Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Kẻ Lấy Mạng Ngươi
“Mọi chuyện đều đã qua, chàng đừng để trong lòng!”
Kẻ thì bám vào thành thuyền để không bị rớt xuống biển, kẻ thì do thuyền bị xẻ làm đôi, không giữ được thăng bằng té xuống nước. Còn có biết không sớm thì muộn thuyền cũng bị chìm nên quyết định nhảy xuống, dù biết phía dưới đang có đàn cá mập đang đợi chờ bọn hắn dưới mặt biển.
Bắt đầu từ với hai loại đen trắng xoay tròn, ý thức hắn thâm nhập vùng đan điền, hai luồng chân khí đang xoay tròn trong cơ thể hắn theo hắn dùng ý niệm điều khiển. Từ Âm Dương Đại Đạo, có một luồng chân khí kéo dài lên từ vị trí đan điền, di chuyển đến lòng bàn tay của hắn.
Tối đến, trong căn phòng cũ kỹ, Long Ngạo Thiên xếp bằng trên giường luyện công.
Hai người nói xong nhìn nhau bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương, cả hai biết sau lần này. Không biết bao giờ mới có thể gặp lại.
Long Ngạo Thiên ghé vào tai nàng: “Nguyệt Hoa, sau lần này không biết khi nào chúng ta mới có thể gặp lại. Hãy để ta và nàng thỏa sức điên cuồng nhất một lần, nàng có đồng ý không?”
Dù không muốn xa rời nàng nhưng hắn phải quay về Long gia, từ lúc hôn mê tới giờ, đã hơn mười ngày, không biết mọi người sau cuộc chiến ra sao rồi?
“Chúng ta thắng rồi! Lần này để xem còn ai dám truy lão tử hay không?”
Hắn còn đang tính nói thêm, thì bị một ngón tay che miệng. Bạch Nguyệt Hoa tựa vào lồng ngực hắn mà thủ thỉ.
Long Ngạo Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt, làm hắn nhớ lại cảnh hỗn chiến của tứ đại gia tộc cũng tương tự như thế.
Dù không c·hết do đao kiếm thì khi rớt xuống biển cũng sẽ biến thành những món mồi béo bở cho bọn cá hung dữ, những tiếng kêu thảm thiết từ trên thuyền, hay dưới mặt biển đều tạo thành một luồng khí tức c·hết chóc đáng sợ lan tỏa trong không khí.
. . . .
“Sau khi sự việc hoàn thành, ta sẽ đi tìm nàng, phải làm sao để có thể gặp được nàng?”
Thanh tướng quân hơi bất ngờ không biết hắn biến một thanh đao từ đâu ra.
Long Ngạo Thiên hắn mới Đại Tông Sư sơ kỳ, tùy tiện ra một đao đã có thể sánh với nàng sử xuất toàn lực, không hổ là nam nhân của nàng chọn trúng, đủ ưu tú.
Long Ngạo Thiên hoảng sợ mà nhìn tay của mình, nên biết một chưởng vừa rồi hắn không hề vận dụng công pháp, chỉ đơn thuần là chân khí giải phóng ra mà thôi.
Thanh tướng quân nhìn Long Ngạo Thiên mà hơi bất ngờ.
Một bóng dáng thình lình chặn đường đi của hắn, không ai khác chính là Long Ngạo Thiên.
Theo hắn vận chuyển chân khí màu đen có trong cơ thể lên hai tay, hai bàn tay hắn như biến thành hai tiểu hắc động, theo suy nghĩ của hắn có thể đóng mở tùy ý muốn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Ngạo Thiên đứng dậy, đến bên cạnh ôm eo nàng vào lòng, hắn hơi trầm ngâm rồi nói với nàng: “Nguyệt Hoa, ta phải đi!”
Long Ngạo Thiên trả lời: “Kẻ lấy mạng ngươi!”
Long Ngạo Thiên thấy nàng an ủi mình, hắn phản mà bắt lại bàn tay của nàng vào lòng bàn tay mình.
“U ha ha ha!”
Thanh tướng quân dơ kiếm đón đỡ, theo mỗi nhát đao hắn đỡ, cơ thể hắn càng bị đẩy lui ra xa, đến nhát cuối cùng, thanh kiếm trên tay hắn bị hất văng ra xa, cắm vào trên thành của chiếc thuyền.
Thanh tướng quân biết gặp đối thủ, người lui ra xa né tránh, đường đao chém ngang qua đầu, làm vài cọng tóc bên tai bị chặt đứt.
“Ầm!”
Cả hai phân biệt chiếm giữ trái phải vị trí đan điền của hắn, tội nghiệp luồng chân khí trong suốt, như tiểu đệ gặp đại ca mà chỉ dám tít dưới cùng xa nhất.
Long Ngạo Thiên dừng việc tu luyện, hắn thử vận dụng hai loại chân khí mới có trong cơ thể.
