Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Thanh kiếm mới của Allspice.
Tảng đá vỡ nát và đằng sau nó là bình minh rực rỡ vừa hiện lên.
Nhưng lúc này Gandalf phát hiện thanh dao cậu cầm và bảo cậu nên giữ luôn cả hai mà không giải thích rõ lý do.
Thorin cũng không ngần ngại mà lấy một thanh.
"Đúng vậy, tôi nghe nói bọn quỷ khổng lồ này rất thích giấu đồ."
"Đây sẽ là bình minh đẹp nhất tôi từng thấy." Aphelion nói. "Và tất nhiên là đến khi có bình minh nào khác đẹp hơn."
Đi càng sâu vào trong hang động mùi thối càng nồng nặc và cuối cùng hang động là rất nhiều thanh gươm đủ hình dạng và kích cỡ.
"Ê này, bọn quỷ khổng lồ này sẽ phải cần một cái hang động để ẩn nấp khi trời sáng đúng chứ? Chúng ta hãy tìm nó." Aphelion nhanh chóng nghĩ ra cách thay đổi chủ đề, chuyện này càng nói càng mắc cỡ.
Cậu tìm thấy một thanh kiếm, không, đúng hơn là một thanh dao găm, nó bé tí tẹo khi so với người khổng lồ nhưng lại như thanh kiếm ngắn đối với một đứa bé như Aphelion. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng có khá nhiều quần áo được treo trên tường, khá nhỏ so với bọn quỷ khổng lồ, tôi e rằng nó thuộc về những n·ạn n·hân đã bị chúng ăn thịt.
Hai cái tên này tượng trưng cho mặt trời và mặt trăng, Aphelion tham khảo tên của hai cộng đồng thờ phụng mặt trời và mặt trăng trên núi Targon trong vũ trụ Liên Minh.
Bọn họ nhanh chóng gôm được một đống vàng nhưng không có chỗ để mang theo tất cả chúng trong chuyễn viễn chinh.
Rồi lại vấp trúng gã còn lại, ngã đập đầu vào một tảng đá khổng lồ bên cạnh.
Lần theo chúng, nhóm viễn chinh đi thêm một đoạn thì nhìn thấy một cái hang động.
Bột ớt bay vào mắt gã.
Tay gã đánh trúng gã quỷ khổng lồ khác cạnh bên muốn bắt Aphelion sau khi cậu trốn thoát.
"A! Không cần phải như thế chứ, họ của tôi vẫn rất hay cơ mà, không cần phải đổi." Aphelion bất lực ngăn cản.
Cả thanh dao là nối liền một mạch từ chuôi đến m·ũi d·ao, lưỡi dao mảnh và cong nhẹ một cách duyên dáng.
"Gandalf tạ ơn trời, đây chính là lúc chúng ta cần một vị phù thủy." Cả đám la ầm lên khi thấy Gandalf xuất hiện.
Aphelion dùng hết sức lực, bót nát hũ ớt, tay vung về phía con mắt gã quỷ khổng lồ.
Nhưng ba gã không lồ không thể thấy bình minh lần đầu tiên trong đời chúng vì cả ba đã bị hóa thành đá, đứng im đấy, tĩnh lặng cô độc, có lẽ sẽ có hoa cùng cỏ làm bạn.
Không biết vũ trụ Liên Minh có tồn tại hay không, Aphelion suy nghĩ vẩn vơ, nếu có thì một ngày nào đó thì cậu cũng sẽ có thể đặt chân đến.
Đống vàng ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhóm người lùn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Có thể sẽ có vàng trong đó."
"Đây là kiếm của người tiên cao cấp." Gandalf cảm thán nói và lấy một thanh có vỏ và chuôi kiếm đẹp nhất trong số chúng.
"Đừng lo, biểu hiện của nhóc rất tốt, mọi người sẽ yêu thích nhóc."
Aphelion cũng không tiếp tục quan tâm, cậu cũng bắt đầu tìm kiếm một thanh kiếm mới cho mình.
Thanh kiếm mang đến cảm giác thật đẹp trai. Aphelion yêu thích cực kì.
Nó không phải đen như mực mà mờ mờ ảo ảo tựa như là ánh trăng dưới mặt nước.
Aphelion mau chóng quyết định sẽ lấy thanh kiếm này và định bỏ lại thanh dao trước.
Keng, Thorin lấy thanh kiếm của ông ra khỏi bao, nó đẹp đẽ và c·hết người theo cách mà ông đánh giá.
Cả nhóm tìm kiếm xung quanh liền phát hiện dấu chân của quỷ khổng lồ dẫn sâu vào trong khu rừng.
"Thật vậy sao ngài Aphelion Allspice?" Balin lúc này từ trong bụi rậm đứng dậy, hướng về phía Aphelion đùa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Aphelion quyết định đặt cái tên mới cho chúng cho dù chúng có đã có tên hay không.
"Hừ, đó không phải là việc của nhóc, truyền thuyết của nhóc, bọn ta sẽ giúp truyền ra ngoài, câu chuyện về anh hùng tí hon Aphelion Allspice, đã dùng bột ớt để tiêu diệt ba gã quỷ khổng lồ." Balin không ngừng nói, khiến cho Aphelion cực kỳ đỏ mặt.
Thanh dao tên là Lunari.
