Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 84: Cố Như Hạ x Tống Kính Thành

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 84: Cố Như Hạ x Tống Kính Thành


Cố Như Hạ len lén liếc nhìn về phía Tống Kính Thành bằng khóe mắt.

Tuy không được tính là kiểu mỹ nhân làm mọi người phải thảng thốt gì đó,nhưng cũng là một cô gái xinh đẹp có thể khiến người qua đường có ấn tượngsâu sắc.

Chiếc chăn trên người phập phồng, anh ấy cúi mắt nhưng mà lại phát hiện trênngười ngoại trừ chiếc chăn mùa hè của mình ra, còn có một chiếc chăn dày inhoa nhí màu xanh lam.

Bố còn từng thề son sắt rằng chỉ cần anh ấy còn tiếp tục ở trong showbiz ngàynào, thì ngày đó đừng hòng về nhà họ Tống.

Sau lưng Cố Như Hạ lập tức cứng lại.

CốNhưHạvặnvòinướcrồirửatay,cưỡngchếchúnaiconđangchạyloạnởtrong lòng mình, cố gắng giả vờ bình tĩnh: “Là người giao hàng đi nhầm.”

Khi trời tối hẳn, Cố Như Hạ gói bánh cookie mà mình dày công nướng vào hộp,sau đó đi một cách cực kì vui mừng về phía nhà đối diện.

Chuyện tự nhiên mà lại đương nhiên như thế! Không phải sợ!

Có giọt mồ hôi to chảy xuống từ trên trán, sáng lấp lánh dưới ánh chiếu của mặttrời.

CốTiêuTiêu:“Saohômnaykhônglivestream?Khôngphảiđồngývớifanrồià?”

Thẩm Tử Kiêu cười, lười biếng nhấc mắt, giọng nói hững hờ: “Cho nên chúngta đồng lòng?”

Vốn dĩ livestream lần này là quà cho fan cho nên cũng không có ý địnhlivestream quá lâu, thêm cả trạng thái hôm nay của Tống Kính Thành nhìn cóvẻ không tốt lắm nên chỉ live ngắn nửa tiếng.

TrênngườiTốngKínhThànhđắpmộtchiếcchănmùahèmỏng,nhưnggiờđãlà mùa thu rồi, gió lạnh thổi vù vù vào trong phòng.

(3) Tống Kính Thành gảy cơm hơi cứng bằng đũa, mày nhăn lại, nhấc tay đónghộp cơm lại, tiện tay bỏ ở trên bàn trà.

Không hổ là bạn thân của Cố Như Hạ, Tô Linh hiểu ngầm ho một tiếng, thuậnnướcđẩythuyềnnóivớiTốngKínhThành:“BìnhthườngHạHạphảiđidạy,cólẽ không thể chăm sóc được, nếu tiện thì có thể vẫn phải phiền cậu ngó qua giúptôi.”

CốTiêuTiêutưởngtượngcảnhTốngKínhThànhnấucơm,lậptứcgiậtmình,nhanh chóng lắc đầu, “Bỏ đi bỏ đi, tôi sợ xảy ra án mạng, sao cậu không thuêmột bảo mẫu? Ngược lại gần đây không có lịch trình, cậu lại không thích rangoài. Hơn nữa tòa nhà ấy không phải quá thô sơ à...”

Cố Như Hạ sững sờ: “Anh có ý gì?”

CốNhưHạ: “!”Tuy chưanhìnrõ, nhưngsao vừanhìn lạicảmthấy cànggiống?

Tô Linh: Bầu không khí giữa hai người này là sao đây?

Chỉ có Cố Như Hạ là vẫn hoàn toàn không biết gì, tưởng bản thân cực kì dè dặtvà bình thản.

TuyđãquanhiềunămnhưngTốngKínhThànhcóthểvừanhìnlàpháthiệnracô trong đám người.

Tuynhìnkhôngrõ,nhưngchỉcầnthấycáimũirấtcaolàcũngbiếtđốiphươngchắc chắn là một anh chàng đẹp trai.

Sauđóbỗngcómộtngày,trênweibotruyềnramộtchủđềmộtcáchbấtngờkhôngkịp trở tay.

Khi Tống Kính Thành có thông cáo thì sẽ mang mèo đến nhà Cố Như Hạ.

Cố Như Hạ nhớ lại, hình như cô ấy cũng chưa thấy có bất kì ai đến nhà TốngKínhThành thăm anh ấy.

Cô nghẹn ngào, sau đó ngồi xổm xuống, rúc đầu vào đầu gối.Huhuhu khó quá!! Không thể làm được.

CốNhưHạcũng khôngnghingờ,gật đầunói:“Trùnghợp thật.”

Tống Kính Thành quay đầu.

Sự ấm áp lâu nay không có dành cho mình bỗng nhiên biến mất.Quả thực điều đó khiến người ta canh cánh trong lòng.

(2)

Cuộc sống chính là bạn sẽ không bao giờ đoán được tương lai sẽ như thế nào.

Cho nên Cố Như Hạ đưa túi ở trong tay cho Tống Kính Thành, cười hihi: “Tạitôi làm hơi nhiều, tôi không muốn sau này phải luôn ăn trứng cuộn cơm nêncầm qua đưa cho anh một ít, đều là hàng xóm cả, anh nhất định phải giúp tôi.”

“Vẫn chưa khỏi.”

Tống Kính Thành dừng lại, sau đó quay người nói: “Cố Như Hạ, năm nay tôi 27tuổi rồi.”

Tống Kính Thành phút chốc im lặng, sau đó cười khẽ, “Được.”

Không biết có phải do làm việc và nghỉ ngơi không có quy tắc hay không mànhìn Tống Kính Thành có vẻ như đang hơi sốt.

Chả nhẽ! Tống Kính Thành cực kỳ hứng thú với mình do nhìn lướt qua được sựduyên dáng ban nãy của mình, cho nên bây giờ muốn chủ động hẹn?

Nhưng hiển nhiên, kiểu nhập tâm theo đuổi idol này rất mạnh.

“Cho nên một người lén đi ngắm trai đẹp lại không mang chúng tôi đi?”

Tống Kính Thành liếc nhìn Cố Như Hạ bằng khóe mắt, sau đó cười thầm.

CốNhưHạnghexongcâunày,haimắtnhìnnhauvớiNhịMaTửởtronglòng,hai chữ c·h·ế·t lặng hiện ở trên mặt: “?” (đọc tại Qidian-VP.com)

TuysắcmặtcủaTốngKínhThànhkhôngtốtlắm,nhưngngượclạilạicócảmgiác của một người đàn ông đẹp trai đang mắc bệnh.

Giọng nam quen thuộc khiến Cố Như Hạ lập tức giật mình, cô ngồi thẳngngười, ánh mắt dừng trên người Tống Kính Thành, nháy mắt nói năng hơi lộnxộn: “Anh anh anh anh chưa...”

Tiếptheoliềnnhìnthấysốngườitrongphònglivestreamvốnchẳngcómấyngười giảm mạnh 2/3.

CốNhưHạsuynghĩ,bỗngnhiênmũicaycay.

Với tư cách là một người mê trai, Cố Như Hạ vô cùng không có liêm sỉ lặng lẽkéo chốt cửa ra một chút.

Đây là cãi nhau của cậu?

Tống Kính Thành chống đầu nhìn bóng hình rời đi của Cố Như Hạ, mi mắt khẽchớp.

Đương nhiên, thực ra nguyên nhân bị sốt vốn không có liên quan gì tới điều thứhai trong kế hoạch này, chỉ đơn giản là Cố Như Hạ không giữ ấm khi đổi mùa,hơn nữa mỗi ngày thích đi qua đi lại bằng chân trần trong phòng.

Mà chính vào lúc này, bỗng nhiên khóa cửa nhà đối diện vang lên tiếng động,ngay sau đó Cố Như Hạ liền nhìn thấy một bóng hình quen thuộc bước ra từ bêntrong.

Nói xong, Tống Kính Thành chìa tay ra, muốn cầm túi mà Cố Như Hạ đưa.

Trênhộpgiữnhiệtcóvẽhìnhmộtchúheohoạthình,đôimắttrònnhưhạtđậunhìn chằm chằm vào Tống Kính Thành, nhìn ngốc nghếch, nhưng lại rất đángyêu.

Tô Linh quay đầu lại nhìn Cố Như Hạ vừa trở mặt giây trước, nhìn thấu tâm tưbé nhỏ của cô nàng.

Sau năm phút, weibo của Tống Kính Thành có update.

TốngKínhThànhnhìncôấy,sauđóravẻkhôngđểýhỏi:“Vẫnchưaăncơmà?”

Sau khi làm tròn thì cũng là có thể dính vào bên mép giới giải trí rồi!

Đợi chút, chiếc mũ lưỡi trai mà hôm nay Tống Kính Thành đội khi livestreamhơi quen?

Nhưng Cố Như Hạ không biết hát, chơi game gà, làm streamer mảng gì mớiđược đây?

Cố Như Hạ nhè nhẹ hoan hô, sau đó lại đưa đồ trong tay mình qua.Nhiệm vụ đầu tiên, thành công.

Tống Kính Thành “a” một tiếng, sau đó nói: “Đương nhiên giống, tôi phẫu thuậtthẩm mỹ giống anh ta.”

Cố Như Hạ ngại ngùng gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Như Hạ nhìn Nhị Ma Tử yếu ớt ở trong lồng mèo rồi cắn môi, buông ôchuẩn bị cứ thế đi ra ngoài.

Phản ứng đầu tiên của Cố Như Hạ là, thứ đáng sợ nhất đối với một lưu lượngnhư Tống Kính Thành chính là truyền ra tai tiếng tình cảm.

