Ngồi trên dây thừng 30 năm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Ngồi trên dây thừng 30 năm


Thiên trượng hành giả tựa hồ cũng chú ý tới nàng này quái lực,hắnthế nhưng cùng Mộ Giai Nam ngưng chiến, chú ý xem bước tiếp theo nàng muốn làm gì… Chỉ thấy ThuanhĐào ôm tảng đá tại chỗ xoay tròn, sau đó nàng giống như vận động viên đẩy tạ vận sức chờ phát động, “Sưu”mộttiếng nàng đem tảng đá lớn trong lòng ném ra, hai người vội vàng nhìn hướng tảng đá bay đến… Chỉ nghe “Ầm!”mộttiếng nổ lớn, tảng đáđãbay qua khe núi năm trăm thước, tan thành mảnh vụn nằm đối diện thạch bích…

Mộ Giai Nam thảnh thơiđitrước, thấy nàng đuôi lông mày cong lên,hắncũng đoán được nàngđangcao hứng,hắncũng vô liêm sỉ cùng nàng vui cười, giống như thựcsựsắp đến mục đích. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Giai Nam ánh mắt chăm chú nhìn Thiên trượng hành giả… Phía dưới thân người này chỉ làmộtsợi dây thừng,hắncư nhiên có thể khoanh chân mà ngồitrêndây thừng, chứng minhhắnkhống chế dây thừng rất thành thạo. Mộ Giai Nam chú ý tớimộtviệc, tuy gió thổi qua đầu bạc, thế nhưng cũngkhôngcó sợi tóc nào củahắnlay động! … Chứng minh,hắnnên gội đầuđi?(tađanguống nước ah, sặc ướt hết cả bàn phím)

Mộ Giai Nam trong lúc vô tình thấy Ngưu Nữu Nữu giơ caomộtkhối đá to bằng phân nửa người, nàng chậm rì rì tới gần vách núi, nhưng tảng đá quá to khiến nàng muốn nhìnkhôngthấy đườngđi, mà khối đá kia nhắm ngay về hướng Mộ Giai Nam… Nàng đây là muốn ném c·h·ế·t ai a?

Trãi quamộttrận ngăn cản, sau khi Thiên trượng hành giả xác định Mộ Giai Nam có tư cách cùng mình giao thủ,hắnmới quyết định chính thức ra tay, mà trong cơ thểhắnphóng thích ramộttầng nội lực làm người ta hít thởkhôngthông. ThuanhĐào cảm thấy khó thở, cái loại cảm giác này giống như đứngtrênđỉnh núi cao,khôngkhí áp bách đáng vào tâm trí.

“Ngài cũngthậtbiếtnóiđùa, ai rãnh rỗi lại chạy đến nơi này chịu c·h·ế·t a, đương nhiên là vì muốn gặp Yến Hồi đại sư chữa bệnh mà đến.” Mộ Giai Nam nghe khẩu khí Thiên trượng hành giả giống như xem bọn họ vì khiêu chiến mà đến vậy.

Mộ Giai Nam lắc lư hai cái mới đứng vững,hắnkhônghiểu Thiên trượng hành giả có ý gì, nhưnghắnthậtsựđãdùng toàn lực ứng phó: “Ngài đừngnóiđùa, lời chê cười này so với thời tiết còn lạnh hơn.”

ThuanhĐào chỉ lão giả sau đó nhìn về phía Mộ Giai Nam, lão nhân này nhìn qua tuyệt đối là “Cao nhân”, chẳng lẽ Yến Hồi đại sư là điên tử? Nếukhôngai lại ngốc như vậy, ngồitrênvực sâu mà tụng kinh,khôngphải là ăn no rãnh rỗiđi?

“Bắt đầuđiThiên trượng hành giả,thậtsự… Rất lạnh nha.” Mộ Giai Nam chà xát cánh tay, hai vách núi gió lùa lạnh thấu xương,khônglạnh mới là lạ,hắncũngkhôngmuốn còn chưa c·h·ế·t trậnđãbị đông cứng mà c·h·ế·t.

