Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: Trước Trận Chiến
“Vâng!”
Hắn rút từ bên hông ra thanh kiếm chỉ thẳng về phía trước hét.
Đám binh sĩ hò hét chuẩn bị vào tư thế chiến đấu.
“Ta thì lại thích bắt lại t·ra t·ấn nghiền xương thành tro!”
Người đưa ngoại hiệu Thanh Xà tướng quân.
“Đúng vậy, đúng vậy...!”
“Lão tử nhất định sẽ chém g·iết bọn chúng rồi ném xuống biển cho cá ăn!”
Bạch Nguyệt Hoa nghe vậy hừ lạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điều quan trọng nữa là cách hắn ăn mặc trông rất giống một cặp với thuyền trưởng, người ngoài nhìn vào sẽ tưởng nhầm hai người là tình nhân hoặc phu thê.
Theo sau là từng chiếc cầu thang, ván gỗ được bắc qua bên kia thuyền hai bên.
“Nếu huynh đệ đây đã là bạn tốt của thuyền trưởng, thì cũng là bạn của đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ chúng ta!”
“Được, nếu đã vậy! Các ngươi chịu c·hết đi.”
Từ phía dưới, tiếng ồn ào huyên náo vang lên.
Bạch Nguyệt Hoa thấy cả đám thủy thủ nhìn mình với ánh mắt vi diệu, nàng không khỏi hơi khó xử.
Khi nàng xuất hiện và bên cạnh đi theo Long Ngạo Thiên, đám hải tặc ai cũng giật mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh tướng quân tiếng nói vọng lại từ xa: “Đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ, các ngươi mau mau chịu trói, các ngươi trên vùng biển này c·ướp b·óc, chiếm đoạt nhiều hoang đảo nơi đóng quân của Triều Đình làm thành của mình. Gây tổn hại đến bách tính vô tội, nay ta phải diệt sạch đám hải tặc các ngươi!”
“Ngày c·hết của ngươi đã đến!”
Một tên khác nói.
Bởi cả hai đều mặc y phục màu đen viền vàng, đám hải tặc trong mắt bát quái chi hỏa lóe lên. Bỗng cả đám sực nhớ, hắn trong phòng của thuyền trưởng mười ngày, không cần nói cũng biết chuyện gì xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Nguyệt Hoa thấy nam nhân của mình quan tâm mình như vậy, nàng không nói nữa, mà chỉ mỉm cười nhìn hắn trìu mến.
“Xác nhận nhiệm vụ” Long Ngạo Thiên chấp nhận nhiệm vụ.
“Ta không đồng ý, giờ nàng đã là nương tử của ta, ai dám gây khó khăn với nàng, ta sẽ bắt hắn phải trả giá.”
“Hừ! Người khác không biết, ta lại không biết trong mười ngày này các ngươi lại đang làm chuyện gì hay sao?”
“Chém g·iết Thanh Xà tướng quân, nhiệm hoàn thành nhận thưởng tu vi tăng một cấp.”
Chương 21: Trước Trận Chiến
“Xoẹt.. xoẹt.. xoẹt...!”
Bạch Nguyệt Hoa đứng dậy, tay cầm vào chiếc mặt nạ đeo lên mặt, Bạch Nguyệt Hoa ôn nhu động lòng người đã mất, thay vào đó là một Bạch Diện La Sát, thuyền trưởng của đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ.
Theo hắn ra lệnh, tiếng tù và được thổi lên, sau đó là tiếng trống trận vang lên xung quanh thuyền.
Khi cả đám vẫn đang lo nói chuyện, thì chỉ có một người đang dùng ánh mắt đầy sát khí mà nhìn Long Ngạo Thiên.
Một đám thủy thủ đáp theo.
Hơi híp mắt nhìn về phương xa, nơi thuyền quân Triều Đình đang tiến lại gần, khóe môi hắn nở một nụ cười gằn rồi liếc về phía Long Ngạo Thiên.
“Ha ha ha! Đám quân Triều Đình thật âm hồn bất tán, đuổi theo truy bắt chúng ta nhiều ngày liền, nay cuối cùng cũng có cơ hội ăn miếng trả miếng.”
Long Ngạo Thiên mỉm cười mà bước lên nói: “Tại hạ là Long Ngạo Thiên, thiếu chủ Long gia thành Vân Khải, là bằng hữu với thuyền trưởng, nay may mắn được cứu giúp, ta muốn dốc sức lực báo đáp!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chuẩn bị tiến công, cầu thang, móc câu chuẩn bị, theo lệnh t·ấn c·ông!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tia sáng trên bầu trời chiếu xạ xuống, làm từng bóng sáng lóe lên trên thân đao như muốn báo hiệu một trận chiến đẫm máu sắp xảy ra.
“Đinh.. hệ thống nhiệm vụ xuất hiện!”
Thuyền trưởng từ trước đến nay luôn không có hứng thú với nam nhân, nay lại vì hắn thức khuya dậy sớm. Mỗi đêm dù đã muộn, đèn vẫn còn sáng trong phòng, hắn lén lại gần quan sát qua kẽ hở vách tường gỗ, chỉ thấy trên giường đang nằm một thiếu niên, còn nàng đang lau chùi cơ thể cho hắn.
“G·i·ế·t bọn cẩu quan, g·iết a...!
Theo thuyền trưởng che đi từng vết sẹo trên mặt, một khuôn mặt với vẻ đẹp hoàn mỹ lọt vào trong tầm mắt của hắn, hắn đã thích nàng từ lúc đó, vì nàng hắn cam tâm tình nguyện mà chịu c·hết.
