Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Phòng Giam

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Phòng Giam


Do quá quen thuộc với địa hình nơi đây, hắn bỏ qua tất cả trạm gác, một đường hữu kinh vô hiểm chạy đến nơi phòng giam trong Phượng gia.

“Long Thiên Hoành ta sống hơn nửa đời người, bình sinh không cúi đầu trước ai, một tên cẩu quan cũng xứng để ta cúi đầu, ngươi... mơ tưởng!”

Trong căn phòng này lâu, không chỉ Nạp Lan Yên Nhiên, ngay cả thiếu niên cũng dần bị ảnh hưởng.

Hắn lại gần, chân khí chấn động, xích sắt trói buộc hai tay, hai chân Nạp Lan Yên Nhiên ứng thanh mà đứt. Cả cơ thể nàng ngã về đằng trước, hắn vội đưa tay ra ôm nàng vô lòng mình.

Quân Triều Đình xét nhà Long gia, Phượng gia. Tất cả người hầu nam đều bị g·iết sạch, nữ thì bị quân lính làm nhục tại chỗ đến chí tử, chỉ chừa lại người thuộc dòng chính của hai nhà b·ị b·ắt vào đại lao.

Nạp Lan Yên Nhiên chỉ cảm thấy khắp người khô nóng, hơi thở của nàng càng ngày càng trọng. Trong mắt nàng ngày càng mông lung, khuôn mặt ửng hồng.

. . . . .

“Khi đã chăm lo nàng xong, ta sẽ từ từ mà chăm sóc hai mỹ nhân còn lại.”

Hắn vội cúi đầu không dám nhìn, đầu hắn xoay qua chỗ khác. Hít một hơi thật sâu để bình phục lại nỗi lòng.

Long Thiên Hoành khi biết tin, phất tay bác bỏ từ chối, đóng thành cố thủ. Trương nguyên soái ra lệnh t·ấn c·ông, do thành Vân Khải vừa xảy ra hỗn chiến, người thương thì thương, c·hết thì c·hết, người không còn bao nhiêu. Quân Triều Đđình t·ấn c·ông chưa đến một ngày đã phá được cổng thành mà tiến vào trong.

“Bây giờ nàng còn sức lực mà quát mắng, thay vì vậy nàng nên tự lo cho bản thân mình thì hơn!”

Long Ngạo Thiên nhìn hắn, miệng hắn chỉ phun ra ba chữ.

“Ha ha ha! Nhưng không sao, bổn công tử càng thích liệt nữ như nàng. Đợi đến khi nàng đã hoàn toàn mất khống chế. Lúc đó bản công tử xem xem nàng làm sao mà cầu xin ta cho nàng được thoải mái!”

“Người đâu? Tăng thêm dược liệu vào lư hương cho ta!”

Thiếu niên hít một hơi thật sâu, trên khuôn mặt toàn là vẻ thỏa mãn.

Long Ngạo Thiên vung đao chém từ dưới lên, thiếu niên vội lui người tránh né.

Thấy biểu hiện của nàng ngày càng khó chịu, thiếu niên biết thời cơ sắp đến. Hắn không vội vì thời gian của hắn còn dài, nếu không phải vì hắn, ba vị mỹ nhân này cũng đã được đưa vào phòng của phụ thân. Phụ thân tuổi già mới có con nên rất là sủng ái hắn, muốn gì được nấy.

Nghe vậy, Trương nguyên soái giận tím mặt, tự tay xuất thủ với Long Thiên Hoành. Do Long Thiên Hoành trọng thương chưa khỏi, nên trận chiến kéo dài chưa đến năm phút đã phân ra thắng bại.

Thiếu niên này hai mắt hãm sâu, dáng người gầy còm, tướng mạo thanh tú, trên tay hắn cầm một thanh thiết phiến. Giờ phút này hắn đang dùng một đôi mắt tràn đầy ô uế mà quan sát từ trên xuống dưới vị mỹ phụ này.

Ra tay g·iết c·hết hai thủ vệ trước phòng giam, tay hắn phất lên, thu hai t·hi t·hể vào hệ thống không gian. Thân hình như quỷ mị mà tiến vào bên trong lối đi u tối, đi qua từng phòng giam, mắt hắn liếc vô từng phòng. Không thấy thân ảnh kiều tiểu ngày nhớ đêm mong, hắn không dừng lại mà cực tốc lao nhanh qua từng lối đi.