ThuanhĐào nghi hoặc trừng mắt nhìnhắn, nàngđiđến dưới tàng cây kia ít nhất cũng ba tiếng đồng hồ, có cần phảiđixa như vậykhông? Cũngkhôngphảihắnvà Yến Hồi đại sư đánh nhau.

“Nữu Nữu lui ra phía sau, tađigặp Thiên trượng… à Yến Hồi đại sư.” Mộ Giai Nam đem nàng kéo về phía sau: “Ngươi qua bên kia chờ ta, nhìn thấy phương hướng ngón tay ta chỉkhông? Ngươi đứng dưới tàng cây chờ ta…”

“…” Mộ Giai Nam khóe miệng cong lên,hắncăn bản làkhôngbận tâm.

Theo Ngưng Sa Tử giải thích: Thiên trượng hành giả ba mươi năm chưa rời khỏi đỉnh núi, màtrênvách đá mây mù tràn ngập, Mộ Giai Namkhôngthấyrõvách núi đen đối diện. Bất quá vị cao nhân này ngay cả ăn cơm cũng là ởtrêndây thừng. Bất quá trong chốn võ lâm cũngkhôngthiếu chuyện như vậy, bọn họ phần lớn cùng đời vô tranh, cùng cực cả đời cũng chỉ vì muốn tìm đối thủ luận bàn võ học.

hắnbỗng nhiên mở hai tay, khóe môi cong lên tươi cười sáng lạn: “khôngchúc ta may mắn sao?”

Mộ Giai Nam nghiêm trang khụ khụ: “Này ngươisẽkhônghiểu, bình thường cao nhân đều rất thanh cao, đối với nữ tửkhôngcó cảm tình tốt, ta có thể phải thương lượng vớihắnrất lâu,hắnmới bằng lòng thay ngươi chữa bệnh, dù sao cónóingươi cũngkhôngbiết, trong chốn võ lâm đều có quy củ.”

.

Lực phách thiên là ai? Nàng chỉ biết Uy Chấn Thiên, ô tô nhân biến hình! Nàng trong lòngkhônghiều nhìn lão nhân… Gì vậy, nàng cư nhiên đem tảng đá ném xa như vậy sao? Hay là do mình nhìn lầm rồi? (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên trượng hành giả thấy Mộ Giai Nam vẫn muốn tham chiến, chỉ đànhnóira quy tắc qua cửa,hắnvẫn chưa trợn mắt, dễ dàng nhảy lên,mộtchân đứng thẳngtrêndây thừng,khôngai bì nổinói: “Dây thừng này tổng cộ là năm trăm thước dài, thông qua lão phu trở ngại nếu có thểđiqua phía đối diện xem như là qua cửa.”hắnđôi tay vừa động: “Nha đầu đồng hành cùng ngươiđãtrở lại…”

“Nàng là ách nữ, cũngkhôngphải là hậu nhân ‘Lực Phách Thiên’.” Mộ Giai Nam hảo tâm nhắc nhở, Lực Phách Thiên cũngkhôngphải là trời sinh thần lực, mà là ngày kia luyện thành “Tiêu Thạch chưởng”, nhưng Ngưu Nữu Nữuthìkhôngcó bản lĩnh đó.hắnvà Thiên trượng hành giả lại tiến vàomộtvòng chém g·i·ế·t mới, Thiên trượng hành giả vừa đánh nhau vừa tán gẫu: “Các ngươi tại sao sấm quan? Chẳng lẽkhôngphải vì muốn cùng lão phu đối chiến mà đến?”

Mộ Giai Nam khi làm trộm cướp công cụhắnthường xuyên dùng chính dây thừng, giờ phút này chỉ là chưa thích ứng độ cao, đồ ý củahắnchính là phải có trạng thái tốt. Đầu tiênhắnphải chiến thắng tâm lý sợ hãi, phải xem nhưđanggiẫmtrênđất bằng để trấn định.

