Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Hỗn Chiến (2)
“Bắn tên!”
“Hôm nay dù chiến tử ta cũng phải kéo theo một người đệm lưng!”
Gia chủ Phượng gia thét: “Theo ta tấn công vào trong!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bóng đen từ xa chớp mắt đã đến trước mặt, không ai khác chính là gia chủ Mộ Dung gia, Mộ Dung Cang.
Chương 13: Hỗn Chiến (2)
Phía dưới ba nhà đang hỗn chiến, thấy xuất hiện thêm một cao thủ Thiên Nhân cảnh cũng tạm dừng lại, tiếp đó nghe thấy tiếng vó ngựa từ xa. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người nhà Mộ Dung từ vị trí cổng thành phi nhanh lại đây. Chẳng bao lâu tình thế chuyển biến, hai nhà Nam Cung và Mộ Dung chặn hai hướng, ép Long gia và Phượng gia không tiến cũng không lùi được.
Nam Cung Vân vừa chém g·i·ế·t một người thuộc Long gia vừa quay sang cười nói với Mộ Dung Cang, không xem ai ra gì.
Long Thiên Hoành nhìn xuống phía dưới, thấy gia tộc Nam Cung đang liên tiếp bại lui hắn cười lớn: “Hai nhà Long gia và Phượng gia ta hợp lực thì một mình nhà Nam Cung ngươi lấy gì mà chống lại!”
Người ngựa hai bên lao vào sống mái với nhau, đao quang kiếm ảnh đầy trời.
“Theo ta g·i·ế·t!”
Nhìn tình thế bất lợi trước mắt, Long Thiên Hoành thầm cắn răng.
Cả hai đều nhận ra người đến, Long Ngạo Thiên con trai độc nhất của Long Thiên Hoành. Thiên tài từ bé của Long gia, có truyền ngôn, hắn có thể vấn đỉnh Lục Địa Thần Tiên.
Nói rồi rút đao từ bên hông ra.
Từ phía tường thành bay ra mưa tên, những người hai bên gia tộc đi đầu trúng tên, té ngựa lăn xuống đất.
“Hí.. hí...” Long Ngạo Thiên thúc ngựa chạy về hướng Nam Cung gia.
Một người dơ binh khí ngênh đón, cả người lẫn vũ khí đều bị xẻ làm đôi. Người còn lại thấy tình thế không ổn, vội vàng né tránh được một kiếp.
“Bây giờ là giờ nào?”
Người hai nhà đông hơn nên chiếm ưu thế tuyệt đối trước Nam Cung gia. Phía trên bầu trời, theo Long Thiên Hoành vận công pháp. Trong cơ thể hắn từng tiếng long ngâm ngày một to, theo đó từ chân khí diễn hóa mà thành một con rồng màu hoàng kim xoay quanh cơ thể của hắn, nhìn hắn giờ đây như là chiến thần.
“Xoẹt!”
Nam Cung Quyết thấy đã ép được hai nhà Long gia Phượng gia, không nhịn được cười lớn: “Ha ha ha! Sau ngày hôm nay, thành Vân Khải sẽ không còn hai nhà Long gia và Phượng gia, mà thay vào đó hai nhà chúng ta độc chiếm.”
“Sảng khoái, nay ta phải g·i·ế·t cái thống khoái. Mộ Dung lão đệ, sau khi cuộc chiến này kết thúc. Ta và đệ đi Túy Xuân Lâu mua vui ba ngày ba đêm, huynh mời!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai cỗ khí thế này không ai phục ai, cường long muốn độ hải, hay trường giang sẽ nhấn chìm cường long?
Lấy hai người làm trung tâm giữa bầu trời, một bên hiện ánh sáng vàng, một bên màu xanh.
Một hộ pháp Nam Cung gia rút đao chỉ thẳng vào phía trước.
Thân ảnh của hắn khôi ngô, vạm vỡ, hắn và Nam Cung Quyết đứng giữa không trung. Một trước, và một sau bao bọc Long Thiên Hoành ở giữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi hai cỗ khí thế này chạm vào nhau, từng luồng khí lãng lấy bọn họ mà lan ra xung quanh, cỏ cây đều bị chặt đứt, gió thổi mãnh liệt như có một cơn bão tố đang diễn ra.
Trên tường thành, tiếng kêu rên không ngừng. Khi tới trước cổng thành, Phượng Thế Ngọc một kiếm trảm hướng hai cánh cửa đang đóng chặt. Cánh cửa sao chịu nổi sức tấn công của cao thủ Đại Tông Sư.
“Giá!”
Mặc dù còn ở xa, nhưng với tu vi của Long Ngạo Thiên bây giờ, hắn có thể nghe rõ hai người đối thoại. Hắn đạp lên lưng ngựa, vận chân khí thi triển thân pháp Vô Ảnh Bộ, những nơi đi qua đều là tàn ảnh.
Lúc này, vị trí Long Ngạo Thiên hắn đang dừng tại một ngã rẽ, phía bên cạnh là hơn năm mươi người Long gia.
Nam Cung Quyết thấy Long Thiên Hoành bay tới, hắn điểm nhẹ mũi chân, lao tới vị trí Long Thiên Hoành. Giữa không trung, hắn vận chân khí tung chưởng, đầy trời đều là chưởng ảnh.
“Nam Cung huynh, việc g·i·ế·t Long Ngạo Thiên tiểu đệ nhường cho huynh!” Mộ Dung Khải hơi đưa tay ra mời với Nam Cung Vân.
