Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 9: Chiến đấu với quỷ khổng lồ.

Chương 9: Chiến đấu với quỷ khổng lồ.


Chương 9: Chiến đấu với quỷ khổng lồ.

"Nhóc làm gì thế, tranh thủ chạy mau trước khi chúng phát hiện. Nhanh!" Thorin ngả người vào Aphelion ra lệnh.

Aphelion không quan tâm. Cậu yên lặng cắt đứt dây buộc miệng bao tải ngang cổ Thorin rồi lén đưa vào tay Thorin cây dao nhỏ.

Thorin giật mình như hiểu gì đó.

Trong lúc đó Aphelion đã lùi về trong rừng rậm, thân hình nhỏ bé của cậu mau chóng biến mất trong tầm mắt của họ.

Nhóm người lùn lúc này mới nhả ra hơi, thả người nằm xuống trở lại.

Dù rất cảm kích Aphelion đã biết đến cứu bọn họ nhưng bọn họ vẫn không hi vọng Aphelion sẽ gặp nguy hiểm vì lỗ mãng của bọn họ.

Aphelion lúc này đã trở lại trong rừng, cậu tiến gần về phía ba gã quỷ khổng lồ. Cậu cần phải suy nghĩ biện pháp nào đó.

"Chúng nên được nướng rồi rán qua với vài nhánh rau thơm." Aphelion chăm chú nghe lũ quỷ khổng lồ nói, hi vọng sẽ có thông tin hữu ích.

"Có cần thiết phức tạp như vậy không? Nhưng nếu như vậy thì chắc sẽ ngon lắm." Bọn chúng đang tranh cãi nhau về cách nên xử lý nhóm người lùn như thế nào.

"Không cần phải thêm gia vị đâu vì sẽ mất cả đêm mất."

"Gần sáng rồi, lẹ lên."

Chuyện gì đó sẽ xảy ra vào buổi sáng? Aphelion suy nghĩ.

Sáng sao? Đúng rồi!

Một đoạn ký ức nhỏ bỗng xuất hiện trong óc Aphelion.

Bọn quỷ khổng lồ này hình như rất sợ ánh sáng, chính trong kịch bản Gandalf đã lợi dụng sáng để đánh bại chúng.

Vậy thì bọn họ chỉ cần đợi đến khi trời sáng.

Aphelion nghĩ rồi nhìn lên bầu trời.

Bầu trời đúng là có sáng hơn nhiều nhưng không thể xác định được bao lâu thì đến bình minh.

Nhóm người lùn sẽ không đợi được, và bọn quỷ khổng lồ cũng không cho phép chuyện đó xảy ra.

Chúng đã thống nhất với nhau rằng sẽ nướng nhóm người lùn.

Và nhóm người lùn mới chỉ có vài người đã cởi được dây, họ cần thêm thời gian.

"Quay chúng bây giờ thì không tốt, bọn ta sẽ mất cả đêm mất," Có một giọng nói vang lên. Đó là Aphelion, dù cậu giả giọng trầm rất tệ nhưng lạ kì thay lại trùng hợp với giọng nói hàm hàm ngốc nghếch của chúng.

Hơn nữa bọn chúng lại rất ngốc.

"Đừng bắt đầu cãi lộn lại," một gã quỷ khổng lồ nói, "hoặc nó sẽ thật sự kéo dài cả đêm đấy."

Hắn thật nghĩ là âm thanh do Aphelion nói ra là từ một trong những đồng bọn của hắn.

"Ai là kẻ gây chuyện?" Tên quỷ khổng lồ bị chửi bắt đầu nổi giận bật lại, hắn sẽ không chịu đựng việc mà hắn không có làm.

"Là chính mày đấy," Gã quỷ khổng lồ đầu tiên hoàn toàn chắc như đinh đóng cột cãi lại.

"Mày là một thằng nói láo," Gã kia càng không chịu thua.

Và cuộc cãi lộn lại bắt đầu trở lại.

Dần dần gã còn lại mới đứng ra can ngăn, quyết định dẫn cuộc cãi lộn trở về nấu ăn đám người lùn.

Cuối cùng chúng quyết định là sẽ nghiền họ ra cho nhuyễn và luộc họ lên. Vì vậy chúng lấy ra một cái lọ đen, và rút dao ra.

Aphelion nhìn sang nhóm người lùn.

Bọn họ vẫn chưa xong, còn cần thêm một tí thời gian nữa.

"Luộc chúng lên thì không tốt! Chúng ta chẳng có nước, và phải đi xa để lấy đủ nước luộc cả bọn," Giọng nói lại vang lên, lần này Aphelion làm càng tốt, hoàn toàn không thể nhận ra đó là giọng của con người.

"Câm miệng đi!" chúng nói, "nếu không thì bọn mình chẳng bao giờ làm được cái gì cả. Và chính mày sẽ nếm đủ nước đó, nếu mày còn nhiều chuyện."

"Chính mày hãy câm đi!" Đám quỷ khổng lồ không chịu thua, chúng rằng có kẻ trong bọn chúng đang cố tình gây sự. "Ai là kẻ gây chuyện ngoài mày ra, tao muốn biết đó."

"Mày là một thằng khờ,"

"Chính mày khờ khạo ấy!"

Và cuộc tranh cãi lại bắt đầu, và càng gay gắt hơn bao giờ.

Cãi nhau, đánh nhau một trận đến cuối cùng chúng quyết định sẽ ngồi lên các bao tải và nghiền nát đám người lùn ra, và sau đó luộc chín họ.

"Chúng ta sẽ ngồi lên thằng nào trước?" một giọng nói vang lên.

"Tốt nhất là ngồi lên thằng cuối cùng trước," một gã quỷ khổng lồ nói, mắt hắn vẩn còn b·ị đ·au bởi Thorin cầm búa đập hắn khi nãy.