Long Ngạo Thiên vội áp chế niềm vui trong lòng, hắn không quên mình còn một loại chân khí chưa thể nghiệm.
“Tủm!”
Thanh tướng quân thấy trên thuyền Bạch Diện La Sát tình tứ với một thiếu niên bên cạnh, không quan tâm cuộc chiến, hắn cười lạnh, vận chân khí nhảy lên cao, rút kiếm chém mạnh về phía hai người.
Từng luồng gió biển thổi qua, làm tóc nàng tung bay trong gió, làn gió này cuốn theo câu nói của nàng đi xa.
Mở mắt, Long Ngạo Thiên tung một chưởng về phía trước qua cửa sổ.
Vị trí mặt biển, một dòng nước bắn mạnh lên cao vài chục mét, làm đám hải tặc trên thuyền giật mình chửi thề.
Hắn dơ thanh kiếm đáp trả.
Nói tới cuối, giọng nói của nàng hơi e thẹn vì nghĩ tới cảnh con dâu ra mắt trưởng bối. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đối thủ của ngươi là ta!”
“Chàng phải cẩn thận!”
Tay hắn nắm tay nàng, tay còn lại vỗ nhẹ trên mu bàn tay Bạch Nguyệt Hoa, biểu đạt hắn không sao.
Bên dưới tỉnh lược một vạn chữ....
“Hệ thống, sao trong cơ thể ta lại có thêm hai luồng chân khí kỳ lạ?”
Chân khí trong cơ thể hắn tuần hoàn khắp xung quanh cơ thể, khi đi tới vị trí đan điền, hắn phát hiện ngoài chân khí trong suốt, trong cơ thể bên cạnh nó còn có hai luồng chân khí khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn lao đến vị trí Thanh tướng quân, từ trong không gian lấy ra Hắc Nhạn Đao, nắm chặt trong tay mà chém tới.
Long Ngạo Thiên chạy lại bên thuyền nhìn xuống dưới, phía dưới chỉ còn sót lại từng bọt nước trên mặt biển, Thanh tướng quân đã hoàn toàn biến mất.
Thân kiếm run run sau khi đâm xuyên vào gỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ giữa, chiếc thuyền bị bể ra thành hai nửa, tất cả đám quân binh từ trên thuyền rớt xuống biển, từng tiếng la hét hoảng sợ kêu to.
“Xoẹt... a... roạt....!”
Một bàn tay bất ngờ nắm lấy bàn tay của hắn, Long Ngạo Thiên phục hồi tinh thần lại mà nhìn chủ nhân của bàn tay này.
Tiếng la thét phẫn nộ, hoảng sợ, như tạo nên cơn ác mộng trần gian tại mảnh khu vực biển cả này.
“Tiểu tử, ngươi là ai?”
Thanh tướng quân nhìn thiếu niên trước mắt mình thầm hô lợi hại, tuổi còn trẻ mà đã có tu vi Đại Tông Sư sơ kỳ, so với hắn Đại Tông Sư hậu kỳ lại mạnh hơn. Tâm tư xoay chuyển cực nhanh, hắn nhảy mình xuống biển né tránh nhát đao chí mạng của Long Ngạo Thiên.
Dứt lời, từ cơ thể hắn bộc phát ra từng trận long ngâm, một con cường long màu vàng nhạt hiện lên, xoay tròn xung quanh cơ thể của hắn.
Áo đen viền vàng, đeo mặt nạ trắng, người đến là Bạch Nguyệt Hoa.
Nhờ chân khí mới sở hữu này, dù tu vi của hắn là Đại Tông Sư sơ kỳ, cũng có tự tin trảm Thiên Nhân sơ kỳ, Thiên Nhân trung kỳ cũng có sức đánh một trận.
“Nguyệt Hoa biết chàng rời đi phải làm gì, tuy ta cũng muốn được theo tướng công, nhưng Nguyệt Hoa còn sứ mệnh chưa hoàn thành. Khi hoàn thành việc báo thù, ta sẽ theo tướng công về Long gia ra mắt phụ thân của chàng.
“Mmp! Là con kình ngư nào phun nước hay sao? Dọa c·hết lão tử.”
Bạch Nguyệt Hoa từ trữ vật giới chỉ lấy ra một miếng lệnh bài bạch ngọc, phía trên có khắc hai chữ ‘Bạch Diện’.
“Tuyệt Tôn!”
“Ta không sao! Nàng yên tâm.”
Chân khí cường long xung quanh Long Ngạo Thiên không chịu yếu thế, lao đến cắn vào vị trí phần cổ của thanh xà, đồng thời hắn sử xuất Đoạt Mệnh Tam Đao, ba đao khí lấy khí thế không thể ngăn cản bay về phía Thanh tướng quân.