“Ai nói với ngươi chỉ có mình nhà Nam Cung ta?” Nam Cung Quyết nở một nụ cười lạnh.
Người ngựa hai nhà theo đó lao vào trong. Đến bên trong, người của Nam Cung gia đã dàn trận hình chờ sẵn.
“Oành!”
Nên nhớ Long Ngạo Thiên tu vi bây giờ là Đại Tông Sư sơ kỳ, hắn có tự tin trong Đại Tông Sư hắn vô địch, huống chi là hai Tông Sư.
“Sát!” (đọc tại Qidian-VP.com)
. . . .
Long Thiên Hoành tung người khỏi ngựa bay lên tường thành.
Chỉ thấy trên người Long Ngạo Thiên hiện cỗ khí thế màu vàng, đang đón đỡ với cỗ khí thế màu xanh lam của Nam Cung Quyết.
Hai người nhìn nhau nở một nụ cười.
“A.. A.. A..!” tiếng kêu rên đau đớn vang lên ngày một nhiều.
Vừa dứt lời, từ hướng nhà Nam Cung. Một luồng khí thế xông thẳng vân tiêu, một người từ đằng xa bay tới với tốc độ cực nhanh.
“Ha ha! Nếu như đệ đã có ý tốt thì huynh đây tâm lãnh.”
Phía dưới, đám người thấy hai người đã xuất thủ cũng bắt đầu tấn công.
. . . .
Hai người Nam Cung Vân và Mộ Dung Khải không xem Long Ngạo Thiên ra gì, mà chỉ tung bốn thành công lực đón đỡ. Khi đao khí đến gần, hai người mới biến sắc mà vội vàng tung toàn lực, thế nhưng đã muộn.
Phía Nam Cung Quyết cũng không kém, xung quanh chân khí của hắn hóa thành từng đợt sóng thần dữ dội như muốn đánh chìm tất cả.
“Đáng lẽ ra, lấy số lượng áp đảo của hai nhà Long gia Phượng gia và tu vi của phụ thân. Chiến cuộc giờ phút này phải gần kết thúc mới đúng! Các ngươi chờ tại đây, ta đi xem phụ thân.”
Khi cả hai bàn tay chạm vào nhau, bộc phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Một hộ pháp của Phượng gia vận công điều động chân khí ngăn cản, những mũi tên đang bay giữa không trung bị ngưng lại, sau đó đổi hướng bay ngược trở về phía đám hộ vệ Nam Cung gia.
Trên tường thành, đám hộ vệ Nam Cung gia, thấy người hai gia tộc tiến công cũng hạ lệnh.
Thiếu niên Mộ Dung Khải nghe vậy, hắn cười nói: “Nếu Vân huynh đã có lời mời, chắc chắn ta đây sẽ tham gia!”
“Giờ đây hai đánh một ngươi lấy gì đón đỡ!”
Long Thiên Hoành và Nam Cung Quyết đối chiến với nhau cân sức ngang tài, trong thời gian ngắn rất khó phân ra thắng bại.
“Long Trảo Thủ!”
Mộ Dung Cang vừa nói, vừa nhìn về phía cổng thành. Theo hắn xuất hiện, người nhà Mộ Dung cũng bắt đầu theo tới.
Lúc này, trong đám người Mộ Dung Cang mang đến, đang có hai thiếu niên đi đầu. Chỉ thấy một người ánh mắt sâu hoắm mũi hơi gồ lên, còn một người thân hình cao to, cả cơ thể như thiết trụ. Một người là con trai của Nam Cung Quyết, Nam Cung Vân. Còn một người là con trai Mộ Dung Cang, Mộ Dung Khải.
“Long Thiên Hoành, ngươi không ngờ đi, thật ra không chỉ Nam Cung huynh đột phá, mà ta cũng đã đột phá Thiên Nhân cảnh!”
Hai người một người tu vi Tông Sư trung kỳ, người còn lại Tông Sư sơ kỳ. Lúc này cả hai đang điên cuồng đồ sát người của hai nhà Long Phượng nhị gia.
Chờ một hồi, hắn nhíu chặt lông mày, hỏi người bên cạnh.
“Tuyệt Mệnh Tam Đao” theo Long Thiên Hoành vung đao, ba luồng đao khí bắn mạnh về phía Nam Cung Quyết, hắn xoay người lao đến vị trí Mộ Dung Cang tiến công. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám người hai mặt nhìn nhau, không biết phải làm sao cho phải.
Nghe vậy, hắn suy nghĩ thoáng chốc rồi trên khuôn mặt là vẻ chợt biến.
“Ầm” dính chiêu, cánh cửa chia năm xẻ bảy.
Bàn tay Long Thiên Hoành hiện hình vuốt rồng đón đỡ. Những nơi đi qua, từng chưởng ảnh bị phá vỡ.
Hai người đang chuyện trò với nhau vui vẻ thì nghe tiếng vó ngựa từ đằng xa, hai người quay đầu trông lại. Chỉ thấy một thiếu niên phong thần tuấn lãng, mặc hắc y, đầu đội tử kim quan, dây lưng tử ngọc. Sau lưng đeo hắc đao, đang giục ngựa lao nhanh đến đây.
Người bên cạnh nhìn bầu trời suy tư vài giây đáp: “Giờ là khoảng hơn mười giờ!”
“Ùynh... Uỳnh... Uỳnh...!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.