Cả đám thầm hô trong lòng người anh em này thật là trâu phê, ngay cả thuyền trưởng cũng tới tay.
Tên thủy thủ này xoay người truyền lệnh, trong mắt toàn là vẻ điên cuồng khi sắp được chém g·iết.
Người này không ai khác chính là phó thuyền trưởng, Hắc Băng Đài.
Xem đến đây, trong lòng hắn có một cơn ghen tức mãnh liệt bùng cháy, hắn quay người rời khỏi, không muốn thấy cảnh này tiếp tục.
“...”
Nghe đồn, khi cả một vạn tinh binh khí thế tụ vào một người hắn, hắn có thể địch lại Thiên Nhân cảnh.
Khi thuyền Triều Đình đã áp sát, một bóng người khôi ngô, oai vệ, khoác trên mình chiến giáp màu xanh lục, tuổi khoảng hơn năm mươi.
Nhưng trên mặt cả đám lại hiện lên vẻ thì ra là vậy.
Trong ánh mắt của Bạch Nguyệt Hoa ẩn chứa sát khí, nàng ra lệnh.
“Hừ! Không phải chỉ c·ướp đoạt vài hòn đảo vô chủ thôi sao! Chẳng qua Triều Đình các ngươi thấy bọn ta từ vài hòn đảo đó phát hiện mỏ hoàng kim và mỏ sắt nên đỏ mắt tự nhận của riêng mình, không cần tự dát vàng lên mặt mình tìm lý do vô lý để có cớ tiêu diệt bọn ta, chiếm hòn đảo làm của riêng mình hay sao?”
Hắn sẽ dùng cả sinh mạng mình thủ hộ nàng, nhưng từ khi tên tiểu tử kia xuất hiện, mọi thứ đã thay đổi.
“Cạch.. cạch.. cạch...!”
Người của hai bên leo lên từng ván gỗ mà chạy sang bên phía đối diện, bên kia cũng có người đang chạy tới.
“Ù.. ù.. ù...!”
Cả đám hai mặt nhìn nhau, trong lòng thầm hô tin ngươi chuyện ma quỷ, xem bọn ta là đồ đần hay sao?
Cả hai lúc này đang bàn bạc đối sách chiến đấu.
Dưới sự chỉ huy của hắn, nhiều cao thủ Đại Tông Sư đã phải bỏ mình dưới tay hắn.
Trong phòng, Long Ngạo Thiên và Bạch Nguyệt Hoa không quan tâm đám thủy tặc bên ngoài.
“G·i·ế·t đám hải tặc, ai g·iết nhiều sẽ được thăng quan!”
“Tăng tốc độ áp sát, chuẩn bị chiến đấu!”
“Một từ thôi, nếu các ngươi muốn chiến, đoàn hải tặc bọn ta không biết sợ là gì!”
“Lát nữa tướng công không cần ra tay, một mình ta là đủ, ta chỉ sợ theo tướng công động thủ. Thân phận của chàng sẽ bại lộ, sẽ bị quân Triều Đình gắn tội cấu kết với đoàn hải tặc của ta, điều này sẽ gây bất lợi cho tướng công!”
Trong lòng hắn chôn giấu một bí mật, đó là hắn luôn thầm ngưỡng mộ Bạch Nguyệt Hoa, trong một lần vô tình hắn đi ngang qua phòng của thuyền trưởng và thấy được nàng tháo bỏ chiếc mặt nạ, khi đó có lẽ do nàng quá tự ti về dung mạo của mình mà trang điểm làm mất đi những vết sẹo đó, chẳng may hắn vô tình nhìn thấy từ xa.
“Phải chăng nhận nhiệm vụ?”
“Chuẩn bị... chiến đấu!”
Từng tiếng binh khí được đồng loạt rút ra khỏi bao.
Khi khoảnh khắc hai chiếc thuyền áp sát, từ trên cả hai chiếc thuyền, từng cái móc phần đuôi được nối bằng dây thừng ném qua hai bên thuyền để cố định lại với nhau.
“Tại hạ nguyện giúp các vị vượt qua truy binh lần này!”
Bởi dưới trướng hắn có một vạn tinh binh tinh nhuệ, khi cả q·uân đ·ội khí thế tụ lại thành một, có thể tạo thành trận hình Mãng Xà với chân khí ngưng thực. Tạo thành hình ảnh một con Thanh Xà, nên người đời đưa ngoại hiệu Thanh Xà tướng quân.
“Nhanh vào vị trí, thuyền trưởng ra lệnh chuẩn bị sẵn sàng!”
Nghe vậy, trong mắt Thanh tướng quân lóe qua vẻ sát cơ.
Bạch Nguyệt hoa thấy Long Ngạo Thiên giúp mình giải vây, thầm vui vẻ.
Long Ngạo Thiên nhìn nàng mỉm cười nói.
Cứ ngỡ tên tiểu tử này đã bị thuyền trưởng g·iết c·hết, nay lại xuất hiện trước mặt bọn hắn. Đã vậy, trông hắn không có vẻ gì như là tù nhân.
Hắn chính là Thanh tướng quân của Triều Đình phái tới truy bắt đoàn hải tặc Bạch Diện Quỷ.
Hắc Băng Đài thề phải g·iết Long Ngạo Thiên, trả lại hình tượng của thuyền trưởng nên có.
Nói rồi hắn xoay người bỏ đi.
Người của hai bên la hét rung trời.
“Thùng.. thùng.. thùng...!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.