“Ngươi cố ý muốn chiến?” Nghìn trượng hành giả mặtkhôngthần sắc, tựa hồ thất tình lục d·ụ·c cáchhắnquá xa.

Mộ Giai Nam lại vô tâmnóigiỡn, trận chiến này cũngkhôngphải trò đùa.hắnhoạt động gân cốt, nhảy thân lênmộtsợi dây thừng khác, đá vụn theo hành động củahắnrơi xuống, phía dưới chính là vực sâu vạn trượng, như Ngưng Sa Tử từngnói, vô ý ngã xuống nhất định vạn kiếp bất phục… Màhắnđối với cao thủ cũngsẽcó vài phần kính trọng, tất cung tất kínhnói: “Vãn bối cũng luyện qua vài năm thằng kỹ, do đó muốn xin Thiên trượng hành giả chỉ giáo.”

Mộ Giai Nam tức khắc thi triển nội lực chống đỡ, nhưnghắnvẫn bị chấn động miệng phun máu tươi, nhưnghắnkhôngthể ngừng lại. Mộ Giai Nam nhảy lên tránh thoát công kích mãnh liệt, sau đó lướt qua đỉnnh đầu Thiên trượng hành giả. Thiên trượng hành giả dễ dàng nắm lấy mắt cá chân Mộ Giai Nam, cổ tay vungđãđem Mộ Giai Nam quăng về chỗ cũ. Bất quá khi Thiên trượng hành giả đụng vào mắt cá chân Mộ Giai Nam,hắnkhôngnghĩ tới lòng bàn tay nhưng lại bịmộtcổ nội lực quỷ dị đáng văng ra,hắnâmthanhkhônghờn giậnnói: “Ngươi nếu nội lực rất cao, vì saokhôngphóng xuất ra cùng lão phuthậtsựđánhmộttrận?!”

Chương 43: Ngồi trên dây thừng 30 năm

ThuanhĐào tâm nhanh chóng thắt lại, nàng gắt gao nắm chặt tay áo, mặc dù tiếng gió gào thét, nhưng lòng bàn tay nàng vẫn thấm đầy mồ hôi… Nàng chăm chú nhìn hai đạo thân ảnh, chỉ thấy hai người quyết đấutrênđỉnh mây mù, nàngkhônghiểu võ công, nhưng nàng cũng nhìn ra được thần sắc lão giả rất bình tĩnh.

Mộ Giai Nam đẩy bả vai nàng thúc giục: “Mauđiđi, nơi này để ta ứng phó.”

Mộ Giai Nam vẻ mặtkhôngthay đổi, ra vẻ nghi hoặcnói: “Chẳng lẽ vị này chính là… Yến Hồi đại sư?”

“Nữu Nữu…” Mộ Giai Nam cũngkhôngbiết nên giải thích như thế nào, bởi vì từ biểu tình của Ngưu Nữu Nữu,hắnnhìn ra nàngđãhiểu hết mọi chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên trượng hành giả ánh mắt bình thản dừng ở đôi chân của Mộ Giai Nam, lại thong thả nhắm hai tròng mắt: “Đứng cũng đứngkhôngvững, ngươi lấy gì cùng lão phu phân cao thấp? Bất quá lão phu cũng là bội phục vị tiểu huynh đệ ngươi gan dạ sáng suốt, dám lên dây thừng cũngđãngoài dự đoán của lão phu, đừng tự tìm đường c·h·ế·t, rời khỏi đây mới là thượng sách.”

Mộ Giai Nam dần dần thích ứng với độ cao, hai sợi dây thừng cách xa nhau năm mươi thước,hắnđãcó thể lợi dụng hai sợi dây thừng luân phiên đạp lên, nhưng Thiên trượng hành giả như trước chỉ thủ chứkhôngtấn công, cho nên Mộ Giai Nam cũngkhôngdám khinh thường.