#Lộ chuyện tình cảm của Tống Kính Thành#

Thế mà Tống Kính Thành còn chân thành xin lỗi mình?

Nhưng dù gì thì Cố Như Hạ cũng không phải trẻ lên ba, khuôn mặt của ngườiđàn ông trước mặt sạch sẽ tự nhiên, hơn nữa với tư cách là fan bự của TốngKính Thành, Cố Như Hạ sao có thể nhận nhầm idol của mình được!

Ma xui quỷ khiến, anh ấy lấy thìa từ trong tủ bát bên cạnh ra.Rất ngon.

“Streamer,tôicảmthấycônênđibệnhviện,chảnhẽcôkhôngpháthiệnhômnay cô luôn choáng váng à, hơn nữa mặt hơi đỏ bất thường à?”

Màchínhvàolúcnày,thangmáyởgầnđómởra,ThẩmTửKiêu điratừđó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Kính Thành dựa vào cửa, nghiêng đầu nhìn hình bóng chạy trối c·h·ế·t củaCố Như Hạ rồi không khỏi phì cười.

Có lúc Tô Linh sẽ vui vẻ đi về nhà cùng nhóm 3-5 người bạn, có lúc cũng sẽmột mình.

nhầm rồi?”

Cô ấy cuộn người lại, rúc vào trong chăn, cả người cuộn thành một đống nhỏnằm ở trên giường, một tay thò ra lấy điện thoại ở dưới gối.

Nên gia nhập showbiz như thế nào đây?

Cố Như Hạ đặt trứng gà lên bàn, chỉ vào camera như uy h**p, ngược lại giọngnói lại nghe như rất lo lắng: “Mọi người dọa tôi không có tác dụng, an ninh củatiểu khu chúng tôi rất tốt.”

Sau đó anh ấy cười nhẹ: “Tôi rất thích mèo.”

ThẩmTửKiêugiơtay,ngóntrỏgõnhẹlênbàn.

Chính vào lúc Tống Kính Thành vừa căng thẳng sợ hãi, vừa định chuồn đi tìmthầy cô giúp, thì nhìn thấy cô gái nhỏ bé Tô Linh thế mà lại đánh nhóm sinhviên năm ba đó mặt mũi bầm dập một cách gọn gàng dứt khoát.

Cố Như Hạ ngủ rất dễ tỉnh, lúc này nghe thấy tiếng động, cô ấy khẽ rên mộttiếng, sau đó dui mắt ngồi lên.

Anhtraigiaohàngnhìnvàođơnđặthàngcủamình,“Chỗnàylàphòng1102tòa 3 đúng không?”

Lúc ấy Tô Linh đang bị một ông già bụng phệ làm phiền, Tống Kính Thành mãimới phản ứng, sau đó định đi tới giải vây giúp cô.

Cố Như Hạ nghe thấy liền lập tức đưa canh trong tay qua: “Đây là canh ngôxươngsườntôimớininhhômnay,rấtcảmơnanhmấyhômtrướcđãđưatôiđibệnh viện.”

Toirồi.

TốngKínhThànhtỉnhdậy.

Có vẻ như đó chính là nguyên nhân khiến Tống Kính Thành chuyển nhà.Màchínhvàolúc này,bỗngnhiên cửanhàvang lêntiếnggõcửa.

Đúng thế!

Bộ quần áo đó!

Cô gái vốn luôn lưỡng lự mười mấy phút trước cửa nhà mình, nhảy nhót khôngthôi chỉ vì thực hiện được trò khôn vặt của mình bỗng nhiên không xuất hiệnnữa.

CốNhưHạđãđirakhỏithẩmmỹviện,côấyđangvẫytayhăngháigọianhấy.TốngKính Thành cười:“Ừ, tôi cũngnghĩ vậy.”

Màchínhlúcnày,bácsĩthúylóđầuragọiCốNhưHạ,hìnhnhưmuốncôấyvào để giải thích các việc cần chú ý.

Xong rồi.

CốTiêuTiêu,“Lịchlàmviệcvớinghỉngơinàyrấtcóhạichosứckhỏe,cậunênđiều chỉnh chút, bình thường ăn ít đồ ăn ngoài lại.”

Hiếm khi có ngày nghỉ, vốn Cố Như Hạ muốn lười biếng ngủ, nhưng cô ấy lạiphát hiện hôm nay cả ngày Nhị Ma Tử đang nuôi ở nhà mình của Tô Linh hìnhnhư không có động tĩnh gì.

Màchínhvàolúcnày,bỗngnhiêncửavanglêntiếngđập"cốccốccốc".TimCố Như Hạ nguội lạnh.

Đúng lúc khi Cố Như Hạ định mở miệng nói lần nữa, người đàn ông đối diện đãnhanh hơn một bước lui vào trong phòng, sau đó đóng cửa một cách không hềlưu tình.

Khi còn trẻ ngây thơ, chả ai biết sẽ chú ý tới một người bởi vì lý do gì.TôLinhđãxuấthiện trongcuộcđờicủa TốngKínhThànhtừrất lâurồi.

Cố Như Hạ gật đầu, sau đó nói: “Đúng thế, tôi là bạn học từ hồi cấp ba với TôLinh.”

Cố Như Hạ suy nghĩ, cuối cùng vẫn lật điện thoại lên gửi tin nhắn cho TốngKínhThành:[Huhuhuhuxinlỗi liênlụyđếnanh rồi,haylàtôi điđínhchính

Cố Như Hạ vội vàng thay qua loa quần áo, xách lồng mèo chuẩn bị đến bệnhviệnthú y.

Chỉ có một từ ngắn ngủi, thêm một cái @ *[Tống Kính Thành]: Cô ấy @Cố Như Hạ

Huhu...

Anh ấy sẽ vô thức tìm kiếm cô gái đó trong đám người đi lại khi mỗi ngày tantrường.

Tô Linh lè lưỡi, giải thích: “Thực ra là thế này, gần đây tớ chuẩn bị ra nướcngoài với Thẩm Tử Kiêu một chuyến, đi thăm thầy với chiến hữu trước đây củaanhấy.NhưngNhịMaTửkhôngcóngườichămsóc. ”

Bỏ 9 thành 10, chính là lại có thêm một lần có thể giao lưu thân mật với idolcủa mình!

Không phải giống y như đúc với bộ đồ hàng xóm đối diện mặc mà nãy mìnhthấy sao?

Anh ấy không biết bắt đầu từ hôm nào mà anh ấy bắt đầu chú ý tới cô gái hoạtbát mà lại tràn đầy sức sống ở trên sân vận động của trường đối diện.

nó, nhìn nó có vẻ bị bệnh rồi nên tôi chuẩn bị đưa nó đến bệnh viện thú ykhám.”

Anh ấy không thể nào không để ý đến sự ấm áp tràn đầy sức sống bỗng nhiênxông vào cuộc đời mình.

Tống Kính Thành không biết bắt đầu để ý Cố Như Hạ từ khi nào, anh ấy đãquencôđơnmộtmìnhbaonămnay,nhìncóvẻnhưthânthiếtvớimọingười,nhưng lại không có một người bạn tâm giao.

thấy cực kì rõ ràng tiếng tim đập bình bịch.Đây là khái niệm gì?

Cố Như Hạ ngây ra tại chỗ, dường như trái tim giống như đang ngồi trên mộtchiếctàulượnsiêu tốcnhấpnhôlên xuống,đậpliên hồi,thậmchícó thểnghe

Cố Như Hạ phồng má, lắc đầu, “Tôi nhìn giống người tùy tiện như vậy sao?”Nói đến đây, cô ấy hơi dừng một chút, tiếp theo tay run run đập vỡ hai quảtrứng gà, sau đó lời lẽ đường hoàng: “Chính là hàng xóm mới chuyển tới ở đốidiện.”

TrướcđâyCốNhưHạthềsonsắtnóibảnthânphảitrởthànhstreamerẩmthực,nhưng kết quả là làm được bữa đực bữa cái, thêm cả sau khi biết được TốngKính Thành chuyển đến đối diện nhà mình, toàn bộ sự hứng thú đều bị chuyểndời.

“ChodùCốNhưHạcóphảibạncủaTôLinhhaykhông,tôiđềuthíchcôấy.”“Cho nên, tôi cũng có chuyện yêu cầu anh.”

Cố Như Hạ lại đứng lên, cô ấy làm ướt khăn lông bằng nước nóng, sau đó nhẹnhàng đắp lên trán của Tống Kính Thành.

Lúc này anh ấy đang lười biếng dựa vào cửa, nghiêng đầu nhìn Cố Như Hạ,giọng nói mệt mỏi: “Cô đã đứng ở trước cửa 15 phút rồi.”

TrườngcấphaicủaTốngKínhThànhchỉcáchtrườngcấphaicủaTôLinhmộtbức tường.

Nhìn có vẻ như Tống Kính thành mới tham dự sự kiện về xong, quần áo cònchưathay.

Khoảng thời gian này công việc của Cố Như Hạ cũng bận, bận tăng ca từ sángtới tối, thường bận đến tối muộn mới về nhà.

Điều thứ hai trong kế hoạch bí mật của Cố Như Hạ: Tạo đủ kiểu cơ hội lặt vặtđể nói chuyện với Tống Kính Thành.

“Hoàn hảo cái rắm.”

Chả nhẽ người quản lý của Tống Kính Thành lập tức gõ cửa nhà mình, ném mộttờ chi phiếu cho mình yêu cầu mình cắt đứt quan hệ với Tống Kính Thành?

Nhưng Cố Như Hạ kiên quyết với nguyên tắc xảy ra chuyện thì không thể tráchbản thân, đổ lỗi cho Tống Kính Thành.