Chương 22: Kẻ Lấy Mạng Ngươi
“..”
Tiếng binh khí v·a c·hạm vào nhau phát ra từng tia lửa vàng chói sáng.
“Ầm!”
Đao đi đến đâu, tiếng gió “vù vù” bên tai.
Thanh tướng quân thấy nàng ra tay gia nhập cuộc chiến, hắn tính ngăn cản.
Khoảnh khắc cả hai bên thuyền gặp nhau như sao băng câu địa hỏa, đụng là nổ.
Đám hải tặc mừng rỡ hò hét sau chiến thắng.
Chiếc thùng gỗ phía sau hai người bị kiếm khí chia năm xẻ bảy, nổ tan tành.
Long Ngạo Thiên nghe nàng đáp ứng, hắn bế ngang nàng lên, đi về hướng chiếc giường.
Là Bạch Nguyệt Hoa, lúc này nàng nói với giọng an ủi hắn.
“Keng.. keng.. keng...!”
Từng tiếng binh khí ma sát với thịt tạo nên từng v·ết t·hương dài trên người.
Long Ngạo Thiên vuốt ve mái tóc của nàng một cách trìu mến.
Nói xong, Bạch Nguyệt Hoa phi thân bay về phía dưới, nơi đang xảy ra hỗn chiến.
Không hiểu sao tự nhiên trong cơ thể mình xuất hiện thêm hai luồng chân khí, hắn hỏi hệ thống.
“Xem như ngươi chạy nhanh!”
Đao khí bá đạo xẹt qua chân trời, chém từ trên xuống về phía thuyền kẻ địch.
“Chân khí do Đại Đạo tạo ra, mạnh gấp nhiều lần chân khí bình thường, túc chủ có thể tự mình thể nghiệm!”
“Đây mới chỉ là bắt đầu, ta sẽ bắt các ngươi nợ máu trả bằng máu!”
“Tõm.. tõm.. tọm...!”
Bạch Nguyệt Hoa nay hơn ba mươi nhưng tu vi chỉ là Đại Tông Sư trung kỳ, do công pháp nàng tu luyện đặc thù, nơi có nhiều nước khi thi triển công pháp uy lực sẽ được tăng lên. Nên nàng có thể chống lại Đại Tông Sư hậu kỳ như Thanh tướng quân nhiều lần mà không b·ị b·ắt.
Bạch Nguyệt Hoa hơi gật nhẹ đầu đáp lại hắn: “Ân!”
“Rắc.. rắc!”
Từ phía sau hắn, hiện lên hình một con thanh xà há huyết bồn đại khẩu về phía Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên quay sang bên cạnh, thấy Bạch Nguyệt Hoa còn đang hỗn chiến, hắn phi thân lao đến trợ giúp nàng.
“Nếu tướng công muốn gặp ta, chỉ cần mang miếng ngọc bội này đến... ở đó có người của ta, tướng công chỉ việc đưa tấm ngọc bội cho bọn hắn thấy, tự khắc Nguyệt Hoa sẽ biết mà đến tìm chàng.”
“Nàng lo liệu đám quân Triều Đình, còn hắn để ta xử lý!”
Ngoài ra, hắn không biết thêm điều gì khác, vì không có mục tiêu thử nghiệm.
Một cỗ màu đen trắng xoay tròn với nhau, còn một loại có tạo hình như hố đen vũ trụ, từ nó có một lực hút như muốn thôn phệ tất cả. Luồng chân khí đen trắng không chịu yếu thế cũng tỏa ra từng làn chân khí đối chọi gay gắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đang suy tư, Long Ngạo Thiên nghe được tiếng bước chân, không cần nhìn cũng biết người đến là ai, hắn dừng vận chuyển chân khí mà quay đầu nhìn lại.
Trong mắt Bạch Nguyệt Hoa hiện đầy căm phẫn mà nhìn ra xa mặt biển.
Long Ngạo Thiên cùng Bạch Nguyệt Hoa vội tách ra hai bên.
Từng cái xác bị chúng nó cắn lôi xuống mà dằng xé, máu từ xác c·hết nổi lên trên mặt biển tượng trưng cho đã từng có một cái xác tại vị trí này.
Long Ngạo Thiên cắm đao vào vỏ rồi bỏ vào trong hệ thống không gian.
Theo cuộc chiến diễn ra, từng người, từng người một b·ị c·hém g·iết, xác bị ngã rơi xuống nước. Trên mặt nước trôi nổi ngày càng nhiều xác c·hết, làm cả một vùng biển nước từ màu xanh chuyển dần sang màu đỏ. Máu trên mặt biển lan ra ngày càng xa, hấp dẫn từng con cá mập khát máu từ đàng xa lao đến.
Chân khí có tiếng long ngâm, hóa thực thành hoàng long, đây không phải công pháp của Long gia hay sao?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.