Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Người sói?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Người sói?


Tristan vừa nói vừa nhìn về phương xa vừa nói, nhưng mà trong đầu của nó lại ngổn ngang với mớ suy nghĩ rối bòng bong của mình. Trong trí nhớ của nó, giai vị thấp nhất mà Amon chính là thiên sứ chi vương và về sau còn trở thành thần và ngấp nghé ngôi vị cựu nhật: Quỷ bí chi chủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tại cậu không biết chỗ đáng sợ của hắn ta mà thôi. Đó là một nhân vật phản diện trong một quyển sách mà mình đã đập lúc nhỏ. Và kể từ đó mình bị ám ảnh bởi hắn ta luôn."

Colin hỏi lại:

Lần này không còn là cậu trai trẻ nhà Slytherin nữa mà là một người hoàn toàn khác và xa lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn mắt đen, tóc xoăn đen.

Một tràng cười bùng nổ khắp cả lớp, tên Amon bối rối và khựng lại. Và không một ai để ý đến rằng Tristan lúc này càng trở nên sợ hãi hơn.

Ở vị trí vừa nãy mà tên người sói xấu xí kia vừa mới đứng là một thân ảnh hoàn toàn khác. Không còn xấu xí nữa một nam sinh tầm 16 tuổi, cực kỳ bảnh bao trong bộ đồng phục nhà Slytherin, trước ngực áo cậu là một phù hiệu Huynh trưởng lấp lánh. Tuy vậy, đối với một số người thì người nam sinh này còn đáng sợ hơn người sói nhiều. Điển hình là…

Chương 25: Người sói?

Nhưng mà tên người sói cũng phản ứng rất nhanh, trước khi giáo sư Sprout kịp phản ứng, tên người sói nhào về phía Ginny Weasley và… thay hình đổi dạng thành một hình dạng hoàn toàn khác biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Các trò an tâm, thứ này hoàn toàn không nguy hiểm như những gì mà nó đã thể hiện. Trên thực tế là giáo sư Lupin ngày hôm qua đã lùng sục khắp tòa lâu dài để tìm thứ này để làm tài liệu học tập cho bài giảng sắp tới của thầy ấy." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tristan nhìn về phía Colin rồi nhìn qua Ginny rồi lại nhìn về phía Colin rồi thở dài mà nói:

Nhưng ngay vào lúc đó… (đọc tại Qidian-VP.com)

Amon!

"Chuyện này khó giải thích lắm, hắn ta là một tên ă·n t·rộm có thể chôm chỉa mọi thứ trên đời, kể cả những thứ trừu tượng như khái niệm, tuổi thọ, và kể cả danh phận của người khác. Ghê chưa?"

"Nếu so với Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy thì sao?"

Tristan cứ như là người mất hồn mà về lại tòa lâu đài để dùng bữa trưa, nó còn không để ý đến Ron và Hermione có một vụ cãi nhau nho nhỏ về những gì mà tụi nó vừa nghe được giáo sư McGonagall nói về môn tiên tri. Trong đầu của nó lúc này chỉ toàn Amon và Amon mà thôi.

Cả lớp nháo nhào về lại vị trí của mình, tất cả đều tạm thời quăng con Boggart ra sau đầu. Và cứ thế tiết học tiếp tục một cách bình thường hoàn toàn không bị ảnh hưởng cố sự cố vừa rồi.

Tristan cười cười mà trả lời:

Nhưng mà vừa khi tiết học môn thảo dược thì Colin liền tiếp cận Tristan và hỏi:

Tuy chỉ đang chậm rãi bước đến nhưng Amon lại gây cho Tristan một áp lực vô cùng lớn, hắn ta không làm gì cả mà chỉ cần đứng đó lau cái kính một mắt của mình cũng đủ để làm Tristan đứng hình tại chỗ, hoàn toàn không dám động bất cứ một cơ bắp nào trong khi mồ hôi đổ như mưa.

"Cô ấy nói đúng mà," Hermione bật cười mà nói, "Harry có bị gì đâu mà cần phải được miễn bài tập. Mà các bồ không cho là Harry sẽ cảm thấy sợ hãi một dúm lá trà khi mà người ta không còn ở trong bối cảnh lớp học của giáo sư Trelawney: âm u ánh đèn đỏ sậm và tỏa ra một thứ mùi khiến người ta mụ mẫm đi sao?"

Tiếng rít của Tristan đã khiến 'Tom Riddle' hắn ta bỏ qua cho Ginny và tiến về phía thằng bé. Và trên đường đi, thứ đó lại thay hình đổi dạng một lần nữa.

Đương nhiên là Ron không cho là như vậy và thế là một cuộc cãi vã nho nhỏ mà nhân vật chính là Harry Potter chì có thể ngồi giữa mà chịu trận mà thôi.

