"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58: Thượng phòng hạ phòng bếp
ThuanhĐào nhếch miệng cười, oa ha ha, rốt cục cũng có thịt ăn, vẫn là Mộ Giai Nam hiểu nàng.
( ta sợ chị…ngta chỉ nghe câu muốn giữ chân người đàn ông,thìphải giữ chân bao tử trước)
“Tađibắt thỏ hoang, nàng nấu canh trướcđi.”
ThuanhĐào ngồi trước bàn chờ ăn, chờ uống, chờ soái ca… Nàng tin tưởng mình là nữ nhân hạnh phúc nhất, hạnh phúc có thể rất đơn giản, nhìn ngườiyêuvì chính mình bận rộn,khôngchỉ làmộtloại hưởng thụ, còn làmộtloại cảm động phát ra từ đáy lòng.
ThuanhĐào đôi mắt to vụt sáng đángyêu, àkhông, nàng biết làm việc khác khó khăn hơn, ví dụ như sinh đứanhỏ, sinh cục cưng! Hắc.
Chẳng qua, từ bản đồ địa hình nhìn lại quảthậthung hiểm vô cùng, hơn nữa vị trí chính là phíatrênđộng nơi Yến Hồi đại sư tu hành, theo miêu tả của Thiên trượng hành giả, chỉ cần thẳng hướng theo nham thạchđilênsẽtới đỉnh núi Yến Hoàn Sơn, đỉnh núi khuất trong những đám mây, vách nham thạch rét lạnh, ẩm ướt. Nếu muốn lên tới đỉnh núi ít nhất cũng mất mấy ngày, hung hiểmkhônglường trước được.
“…”khôngnhắc lạithìThuanhĐào sớmđãquên, lần đầu tiên là vì muốn chiếm tiện nghi củahắn, lần thứ hai là vì nàng trả thù việchắnbắt nàng làm trâu khuân vác, nàng muốn làm cho tiểu tình nhân hiểu lầmhắn, ai ngờ lại suýt mất mạng.
ThuanhĐào ân cần cười to, còn làm bộ dáng chắc chắn, chứng minh nàng vẫn có chỗ hữu dụng!
ThuanhĐào vẫn đắm chìm trong ngọt ngào, thần kinh sớmđãbay mất, nàng hai tay ôm chặt thắt lưng Mộ Giai Nam… Lời ngon tiếng ngọt nha, Mộ Giai Nam cư nhiênsẽnóira lời này,thậtsựlàm nàng hưng phấn.
(hắc phong:cókhông?tathậtnghi ngờ…..Nam Nam:ta muốn đính chính, đính chính a)
ThuanhĐào hai tay nắm thành quyền, nếukhôngphải cánh tay nàng có thương tích, nhất định nàngsẽđánh Mộ Giai Nammộttrận, đợi thương tích của nàng lành lại, hừ,hắnsẽbiết tay nàng.
Mộ Giai Nam nhìn chăm chú bóng dáng nàng hoạt bát đángyêu… Trừ bỏ cười, vẫn chỉ là cười.
Quả nhiên “khôngphụsựmong đợi của mọi người”, nồi canhkhôngthấy chút nước nào mà chỉ thấy trứng… ThuanhĐào thẹn thùng “Cúi đầu nhận tội”, Mộ Giai Nam trước phòng sau phòng bếp…khôngphải có câu, nếu muốn lấy lòngmộtnữ nhân,thìphải lấy lòng bao tử của nàng trước, nàng đây là cho Mộ Giai Nam cơ hội biểuhiện, khụ khụ, đúngkhông?
Chương 58: Thượng phòng hạ phòng bếp
“Canh của nàng kìa…”
Mộ Giai Namkhôngrõý, dò hỏi:
(hắc phong: chị này thích ăn trứng)
ThuanhĐào đối với chuyện chữa bệnhđãkhônghy vọng gì nữa, nàng càngkhôngmuốn thấy người khác vì nàng mà gặp chuyệnkhôngmay, câm điếcthìcó sao,thậtsựkhôngcó gì, ít nhất nàng vẫn có thể nghe được, cómộtchút mất mát mà thôi, nàngkhôngđể ý.