"Đừng nói với chính mày! Nhưng nếu mày muốn ngồi trên thằng cuối cùng, thì cứ ngồi. Nó là thằng nào?"

"Thằng đi vớ vàng ấy,"

"Vớ vẩn, cái thằng đi vớ xám ấy," có một giọng lại vang lên.

Chuyện này càng lúc càng vui, lũ quỷ khổng lồ này thật sự rất ngốc. Muốn ngồi lên thủ lĩnh của hắn thì trước tiên hãy ngồi lên Kili trước đã.

"Tao đảm bảo là cái thằng đi vớ vàng,"

"Nó đi vớ vàng mà,"

"Thế sao mày nói nó đi vớ xám?"

"Tao chẳng bao giờ nói thế."

Nhóm người lùn lúc này đã hoàn toàn thoát ra.

Tranh thủ lúc lũ quỷ khổng lồ còn đang trong tranh cãi không để ý xung quanh, bọn họ lén lút lấy lại nhóm v·ũ k·hí của họ.

" Tao không bao giờ nói vậy! Chính là mày đó." Bọn quỷ khổng lồ còn tiếp tục cãi nhau.

"Hai chống một, nên mày câm miệng đi là hơn?"

"Mày đang nói chuyện với ai vậy?"

"Thôi, nhanh dừng lại! Đêm đang qua, và sắp bình minh rồi. Hãy làm việc đi!"

"Bình minh sẽ lấy hết của chúng mày, và sẽ biến chúng mày thành đá lũ khốn kiếp!" Giọng Thorin Oakenshield la lớn tranh thủ lúc lũ quỷ khổng lồ chưa phát hiện bọn họ đã thoát tấng công bất ngờ.

Bọn họ vũ trang đầy đủ, các loại kiếm, các loại búa, các loại rìu t·ấn c·ông tới tấp vào ba gã quỷ khổng lồ.

Lũ quỷ khổng lồ lúc này mới nhận ra rằng bọn họ bị đùa giớn nãy giờ như một tên ngốc.

Chúng tức giận lao về nhóm người lùn.

Từng cái giậm chân như nghiền nát đá, rung chuyển cả khu rừng.

Chúng quơ tay đập về nhóm người lùn, mạnh mẽ, cuồng dã, thổi lên gió quét.

Aphelion cũng không chịu thua kém tham gia vào chiến đấu.

Cậu bằng vào thân thể nhỏ bé, linh hoạt, liên tục q·uấy r·ối gã quỷ khổng lồ không ngừng.

Gã khổng lồ bổ nhào tới muốn bắt lấy Aphelion.

Cậu nhanh nhẹn né tránh. Lúc đó Thorin xông tới đưa lưỡi búa đập vào đầu gã quỷ khổng lồ.

Đau đớn gã quay người đuổi theo Thorin.

Ngay lúc đó một mũi tên bay tới, đâm vào lớp da dày cộm của gã, nhưng không thể xâm nhập quá sâu.

"Tiếp tục q·uấy r·ối chúng." Kili nói, rồi bắn thêm một mũi tên, xong cậu nhanh chóng né một hòn đá bay tới.

"Đừng để bọn chúng chạy." Thorin la lớn lại quét búa đập bay bàn tay muốn vươn tới chộp lấy ông.

Aphelion lúc này quay đầu trở lại. Cậu nhảy, giơ kiếm chém ngang hông gã quỷ khổng lồ.

Đau đớn không ngừng khiến gã càng thêm tức giận. Gã vùng vẫy tay xung quanh không ngừng xua đuổi bọn ruồi nhặng xung quanh.

Aphelion cuối người dễ dàng né qua một cánh tay, rồi lấy kiếm đâm vào chân gã quỷ khổng lồ liền một mạch, nhưng lại bị cánh tay còn lại đập trúng bay ra.

Ba gã khổng lồ bây giờ đang rất khẩn trương.

Bình minh sắp lên nhưng bọn người lùn này liên tục quấn lấy, không ngừng q·uấy r·ối khiến chúng không thể thoát thân.

Nhóm viễn chinh bây giờ cũng không dễ dàng gì, chênh lệch sức mạnh khiến việc q·uấy r·ối cũng phi thường phí sức, sơ xuất tí đã có vài người b·ị t·hương, thức giấc cả đêm khiến cả bọn càng thêm mệt mỏi.

Nhưng bình minh sắp lên cho bọn họ động lực. Bầu trời càng sáng, họ như càng có thêm sức mạnh.

Và khuôn mặt ba gã quỷ khổng lồ càng thêm biến dạng, không phải do nhóm viễn chinh, bọn họ chỉ có thể vạch phá một lớp da nhỏ của lũ quỷ khổng lồ, mà là do tức giận.

Ba gã quỷ khổng lồ biết toàn bộ sự việc này đều do Aphelion mà ra, thế là bọn chúng buông tha đuổi bắt những người lùn khác.

Ba gã quỷ khổng lồ đều tập trung toàn bộ thù hận vào Aphelion.

Bọn chúng mặc kệ hết tất cả công kích, tất cả v·ết t·hương, toàn bộ xông tới bắt Aphelion, muốn bóp nát cậu ra bã trước khi chúng c·hết dưới ánh bình minh.

Khí thế kinh khủng không có người lùn nào dám ngăn cản.

Từng cái giậm chân như ép Aphelion nghẹt thở.

Hai tay chặn đường chạy thoát của cậu, một tay nhanh chóng chộp lấy cậu.

Aphelion b·ị b·ắt, không hề chậm rãi lấy ra hũ ớt cậu chuẩn bị khi nãy.

Chương 9: Chiến đấu với quỷ khổng lồ.