Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Doãn Chí Bằng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Doãn Chí Bằng


Long Ngạo Thiên đau đến nhăn mặt nhe răng, thấy vậy nàng mới hài lòng thả tay ra.

“Xác nhận hay từ chối?”

Những người tại đây chỉ những cao thủ chân chính mới phát hiện mánh khóe trong tu vi của Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên cũng không lập tức động thủ, hắn đợi thiếu niên lại gần mình, chân khí ngưng tụ vào tay. Hắn sử dụng tuyệt học của Long gia đã lâu không thi triển.

Tất cả cao thủ đang có mặt tại đây đều mang võ công trong người, dù Long Ngạo Thiên chỉ nói chuyện bình thường, nhưng tai bọn họ vẫn nghe được cuộc đối thoại, bọn họ đều ý vị thâm trường nhìn về phía Doãn Sách, bọn hắn biết sắp có trò vui để nhìn.

Ngọc Thẩm Bình thấy Long Ngạo Thiên không xem hắn ra gì lại càng tức giận.

“Ta nhận ra hắn! Hắn là Long Ngạo Thiên, con trai Long Thiên Hoành” Một người nhận ra lai lịch công pháp Long Ngạo Thiên sử dụng, hắn lớn tiếng nói.

Hai mắt của Đoàn Kiếm Tùng hiện lên sát ý, thiếu niên này là ai? Tuổi còn trẻ đã có tu vi cao như vậy! Hắn nhìn Long Ngạo Thiên thầm nghĩ.

“Ngươi nhìn đi đâu vậy? Mắt ngươi sắp rơi ra ngoài rồi” Phượng Lan nói với giọng tràn ngập mùi dấm chua.

Như cảm giác được ánh mắt của Long Ngạo Thiên, Tô Mị Nhi quay người lại, hai người bốn mắt v·a c·hạm từ xa, từ hai bên như có ánh điện xẹt ngang qua.

“Tiểu tử! Dám phá rối lúc ta đang so chiêu, ngươi tự tìm c·ái c·hết!” Ngọc Thẩm Bình dùng ánh mắt dữ tợn nhìn Long Ngạo Thiên mà hét to.

Với cơ thể hiện tại của Long Ngạo Thiên, tí đau đớn đó chả là gì, quan trọng là hắn biểu hiện cho Phượng Lan vui lòng.

Hắn đã thầm mến mộ đại trưởng lão Tô Mị Nhi từ lâu, không ngờ hôm nay đến một chuyến Mộc phủ, con gái của Mộc Thanh Thư chưa được gặp, lại gặp được ba vị mỹ nhân, hắn hơi híp mắt mà nhìn Long Ngạo Thiên giữa ba nàng.

Long Ngạo Thiên bây giờ mới có thời gian quan sát nàng này, đủ xinh đẹp, hắn muốn. Hắn nhìn nàng xách thiếu niên về hàng ghế ngồi, đang ra lệnh cho người chăm sóc thiếu niên.

Chân khí của hắn v·a c·hạm với chân khí của thiếu niên như xe tải đ·ụng x·e đạp, t·iếng n·ổ phát ra, một thân ảnh lấy tốc độ nhanh hơn bay ngược trở về.

Người cuối cùng thân hình như trái cây chín mọng, làm người khác chỉ muốn cắn nhẹ một miếng, nàng là trong ba người xinh đẹp nhất, làm bất kỳ ai nhìn cũng phải nuốt nước miếng, hảo một cái vưu vật.

Ánh mắt hắn lấp lóe, chân khí màu hồng trong cơ thể xuất hiện, nó kết hợp với chân khí Âm Dương Đại Đạo, hai luồng chân khí quyện vào nhau, trên bàn tay Long Ngạo Thiên một viên chân khí hình tròn hiện lên, mọi người xung quanh không hề thấy được nó, chỉ hắn mới thấy được.

Người nói chuyện là Doãn Chí Bằng, từ lúc Long Ngạo Thiên xuất hiện hắn đã rất khó chịu, mọi tâm điểm chú ý đều bị tên tiểu tử này thu hút.