Mộ Giai Nam thấy nàng c*n m** d*** mắt tức giận trừnghắn, nhất thời trước mắthắnsáng ngời phấn khởinói:
ThuanhĐào khóe miệng run rẩy, chỉ biếthắnnghẹn nửa ngày cũngkhôngnóiramộtcâu tiếng người, lộ nguyên hình rồi.
“Đúng đúng, chính là biểu tình này, ta nhìn thấy bộ dáng này của nàngthìthậtvui vẻ.”
Nàng muốn đáp lạihắnchỉ có thể dùng hành động, chuẩn xác hôn lên mặt Mộ Giai Nam… Trong lòng nàng chỉ cómộtý niệm, gả chohắn, trở thành tân nương củahắn, vô luận phía trước có bao nhiêu khó khăn, vĩnh viễn luôn làm bạn bên ngườihắn. Tìnhyêuthực kỳ diệu, cam tâm tình nguyện phấn đấu quên mình, vượt lửa quá sông, căn bảnkhônglo lắng vấn đề khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
hắncó chút kỳ lạ, nha đầu ngốc này, tuy rằng nàng luôn huơ tay múa chân, nhưng tất cả những động tác nàythậtđángyêu.
Mộ Giai Nammộttay ôm đầu vai vàng, trời về đêm, hoàn cảnh quen thuộc, vô số lầnhắnxuyên qua màn đêm hắc ám lo lắng.côđộc,khôngmục đích, tìm kiếm tịch mịch, thăm dò chính mình là ai. Mà giờ khắc này, nguyên lai thân thế cũngkhôngquan trọng như trí tưởng tượng củahắn, mà đêm nay, dòng nước ấm quanh quẩn,khônghề cảm thấy lạnh.
Mộ Giai Nam xoa xoa cằm nhìn vật thể được gọi là “Canh trứng”…
ThuanhĐàokhônghiểu cho nên ngẩng đầu, nàng còn chưa buồn ngủ, thời gian còn sớm mà.
Mộ Giai Nam thấy nàng mắt mở to, há mồm ngạc nhiên, nước miếng sắp chảy vào nồi, Mộ Giai Nam muốn ngăn ngừa canhsẽbị nàng làm bẩnnói…
“Nàng muốn nghe ta thổi sao?”
Mộ Giai Nam hung hăng hôn xuống môi nàng:
“Lúc đó tađãnghĩ, nhóc câm này chẳng những khí lực lớn mà gan cũng lớn,khôngbằng ở lại sơn trại làm nha hoànđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào chomộtquả trứng gà vào nồi, nàng nhịnkhôngđược nhìn bọt nước sôi trào mà si ngốc ngây ngô cười, nàng từng mơ ước cómộtngày như vậy, vì ngườiyêumà nấu cơm, tuy rằng trù nghệkhôngtinh, nhưng ngườiyêunàngsẽnóimộtcâu: chỉ cần ngươi nấu ta đều thích!
Nàng đem Ngân Liễu Diệp đeo vào cổ Mộ Giai Nam, chỉ cóhắnmới có thể thổi ra giai điệu hay nhất, nàng muốn sau nàyhắnchỉ có thể thổi chomộtmình nàng nghe, nàng là nữ nhân độc nhất vô nhị trong lònghắn.
“Chậc chậc, nàngthậtlàkhôngbiết làm cái gì hết a.”
Mộ Giai Nam nắmthậtchặt bả vai nàng,nóira ám chỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắc hắc,thậtngượng ngùng.
Nàng thềsẽvì Mộ Giai Nam mà học nấu ăn, làmmộthiền thê lương mẫu, vìhắnsinhmộtcục cưng đángyêu, đến khi hai người đều giàđi, Mộ Giai Namsẽnóimộtcâu, cưới nàng, là quyết định đúng của ta ở kiếp này.
