Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Sự cố chưa kết thúc
Cuộc nói chuyện của chúng nó đã bị cắt đứt bởi vì tiếng rên la của thằng Malfoy trong bệnh xá. Cho dù Madam Pomfrey đã chữa lành cánh tay b·ị t·hương của nó trong chớp mắt nhưng thằng công tử bột đó, nhưng mà nó vẫn chửi đổng lên, muốn đem chuyện này mách cho ba của nó, khiến cho lão Hagrid trở thành giáo sư có tuổi nghề ngắn ngủi nhất trong lịch sử của Hogwarts.
Giáo sư McGonagall nói: "Các trò còn đứng đây làm gì? Còn không mau về ký túc xá tắm rửa nghỉ ngơi trước khi tập trung ở Đại Sảnh đường để dùng bữa chiều đi?"
Ron gật đầu nói:
Ngay cả khi tất cả mọi người đều trở về phòng sinh hoạt chung để làm mớ bài tập được giao thì bầu không khí của phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor vẫn vô cùng nặng nề. Ngay cả cặp sinh đôi nhà Weasley thường ngày vô cùng ồn ào giờ đây cũng chỉ im lặng làm bài tập của mình.
Tụi Harry đã tốn rất nhiều công sức mới an ủi được lão. Dưới sự cố gắng của ba đứa tụi nó thì trước khi chia tay thì lão Hagrid đã lấy lại được tinh thần của mình. Khi Tristan nghe được điều này thì nó thở phào nhẹ nhõm.
Một tiếng đồng hồ sau, Tristan b·ị đ·ánh thức bởi tiếng gõ cửa. Thằng bé mở mắt ra và nhìn thấy tụi Harry đang đứng chờ nó ở cửa phòng, đứa nào đứa đó cũng tỏ vẻ vô cùng lo lắng. Ngoài ra mắt của Hermione lúc này đỏ hoe chứng tỏ nhỏ vừa mới khóc xong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Harry từng được bà y tá trưởng đó chữa lành một cách kỳ diệu những thương tích còn trầm trọng hơn nhiều.
Dưới cái nhìn đầy nghiêm khắc của giáo sư McGonagall và giáo sư Snape, mấy đứa tụi nó chia nhau về phòng sinh hoạt chung của từng nhà. Tụi Slytherin và Hufflepuff chia nhau hướng về phòng sinh hoạt chung của tụi nó ở phía dưới tầng hầm trong khi tụi Ravenclaw và Gryffindor chúng nó bước lên cầu thang cẩm thạch để leo lên hai tòa tháp riêng biệt của chúng nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Crabbe và Goyle gồng bắp thịt của tụi nó lên đầy vẻ đe dọa.
Hermione gật đầu:
Sau khi đã kể cho Tristan nghe về việc thằng Malfoy đã tự làm tự chịu như thế nào khi không nghe lời hướng dẫn của bác Hagrid và hậu quả là đã chọc giận con bằng mã Buckbeak.Hermione lo lắng hỏi:
"Họ không nên đuổi bác ấy…"
Chương 26: Sự cố chưa kết thúc
"Đúng vậy, bác Hagrid rõ ràng đã nói chúng rất kiêu hãnh, rất dễ bị tổn thương. Đừng bao giờ xúc phạm chúng, kẻo toi mạng như chơi."
Ron rầu rĩ nói tiếp:
Tristan cũng không có tí tâm trạng gì để mà đùa giỡn trong lúc này cả, nhất là khi nó nghe được mấy đứa năm 3 của nhà Slytherin đang túm tụm lại với nhau mà thêm mắm thêm muối vào câu chuyện b·ị t·hương của thằng Draco Malfoy thêm phần lâm ly bi đát.
"Phải đuổi ông ấy ngay!"
"Tôi đã cưỡi được Buckbeak mà. Nó khá dễ thương khi bạn biết cách giao tiếp với nó."
Ron cũng tỏ ra lo lắng:
"Dù sao thì chuyện đó mà xảy ra trong buổi dạy đầu tiên của bác Hagrid thì quả là tệ hại hết chỗ nói. Thể nào thằng Malfoy cũng quậy bác ấy à coi…" (đọc tại Qidian-VP.com)
Điều này khiến cho tụi năm hai như Tristan vô cùng tò mò và đương nhiên là tất cả mọi người đều hòa vào dòng người hóng chuyện bao quanh lấy bệnh xá.
Tristan nhanh chóng tìm được tụi Harry và hỏi tụi nó chuyện gì đã xảy ra ở tiết học chăm sóc sinh vật huyền bí đầu tiên này.
Bầu không khí trong phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor lúc này ngột ngạt đến nỗi không thể nào chịu được. Tristan gấp sách vở của mình lại rồi bỏ về phòng ngủ một mình. Thằng bé cảm thấy rằng ngày hôm nay của mình dường như bị nguyền rủa vậy, bao nhiêu là chuyện đã xảy ra chỉ trong vòng vài tiếng đồng hồ ngắn ngủi, tất cả là ngẫu nhiên hay đều là do "sai lầm" gây ra? Liệu lão Hagrid có giữ được cái ghế giáo sư của mình sao chuyện thằng Malfoy bị con bằng mã cào b·ị t·hương hay không? Đầu óc của thằng bé bị vô vàn suy nghĩ bủa vây rối sau đó nó chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
"Người ta đâu có đuổi bác ấy, đúng không?"