Theo đó, một thiếu niên hắc y xuất hiện từ lối vào.

“Kẻ g·iết ngươi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Long Ngạo thiên ánh mắt hờ hững nhìn thiếu niên, tay hắn lắc nhẹ. Một luồng đao khí cắt xuyên qua đầu thiếu niên, vết cắt ngang mắt đến đỉnh đầu ứng thanh mà chia lìa, máu và não bị rớt ra ngoài thông qua vết cắt, bàn tay thiếu niên buông lỏng để lộ phần bả vai bị chặt đứt.

Long Thiên Hoành ra tay xuất thủ ngăn cản, vừa xuất hiện đã hiển uy diệt sát hơn trăm người. Trương nguyên soái ái tài muốn hắn về dưới trướng mình thì sẽ tha cho Long gia một con đường sống, Long Thiên Hoành khí khái hào hùng nói.

Lúc đạt được cách điều chế thuốc, trong đầu hắn không mang ơn thánh thượng mà chỉ nghĩ, thánh thượng chả nhẽ cũng giống như hắn?

“Ngươi! Vô sỉ!” Nạp Lan Yên Nhiên tức giận mà quát mắng thiếu niên.

Khoảnh khắc Long Thiên Hoành thất bại cũng là lúc thành Vân Khải bị rơi vào tay giặc.

Nạp Lan Yên Nhiên nhìn thiếu niên, trong đầu nhớ lại cảnh sau khi phu quân mình được chôn cất không lâu, hai ngày sau trước cổng thành Vân Khải, xuất hiện đội quân binh lính Triều Đình ép sát. Người đi đầu gọi tên Long Thiên Hoành từ bỏ phản kháng, giao nộp thành Vân Khải sẽ được trọng thưởng phong quan tiến tước.

Long ngạo Thiên giục ngựa lao nhanh tới thành Vân Khải, khi thấy thành từ xa, hắn bỏ ngựa mà dùng thân pháp lao đến.

Nạp Lan Yên Nhiên thấy thiếu niên lại gần, nàng hoảng sợ la to: “Ngươi không được qua đây!”

“Ực!”

Một mỹ phụ với thân hình chín mọng như quả đào mật đang được trói trên một cây cột bằng gỗ. Hai tay nàng giang ra hai bên, thân hình tạo thành hình chữ thập. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không sai, không sai! Chính là hương thơm quyến rũ này!”

“Ngươi là ai? Dám làm phiền nhã hứng của bản công tử!”

“Hừ!”

Vốn toàn thân vô lực Nạp Lan Yên Nhiên, bản năng hướng Long Ngạo Thiên công tới.

“A...!”

Nạp Lan Yên Nhiên khi đó đang trong phòng Phượng Lan tâm sự với nữ nhi, cũng bị đám quan binh để mắt tới, nếu không phải Kinh Tuyết ra tay ngăn cản thì e rằng...

Lúc này, trên khuôn mặt là vẻ quật cường, nàng cắn răng mà nhìn một thiếu niên trước mặt mình.

Đao quang lóe lên trong căn phòng mờ tối, một cánh tay bay lên không trung rồi rớt xuống nền đất, lăn lộn vài vòng mới dừng lại.

Thiếu niên thấy thời gian không sai biệt lắm, khuôn mặt hiện vẻ cười tà mà lại gần Nạp Lan Yên Nhiên.

Cả cơ thể thiếu niên co rúm như tôm luộc, bàn tay còn lại gắt gao ôm phần bị cắt đứt, từ lòng bàn tay hắn, máu tươi không cần mạng mà chảy ra không ngừng.

Sau khi g·iết c·hết thiếu niên, chân khí trong người Long Ngạo Thiên truyền đến thanh đao, thanh đao có ánh sáng nhạt lóe lên. Khi ánh sáng biến mất, cả thanh đao lại sạch sẽ như lúc ban đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi đã làm ra quyết định, trong mắt hắn lóe lên Âm Dương đồ rồi vụt tắt.

Lúc này, trong một căn phòng giam đang diễn ra một màn hoàn toàn khác biệt với những căn phòng còn lại.

Hắn cất thanh đao vào hệ thống không gian, xoay người nhìn Nạp Lan Yên Nhiên, quan sát gần ngay trong gang tấc, hắn không khỏi nuốt ngụm nước miếng.

Chương 25: Phòng Giam

Mỹ phụ trước mắt tư sắc không hề kém Hoàng Hậu, hắn thật may mắn.