ThuanhĐào vừa nghe uống rượu ăn cơm liền hưng trí, đầy sinh lực dẫn đầuđivào phòng bếp tìm đồ ăn. Phảinóinơi đây chẳng có cái gì ngon để ăn, trừ bỏ rau dạithìchính là quả dại, tráchkhôngđược những người ở đây đều gầy như cọng rau muống, tuyệt đối là do dinh dưỡngkhôngtốt mà tạo thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Giai Nam đương nhiên biết nàngkhôngmuốn ngủ, nàng vừa mới thức dậy lúc trưa mà:
Sau khi chuẩn bị xong hết mọi thứ, Mộ Giai Nam dự tính thừa dịp Ngưu Nữu Nữu ngủ mà suốt đêm lên núi, bởi vì dưới chân nham thạch chính là nơihắnvà bát môn đồ đối chiến, cho nên chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấyhắntrênvách nham thạch, nếu động tác củahắnkhôngnhanh, người ở dướisẽvì Ngưu Nữu Nữu năn nỉ mà bắthắnxuống, nhưng nếuhắnleo lênthậtcao rồi, người khác chỉ có thể nhìn theo, lại vô kế khả thi, ha ha.
Mục đích củahắnvẫn đơn giản như cũ, vì Nữu Nữu chữa khỏi ách tật, cả đờikhôngtiếc nuối, làm cho nàng trở thành nha đầu vui vẻ, hạnh phúc nhất.. Đương nhiên,hắncũng có chút tư tâm,hắnmuốn nghe cái miệngnhỏnhắn của nàngnóicâu: Mộ Giai Nam, huynh là người duy nhất của ta ở kiếp này.
ThuanhĐào gật đầuthậtmạnh, ánh mắt cười thành nguyệt nha, tại sao nàng chỉ cần nhìnhắnsẽkhôngtự giác mà cười a? Giống như háo sắc oa.
Nàng lập tức từ trong ý nghĩ kỳ quái mà trở vềsựthật, nhất thời cúi đầu nhìn chầm chầm nồi nước, Mộ Giai Namsẽkhôngkhen nàng làm được đồ ăn ngon, tên kia cho tới bây giờ đều làkhôngcho nàng mặt mũi.
“Để ta làm cho, nàng trở về phòng đợi tađi.”
Mộ Giai Nammộtmình suy nghĩ, cũngkhôngpháthiệnThuanhĐàođangở phía sauhắn… ThuanhĐàokhôngbiếthắnđangsuy nghĩ cái gì, nàng dùng đầu ngón tay chọc chọc bả vai Mộ Giai Nam.
Chỉ chốc lát sau, Mộ Giai Nam xách theomộtcon thỏ mập mạpđãđược xử lý trở về phòng bếp… ThuanhĐào khóe miệng giật giật,rõràng có cửakhôngđi, người nàykhôngnên cứ nhảy cửa sổ như vậy chứ, tật xấukhôngsửa được.
Mộ Giai Nam cong khóe miệng…hắntựa hồđãnhận ra, cuộc sống con người chỉ có mấy mươi năm, sao phải ép bản thân tớikhôngthở nổi chứ, nắm lấy hạnh phúc trước mắt, mỗimộtngày trôi qua đều có giá trị.
Mộ Giai Nam nguyên bản chỉ muốn chọc ghẹo nàng, thấy nàng vẻ mặt vặn vẹokhôngkhỏi ha ha cười:
Mộ Giai Nam kéo tay nàng hướng ngoài phòngđiđến,hắnđưa nàngđiđến bên vách núi, đối mặt với sơn cốc trống trãinhẹnhàng thổi lên Ngân Liễu Diệp… Giai điệu du dương lướt qua từng lá cây, vạn vật như thanh thoát vũ động… ThuanhĐào dựa vào vai Mộ Giai Nam,khôngquản thế gian hỗn loạn, nhắm mắt lắng nghe giai điệu động lòng người, lúc này đây, nàng có thể hảo hảo hưởng thụ nhạc khúc tuyệt vời. Nàngthậthy vọng thời gian có thể dừng lại vào giờ khắc này, bao vây lấy nồng đậm tìnhyêu, chỉ cóhắnvà nàng tồn tại trongkhônggian.
Mộ Giai Nam nhìn đống rau cải cũng đau đầu,hắnlấm la lấm lét nhìn ngoài cửa sổ, xác định đám người đạo sĩ đềuđingủ, sau đó nhảy ra cửa sổ:
Đợi đồ ăn được dọn lên bàn, hai người cùng nhau ăn, hạnh phúc tràn ngập trong tim, mặc dù chỉ là lẳng lặng nhìn nhau, nhìn đối phương gấp đồ ăn, cũngsẽkhôngtự giác đáy mắt mỉm cười, đây là hương vị của hạnh phúc.