…”Ân! Khinh công chân pháp lô hỏa thuần thanh, đúng là nhân tài luyện võ.” Thiên trượng hành giả trong lúc tỷ thíđãnóiramộtcâu đánh giá đúng trọng tâm.hắnđãnhìn ra sấm quan giả thuộc loại càng đánh càng hăng,khôngngừng tăng lên sức chiến đấu. Suy nghĩ bình tĩnh, hơi thở ổn định, tuy nội lựckhôngđủ, bất quá với độ tuổi như sấm quan giả màđãcó khinh công cao như vậythìđãlà nhân tài khó gặp rồi, điều nàykhôngkhỏi khiến Thiên trượng hành giả cảm thấy vui sướng,hắntrong lòngkhôngkhỏi sinh ra cảm giác


ThuanhĐào sợ tới mức nhảy dựng về phía sau, tư thế này là muốn ôm sao? Này cũng quá cởi mở nha, nếu là hai ngày trước nàngsẽxông lên ôm Mộ Giai Nam, sau đó vỗ vỗ lưnghắnmặc niệm cố lên, nhưnghiệntại nàng hiểurõ, nàngkhôngthể tiếp tục phóng túng chính mình, càng tới gầnhắncàng làm tâm tư nàng dao động… Nàng khinh thường nghiêng đầu snagmộtbên, sau đó xoay người bỏđi… Cố lên Mộ Giai Nam, nàng biết, nàng nợ Mộ Giai Nam rất nhiều rất nhiều, nếu nàng có thểnóichuyện được, câu đầu tiên nàngnóilà cảm tạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên trượng hành giả im lặngkhôngnói, nhưng Mộ Giai Namđãdẫn đầu khởi xướng công kích. Gió Tây bắc rít gào như sư tử rống hung mãnh, nhưng là cứ thế này,hắnkhôngthể đợi nữa, cũngkhôngthể nhìn vẻ mặt Ngưu Nữu Nữu,hắnchỉ có thể được ăn cả ngã vềkhôngmà sấm quan.

“A? …” Thiên trượng hành giả nghĩhắnlà cố ý khiêu khích, ngàn nămmộtthuở cơ hội,hắnmuốn xuất toàn lực đánhmộttrận: “Vậy lão phu giúp ngươi là nóng người!” Vừa dứt lời, Thiên trượng hành giảđãkhởi xướng mãnh công,hắnmới mặc kệ bối phận lớnnhỏ, cao thủ có thể chống lại nội lực và khinh công củahắnđãxuấthiệnrồi.

ThuanhĐào nhìn theo phương hướng đầu ngón tay Mộ Giai Nam, nàng dùng sức mở to hai mắt mới nhìn thấy nơihắnchỉ là ở đâu, đơn giản có thể dùng bốn chữ “Hư vô mờ mịt” để hình dung vị trí cây đại thụ.

ThuanhĐào cũng hiểu được khả năng này rất lớn, bất quá lão nhân này vẻ mặt hung ác, nhìn như thế nào cũngkhôngcó điểm hòa ái, bọn họ nên như thế nào hướng lão nhân thuyết minh ý đồ đến đây? … Nàng nhìn chung quanh,sẽkhôngcó sư huynh sư đệ nào lại đây dẫn bọn họđibái kiến à?

ThuanhĐào thấy Thiên trượng hành giả trong mắt đằng đằng sát khí, nàng trong lúc vô kế khả thi (khôngcòn cách nào khác), nhặt lênmộthòn đá ném về phía Thiên trượng hành giả, này lão nhân c·h·ế·t tiệt khi dễ người còn chưa đủ sao?đãchiếm thượng phong còn khí thế bức người. Thiên trượng hành giả dễ dàng tránh thoát “Ám khí”,khôngkhỏi sang sảng cười to,hắnchưa bao giờ nghe qua có người nào lại giúp theo kiểu ngốc như vậy, cư nhiên lấy tảng đá némhắn.

rượu phùng tri kỷ ngàn chén thiếu

“Mới vừa rồi đa tạ Thiên trượng hành giả tương trợ.” Mộ Giai Nam cảm thấy người này coi như cũng thông tình đạt lý, ít nhấtkhôngvạch trầnhắntrước mặt Ngưu Nữu Nữu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Giai Nam và nàng hai mặt nhìn nhau, người luyện võ có tinh thần võ thuật, trong lòng người luyện võ đều tồn tạimộtphần vĩnh ý chí chiến đấukhôngngừng, chỉ có c·h·ế·t trậnkhôngthể thối lui. Mà tại đâymộtcái chớp mắt,hắnmuốn v**t v* hai má nàng, nhu nhu trán nàng, nhưng những động tác này đều lỗi thời, cũng quá quá ái muội, nhưnghắnrất muốn ôm nàngmộtcái, cũng có thể là lần cuối cùng.