Trên hàng ghế ngồi, khi thấy cảnh này ai cũng bất ngờ, đường đường con trai chưởng giáo Hắc Ngọc Môn, không địch nổi một chiêu.

Đây là thành quả nghiên cứu của hắn bấy lâu, hắn gọi nó là “Tình Chủng” sau khi trồng vào người nữ nhân, theo thời gian sẽ mọc rễ nảy mầm, lúc đó trong lòng nàng này sẽ nảy sinh tình cảm với hắn một cách vô tri vô giác.

“Không hổ là gần đây giang hồ đồn thổi, ta còn nghi ngờ, giờ tận mắt chứng kiến quả là trong thế hệ trẻ tuổi không người có thể địch” Một người khác nói.

“Làm cho Tô Mị Nhi trở thành nương tử của kí chủ, ban thưởng nhất cấp tu vi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tướng tùy tâm mà sinh, chứng tỏ người này không phải người tốt lành gì.

Đám người xì xào bàn tán to nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hắc Ngọc Chưởng!”

Hai tay Ngọc Thẩm Bình hiện màu đen bóng loáng như ngọc thạch, hắn t·ấn c·ông về phía Long Ngạo Thiên, chân khí khắp người hiện lên từng chưởng ảnh màu đen khắp cơ thể.

Ngón tay hắn búng ra, “Tình Chủng” chuẩn xác dính vào một bên vai ngọc của giai nhân, nó vừa chạm đã nhập vào người Tô Mị Nhi, hoàn toàn biến mất.

Tô Mị Nhi nhìn ánh mắt thiếu niên đầy ham muốn chiếm hữu không che dấu, làm lòng nàng hơi run lên, khóe miệng nàng nở một nụ cười, nàng nháy mắt lại với hắn.

Không chỉ bọn họ, ngay cả đám người đang đứng xem kịch cũng bất ngờ không kém.

Doãn Sách cũng nghe được lời Long Ngạo Thiên nói, hai mắt hắn không khỏi hơi híp lại nhìn Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên theo tiếng nhìn lại, là một người hắn không quen, nên hắn cũng chả thèm quan tâm.

Nhìn xuống võ đài khi Thiết Trụ tránh sang một bên để lộ ba vị mỹ nhân, khuôn mặt hắn từ giận dữ mà chuyển sang vẻ si mê. Ngọc Thẩm Bình ngoài bệnh thích sạch sẽ ra còn một sở thích là mỹ nữ.

Thân ảnh của nàng trên không như thiếu nữ tán hoa, váy áo nàng tung bay lả lướt theo làn gió, mùi hương theo từng làn gió lan tỏa khắp xung quanh.

“...”

Khoảnh khắc v·a c·hạm, cánh tay Ngọc Thẩm Bình bị uốn cong, từ bên trong phát ra từng tiếng “răng rắc” xương gãy.

Long Ngạo Thiên thấy đám nam nhân tập trung nhìn vào ba người các nàng, hắn hừ lạnh, đi lên phía trước ba người các nàng, từ cơ thể hắn một luồng chân khí bộc phát quét ngang toàn trường.

Đoàn người cảm nhận như có một luồng gió mạnh đập vào mặt, thầm kinh dị nhìn thiếu niên. Chân khí thật hùng hậu, không thua gì cao thủ lâu năm.

. . . .

Long Ngạo Thiên thấy lại có người không biết sống c·hết ra thọc vết đau của hắn, làm cảm xúc cố kìm nén mấy ngày nay của hắn cũng bộc phát, ngày hôm nay hắn muốn đại khai sát giới.

Doãn Chí Bằng đang vừa ngồi vừa nói, dù Long Ngạo Thiên có giận ra tay với hắn cũng không sợ, bởi... (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng họ đồng loạt hô: “Thiên Nhân cảnh sơ kỳ!”

Long Ngạo Thiên mũi hơi giật giật, ‘thật thơm’ hắn thầm nghĩ.