“Sắc trờikhôngcòn sớm, nàng nênđingủ.”
Mộ Giai Nam ánh mắt xẹt qua cánh tay bị thương của nàng,hắnkhôngnhanhkhôngchậmnói: (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào đứngmộtbên nhìn, chỉ thấy Mộ Giai Nam giơ dao chém xuống đem con thỏ lớn chia thành mười mấy khối, sau đóhắncho hết vào nồi, cho quế, nước tương, chờ gia vị thắm vào thức ăn, ThuanhĐào thấy động táchắnsạchsẽlưu loátkhôngkhỏi vỗ tay… Nam nhân nàythậtsựlà khiến người kháckhôngkiềm chế được, nấu cơm mà cũng đẹp trai như vậy.
“…” ThuanhĐào hoàn hồn, canh? … A, nàngđãquên mình cònđangnấu canh trứng, chắckhôngphảikhôngcòn giọt nước nào chứ…
Mộ Giai Nam vỗ vỗ mặt nàng,hắnkhôngkhỏi bất đắc dĩ thở dài:
Hai mươi bốn năm qua,hắnvì đệ đệ, muội muội mà bận rộn, quan tâm lao độngkhôngngừng nghỉ. Hai mươi bốn năm sau,hắnmuốn thủ hộ bên cạnh nữ nhân, làm cho nàng hạnh phúc cả đời, thẳng đến khi đầu bạc răng lông.
Khi hai ngườiđangvẽ tương lai sau này, ai cũngkhôngdự đoán được, bữa tối này chính là bữa tối cuối cùng của chúa Jêsu và 12 môn đồ…
Mộ Giai Nam quan sát gió hướngđãchuyển nam, lúc này là thời cơ tốt để lên núi.hắndắt ThuanhĐào hướng sân quay về:
“…” Nàng ngẩng cao đầuđikhỏi phòng bếp,đihai bước lại quay trở lại, ôm chầm lấy Mộ Giai Nam từ phía sau, sau đó nàng nhanh như chớp vui vẻ rờiđi.
“Khi nàng nghe đượcâmthanh của Liễu Diệp vang lên, chứng minh tađangnhớ tới nàng.”
“Takhôngtin, nàng lập tức trở về phòng.”
ThuanhĐào che miệng cười trộm, nàngthậtsựlàmộtnữ nhân tốt nha, đối mặt với ngườiyêunàng luôn thểhiệncảm xúc, ngọt ngào toàn vẹn, khiến cho nàng thường xuyên mạc danh kỳ diệu vui sướng.
Mộ Giai Nammộttay kéo nàng ngồi lên đùi mình, phòng ngừa nàng nhìn chung quanh thấy mấy công cụ kia mà hoài nghi. ThuanhĐào thẹn thùng khẽ mím môi, nàng viết vào lòng bàn tay Mộ Giai Nam, nàng vẽ vào đó hìnhmộttrái tim.
” Viếtmộtlần nữađi.”
“Như vậyđi, cùng ta uống rượu, thế nào?”
Mộ Giai Namâmthầm chuẩn bị tốt những công cụ leo núi. Thiên trượng hành giả tuy biết việc này gian nan vô cùng, nhưnghắnbiết tính cách của Mộ Giai Namkhôngmuốn xin giúp đỡ của người bên ngoài, là loại tính cáchkhôngđạt mục đích thềkhôngbỏ qua.
Mộ Giai Namkhôngnhìn ra đó là cái gì:
Mộ Giai Nam quyết định lên núi hái linh chi, nhưnghắnkhôngcó ý địnhnóivới Ngưu Nữu Nữu, bởi vì nha đầu kiasẽnháo loạn lên,khôngchohắnlên núi.
“Ta vẫn còn chuyện thắc mắc, tại sao lúc trước nàng chủ động hôn ta? Chính là cái lần ở sơn trại đó, thân là nữ nhi có phải nàng quá nhiệt tình haykhông?”
Nàng luôn cho rằng mình làcôgáitốt ở thế kỷ hai mươi mốt, biết làm trứng xào cà chua, canh trứng, còn biết làm… Trứng xào, trứng ốp lếp, đúng rồi, còn có thể làm ca! Dù sao cũngkhôngchết đói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.