ThuanhĐào vừa suy nghĩ, vừa cười trong lòng thầm ngân nga hát… Đợi bọn họđiquamộttoà núinhỏ, xuấthiệnở trước mắt nàng làmộtvách núi đen,trêndãy núi cao cómộtsợi dây thừng to bằng cổ tay, ngồitrêndây thừng làmộtvị lão giả tóc trắng xoá. Lão giả quần áo đạo bào, hai tay tạo thành chữ thập, bên môi yên lặng, tư thế ngồi vững như Thái Sơn, cho dù gió thổi, phơi nắng, vẫn kiên trì.

Nhưng ThuanhĐào cảm thấy phương pháp này rất khả thi, có lẽ có thể nhiễu loạn lão nhânmộtphen, nàng vội vàng đứng dậy tìm kiếm hòn đá, nàng tự nghĩ đâykhôngphải là ta cậy mạnh à nha, chém chếthắnchém chếthắn!

“…” Mộ Giai Nam thấy Thiên trượng hành giả vẫn còn nghẹn họng nhìn trân trối,hắnmượn cơ hội này nghĩ ngơi, còn vụng trộmđivề phía trước vài bước, ha ha, thế nhưng Thiên trượng hành giả vẫn chưa chú ý,hắnlạiđibộ,đibộ… Nhất thời Mộ Giai Nam bị Thiên trượng hành giả ngăn trở đườngđi!

“…” Thiên trượng hành giảmộttay cản đườngmộtbên chậm rãi quay đầu hỏi: “Nha đầu, ngươi chẳng lẽ là hậu nhân của ‘Lực phách thiên’?”

Trong lúc Mộ Giai Nam trầm tư, Ngưu Nữu Nữuđãđivề phía Thiên trượng hành giả, nàng dáng vóc tiều tụy quỳ gối bên cạnh vách núi đen hành lễ, nhưngtrênmặt đất lại có thêmmộtít trái cây, nhìn tư thế kia có điểm giống bái tế vong linh… Mộ Giai Nam vài bước nhảy về phía trước, vạn nhất Thiên trượng hành giả nghĩ Nữu Nữu muốn nhục nhãhắnmà đến, nhất định đạisựkhôngổn.

ThuanhĐào quảthậtkhônghiểuhắnmuốn biểu đạt cái gì, khinh thường nữ nhân phảikhông? Nàng quay đầu vụng trộm trừng mắt nhìn “Yến Hồi đại sư” liếc mắtmộtcái, hứ, lão nhân nhất định là dùng mông ngồitrêndây thừng, như vậy mới cố định thân thể! Hứ, có cái gì mà thanh với nhã chứ?

Mộ Giai Nam chậm rãi buông cánh tay, tươi cười dần dần tắt lịm bên môi,hắnnhìn chăm chú bóng dáng nàngđixa… Nữu Nữu, lần này có lẽ là vĩnh biệt.

Nhưng Mộ Giai Nam hiển nhiên nghênh chiến có chút cố hết sức, tuy rằng khinh cônghắnrất cao, nhưng tác chiếntrêndây thừng vẫn là lần đầu, Thiên trượng hành giả từng bước ngăn trở,hắnquảthậtnửa bước khóđi.

“Tiểu huynh đệ, ngươiđãbiếtrõtrận chiến này ngươikhôngnắm chắc,khôngbằng nhanh chóng xuống núiđi, ngươikhôngphải là đối thủ của lão phu.” Thiên trượng hành giả hơi hơi mở hai mắt, sau khi ThuanhĐào rờiđimới khuyên bảo, cũng là cảnh cáo cuối cùng.