"Điều này thật sự không phải lỗi của bác Hagrid. Độ nguy hiểm của bằng mã chỉ là XXX, ngang với mấy con Pixie mà lão Lockhart đã mang đến lớp vào năm ngoái. Tụi nó hoàn toàn vô hại khi được xử lý đúng cách."
Ngày đầu tiên của năm học thứ hai của Tristan vẫn chưa thể nào chấm dứt một cách yên bình được, cứ như như là Hogwarts đang bị Amon ám vậy.
Từ khi trở về phòng, Tristan nhận ra rằng bộ ba Hoàng Kim tam giác có chút đứng ngồi không yên. Ba đứa tụi nó tắm rửa sạch sẽ thật nhanh rồi chạy ù xuống Đại Sảnh đường nhằm tìm kiếm hình dáng của gã khổng lồ để mà an ủi nhưng lại hoàn toàn thất vọng khi mà không thấy hình bóng quen thuộc ấy đâu cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tristan có lý. Bác Hagrid đã dạy chúng ta rất kỹ cách giao tiếp với bằng mã. Nếu Draco đã không chọc giận Buckbeak và để mất kiểm soát, chắc chắn nó sẽ không làm b·ị t·hương thằng khốn đó đâu."
Harry nói:
Và điều tồi tệ nhất là cha của thằng Malfoy, lão Lucius đã quyết tâm bắt lấy cơ hội này để mà ngán chân và làm khó chịu cụ Dumbledore. Hắn ta đã gửi đơn khiếu nại lên Hội đồng quản trị của Hogwarts và Bộ pháp thuật, quyết tâm khiến cho lão Hagrid bị mất việc.
Tristan bình tĩnh nói:
Vào khoảng giữa buổi chiều, khi Tristan vừa mới từ lớp học bay của Madam Hooch trở về thì thấy bác Hagrid ẵm thằng Malfoy trên tay hớt ha hớt hải chạy qua trước mặt. Cánh tay thằng Malfoy bê bết máu, nhiễu lỏn tỏn xuống cả sàn nhà bằng đá của Hogwarts trên suốt đoạn đường hướng về phía bệnh xá. Ở phía sau lão Hagrid là tất cả tụi học sinh năm 3 của nhà Gryffindor và Slytherin đều đang ba chân bốn cẳng đuổi theo.
"Dĩ nhiên là không sao rồi, Madam Pomfrey có thể vá mấy v·ết t·hương chỉ trong vòng một hai giây."
Bọn học sinh nhà Slytherin đều hè nhau la ó lão Hagrid. Pansy Parkinson ràn rụa nước mắt nói:
Harry cứ chốc chốc lại nhìn về phía dãy bàn nhà Slytherin với sự tức giận nhưng thằng bé không thể làm bất cứ điều gì cả.
Sau khi Tristan mời tụi nó vào phòng thì mấy đứa tụi nó thay phiên nhau kể cho Tristan nghe tình hình của lão Hagrid lúc này. Sau khi đưa thằng Malfoy vào bệnh thất, lão trở về căn chòi nhỏ bên bìa rừng của mình và uống rất nhiều rượu và khóc rất nhiều, phải mất một chút thời gian để tập trung tinh thần lão mới nhận ra ba đứa tụi nó.
Hermione không buồn đụng nĩa vào dĩa bánh beefsteak và thận. Cô bé lo lắng nói:
Những lời chửi của thằng Draco Malfoy khó nghe đến mức Tristan thấy vài học sinh nhà Gryffindor tức đến mức móc cả đũa phép ra nhưng mà tất cả tụi nó đều luống cuống cất lại vào lưng quần khi nghe được tiếng hừ lạnh của giáo sư McGonagall và giáo sư Snape.
"Thôi thì, cũng không thể nói hôm nay không phải là ngày đầu tiên học thú vị."
Dean Thomas chặn lời con bé:
"Các bạn nghĩ nó có sao không?"
Ron cũng chẳng màng gì ăn uống:
Bầu không khí nặng nề bao trùm lên tất cả mọi người, hôm nay đúng là ngày đầu tiên của năm học đầy sóng gió. Nào là lời tiên tri c·hết chóc của giáo sư Trelawney, nào là Boggart xuất hiện trong tiết học môn thảo dược, giờ đây lại xảy ra vụ học sinh b·ị t·hương trong tiết học môn chăm sóc sinh vật huyền bí. Tuy mọi học sinh năm ba nhà Gryffindor đều có thể làm chứng là thằng Draco Malfoy tự làm tự chịu nhưng cũng không thể nào chối bỏ được rằng đã có máu tươi chảy ra trong khuôn viên của học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts vào ngày hôm nay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Harry đồng ý:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.