Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24: Tin Xấu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Tin Xấu


“Trước tiên mang cho ta một bát đậu phộng và một bình rượu.”

Nàng không bỏ mà buông ra Long Ngạo Thiên.

Khi hắn bước vô trong, đang có một đám quan binh ngồi bàn gần đó uống rượu, thấy có người bước vào cũng chỉ hơi ghé mắt rồi tiếp tục bàn chuyện với nhau.

Trên mặt hắn từ xanh chuyển đỏ vì tức giận, hắn thề phải đánh gãy hai bàn tay c·h·ó của tên tiểu tử này cho hả giận.

“Đa tạ ý tốt của tiền bối, vãn bối còn có việc quan trọng xin cáo từ trước!”

“Phong thúc, mọi chuyện đều là hiểu lầm, thúc nghe ta giải thích.”

“Tiểu tử! Xem chiêu!”

“Long Ngạo Thiên tiểu hữu! Khi nào có thời gian ghé hàn xá, Mộc phủ chắc chắn sẽ tiếp đón.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mồm nàng há to thành hình chữ 'o' bên trong cổ đang có một cục hạch màu đỏ đang rung động.

“Hảo tiểu tử, giờ phút này còn không chịu buông tay, nếu ngươi còn không buông, đừng trách ta động thủ!”

Đó là vị trí nhìn của Long Ngạo Thiên, còn trong mắt của Mộc Lang Phong. Long Ngạo Thiên không nghe, trái lại còn to gan dám trước mặt hắn ôm eo tiểu thư, bàn tay heo ăn mặn không ngừng di chuyển qua lại vùng eo.

Long Ngạo Thiên không nói, thân ảnh hắn chớp động liên tục, khi hắn dừng lại, tất cả đám quan binh đứng bất động. Theo đó, từng đường chỉ màu đỏ xuất hiện trên vị trí cổ của bọn họ.

“Nếu ta có thể có cơ hội một đêm ân ái với nàng ta, ta nguyện giảm thọ một.. à không, mười năm cũng đáng!”

“Đi thôi Phong thúc! Hai ta về nhà!” Lúc nói, khắp khuôn mặt nàng toàn là vẻ vui mừng, tay phải dơ lên cao cao mà hô.

“Tiểu thư đừng sợ, có ta tại, ta sẽ không để hắn làm tổn thương ngươi!”

“Khoan đã, ngài hiểu lầm rồi, ta là bị ép buộc” Long Ngạo Thiên vội kêu oan.

Một tên tiểu nhị vác cái khăn trên vai chạy lại vị trí hắn mỉm cười dò hỏi.

Người đến là một lão già râu tóc bạc trắng, bụng phệ, lúc này đang hai mắt hàm sát nhìn hắn.

“Tặc tử to gan, mau buông ra tiểu thư!”

“Tên ta... Long Ngạo Thiên!”

“Gia chủ nhà Phượng gia tự bạo chôn cùng gia chủ nhà Mộ Dung, về phần Long Thiên Hoành, gia chủ Long gia. Sau trận chiến đến nay vẫn chưa bình phục, Triều Đình phái chúng ta xuất binh chinh phạt thành Vân Khải, cuộc chiến diễn ra không bao lâu, chúng ta đã một lưới nắm vào tay thành Vân Khải!”

Hắn vừa uống, tai vừa tập trung nghe bàn gần đó đối thoại.

Người thiếu nữ bị đẩy khỏi người hắn, nhưng c·hết cái tay nàng vẫn không chịu buông, nàng lại áp sát lại ôm hắn khít khao.

Thấy Phong thúc không chịu nghe mình giải thích, nàng tức giận giậm chân, chạy đến hét to bên tai hắn.

Long Ngạo Thiên thấy thế, hắn ôm thiếu nữ mà vận chuyển thân pháp né tránh.

Trước khi đi, Long Ngạo Thiên đặt một thỏi bạc lên bàn rồi xoay người rời đi.

Từ vị trí b·ị đ·âm thủng, có thể nhìn xuyên từ bên này qua bên kia, máu và chất màu trắng chảy ra theo cái lỗ, cả cơ thể hắn đổ gục xuống huyết thủy bên dưới sàn nhà.

“Chỉ tiếc... các nàng ba người rơi vào tay của vị đại nhân chúng ta, e rằng sẽ bị h·ành h·ạ đến không thành hình người. Vị đại nhân đó nổi tiếng là háo sắc, nay gặp được ba nàng đúng thật là tốt số. Ta cũng muốn được nếm trải cảm giác đôi tam mẫu nữ như hoa như ngọc này a!”