Thiên trượng hành giảkhôngkhỏi ngẩn ra, chuyện này chắc chắn có hiểu lầm, xem bệnhkhôngcần đến cửa này nha? Động tác Thiên trượng hành giả chậm nửa nhịp, Mộ Giai Nam nắm bắt cơ hội nhanh chóng tiến về phía trước ban bước, Thiên trượng hành giả tức khắc đuổi theo dứt khoát kiên quyếtnói: “Mặc kệ, người thắng làm vua!”

“…” Mộ Giai Nam vị trí ngược gió, trong tiếng gió gào théthắnquảthậtnghe được thanhâmrấtnhỏ,hắnxoay người, chỉ thấy Ngưu Nữu Nữuđangđứng bên vách núi đen, mà nàng đôi mắt đẫm lệ, trong mắt tràn ngập lửa giận.

ThuanhĐào cũngkhôngđể ý đếnhắn, nàng quỳ rạp xuống đất hướng Thiên trượng hành giả dập đầu, ý bảo ngưng chiến… Nàngthậtsựlà ngu ngốc,đãsớm cảm thấy có điểm đáng ngờ, cư nhiên còn tin tưởng Mộ Giai Nam,hắnlà diễn viên xuất sắc nhất, cũng là kẻ lừa đảo đáng giận nhất.

Vì để gặp được thế ngoại cao nhân nhìnmộtcái, bọn họ thựcsựphải vượt qua lộ trình hai vạn năm ngàn mét, lên núi đao xuống biển lửa, lo lắng hãi hùng. So với ban đêm khuya khoắt mà phảiđibệnh viện mời chuyên gia đến xem bệnh cho người nhà,thìcũng chỉ mấtmộtbữa ăn sáng. Nếu Yến Hồi đại sư bộ dạngkhôngcó gì đặc biệt! Hừ hừ… Nàng cũngkhôngthểnóicái gì…

ThuanhĐào vừa nghĩ đến việc có thể chữa khỏi cổ họng liền nhịnkhôngđược hưng phấn, nàng nhướng mày suy nghĩ, câu đầu tiên nênnóicái gì đây? …khôngbằng “A a a” kêu to, nếukhông“Ha ha ha” cười to? Hắc hắc.

ThuanhĐào đương nhiênkhônghiểu quy củ giang hồ, nàng tin làthậthướng xa xađiđến. Mới vừađivài bước, bỗng nhiên lại bị Mộ Giai Nam gọi lại… Mộ Giai Nam giật giật môi, muốnnóilại thôi, ngón taykhôngtự giác dừng ở giữakhôngtrung…hắnvà Ngưng Sa Tửđãthương lượng qua, nếuhắntrong trận chiến này bất hạnh bỏ mình,thìnhờ Ngưng Sa Tử đem hết toàn lực đưa Ngưu Nữu Nữu đến gặp Yến Hồi đại sư, mà Ngưng Sa Tử cũng hứa hẹn chắc chắn tương trợ. Cuộc chiến này sống c·h·ế·t chưarõ,khôngphải làhắnkhôngđủ tự tin, mà là đối thủ quá mạnh mẽ, giờ phút nàyhắncòn có thể làmmộtchuyện:nóilời từ biệt.

Mộ Giai Nam mang theo ThuanhĐào rất nhanh tiến vào cửa tiếp theo, đương nhiên ThuanhĐàokhôngbiết, nàng cõi lòng đầy vui sướng chờ gặp vị thần y trong truyền thuyết —— Yến Hồi đại sư.

ThuanhĐào chưa thấy qua Mộ Giai Nam có biểu tình như thế, trong lòng nàng cũngkhônghiểu sao lại cảm thấy bất an, nàng ma xui quỷ khiếnđitrở về, đứng lặng trước mặthắnchờ đợi…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Ngồi trên dây thừng 30 năm