Cho nên, Cố Như Hạ buồn đến mức mấy ngày liên tiếp đều ăn không nổi kem,đương nhiên, không loại trừ nguyên nhân đột nhiên trời trở rét.

Tống Kính Thành cười: “Lâu rồi không gặp.”

Tống Kính Thành bước tới, đi đến trước mặt Cố Như Hạ, cúi mắt xuống.

Nhưng trong không khí vẫn còn mùi ngọt ngào lan tỏa, k*ch th*ch vị giác củangười khác.

Khi Cố Như Hạ thức dậy đã là 10 giờ sáng.

Anh ấy dừng một chút, sau đó nhanh chóng dời mắt.

Sau khi nước sôi, Cố Như Hạ lại phát hiện Tống Kính Thành đã ngủ mất rồi.CốNhưHạ hơido dự,nhưngcô ấyvẫn gọiTốngKính Thànhdậy.

Cố Như Hạ ngây ngốc, cảm thấy câu nói này của Tống Kính Thành hơi kì lạ.Nhưng cô ấy cũng không để vào lòng, ngược lại tùy ý nói: “Đúng thế, quan hệcủa tôi với Tô Linh luôn rất ổn, cuộc sống trước đây của cô ấy luôn khiến ngườita đau lòng.

Tống Kính Thành uể oải cười khẽ: “Nếu cô gọi điện, phỏng chừng ngày mai cảthế giới đều biết địa chỉ nhà tôi rồi. Hơn nữa chắc chắn đến cả cô cũng sẽ bị tôibê thẳng lên hotsearch cùng.”

Với tư cách là một tay bếp chính thống, ngôi sao mới của giới livestream ẩmthực, Cố Như Hạ cảm thấy bản thân livestream làm cơm cuộn trứng một lầncũng là một việc cực kì nhàn hạ vui vẻ.

Bây giờ đã là 10 rưỡi đêm rồi, người luôn sống một mình như Cố Như Hạ nghethấy tiếng chuông cửa, động tác trên tay lập tức dừng lại, hơi lạnh sống lưng.

Khi Cố Như Hạ nói chuyện, trên mặt là nụ cười ấm áp, nhìn có vẻ cực kì hồnnhiên mà lại ngoan ngoãn.

(9)

Hình như lại thích anh ấy nhiều hơn một chút rồi.(12)

Ví dụ như cô ấy tối nay có thể lấy cớ đi lấy hộp giữ nhiệt của mình để lại tặngTống Kính Thành bánh cookie mà mình dày công nướng.

TuyCốNhư Hạkhông hỏinhưng hiểnnhiên vẻmặt sợhãiđã nóilên điềuđó.

...người giao hàng.

Dường như Tống Kính Thành vốn không nhìn về phía Cố Như Hạ, khủy taychốnglên đầugối giốngnhư địnhngồi đợi cùngvới côấy.

Tống Kính Thành khoác chiếc áo mỏng, nghiêng đầu đứng ở chỗ không xa.

Thẩm Tử Kiêu cúi mắt, sau khi im lặng lái xe không nói gì được một đoạn mớinói khẽ: “Ừ.”

Hiển nhiên Tống Kính Thành bị giọng nói nghiêm khắc của Cố Như Hạ dọa chosửng sốt, một lúc lâu rồi vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Đợi chút, hơi quen (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Như Hạ tưởng tượng cảnh tượng tên của mình với Tống Kính Thành ở trêntrang nhất, lập tức giật mình.

Nhưng với tư cách là một fan tiêu chuẩn.

Thư giãn chút!

Tống Kính Thành nói đến đây thì hơi dừng lại, sau đó ngẩng mắt nhìn Thẩm TửKiêu: “Nhưng bây giờ Cố Như Hạ là độc nhất vô nhị với tôi.”

Lúc nãy khi mấy người nói chuyện, ánh mắt của Tống Kính Thành luôn hướngvề phía Tô Linh, dường như không có giây nào rời khỏi.

Có hôm, Tống Kính Thành thấy Tô Linh bị một nhóm sinh viên năm ba cao tochặn lại đòi tiền.

Lướt bình luận một vòng; hahahahahaha hiện trường lật xe đêm khuya.

Nhìn trạng thái của Tống Kính Thành có vẻ như rất không ổn, chắc lúc nãyđangnghỉngơivớingủbù.Tronggiờphútquantrọngnàycònphảicốdậymộtchuyến vì mình...

Sauđóchínhvàolúcnày,điệnthoạitrongtayvanglêngiọngnữvôcùngtrongtrẻo: “Đối diện nhà tôi vừa mới chuyển tới hàng xóm mới!”

TrongkhoảngthờigianTốngKínhThànhchưatrảlờitinnhắn,trongđầuCốNhư Hạ đã diễn ra một trận gió tanh mưa máu.

Tống Kính Thành bị tức đến cười: “Đó chính là cách giải quyết mà cô muốn?”

Tống Kính Thành cười, sau đó chỉ vào camera ở trên khung cửa, lười biếngngáp: “Có muốn vào phòng tôi nhìn băng ghi hình không?”

Cố Như Hạ: “Tớ cũng được!!” Giọng điệu kích động đến mức thậm chí ngườikhác cũng có thể nhìn thấy rõ ràng dấu chấm than vui mừng đó.

Một lúc sau, anh hờ hững nói: “Tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thươngTô Linh bằng bất cứ cách nào.”

Cô khi ấy luôn đến quầy đồ vặt mua một que kem, sau đó dựa vào cây vừa lườibiếng, vừa ăn kem.

Tống Kính Thành giơ một tay xoa huyệt thái dương của bản thân, sau đó trả lời,“Mớidậy, đặt đồ ănngoài.”

thiếu nữ của người khác.

Tống Kính Thành ngẩng mắt nhìn Thẩm Tử Kiêu.

Tống Kính Thành biết người đó.

TốngKínhThànhgiơtay,đẩycửara.

Không phải Tống Kính Thành nghi ngờ bản thân mời phóng viên tiết lộ ảnh đấychứ?

Tiếtthểdụccủa TốngKínhThành cùnglúcvới tiếtcủaTôLinh.

Cơn đau bụng của Tống Kính Thành đã hết, với cả trên người trừ lớp mồ hôimỏng thì dường như đến cả cơn sốt nhẹ ban nãy cũng không còn nữa.

Ban nãy đầu Tống Kính Thành bị choáng một lúc, lúc này đã đỡ hơn nhiều, giơtay ra giữ tay của Cố Như Hạ: “Đừng gọi điện.”

Mấy ngày nay cô ấy nhồi nhét một loạt tiểu thuyết ngôn tình có liên quan tới

Tống Kính Thành ngẩng mắt, giả bộ qua loa nói: “Đổ rác.”

CốNhưHạnhếchmày,chỉvàophíađốidiện.

Chođếnkhilênxe,CốNhưHạmớithấysaisai:“Ấy,màsaomuộnthếnàyrồimà anh vẫn xuống tầng?”

Cố Như Hạ có thể cảm nhận được rõ ràng rằng kể từ sau khi Tống Kính Thànhbị ốm lần trước, hình như quan hệ của hai người có chút đột phá.

Nam thần nói muốn đưa mình đi bệnh viện?

Cố Như Hạ đáp lại, sau đó nói với Tống Kính Thành: “Anh về trước đi, hômnay cảm ơn anh nhé.”

Cố Như Hạ xúc động đến mức suýt nữa thì khóc, trong thời gian đi từ trong nhàra cửa, đầu cô đã tưởng tượng xong cảnh tượng trao lời thề tại nơi làm đám cướicủa hai người, thậm chí đến cả tên của con sau này cũng đã nghĩ xong rồi.

Lúc ấy người của hai trường đều có thể nhìn thấy sân vận động ở đối diện qualưới sắt.

Thẩm Tử Kiêu và Tống Kính Thành bị hai chị em vứt bỏ đành tụ tập với nhaumộtcáchkhôngcòn lựachọn,tiếnhành mộtcuộchộiđàm khôngchínhthứctại

Anh ấy nhận đồ giao, giọng nói trầm thấp, hơi khàn khàn như do mệt mỏi,“Cảm ơn.”

Mệt mỏi từ từ kéo đến, Tống Kính Thành gác tay lên trán, nhẹ nhàng thở dàimột hơi.

Cố Như Hạ ngây người, mất một lúc ngây ngốc tại chỗ để tiêu hóa lượng thôngtincủa câu nói này.

Từ trước đến nay Cố Như Hạ là người cực kì chủ động, làm sao cô ấy có thể bótay chịu c·h·ế·t chứ khi nam thần mình tương tư ở ngay nhà bên cạnh?

Đầu Tô Linh toàn dấu chấm hỏi, nhanh tay lẹ chân chìa tay ra chặn cánh cửa màCố Như Hạ muốn đóng, vừa nghẹn ngào nói: “Huhuhu cậu không được đuổi tớđi, tớ cãi nhau với tên khốn Thẩm Tử Kiêu nên tớ bỏ nhà ra đi, tớ không có nhàđể về rồi! Đến cả mèo tớ cũng mang theo rồi!”

Nói xong, anh ấy giơ tay ra, đưa hộp cơm mới làm nóng xong đến trước mặt CốNhư Hạ, nhếch cằm: “Ăn chút đồ trước đi?”

Tống Kính Thành vén mí mắt, không kìm được cười nhẹ.

Câu nói của Cố Như Hạ kẹt lại trong miệng.

Cố Như Hạ tìm thấy thuốc, phát hiện nước trong bình nước nóng đều lạnh cảrồi. Cô ấy thở dài, đun một bình nước nóng khác.