Vừa nói, hắn lấy cái khăn trên vai xuống mà lau chùi bàn sạch sẽ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vụt.. vụt.. vụt...!”

“Có thể cho tiểu nữ biết tên của công tử được không?”

Long Ngạo Thiên thấy không gỡ được tay nàng, tay hắn dời xuống nắm lấy hai bên eo mà đẩy nàng ra.

“Phong thúc... tất cả đều là hiểu lầm....!”

“Ngươi.. tiểu tử ngươi lại là Đại Tông Sư!”

Chương 24: Tin Xấu

Đầu thiếu nữ quay ngoắt lại, trên khuôn mặt ỉu xìu đã chuyển thành vẻ mừng rỡ, nàng cười tít mắt nói với Mộc Lang Phong.

“Thưa.. thưa công tử! Người hai nhà sau khi b·ị b·ắt, phân biệt được giam giữ tại Long gia và Phượng gia, còn về phần Trương đại nhân. Ngài ấy là nguyên soái dẫn binh thống lãnh nhiệm vụ này, tu vi nghe nói vài năm trước đã đột phá Thiên Nhân cảnh trung kỳ.”

“Xem ra tiểu thư đã phải lòng tên tiểu tử này, ài...!”

Xung quanh hắn, từng bức tường chân khí được hình thành, đón đỡ thế công mãnh liệt của lão già trước mặt.

“Lần này nhận lệnh làm nhiệm vụ, không ngờ lại hoàn thành thuận lợi hơn mong đợi!”

“Tặc tử to gan, mau buông ra tiểu thư!”

“Còn không phải sao! Ha ha ha.”

Phía sau, Mộc Lang Phong thấy biểu hiện của tiểu thư dành cho Long Ngạo Thiên thầm lắc đầu.

Hắn hướng phía Long Ngạo Thiên bày tỏ xin lỗi và hướng hắn mời tới Mộc phủ, thành Võ Vương để cảm ơn vì đã cứu được tiểu thư.

“Nếu tiền bối đã biết thì mau dừng tay lại, mọi chuyện đều là hiểu lầm!”

Lúc này đang có một quan binh ngồi bệt dưới đất, khắp khuôn mặt là vẻ kinh hoảng và cả khuôn mặt bị biến thành màu đỏ.

Chém hụt, Mộc Lang Phong xách kiếm đuổi theo.

“Có ngay, khách quan ngài chờ chút!”

Bỗng từ đằng xa, một tiếng nói vang vọng lại.

“Không biết khách quan ngài cần ở trọ hay dùng cơm?”

“Nói! Người sau khi b·ị b·ắt, các ngươi giam đến nơi nào? Trương đại nhân trong miệng các ngươi có thân phận và tu vi gì?”

Khi thấy bóng dáng hắn biến mất mà không được đáp lại, thiếu nữ hơi ỉu xìu quay đầu.

“Bành!”

Mộc Lang Phong ngồi bệt xuống đất, hai tai ong ong, đầu váng mắt hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng vậy, trong mắt của hắn, Long Ngạo Thiên lúc này đang hai tay ôm lấy cánh tay thiếu nữ, còn nàng đang trong lòng hắn lắc đầu qua lại tỏ vẻ không muốn. Hảo một tên tiểu bạch kiểm, dám ăn tôm hùm mật gấu mà đánh chủ ý lên tiểu thư, nay hắn phải dạy cho tên nhãi này biết vì sao hoa cúc lại đỏ như vậy.

Nghe đến đây, trong lòng Long Ngạo Thiên bỗng một ngọn lửa phát hỏa bùng lên, hắn đứng dậy, hai mắt hàm sát nhìn về đám quan binh.

Đợi đến khi tiểu nhị bưng dĩa đậu phộng và bình rượu, cộng một ly rượu đặt xuống bàn, Long Ngạo Thiên đổ rượu ra ly nhẹ uống một ngụm, vị rượu cam thuần, không quá cay.

“Ngươi.. ngươi biết chúng ta là ai không? Chúng ta là người của Trương đại nhân, ngươi biết điều thì ngoan ngoãn, bọn ta sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra.”

Long Ngạo Thiên tò mò không biết bọn chúng bàn việc gì, nên cũng ngồi vào bàn gần đó.

Sau khi trải qua nàng giải thích cặn kẽ đầu đuôi, Mộc Lang Phong mới hoàn toàn hiểu rõ.