Một cánh cửa sắt b·ị đ·ánh bay vào trong, đính lên tường, cả phòng giam hơi rung động, tro bụi trên trần nhà rớt xuống bên dưới.

Theo nàng thả lỏng tâm thần, hoàn toàn chiếm cứ ý chí của nàng. Để cho nàng chính thức bộc phát.

Nghĩ đến hậu cung giai lệ 3000 và nhất là nghĩ đến Hoàng Hậu, hắn không khỏi một mặt trư ca, khóe miệng nước miếng chảy ròng.

“Là Nạp Lan tỷ tỷ!” Long Ngạo Thiên mừng rỡ mà lao đến hướng phát ra tiếng động.

Nhưng theo Long Ngạo Thiên một chiêu đao lóe lên trong đêm tối, xuất hiện lúc nàng vô lực nhất, như trảm phá bóng tối bao trùm trong thân thể nàng, làm Nạp Lan Yên Nhiên thấy lại hi vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói xong, hắn không khỏi nhớ lại, nhờ nó mà do hắn còn trẻ đã tửu sắc móc sạch thân thể. Phụ thân biết việc này, lo hắn sau này không thể có con, nhà họ Trương sẽ tuyệt hậu, nên đã cầu thánh thượng ban cách điều chế thuốc.

Nghe tiếng gắt, thiếu niên phục hồi tinh thần lại nhìn mỹ nhân trước mắt, hắn nghĩ tới hai người còn lại đang b·ị b·ắt giam, trong mắt hắn toàn là vẻ si mê.

Tiếng mắng chửi, nguyền rủa, cùng tiếng cười điên cuồng trong những căn phòng giam đang được đóng bằng cửa sắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn tự đặt tay lên ngực mà tự hỏi, không thể bỏ mặc Nạp Lan tỷ tỷ như thế mãi được, hạnh phúc sau này của tỷ hãy giao cho đệ đệ là hắn.

Thành Vân Khải, phòng giam tại Phượng gia!

Long Ngạo Thiên lần này không né tránh mà nhìn thẳng vào Nạp Lan Yên Nhiên.

“Ùynh!”

Chợt, hắn như nghe thấy gì đó, theo đó là tiếng nói dù hơi biến dạng, nhưng khi hắn nghe, một thân ảnh hiện lên ngay trong đầu.

Nhớ lại cảnh hắn thấy Nạp Lan Yên Nhiên và mùi thơm trong không khí, nếu hắn đoán không sai, nàng hẳn bị hạ dược.

Một binh lính đứng canh ở phía ngoài nghe lệnh bước vào trong, móc từ trong ngực ra một gói thuốc, hắn lại gần một cái lư hương được đặt trong phòng giam. Mở nó ra đổ gói thuốc bột vô trong, từ lư hương bốc lên một mùi thơm càng đậm đà.

Khắp khuôn mặt vặn vẹo vì đau đớn, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy dài trên mặt.

Bên dưới tỉnh lược một vạn chữ....

. . . . .

“Xoẹt!”

Long Ngạo Thiên dừng bước, ánh mắt thông qua song sắt nhìn vô trong, khi thấy cảnh tượng trước mắt thì phẫn nộ, hắn tung chưởng về phía cánh cửa sắt.

Nạp Lan Yên Nhiên nguyên bản dựa vào ý chí của bản thân, đau khổ chèo chống áp chế.

Theo sau là một tiếng hét tràn đầy thống khổ vang lên.

Hết lời, thân hình hắn nháy mắt xuất hiện bên cạnh thiếu niên, từ trong tay hắn biến ra một thanh đao đen nhánh, hơi lạnh từ nó tỏa ra làm thiếu niên tâm lạnh.

Trong một lối đi đen tối, lạnh lẽo, từng tiếng kêu la đau đớn, tiếng roi da đánh vào trên thân người vang lên liên hồi.

Nơi đó hiện không có ai giam giữ, cửa phòng giam được đóng kín.

“Vâng! Công tử.”

“Đại mỹ nhân! Thật không ngờ nàng đã bị trúng Hương Mê Tán của bổn công tử mà vẫn có thể tỉnh táo!”

Một đời thiếu niên rong ruổi trên người phụ nữ, đến lúc c·hết cũng là do phụ nữ gây ra, thật đáng buồn.

Thiếu niên giận dữ mà hỏi Long Ngạo Thiên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Phòng Giam