Yết hầu Tống Kính Thành khẽ động.

Cố Như Hạ sững người, sau đó ấp a ấp úng nói: “Không, không sao mà. Vừahay tối nay tôi muốn nấu chút cháo, anh muốn ăn không?”

Cố Như Hạ đứng lên, nhìn xung quanh một lúc, thấy dường như tùy tiện vàophòng ngủ của người khác thì không ổn lắm.

Thẩm Tử Kiêu nghiêng đầu, lười biếng ngẩng mắt nhìn Tống Kính Thành ở đốidiện.

Thật là, Tống Kính Thành có thể chở mày đi đến bệnh viện thú y là tốt rồi, cònmuốn thế nào nữa?

Điều thứ hai trong kế hoạch của Cố Như Hạ rơi vào bế tắc, muốn có cơ hội nóichuyện với người vốn không ra khỏi cửa như Tống Kính Thành quả thực làkhông thể tìm được bất kì điểm đột phá nào mà!

Bình thường Cố Như Hạ không thích hóng hớt, thế nhưng lần này cô ấy lại ômcánh tay dựa vào cửa, không hề gấp gáp đóng cửa rời đi.

TuyTôLinhcườitận10phútvớicáisuynghĩ“gianhậpshowbiz”nàycủaCốNhư Hạ, nhưng vẫn không phá vỡ lòng nhiệt huyết của Cố Như Hạ.

Tuycơsởhạtầngcủatòanhànàykhônghềtồi,nhưngsaongôisaonổitiếngnhư Tống Kính Thành lại ở chỗ này?

Cố Như Hạ ho khan mấy tiếng, phản ứng muộn màng câu nói ban nãy của mìnhhoàn toàn thổi bay hết thiện cảm, cho nên cô ấy méo miệng, muốn chữa cháy:“Đượcthôi, vẫn không tráchanh vậy.”

Vốn Tô Linh cho rằng tính cách cuồng nhiệt kiểu 3 phút này của Cố Như Hạchắc chắn chưa đầy một tuần sẽ thay đổi.

Tống Kính Thành nói đến đây thì chìa tay lấy ly café, nhấp một ngụm trên môi,sau đó nói: “Giống như anh không muốn Tô Linh chịu bất kì tổn thương nàovậy,tôicũngkhôngmuốn CốNhưHạlại cóbấtkìchuyện buồnnàonữa.”

Sau đó Tống Kính Thành liền nhìn thấy hàng xóm đối diện mới gặp một phúttrước của mình lúc này đang nói cực kì oai phong lẫm liệt: “Nghe giọng thấy rấtgiống chồng tương lai của tôi.”

Cô ấy nhớ chắc gần bệnh viện thú y này không có cửa hàng tiện lợi.

Cố Như Hạ "ấy ấy ấy" hét: “Ấy đừng vào, đợi tôi đi kéo rèm đã, nhỡ đâu phóngviên núp ở đâu chụp lén thì sao?”

Cho đến khi Cố Như Hạ ngồi vào bên ghế lái của Tống Kính Thành, cô ấy vẫncảmthấy bản thânnhư đang nằm mơvậy.

Trạng thái tinh thần mấy ngày nay của Nhị Ma Tử luôn không ổn, nhưng CốNhư Hạ bận làm việc nên cũng luôn không chú ý nó lắm. Lúc này nhìn thấy chúmèo nhỏ như vậy nằm ỉu xìu ở một bên, cô ấy lập tức hơi hoảng.

Cho nên cô ấy canh giờ cơm, đi gõ cửa nhà Tống Kính Thành.

NếuđoánkhôngnhầmthìmụcđíchCốNhưHạquađây,chắclàđểtặngchomình cái này?

Tình cảm nơi đáy mắt Tống Kính Thành hiện rõ lên vẻ phức tạp. Anh ấy giơ tayra, nhẹnhàngđẩy hộpbánhcookie bêncạnhCố NhưHạqua rồinghiêngđầulấy một cái.

Cố Như Hạ ngồi trên ghế dài, cảm xúc trong lòng dâng trào, cơn buồn ngủ âm ỉkéo đến, cuối cùng không chịu nổi nữa nên nghiêng đầu ngủ mất.

Lớp 7 thì Tống Kính Thành chuyển trường, sau này dù gặp được rất nhiềungười, nhưng anh ấy vẫn luôn nhớ Tô Linh.

Anh trai giao hàng bừng tỉnh, vội vã xin lỗi, sau đó quay người ấn chuông cửanhà đối diện.

Cô còn lâu mới có ý đồ xấu nhé! Cô chỉ muốn đến lấy hộp cơm!Nhưng lần này Tống Kính Thành lại chậm chạp không mở cửa.

Bởi vì có sự chỉ dạy đau đớn vào buổi trưa, động tác nhấn chuông lần này củaCố Như Hạ cực kì dứt khoát mà lại hùng hồn.

Nhưng giờ đã rất muộn rồi, bên ngoài còn mưa to, chắc chắn rất khó bắt xe.Sau khi ra đơn trên app, cũng chậm chạp không có ai nhận đơn.

Tống Kính Thành tiện tay đặt hộp giữ nhiệt ở bên cạnh bồn rửa tay, khôngmuốn quan tâm nữa. Mà ngay vào lúc Tống Kính Thành chuẩn bị quay ngườitiếp tục về làm tổ trên sofa, bỗng nhiên bụng anh ấy nhói đau.

Vốn dĩ Cố Như Hạ lo lắng Tống Kính Thành ngủ như thế thì có bị lạnh haykhông, nhưng nhìn khuôn mặt mệt mỏi của Tống Kính Thành, cô lại nuốt xuốngnhững điều cô muốn nói.

CốNhưHạnhíumày,vộivãtừtrêngiườngbòdậy,cuốicùngtìmthấyNhịMaTử đang cuộn mình, mệt mỏi không có tinh thần ở một góc trong sofa.

Tống Kính Thành gật đầu, sau đó mệt mỏi quay người, nhưng vừa mới đi đượcvài bước thì cả người ngã xuống đất.

Người đàn ông đối diện khoác hờ chiếc áo khoác màu đen, trên đầu đội mũ lưỡitraiđennháy.Tócmáitrêntrándườngnhưkhôngchảikĩ,hơilộnxộn,cảngườitoát ra vẻ lười biếng mà lại tùy ý.

Bỗng nhiên Cố Như Hạ ngại nói việc bản thân đến lấy hộp giữ nhiệt, nhưng đãđến bước này rồi, chỉ có thể bất chấp nói thật thôi.

Cực ki nhục nhã là, nguyên nhân tối qua cô ấy ngủ muộn không phải là do thứckhuya làm trứng cuộn cơm.

Chỉ còn lại cô ấy và anh trai giao hàng nhìn nhau không nói gì ở trong hànhlang trống trải.

CốNhưHạnhấctay,nhìnđồnghồởtrêncổtay,nhănmày:“Muộnthếnàyrồi,cậu đến bằng cách nào? Gọi xe không an toàn lắm nhỉ?”

Cố Như Hạ vịn vào nắm tay cửa bằng vẻ mặt không chút thay đổi, muốn nhẫntâm đóng cửa.

một tiệm cafe gần thẩm mỹ viện.

Idol của Cố Như Hạ là Tống Kính Thành.

Cố Như Hạ sững sờ.

CốNhưHạ:“Ấy,từtừ!Tuynóitôilàmnhiều,nhưngtôicũngđãthểhiệnđượcthiện chí giữa hàng xóm với nhau rồi đúng không! Cho nên anh cũng phải cựckì cảm động, sau đó làm bạn với tôi!”

Tống Kính Thành cúi mắt như có tâm sự, sau đó cười nói: “Tốt thật.”

TốngKínhThànhcúimắt,nhìnhộpgiữnhiệt"cựckì"hồngấy.

Sau hồi lâu, Tống Kính Thành thở dài một hơi: “Tôi đưa cô đi?”

Cố Như Hạ ngây ngốc, dí sát mắt mình vào màn hình điện thoại, cô quan sát tỉmỉ một hồi, sau đó có một phát hiện cực kì kinh ngạc.

làm hại anh ấy!

Cố Như Hạ: giọng nói quen tai thế.Cố Như Hạ:...

Màchínhvàolúcnày,CốNhưHạbỗngnhiênnghethấygiọngnamquenthuộcvang lên phía sau mình.

Bởi vì làm trứng cuộn cơm được một nửa thì cô ấy nhìn thấy phòng livestreambắt đầu điên cuồng tràn ngập: “Trời ơi trời ơi trời ơi! Tống Kính Thành phátlivestream rồi! Xin lỗi streamer, tôi không muốn nhìn trứng nữa! Huhuhu lầnđầu Thành Thành nhà tôi livestream, nhất định tôi phải cấp tốc đi ủng hộ!”

Tống Kính Thành nhìn cái bóng trong ly cafe, lâu sau mới khẽ cười: “Anh nóikhông sai, quả thực Tô Linh trước đây là người đặc biệt đối với tôi.”

KhiCốNhưHạquaylại,cảmànhìnhđềulướtđượcnhữngcâunhưkiểuvậy.

Chính vào lúc Cố Như Hạ buồn vì cho rằng Tống Kính Thành không có ở nhàthì cuối cùng cánh cửa đó đã từ từ mở ra.

Bánh cookie đã nguội, không nóng như lúc mới nướng ra khỏi lò.

Cố Như Hạ gật đầu cực kì nghiêm túc, còn rất tự hào: “Có phải là lên tiếng giảithích hoàn hảo?”