“Thất bại...”

“Long Trảo Thủ!”

“Quả là thiếu niên anh tài a!”

Một thân ảnh bay lên kịp thời cứu thiếu niên bị võ đài đè bẹp.

Tay Long Ngạo Thiên hiện hình vuốt rồng màu vàng, sau lưng chân khí hiện hình một con giao long màu vàng xoay quanh cơ thể.

“Xác nhận” Long Ngạo Thiên nói với hệ thống trong lòng.

Tô Mị Nhi nhìn Long Ngạo Thiên không sợ tất cả cao thủ có mặt tại đây mà đứng ra chống đối, làm nàng hơi tò mò về lai lịch cùng sự dũng cảm của hắn, lưỡi nàng liếm khóe môi như muốn ăn tươi nuốt sống thiếu niên này.

Người ngồi bên cạnh là phụ thân của hắn, Doãn Sách.

“Ba người các nàng kế tiếp cẩn thận, để ta ra tay đối phó tên tiểu tử này” Hắn dặn dò ba người.

Nghe nhi tử nói chuyện, Doãn Sách chỉ hơi mỉm cười không ngăn cản, một tiểu bối mà thôi, dù có mạnh cũng không thể ngông cuồng trước mặt bao nhiêu người tại đây được.

Chương 42: Doãn Chí Bằng

Hắn có một bệnh thích sạch sẽ, giờ toàn thân đều là mùi máu, làm hắn chỉ muốn lập tức tắm rửa thay y phục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người này hai mắt một mí, hai bên xương má hơi cao, khuôn mặt hơi hóp vào trong, mỗi lần cười là hai mắt hơi híp và khóe rãnh xuất hiện hai bên miệng, nhìn rất là thâm độc.

“Ha ha ha! Ta còn tưởng là ai? Chẳng qua cũng chỉ là c·h·ó nhà có tang, ngay cả nhà cũng không dám về” Chợt một giọng nói tràn đầy mỉa mai vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Long Ngạo Thiên đang ngắm nhìn Tô Mị Nhi, chợt một cánh tay vặn bên eo.

Hệ thống cũng có mặt góp vui: “Đinh.. Phát động nhiệm vụ: Phản diện sao có thể thiếu phản diện phu nhân.”

Hắn phân phó một người đi tìm hiểu tin tức, chẳng bao lâu một người chạy lại nói nhỏ bên tai, khi nghe xong, hắn không khỏi cười mỉa mai mà nhìn Long Ngạo Thiên.

Trên võ đài, Ngọc Thẩm Bình đang quan sát Long Ngạo Thiên, trùng hợp đúng lúc hắn bắt gặp biểu cảm của Tô Mị Nhi dành cho kẻ này, làm hắn đã khó chịu vì Long Ngạo Thiên có mỹ nữ vây quanh, nay nữ thần trong lòng mình cũng có ý tứ với tên này, làm hắn không thể nhịn được nữa.

Ngọc Thẩm Bình nay hơn hai mươi đã có tu vi Tông Sư sơ kỳ, cũng được gọi là một tiếng kỳ tài, nay lại bị một thiếu niên bí ẩn một chiêu hạ gục.

“Võ công Long gia khi thi triển như có từng tiếng rồng gầm, với theo độ tuổi của hắn, hẳn là dạo gần đây trên giang hồ tiếng tăm lừng lẫy Long Ngạo Thiên!”

Hai thiếu niên trên lôi đài khiêu chiến đang đánh khí thế thì bị dính một thân toàn là huyết, hai người trong đó có một người là Ngọc Thẩm Bình, y phục của hắn cũng từ sạch sẽ giờ bẩn thỉu không chịu nổi.

“Thiếu niên này là ai?”

Trên không trung, Ngọc Thẩm Bình cuồng phun máu tươi rồi đập mạnh lên trên võ đài, cả cơ thể hắn nện mạnh xuống làm chân chống võ đài đứt gãy mà đổ sập xuống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Doãn Chí Bằng