"Thứ đó chẳng có gì phải sợ cả, chúng nó khoái những nơi đóng kín tối tăm, như tủ quần áo, gầm giường, chạn tủ dưới gầm chậu rửa bát… và khi con Boggart còn ngồi trong bóng tối, nó chưa mang một hình dạng nào hết. Cô chỉ nói sơ lược như vậy thôi, các trò sẽ được giáo sư Lupin giảng kỹ hơn trong lớp học phòng chống nghệ thuật Hắc Ám sắp tới của mình. Nhưng mà chúng ta cần phải trở về với tiết học hôm nay của mình, Khi nào cô bảo các con mang vào thì các con phải nút chặt tai mình lại. Khi nào cởi ra được thì cô sẽ giơ ngón tay cái ra hiệu. "

Cả lớp ồ lên sợ hãi. Nhưng mà giáo sư Sprout đã nói tiếp:

Hắn đeo một cái kính một mắt có gọng bằng vàng.

"Tristan… " Colin bĩu môi, "Vậy còn người đàn ông lúc nãy đã tiến về phía cậu thì sao? Mình đâu có thấy hắn ta có gì đáng sợ đâu? "

"Aaaaaaaaa… " Ginny hét lên kinh hãi, ngồi xụp xuống đất và lấy hai tay che khuôn mặt trắng bệch của mình.

Tristan hoàn toàn không biết được bản tôn của Amon sẽ nổi giận hay là sẽ cảm thấy chuyện này thú vị nữa. Tristan chỉ có thể mong là vách ngăn giữa các thế giới đủ dày để ngăn chặn mối liên hệ này khiến cho Amon không biết gì cả hay ít nhất là nó có thể ngăn chặn sự tò mò của Amon đối với thế giới này. Hy vọng là như thế… !

"Vây cậu giải thích cho mình đi?"

"Thưa giáo sư, thứ đó là cái thứ gì vậy ạ?"

Với giai vị đó thì chỉ cần nhắc đến tên thôi thì hắn ta cũng biết, vậy mà con Boggart đó dám biến thành Amon. Rồi chưa kể đến việc giáo sư Sprout còn mặc đồ công chúa cho hắn ta nữa chứ. Merlin ơi!

Tristan ngập ngừng một chút rồi mới trả lời một cách tùy tiện:

Hắn mang mũ mềm màu đen có đỉnh nhọn.

Hắn là một người đàn ông trẻ tuổi với khóe miệng lúc nào cũng mỉm cười.

Với thêm một cái gãy đũa phép, giáo sư Sprout hất văng tên Amon vào một cái rương trống ở phía cuối nhà kín và khóa lại. Giáo sư nói:

"Cậu chỉ cần biết đó là một người xấu, vô cùng xấu là được. "

"Tristan nè, Tom Riddle là ai mà khiến cho Ginny sợ hãi quá vậy?"

Ngay cả khi Ron dùng cùi chỏ huých nhẹ vào sườn của Tristan mà nói bằng giọng lo lắng: "Bồ có tin là vừa nãy giáo sư McGonagall đã nói gì không? Cô ấy đã nói: 'Cô thấy sức khỏe của con rất tốt, Harry à, cho nên con sẽ bỏ quá cho cô nếu cô không tha cho con phần bài tập hôm nay. Cô cam đoan là nếu con c·hết thì con mới không cần nộp bài cho cô.' Bồ có tin nổi không?" thì nó cũng chỉ ậm ừ cho qua.

"Ridiculous!"

Tristan cũng rất shock bởi vì nó biết đến người đang đứng đó là ai. Nó rít qua kẽ răng: "Tom Riddle"

Hắn trán rộng, mặt gầy.

"Nó là một con Boggart, một con ma thay hình đổi dạng. Nó có thể đội lốt bất cứ cái gì mà nó tưởng làm cho chúng ta sợ nhất."

"Thì cũng xêm xêm như vậy á."

Một nam sinh nhà Hufflepuff lên tiếng hỏi:

Mọi người chung quanh đều rất ngạc nhiên và sợ hãi, nhưng không phải vì cái tên Tom Riddle ( trên thực tế là rất ít người biết đến trọng lượng của cái tên này) mà là vị sự biến đổi bất ngờ của nó.

Có một tiếng gì vang lên như tiếng roi quất. Tên Amon loạng choạng. Rồi thay vì bộ quần áo lịch lãm thường ngày của mình, một bộ đầm xòe mà các cô công chúa được tròng lên trên người hắn ta. Cái mũ mềm trên đầu hắn ta cũng biến mất mà thay vào đó là một bộ tóc giả khổng lồ mà các tiểu thư quý tộc ngày xưa hay đội.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Người sói?