Anh ấy quay người lại, đóng cửa, sau đó đi từng bước về phía phòng bếp.

một chút? Chụp số nhà của tôi hay gì đó, chứng minh tôi là hàng xóm của anhmà thôi.]

Người đàn ông đối diện cười, lười biếng ngẩng mắt, đáp lời: “Có phải cô thấytôi giống Tống Kính Thành?”

(4)

TuyTốngKínhThànhnhìncóvẻnhưvẫncònhoạtbátmàlạitrànđầysứcsốnggiống như trên màn ảnh, nhưng Cố Như Hạ vẫn có thể nhận ra được chút mệtmỏitừ nơi ấn đườngcủa anh ấy.

Dường như Cố Như Hạ chưa tỉnh ngủ, đầu còn hơi váng. Nhưng nhìn thấy cảnhnày,côấylậptứcnhảylên,cướplấybánhcookietrongtayTốngKínhThành.

Không phải Tống Kính Thành block mình, mình gửi tin nữa là sẽ có thể nhìnthấy dấu chấm than màu đỏ chứ?

Tống Kính Thành cười: “Ừ, đúng thế.“(7)

Cố Như Hạ nghe Tống Kính Thành nói, bỗng nhiên cứng người.Nam thần đang kiếm chuyện để nói chuyện với mình?

Hơn nữa luôn đi gõ cửa nhà người ta rất dễ bị coi là tên b**n th** có lòng dạ đentối.

Xem xem! Giọng nói mềm mại biết bao, đáng yêu biết bao! Đàn ông nghe thìrung động, con gái nghe thì rơi lệ!

(1)

Sau khi ngáp vài cái, cô ấy không chịu nổi nữa, nằm sấp ngủ trên bàn trà.(10)

Chắc chắn tài nguyên của anh ấy sẽ bị chịu ảnh hưởng, liên lụy do mình.

Cảm xúc trong lòng Cố Như Hạ phập phồng lên xuống, nhưng cô ấy vẫn trưngra vẻ mặt không để ý. Cô ấy cúi đầu, nói nhanh: “Không cần cảm ơn.”

Tống Kính Thành: “...”

Toirồi.

Một giây sau, anh ấy lại mệt mỏi nằm xuống, ngủ một cách nặng nề.CốNhư Hạ: “Ấy...”

Cô ấy mở nắp ra, gắp ít món bằng đũa rồi để vào miệng ăn.Còn nóng.

Ầmĩnhưvậy,chodùTốngKínhThànhkhôngđổtráchnhiệmchobảnthânthìcó thể sau này cũng sẽ từ chối có bất kì quan hệ gì với mình nữa để tránh nghingờ.

Cuối cùng, Cố Như Hạ phát sốt dưới áp lực do không có cách nào thực hiệnđược điều thứ hai trong kế hoạch của mình.

Cố Như Hạ gật đầu: “Tôi biết mà.”

Cố Như Hạ vừa cổ vũ mình trong lòng, vừa dũng cảm giơ tay lên lần nữa, muốnnhấn chuông cửa nhà Tống Kính Thành.

Dường như Cố Như Hạ có thể cảm nhận được sự thoáng trầm mặc từ nhữngbình luận trôi qua rất nhanh, ngay sau đó là một đám người gào thét nhắn mộtđống tin

BâygiờcóThẩmTửKiêuởbêncạnhcôấy,chămsóccôấytừnglitừngtínhưthế quả thực là một chuyện vui.”

(13)

*Mộttừlàdotiếng Trung là她 – cô ấy có một chữ nha.

Cuối cùng vào lúc livestream hôm nào đó, khán giả giống như thiên thần pháthiện ra điểm khác lạ.

Tống Kính Thành ngẩng mắt, nhìn vào mắt Cố Như Hạ. Rất lâu sau, anh ấy khẽcười, sau đó nói khẽ: “Cho nên, cũng nên có bạn gái rồi.”

Tống Kính Thành gật đầu, sau đó mắt nhìn Nhị Ma Tử ở trên tay Tô Linh: “Nãytôi mới nghe thấy chuyện chị nói, nếu thực sự không tìm được ai thì tôi có thểnuôi mèo giúp chị.”

Vốn hôm nay đã tan làm muộn, bản thân mệt cả một ngày nên nãy cũng khôngđói, bây giờ bận rộn hồi lâu, cảm giác đói mới dần dần xuất hiện.

Tống Kính Thành cũng bắt đầu biết cách không biết xấu hổ mà sáng trưa tốiđúng giờ gõ cửa nhà Cố Như Hạ, tự mang bát đũa đến ăn trực.

Sau đó sau khi anh ấy làm vỡ ba cái bát, hai cái ly, còn làm cháy một cái ấmđunnướctrongphòng bếp,cuốicùng bịCốNhư Hạxáchcổáo đuổirangoài.

Thêm cả việc luôn tiếp xúc qua lại mấy ngày nay khiến Cố Như Hạ nhận thấyrõ rằng, sự hứng thú của mình với Tống Kính Thành không những không biếnmất chút nào, ngược lại lại càng mãnh liệt hơn.

Cố Như Hạ sững sờ, quay người lại.

Cố Như Hạ đã phân vân chuyện có nên ấn chuông cửa không tận mười mấyphút.

Cố Như Hạ ngó vào đống trứng cuộn cơm ở trong phòng, xác nhận đi xác nhậnlạikhảnăng bảnthânkhông đặtđồbên ngoài,sauđó chầnchừmở cửa,“Anhđi

Sau khi đi đi lại lại mấy vòng như thế, Cố Như Hạ phát hiện tuy Tống KínhThành đã dọn đến đây ở một thời gian rồi, nhưng mà cả căn nhà lại chả có mộtchút hơi người gì cả.

Giống như đang ra sức gào thét: “Mở tôi ra!”

Sau khi phát hiện ra cảm xúc của mình, Cố Như Hạ ngây người trong chốc lát,nhưng lập tức giơ tay gõ vào đầu mình.

Tống Kính Thành: “Để hắn ta chụp.”

Lúc này Cố Như Hạ hoàn toàn tỉnh ngủ, cảm xúc lẫn lộn đang dâng lên cuồncuộntrong lòng cô ấy.

Khi Thẩm Tử Kiêu và Tô Linh quay về xe, Thẩm Tử Kiêu vừa ngồi vào xe, vừathờ ơ hỏi; “Cố Như Hạ thích Tống Kính Thành?”

Cố Như Hạ thở đều, ngực khẽ phập phồng lên xuống, khuôn mặt trắng trẻo nhìncó vẻ ngoan ngoãn mà lại gọn gàng.

Cho nên cô ấy tạo ra một dịp không có sơ hở gì để kéo gần khoảng cách củamình với Tống Kính Thành.

“Trứngcuộncơm?”TốngKínhThànhdựavàotường,biếngnhácngáp,giơtayxoa ấn đường của mình.

Tống Kính Thành mặc áo t-shirt màu trắng, góc áo được sơ vin trong quần đùirộng thùng thình. Dường như anh ấy mới dậy, trạng thái tinh thần không tốtlắm.

Vốn dĩ anh ấy không thích ăn đồ ăn thanh đạm, nhưng mùi hương này như cóma lực, khiến cho chỗ bụng ban nãy còn đau giảm đau đi một chút.

Anh ấy giơ tay kéo cà vạt trên áo vest của mình, mày nhíu chặt, dường nhưkhông kiên nhẫn.

Cố Như Hạ có thể cảm nhận được nhịp tim đập nhanh của mình, nhưng cô vẫnkhăng khăng muốn giả vờ bình tĩnh quay đầu đi, làm bộ nói hời hợt: “Vậy đượcthôi.”

Bởi vì người ở phòng đối diện đã chuyển đến từ nửa tháng trước nhưng Cố NhưHạ chưa từng thấy ai đi từ phòng đấy cả, bình thường cũng chỉ có thể nhìn thấyđủ người giao hàng đi vào đi ra, lần này có cơ hội nhìn rõ người sống ở đối diệnnhư thế nào, đương nhiên Cố Như Hạ không thể dễ dàng bỏ qua.

Cho nên Cố Như Hạ cố giả vờ bình tĩnh, hơi ho một chút, sau đó ra vẻ bình tĩnhnói với anh trai giao hàng ở bên cạnh, “Sau này đừng gõ nhầm nhà nữa.”

Cố Như Hạ bị Tô Linh chọc tức, cô ấy đánh chữ cực kì nghiêm túc tức giận đáplại: [Tớ nghiêm túc! Nếu không gia nhập showbiz, làm sao tớ mới có thể đếngần idol của tớ đồng thời thành công tạo ra tia lửa chứ!]

Anh ấy mặc quần áo thường ngày ở nhà, cổ áo rộng, từng tấc da đều toát ra vẻlãnh cảm tự nhiên.

Một lát sau, anh ấy ngẩng mắt, cười nói: “Được, tôi xin lỗi.”Hả?

Mà chú heo hồng đỏ trên chiếc hộp giữ nhiệt mà Cố Như Hạ đưa lúc này như cóma lực, nhìn chằm chằm vào Tống Kính Thành.

Nhưng điều này không hề cản trở việc Cố Như Hạ bắt đầu thuận buồm xuôi giótrong mảng nấu ăn, với cả bát canh ngô xương sườn này vốn nấu cho TốngKính Thành nên Cố Như Hạ cũng coi như là tốn không ít tâm tư.

Tống Kính Thành nhấc tay khởi động xe, sau khi im lặng đi một đoạn đườngkhông nói gì, anh ấy thờ ơ hỏi: “Cô với Tô Linh là bạn?”

Tống Kính Thành cúi mắt, ánh mắt rơi vào bánh cookie được Cố Như Hạ tỉ mỉgóiđẹp ở bên tay côấy.