Long Ngạo Thiên bước đến hắn mà hỏi.

Không hổ là tiểu thư, chiêu sư tử rống này ta không phục ai, chỉ phục mình nàng, ngay cả gia chủ cũng bị chiêu này của nàng dọa sợ! Mộc Lang Phong nghĩ thầm.

Bàn ghế vị trí hắn đang ngồi bị chân khí của hắn làm cho chia năm xẻ bảy.

Xung quanh người Long Ngạo Thiên hiện lên vòng chân khí bảo vệ, không cho máu dính lên người.

Long Ngạo Thiên nói rồi hắn quay người mà chạy mất.

Đám quan binh giật mình quan sát, thấy một thiếu niên khí thế bức người đang dùng một đôi mắt như muốn g·iết người nhìn mình, trong lòng bọn chúng không khỏi phát lạnh.

Hắn lần theo dấu vết mà đuổi theo, Không ngờ lúc phát hiện ra, tiểu thư đang bị một tên tiểu bạch kiểm ôm ấp chiếm tiện nghi.

Sợi chỉ kéo dài dần ra, đến khi chiếm hết phần cổ, từng chiếc đầu lâu rớt khỏi cổ lăn xuống đất. Máu tươi cuồng phún từ vị trí cổ làm cho cả quán trọ như đang xảy ra một cơn mưa bằng máu.

. . . . . .

Khi Mộc Lang Phong chém vào bức tường chân khí, cả cánh tay cầm kiếm của hắn b·ị đ·ánh bật ra, hắn bất ngờ mà lui lại, cả cánh tay của hắn hơi run rẩy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn rút kiếm chém về phía Long Ngạo Thiên.

Đám quan binh vừa nói, một tay đặt lên trên cán đao mà rút ra từ từ.

Trong ngực Long Ngạo Thiên, thiếu nữ nghe hai người đối thoại, nàng biết nếu nàng còn không giải thích, tình hình sẽ ngày càng tệ.

“Tiểu tử ngươi đừng tưởng có tu vi Đại Tông Sư là không xem ai ra gì! Mộc phủ ta cũng có Đại Tông Sư, ngươi biết điều thì mau thả tiểu thư ra!”

Nói xong lời cuối, hắn đấm ngực giậm chân, tỏ lòng hướng tới.

“Trong đó, vợ con của gia chủ Phượng gia đều là mỹ nhân tuyệt sắc ít thấy trên đời, nhất là vị phu nhân đó. Lần đầu ta thấy tâm động không thôi!”

Mộc Lang Phong theo lệnh gia chủ và phu nhân đi tìm tiểu thư trở về, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn làm chuyện này, cứ cách hai ba hôm tiểu thư lại trốn khỏi nhà mà m·ất t·ích, lần này như mọi khi.

“Nghe nói thành Vân Khải vừa xảy ra đại chiến nội bộ, hai nhà Nam Cung, Mộ Dung đã hoàn toàn bị xóa bỏ. Dù chiến thắng, nhưng hai nhà Long gia và Phượng gia cũng phải trả giá.”

Thấy Phong thúc bị mình thu phục, nàng hơi e thẹn mà cúi đầu nhìn mũi chân, nàng liếc qua thấy biểu cảm của Long Ngạo Thiên đang kinh ngạc nhìn mình, làm nàng xấu hổ mà bàn chân hơi đụng vào nhau.

Nghe hết những điều cần biết, Long Ngạo Thiên hơi di chuyển đầu ngón tay, chân khí của hắn điều khiển một chiếc đũa trên chiếc bàn gần đó, từ bên trong hộp đũa bay ra cắm xuyên qua giữa trán của tên quan binh rồi cắm vào trên bức tường.

Tiếng kiếm lướt qua trong không khí tạo nên những âm thanh xé gió, chiêu chiêu đả thương người.

Long Ngạo Thiên chạy một đoạn dài, đến khi thấy một quán trọ xuất hiện ven đường mới dừng lại. Phía trước quán trọ đang có hơn chục thớt ngựa đang được buộc trước cửa, hơi trầm ngâm chốc lát, hắn quyết định đêm nay tạm dừng trọ ở đây, sáng mai tiếp tục lên đường.

Long Ngạo Thiên biết chuyện đến nước này khó có thể nói rõ, hắn không né nữa mà vận chuyển chân khí đối kháng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ đằng sau, tiếng của thiếu nữ vang lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Tin Xấu