Nhóm người lùn bắt đầu bàn tán sôi nổi hẳn lên.
Không có ánh sáng nào có thể lọt vào trong hang động. Có lẽ đó là lý do lũ quỷ khổng lồ chọn nơi này để làm nơi ẳn dấu khi trời sáng.
"Ngài Gandalf, liệu tôi có thể thắc mắc rằng ngài đã đi đâu không?" Aphelion tìm cơ hội hỏi Gandalf khi nhóm bọn họ đang rong ruổi trở về trại. Cậu lo lắng không biết vì cớ gì Gandalf về khá trễ so với nguyên tác.
Nhưng hang động đã bị đóng kín bằng một cửa đá và cả nhóm người lùn cũng không thể đẩy nổi.
Gandalf phe phẩy pháp trượng và để mọi người tránh xa.
Giữa giữa rác rưởi dơ dáy được c·ướp về, các loại khuy bấm bằng đồng trên những cái chậu đựng đầy đồng vàng nằm ở góc phòng.
Aphelion cũng tranh thủ lấy một nhóm, không nhiều nhưng vừa đủ để cất trong túi cậu mà không gây bất tiện khi mang theo.
Pháp trượng của Gandalf phát sáng dẫn lối nhóm viễn chinh, nhặt được thêm vài cây đuốc dọc hang động ông giúp mọi người đốt lên chúng.
"Và điều gì khiến ông trở về có vẻ. . . trễ?" Aphelion cố gắng hỏi rõ ràng chi tiết hơn.
"Giống như rồng vậy đó hả?"
Thanh kiếm tên là Solari.
Và nhóm người lùn bây giờ đang thảo luận nhau sẽ chia đám vàng ấy như thế nào khi trở về.
Thế là bọn họ tìm một cái rương, cất toàn bộ vàng vào và chôn xuống mặt đấu phía ngoài hang động, chờ sau chuyễn viễn chinh sẽ trở về và lấy chúng.
Càng yêu thích hơn nữa khi Gandalf bảo thanh kiếm có khắc ký tự Runes giúp cho thanh kiếm có khả năng phát sáng mạnh mẽ nếu chủ sử dụng có thể dùng bùa chú phát sáng.
Gandalf quay đầu về phía Aphelion, tiếp tục nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Có lẽ tôi có thể giúp gì đó chăng?" Lúc này Gandalf xuất hiện.
Ánh sáng ngập tràn khu rừng, chim và bướm cùng hát và múa.
Gã đau đớn ga thét xoay người, tay quơ loạn xạ.
Tiếp theo đó là một t·iếng n·ổ lớn, cánh cửa đá nặng nề văng ra về phía sau.
Ớt cay xé khiến gã theo bản năng mà che mắt lại, và buông Aphelion.
Chương 10: Thanh kiếm mới của Allspice.
"Allspice? Tôi đổi họ từ khi nào thế."
Aphelion thắc mắc Ngọn Núi là gì thì nhóm người lùn chỉ cười bí hiểm, nói sẽ chỉ cho cậu khi đến được Ngọn Núi.
"Tôi lập tức quay về. Trở về khu rừng tôi nghe thấy tiếng chiến đấu và quyết định tiến tới đó. Và phần tiếp theo cậu biết rồi đấy. Tôi đến trễ, lũ quỷ khổng lồ đã được giải quyết, nhờ có cậu. Nếu không có cậu thì hành trình của chúng ta đã kết thúc tại đây."
"Quan sát phía trước," Gandalf trả lời đơn giản.
"Khà khà, bọn ta đã thấy hết rồi, lúc nhóc vung bột ớt về phía gã khổng lồ ấy." Balin nói. "Đó sẽ là một câu chuyện huyền thoại."
Thứ khiến Aphelion chú ý là nó tựa như là hấp thu ánh sáng xung quanh, và dù lưỡi dao bóng loáng nhưng rất ít ánh sáng có thể phát ra từ nó.
Một thanh trường kiếm với lưỡi kiếm bóng loáng và sắc bén, bên trên có khắc ký tự kì lạ màu vàng kim óng ánh. Chuôi cầm màu vàng sậm, và cán kiếm là một hình mặt trời có bốn gai nhỏ mọc ra tượng trưng cho tia sáng và một viên ngọc màu đỏ ở giữa tượng trưng cho mặt trời.
Lúc này Thorin cũng lên tiếng:
Nhưng là Gandalf đã tìm cho Aphelion một thanh tốt hơn.
Chương 10: Thanh kiếm mới của Allspice.
Xương vung vãi trên sàn nhà bốc một cái mùi thối tha trong không khí, và họ thấy hàng đống thức ăn vung vẩy lộn xộn trên những cái kể và trên cả nền đất.
Cả đám cũng lên thay đổi mỗi người một thanh. Kiếm của họ đã hư hỏng nặng khi chiến đấu với lũ quỷ khổng lồ và đến khi đi qua phía đông của Ngọn Núi thì họ sẽ phải cần những thanh kiếm tốt hơn khi mà bên kia Ngọn Núi sẽ càng nguy hiểm.
Aphelion cũng không tiếp tục thắc mắc, cả hai cây cậu đều yêu thích.
Khói bụi mù mịt mở ra một lối đi dẫn vào trong hang động. Cả đám đi vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.