Đối với thiếu nữ theo đuổi ngôi sao như Cố Như Hạ, không có việc gì vui bằngviệc idol mà mình yêu thích bị hạ gục dưới đồ ăn mà mình tự tay mình làm!

Cố Như Hạ nhìn chăm chú, sau đó nghẹn ngào, xúc động đến mức suýt nóinăng lộn xộn: “Anh anh anh anh anh là Tống.”

Kểtừkhigianhậpshowbiz,ngườitrongnhàrấtítkhiqualạivớianhấy.

Sau này dứt khoát cả bát đũa cũng không tự mình mang.

Anh ấy ngẩng mắt lên, giọng nói hơi mệt mỏi: “Sao thế?”Bỗng nhiên Cố Như Hạ hơi ngại với tự trách.

Có lẽ do làm việc và nghỉ ngơi không điều độ nên Tống Kính Thành bị bệnh dạdày khá nghiêm trọng.

Dường như hai người sau khi thân thuộc cũng bắt đầu thoát khỏi trạng thái giữaidol và fan ban đầu, phát triển theo hướng tốt hơn.

Sau khi về nước, Tô Linh mời Cố Như Hạ đi thẩm mỹ viện bảo dưỡng, thuậntiện chúc mừng fan bạn gái thành công lên chức.

Với tư cách là một người mê trai, Cố Như Hạ nín thở đứng dậy trước màn làmnũng nhưng không được coi là làm nũng này của Tống Kính Thành, bắt đầu bậnrộn nấu cháo.

Nếu anh ấy từng dũng cảm xông lên phía trước, có lẽ bản thân cũng sẽ khôngchỉ là một người lạ thoáng qua đối với Tô Linh.

Tống Kính Thành diễn cực kì tự nhiên và bình tĩnh, khiến Cố Như Hạ trongnháy mắt thậm chí còn suýt tin lời anh ấy nói.

Thôi xong.

Khi Tô Linh nói chuyện, tóc đuôi ngựa cao cao hếch lên, nhìn sống động mà lạihoạt bát.

Tống Kính Thành một tay ôm bụng, một tay chống đỡ bản thân, trên đầu anh ấychảy những giọt mồ hôi to, làm ướt tóc mái trước trán.

Nhưnganhấykhônghềbàixíchsựchămsócnhưnày,ngượclạidườngnhưcòn cực kì mong chờ sự ấm áp như này có thể ở bên mình lâu hơn một chút.

Cố Như Hạ vừa hít thở sâu hết lần này đến lần khác, vừa nhấc một tay run cầmcập lên, chính vào lúc gần chạm vào chuông cửa nhà người ta, thì cô ấy lại bấtngờ thu tay lại.

Cố Như Hạ vừa nói xong thì bụng vang lên tiếng "ọc ọc" vang dội.Cố Như Hạ sững người, sau đó mặt lập tức đỏ bừng.

Tô Linh cười, sau đó nói: “Đúng thế, vẫn là lần đầu em thấy Hạ Hạ để ý mộtngườinhư vậy.”

Sau đó khi Cố Như Hạ đã dùng hết một tá trứng gà, cô ấy hiếm khi nhìn đôi tayngọc ngà của mình rơi vào trầm tư.

Tống Kính Thành cởi khẩu trang, mắt nhìn Tô Linh, một lát sau nở nụ cười: “A,lâu lắm không gặp Tô Linh, nãy tôi nói hình như nghe thấy tiếng của chị.”

Điều 1 trong kế hoạch bí mật của Cố Như Hạ: Phải trở thành bạn của hàng xómcách vách!

Cố Như Hạ cúi mắt, nhìn vai trái hơi ướt của Tống Kính Thành rồi im lặng giơtay nhận lấy hộp cơm.

Cuối cùng vẫn là Cố Như Hạ nuôi mèo giúp Tô Linh. Nhưng cô ấy khi đón mèovẫn không quên ra ám hiệu bằng mắt với Tô Linh.

Thậm chí cô ấy còn nhanh nhẹn dứt khoát tắt livestream, lặng lẽ chạy tới phònglivestream của Tống Kính Thành ngó trộm.

Sau đó quay người lại, Cố Như Hạ lập tức nhụt chí, không nghĩ nữa mà nhẹchân nhẹ tay đi tới chỗ huyền quan, dán mắt mình vào mắt mèo.

Đôi mắt hẹp dài của Thẩm Tử Kiêu hơi híp lại, anh cử động, lặng lẽ xen vàogiữa Tô Linh và Tống Kính Thành, ngăn chặn mọi tầm nhìn.

Tống Kính Thành: “...”

Tống Kính Thành lùa đồ ăn ở trong hộp, cười: “Biết rồi.”

Tống Kính Thành rất giận, anh ấy giơ tay đẩy cửa đi vào nhà Cố Như Hạ.

Cố Như Hạ ngượng muốn c·h·ế·t, nhưng trong lúc này, cô ấy lại khăng khăngmuốn giả vờ bình tĩnh giải thích: “Phải, tôi do dự lâu như vậy là do sợ đánhthức anh, chu đáo không?”

Có lẽ người bên cạnh không chú ý tới, nhưng Thẩm Tử Kiêu nhìn thấy cực rõ.

Cố Như Hạ suy ngẫm về tuổi tác của mình, thực sự hơi thiệt thòi.Hay là.bắt đầu từ streamer! (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Tử Kiêu: “...”

Tại sao giọng nói của người đàn ông này lại giống idol Tống Kính Thành màbản thân mỗi ngày hét gọi chồng 800 lần vào màn hình khóa điện thoại thế?

Hiển nhiên trạng thái của Tống Kính Thành cực kì nguy cấp, con ngươi của anhấy toàn là tia máu, màu môi cũng hơi trắng, khuôn mặt trắng bệch, nhìn trông ủrũ.

Cứ nói để cảm ơn trước đây đưa mình đi bệnh viện nên cố ý ninh canh ngôxương sườn tặng cho anh ấy!

Cố Như Hạ gật đầu lia lịa.

Tuyệtđốikhôngngờrằng,lầnnàyCốNhưHạphákỉlục,kiêntrìđượctrònhơnmột tháng.

Thực ra Tống Kính Thành cũng không biết rốt cuộc Tô Linh đối với mình làtình yêu nam nữ ăn sâu vào trong máu, hay chỉ là chấp niệm cầu mà khôngđược thời thanh xuân.

ChắcchắnlàquảnlýcủaTốngKínhThànhđếncãinhau.CốNhưHạkiêntrì,lặnglẽnhìnrabênngoàibằngmắtmèo.

Cố Như Hạ bị dọa một trận không đâu, thở phào một hơi, sau đó mở chốt cửa.

Tống Kính Thành cười: “Sợ bảo mẫu thuê được giống trợ lý trước, rao bán địachỉ riêng của tôi khắp nơi. Hơn nữa sống ở đâu chả là sống, chả có gì mà thô sơvới cả không thô sơ.”

Khi Cố Như Hạ đi ra ngoài sau khi đã hiểu xong tình trạng của Nhị Ma Tử thìbên ngoài đã không còn bóng dáng của Tống Kính Thành nữa rồi.

Cố Như Hạ do dự: “Nhưng mà...”

Mặt Cố Như Hạ không đổi sắc: “Nghe giọng thấy rất giống chồng tương lai củatôi.”

“Liêm sỉ đâu?”

Không được! Idol của mình đang ở trong thời kì phát triển của sự nghiệp!không thể

Mắt Tống Kính Thành hơi cong, dường như tinh thần có vẻ cực kì thoải mái,ban đầu chỉ cười khẽ, rồi càng ngày càng cười to.

Tống Kính Thành trả lời càng ngắn gọn, “Thế tự mình làm?”

Trong đôi mắt đen nhánh của anh ấy có thể thấy cực kì rõ bóng hình của CốNhư Hạ, anh nói khẽ: “Tôi cũng có một cách lên tiếng giải thích hoàn hảo, emmuốn nghe không?”

Trảiquamấyphút,CốNhưHạcũngbình tĩnhlại.

Cố Như Hạ đếm trên đầu ngón tay: “Đăng weibo chứng minh sự trong sạch củaanh, sau đó chứng minh bản thân chỉ là một chủ hộ. Sau đó lại xóa wechat vớianh từ đó cả đời không qua lại với nhau nữa, không để mấy tên nhà báo thối đólại tìm ra được bất kì sơ hở nào?”

Muốn tới tự mình tuyên bố ân đoạn nghĩa tuyệt sao?

Cố Như Hạ nghe thấy câu này thì hơi ngừng một chút, sau đó mở cửa ra, nhìnkhuôn mặt vô tội của Nhị Ma Tử đang nằm trong lồng ngực của Tô Linh, sau đómặt không thay đổi ngẩng mắt lên: “Sao lại cãi nhau?”

Anh ấy hơi cúi người, cúi đầu nhìn Cố Như Hạ đang nằm sấp ngủ trên bàn.Thực ra Cố Như Hạ rất xinh.

Sắpmộtgiờsángrồicònđi vứtrác,chỉsợchỉcó CốNhưHạtinlờinóidối này.

Chủ đề này lên hẵng no1 hotsearch, tiện thể Cố Như Hạ bị đào ra sạch sẽ.

Mà chính vào lúc Cố Như Hạ đứng lên một cách khó khăn, lòng đấu tranh dữdộiđịnhthửlạilầnnữathìkhóacửatrướcmặtđộngđậy,sauđótừtừđượcmởra.

Tống Kính Thành hơi sững người, tiếp đó lật chiếc điện thoại ban nãy tiện tayúp ở trên sofa lên.

CốNhưHạđãđứngtrướccửanhàTốngKínhThànhhơnmườiphút.Taycôấycầm một hộp giữ ấm, bên trong là canh ngô xương sườn mà bản thân mới ninhxong.

Mà chính vào lúc này lại có người nhanh hơn anh ấy một bước, đi tới bên cạnhTô Linh, đồng thời nhấn người đàn ông đó xuống sàn một cách nhanh gọn dứtkhoát.

Ví dụ như Cố Như Hạ chưa từng nghĩ rằng bản thân sẽ trở thành bạn của TốngKính Thành, hoặc là mối quan hệ còn thân thiết hơn bạn bè một chút.

Màchínhvàolúcnày,CốNhưHạthunhanhtaylại,bấtngờkhôngkịpđềphòng, tay của Tống Kính Thành nắm vào khoảng không.

Đây là cậu đến tận nhà để sỉ nhục cẩu độc thân!

Cáimũlưỡitraiấy!

Cái thứ gọi là trứng cuộn cơm nhất định phải là kiểu trứng cuộn cơm mà sau khicắt ra thì nó liền có thể từ từ mở trải ra, tuyệt đối không phải kiểu mà cần phảigạt ra hai bên bằng dao mới có thể trải phẳng ra!

AnhtênThẩmTử Kiêu,làvệsĩ riêngbêncạnhTrần Khải.

Mà không biết đã qua bao lâu, bỗng nhiên Cố Như Hạ cảm thấy có người vỗnhẹ lên vai mình.

Tống Kính Thành đút hai tay vào túi, lười biếng ngẩng mắt, nói: “Được thôi,trái lại khoảng thời gian này tôi rất rảnh.”

Sau đó xoay người, quay đầu chuồn vào nhà mình.

Lúc nãy mở cửa tiện tay vứt điện thoại nên hình như không cẩn thận nhấn vàotrang livestream gì đó.

Nghĩ tới nghĩ lui, Cố Như Hạ quyết định bản thân trở thành một streamer ẩmthực xuất sắc!

Saunày,saukhibiếtThẩmTửKiêuvớiTôLinhyêunhau,TốngKínhThànhtừng suy nghĩ nhiều lần, nếu bản thân năm đó xuất hiện sớm hơn chút thì cóphải tất cả sẽ khác.

Cố Như Hạ hơi không chịu nổi, cô ấy cúi mắt, dời tầm mắt đi.

Cô ấy bị bộ dạng của Tống Kính Thành dọa sợ, lập tức lúng ta lúng túng muốngọi cấp cứu.

Cố Như Hạ gật đầu, đau lòng: “Tôi biết rồi, tôi sẽ ngoan ngoãn phối hợp.”Tống Kính Thành ngẩng mắt: “Cô phối hợp thế nào?”

Nhưng cửa vừa mới mở, Cố Như Hạ đã bị bộ dạng của Tống Kính Thành dọamột trận.

(11)

Lời nói thô lỗ ban nãy nhất định đã xóa sạch tất cả những thiện cảm mà baonhiêu ngày qua bản thân trăm phương nghìn kế tạo nên.

Cố Như Hạ cảm thấy nếu có một cơ hội có thể tiếp cận nam thần của mình tốtnhư này mà mình không nắm vững, quả thật là không lý nào.

Cố Như Hạ nói xong, bản thân ngây ngốc trước.

Thậm chí Tô Linh còn giơ nắm đấm giống như một kẻ ngang ngược: “Sau nàythấy cậu một lần thì đánh cậu một lần nhé!”

Huhuhu cuộc đời fan vợ viên mãn rồi!(5)

Cố Như Hạ cực kì nghiêm túc: “Sao lại có thể để hắn ta chụp được?!”

Cố Như Hạ: “!” Sao anh ấy biết?

Một lúc rồi mà Cố Như Hạ vẫn chưa phản ứng lại. Cô ấy chỉ chìa tay chỉ vàolồng mèo, sau đó thở dài nói: “Đều tại tôi, mấy ngày nay không chăm sóc tốt

Cho nên cô ấy về nhà mình lấy một chiếc chăn khá dày từ bên trong tủ quần áo,sau đó lại hổn hển mang sang nhà Tống Kính Thành, nhẹ nhàng đắp chăn lênngườianh ấy.

Idol mà mình ngày đêm mong nhớ sống ngay đối diện mình?Khivẫnđangngâyngốc,TốngKínhThànhđãtắtlivestream.

Tô Linh tức đến mức đập vào con mèo trong lòng mình: “Anh ấy đã 3 ngàykhông cho mình ăn cay! Còn không cho mình uống coca! Cũng không cho mìnhănkem!Chỉchomìnhuốngsữabònóngvớinướcéphoaquả!Mìnhsốngkhông tốt!”

Mọi người đều nói thói quen là thứ đáng sợ, vốn dĩ Tống Kính Thành khôngbiếtđiềuđó,nhưngmấyngàygầnđây,dườngnhưanhấybỗngnhiênhiểurồi.

Nhưng hiển nhiên Cố Như Hạ cũng lo lắng cho tình trạng của Tống KínhThành, cô ấy cắn răng, muốn nói nhưng lại thôi: “Nhưng mà, sức khỏe củaanh...”

Trong phòng chỉ mở một ngọn đèn trên bàn trà, căn phòng to như vậy bị nuốtchửng trong bóng đêm u ám. Trong thùng rác ở phòng bếp vứt đầy các hộp đồăn ngoài khác nhau, cơm bên trong đều còn thừa một nửa, nhìn có vẻ chỉ độngmấy miếng.

Đếnbệnhviệnthúy,CốNhưHạcảmơnTốngKínhThành,sauđónói:“Chắctínữa Nhị Ma Tử phải truyền dịch, thời gian chờ sẽ hơi lâu nên anh về trước đi.”

Tống Kính Thành: “Tôi đến để thương lượng giải quyết chuyện này như thế nàovới cô.”

“Làm gì đấy làm gì đấy! Người ốm có dạ dày không ổn không được ăn mấy thứđồ ăn vặt này! Hơn nữa còn nguội rồi, sao anh không giữ gìn sức khỏe thếchứ?”

CólúcTốngKínhThànhcũngsẽlươngtâmáynáy,sốngchếtmuốnvàophòngbếp giúp Cố Như Hạ.

Mà hiển nhiên Cố Như Hạ ở bên cạnh còn đang vui mừng không ngớt trướcviệc cuối cùng bản thân cũng được tiếp xúc với idol, xúc động đến mức cả tốitrằn trọc, cho đến rạng sáng mới ngủ được.

Cố Như Hạ: “...”

Khóe môi Tống Kính Thành nhếch lên, sau đó chìa tay ra nhận, nói: “Cảm ơn.”

Cố Như Hạ gật đầu, sau đó đi vào phòng bếp theo lệnh của Tống Kính Thành.

Cố Như Hạ bỗng nhiên nhớ ra việc mấy hôm trước lộ ra tin địa chỉ nhà củaTống Kính Thành bị trợ lý vô lương tâm tiết lộ.

, nghiên cứu từ nhiều góc độ để sửa thành làm thếnào để yêu Tống Kính Thành.

Cố Như Hạ dứt khoát xin nghỉ, trốn ở trong nhà, cũng không dám lên weiboxem những lời mắng chửi xếp thành chồng trong tin nhắn và @.

Ai ngờ được vừa đẩy cửa ra liền nhìn thấy gương mặt tươi cười của Tô Linh nóivới mình: “Kinh ngạc không?”

Đúng lúc khi Cố Như Hạ cho rằng Tống Kính Thành chắc chắn sẽ từ chối thìanh ấy lại khẽ gật đầu, sau đó nói: “Muốn.”

...Không phải đồ của nhà mình.

Mà chính vào lúc Cố Như Hạ thẹn quá hóa giận vén tay áo chuẩn bị xé một hộptrứng gà khác, huyền quan vang lên tiếng chuông.

Rõ ràng, kết quả bao ngày nay nghiên cứu được.cực kì không đáng tin.

CốTiêuTiêubiếtkhôngthểlaychuyểnđượcTốngKínhThànhchonênbấtđắcdĩ nói: “Được thôi, nhưng cậu vẫn phải chú ý ăn uống, đừng vừa được nghỉ liềnbuông thả.”

Nhưng đột nhiên, cô nhìn thấy Tống Kính Thành nghiêng đầu cười.

Anh ngẩng mắt, giơ tay về phía Tống Kính Thành, giọng nói trầm thấp biếngnhác: “Lâu rồi không gặp.”

Bức ảnh không lâu trước đó Tống Kính Thành và Cố Như Hạ đưa mèo đi bệnhviện bị người ta chụp lại, còn chụp rất nhiều ảnh hai người đồng thời vào mộttiểu khu.

“Bệnh dạ dày bình thường.”

Mùi hương xông thẳng vào mũi lan ra. Canh ngô xương sườn này không giốngvới đồ ăn ngoài dầu mỡ cho đầy gia vị mà anh ấy thường đặt, mà nhìn giốngnhư đồ mà Cố Như Hạ tỉ mỉ nấu, chỉ cần ngửi thôi cũng ngửi thấy mùi ngọtthanh đó.

Bìnhluận:“Trờiơi!Côcóbiếtcôđibaolâurồikhôngstreamer!Quảthựccóngười muốn báo cảnh sát cho cô đấy!”

Tống Kính Thành không vạch trần cô ấy mà chỉ khẽ cười, sau đó đứng thẳngngười: “Có chuyện gì sao?”

Lập tức ở trong phòng livestream lướt được một vòng“Muộn thế này rồi vẫn còn có người gõ cửa? Hơi sợ đó?”“Streamer nói địa chỉ cho tôi! Tôi báo cảnh sát giúp cô!”“Cho nên cuối cùng trứng gà không nhịn nổi nữa?”“Hahaha trứng gà phía trước đợi tôi!”

Sau đó vừa hay đúng lúc, dường như người đàn ông đối diện cảm nhận đượcánhmắtcủaCốNhưHạ,chonênmitâmanhấyđộngđậy,ngẩngmắtlên,đốidiện với ánh mắt của Cố Như Hạ.

Cố Như Hạ nói với Tô Linh: “Tớ muốn gia nhập showbiz.”Tô Linh nhanh chóng nhắn lại: [Ngủ sớm đi.]

Cố Như Hạ tức tới mức lập tức nhét Nhị Ma Tử về lại tay Tô Linh: “Mình từchối!”

Saunày,TốngKínhThànhgặplạiTôLinhlầnnữatrongtiệccủanhómTrầnKhải.

TôLinhthấyTốngKínhThànhthìngâyra,sauđócườigậtđầu:“Ấy,thậttrùnghợp, nhà cậu mới chuyển đến đối diện với nhà Hạ Hạ hả?”

Cô ấy chống cằm, nhìn sườn mặt của Tống Kính Thành, lông mi dài hơi run, rồibất chợt cơn buồn ngủ kéo tới.

Mấy tuần trước, thông tin cá nhân của Tống Kính Thành bị trợ lý rao bán khắpnơi, rơi vào đường cùng nên chỉ đành chuyển nhà đi chỗ khác.

Chương 84: Cố Như Hạ x Tống Kính Thành

Đại khái lần trước được chăm sóc và bị nói lý như này là vào khi nào?Tống Kính Thành hơi không nhớ rõ nữa.

Người đứng bên ngoài cửa không phải là quản lý của Tống Kính Thành.Mà là bản thân Tống Kính Thành.

“Cô đi làm gì đấy?”

Hiển nhiên tốc độ mở cửa phía đối diện hơi chậm, khi anh trai giao hàng trôngcó vẻ thật thà phúc hậu đợi đến mức hơi sốt ruột, cuối cùng cửa cũng được mởra.

Chonên,hômnaylàngàyđầutiênCốNhưHạthửlàmstreamer,côấychuẩnbịlivestream trứng cuộn cơm.

Có vẻ Tống Kính Thành rất mệt mỏi, nhắm mắt như thể vẫn chưa tỉnh táo. Anhấy chìa tay chậm chạp nhận lấy nước trong tay Cố Như Hạ, rồi nuốt thuốc.

Có lúc anh ấy cũng sẽ hối hận bản thân năm đó không đủ dũng cảm.

Cố Như Hạ bị oanh tạc khắp mọi mặt trận, bạn bè cũ trăm năm trước không liênlạc cũng đồng thời kéo đến, dường như toàn bộ điện thoại và tin nhắn đều nổtung.

“Chắc chắn là anh trai có giọng nói hay ở bên đối diện.”

Cố Như Hạ giật mình, ngay lập tức đỡ được Tống Kính Thành, dìu anh ấy đếnsofa.

Dựa theo vết răng cắn cong cong trên bánh, có thể mới cắn có một miếng.

Người đàn ông đeo khẩu trang màu đen, mắt cũng che bởi bóng của chiếc mũ,chỉ có thể nhìn thấy sống mũi rất cao.

Tô Linh: “...” rõ ràng quá rồi đấy chị gái.

Tô Linh luôn buộc tóc đuôi ngựa cao, lén lười biếng chuồn sau cây to khi mỗilần xếp hàng chạy bộ.

Thôi xong rồi.

Cô ấy cúi mắt, không biết tại sao đáy lòng lại bỗng nhiên có cảm giác hơi mấtmát.

Tống Kính Thành từ một chú c·h·ó săn thành một chú cún con thật đáng yêu!

“Mời streamer bây giờ cầm điện thoại đi gõ cửa nhà đối diện, không thì tôi liềnthoát fan.“

NhưngvàođúnglúcCốNhưHạmớichạmvàonútchuôngmàuđỏấy,dườngnhưngay lập tứctất cả sựdũng cảm bịthổi bay.

Bị idol của mình cướp mất người xem, Cố Như Hạ không những không tứcgiận,ngượclạitừđáy lònglạicócảm giácvinhdựkhông têntrỗidậy.

Khi Tống Kính Thành nói chuyện, mắt anh ấy còn vô ý chớp chớp giống nhưmột bé trai ngoan ngoãn mà lại vô tội.

Tô Linh nói: “Tớ nói tớ muốn bỏ nhà ra đi nên bảo Thẩm Tử Kiêu lái xe đưa tớtới đó! Rất an toàn!”

Có lúc Tô Linh sẽ bị cán bộ thể d·ụ·c bắt tại trận, nhưng cô ấy sẽ không đỏ mặt đitrốn như những người khác mà sẽ cười hihi phóng khoáng, hai ba miếng giảiquyếtxong kemtrong tay,sau đóchậm chạpđuổi kịpcuối hàng.

Cố Như Hạ: Quá kinh ngạc ấy chứ.

(6)

Tống Kính Thành nghiêng đầu nhìn Cố Như Hạ, lát sau cười, sau đó vào phònglấy áo khoác và mũ lưỡi trai, nói: “Đi thôi.”

Cố Như Hạ giật mình, ngồi thẳng người lên. Cô ấy dụi mắt, tưởng là bác sĩ:“A...Nhị Ma Tử khỏi chưa?”

Tống Kính Thành: “...”

Cố Như Hạ làm khuôn mặt đau khổ kéo chốt cửa ra, nhìn ra bên ngoài từ chỗkhe chốt cửa.

Với cả anh ấy cũng mặc phong phanh, cứ như thế sẽ bị lạnh.

Bình luận: “Thế nên cô nhìn trúng anh giao hàng rồi?”

Cho nên khi Cố Như Hạ bọc kín cả người chuẩn bị đi ra ngoài thì vừa hay đụngphải Tống Kính Thành hiếm lắm mới gặp được đang chuẩn bị ra ngoài, cô ấykhó chịu nói, “Đều tại anh!”

Tống Kính Thành nhìn mưa to gió lớn ở bên ngoài, sau đó cúi mắt: “Tôi đưa côđi.”

Nữ chính cũng không có đãi ngộ tốt như này nhỉ?

CốNhưHạsữngngười,giơtaynhậnlấy.

Thực ra Cố Như Hạ có dùng chút mưu kế trong chuyện đưa canh cho TốngKính Thành.

(8)

Cố Như Hạ cũng sẽ bắt đầu có thể bỏ được cảm xúc hồi hộp của mình, cười đùavới Tống Kính Thành.

Là một ngôi sao, Tống Kính Thành làm rất tốt việc quản lý cơ thể, mỗi một lỗchân lông trên khắp người lúc này dường như đều có thể k*ch th*ch trái tim

Idol mấy ngày trước còn cách bản thân rất xa, hôm nay đã ngồi bên cạnh mình,còn chuẩn bị chu đáo đưa mình đi khám ở bệnh viện?

Lông mày Tống Kính Thành nhăn lại, sau đó chìa tay mở nắp hộp.

Đợi chút, không chỉ quen tai.

Tống Kính Thành hồi lâu chưa trả lời.

Cô ấy vừa mới ngồi thẳng người thì nhìn thấy Tống Kính Thành đang cầm bánhcookie của mình.

Màchínhvàolúcấy,bìnhluậnlướtđượcởtrongđiệnthoạihiệnlênmấykhungtin nhắn.

Tô Linh lập tức rụt cổ lại khi nhìn thấy Thẩm Tử Kiêu: “Sao anh lên đây nhanhthế! Em còn chưa lừa được Cố Như Hạ nuôi mèo giúp mình.”

Tống Kính Thành nhướng mày nhưng lại không tức giận, anh ấy nói từ từ, vẫnchỉ một chữ, “Được.”

Thẩm Tử Kiêu ngồi thẳng, đặt ly café trên tay xuống, nói cực kì bình tĩnh: “CốNhư Hạ là một người bạn rất quan trọng của Tô Linh.”

Cố Như Hạ lập tức hùa theo: “Đúng thế! Tớ cũng thích mèo! Ai mà không thíchmèo! Cả thế giới đều thích mèo!”

Anh trai giao hàng ngoài cửa thấy người lập tức nở nụ cười: “Chào cô, đây làhàng của cô.”

Cố Như Hạ vừa giơ tay đón Nhị Ma Tử ở trong lòng Tô Linh, chuẩn bị dẫn côvào nhà nghỉ ngơi một đêm, nhưng vừa nghe xong câu này, mặt cô ấy lập tứcđen lại, đuổi Tô Linh ra ngoài lần nữa.

Tống Kính Thành cười: “Ừ, chưa đi.”

Bình luận: “Người quen gì?”

Tống Kính Thành cúi mắt, cắn một miếng.Hương vị ngọt ngào dần lan ra nơi đầu lưỡi.Rất ngon.

TốngKínhThànhngẩngđầu,cằmchỉvềphíaphòngbếpgầnđó:“Trongtủbếpở phòng bếp có thuốc, có thể làm phiền cô lấy giúp tôi thuốc, thuận tiện rót lynước nóng cho tôi không?”

Mi mắt anh ấy khẽ động, sau đó anh ngẩng mắt lên, ánh mắt dừng trên cơ thể côgái đang nằm sấp ngủ sâu ở trên bàn trà gần đó.

Tô Linh nghe thấy thì quay đầu, ánh mắt nhìn về người đó, lập tức cười: “TốngKính Thành?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 84: Cố Như Hạ x Tống Kính Thành