Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Muốn C·h·ế·t
Long Ngạo Thiên mở cửa xe ra bước xuống, hắn đứng sát bên xe ngựa mà bế từng nàng xuống xe, khi cả ba nàng đều xuống, hắn ra lệnh tám người trông chừng xe ngựa.
“Nghe nói hôm nay Mộc phủ tổ chức luận võ chọn rể” Một người ngồi bên đường uống trà nói.
“Vâng! Công tử” Người hộ vệ Phượng gia đáp lại.
Nhưng chuyến này Mộc phủ cũng là một trong những lý do quan trọng hắn đến thành Võ Vương, náo nhiệt bực này sao thiếu hắn Long Ngạo Thiên được.
Mọi người đang quan chiến cũng sửng sốt với biến cố đột ngột này, tất cả cùng nhìn về một phương hướng.
“Oa...! Thật là đông người!” Phượng Lan hoan hô nói.
Phượng Kinh Tuyết:...
Bốn người đang đi, bất ngờ có một người té ngã về hướng ba người các nàng, tay hắn đưa lên hướng vị trí ngực của ba người.
Hai bàn tay đưa lên tính chụp về phía của Nạp Lan Yên Nhiên, trong mắt Vương Tuấn, nàng là người có thân hình chín mọng nhất, làm hắn rất thích, nên hắn t·ấn c·ông về hướng nàng.
Vương Tuấn hắn lần này tham gia sự kiện chỉ để tham gia cho biết, có gì còn về bốc phét với đám huynh đệ, hắn trên võ đài uy vũ ra sao, đang xem lấy thì nghe một tiếng nói như chim hoàng oanh rất là dễ nghe, hắn quay sang thấy ba vị mỹ nữ đang cười nói vui vẻ bên cạnh một thiếu niên, làm hắn thầm ghen ghét.
Long Ngạo Thiên đang vui vẻ trò chuyện với hai nàng Phượng Lan và Nạp Lan Yên Nhiên, thì thấy khuôn mặt đang vui vẻ của Yên Nhiên trở nên hoảng hốt, hắn theo ánh mắt của nàng nhìn lại, thì thấy một tên không biết sống c·hết dám có ý đồ với nữ nhân của hắn.
Đang đi lấy, hắn nghe hai bên đường có tiếng trò chuyện làm hắn chú ý.
“Nghe nói lần này có cả sự xuất hiện của Ma môn, không biết thực hư ra sao?” Một người thứ ba tò mò hỏi.
“Bành!”
Còn về Phượng Kinh Tuyết, nàng vẫn nhắm nhắm mắt tu luyện mặc kệ hắn, hắn biết bề ngoài nàng lạnh lùng, nhưng bên trong lại rất là ấm áp.
Thiết Trụ sững sờ chỉ mình rồi vội lắc đầu, hắn bước sang phải mà né tầm nhìn của mọi người. Theo hắn tránh sang một bên, mọi người ở đây mới thấy rõ phía sau lưng hắn có bốn người, một nam và tam nữ đứng giữa sân như hạc giữa bầy gà.
Cả ba nàng tu vi lại có tinh tiến vượt trội, Nạp Lan Yên Nhiên từ Nhất Lưu đỉnh phong tăng lên Tiên Thiên hậu kỳ, Phượng Kinh Tuyết từ Tông Sư trung kỳ tăng lên Tông Sư đỉnh phong, Phượng Lan mới bắt đầu tu luyện không lâu mà giờ đã nhảy lên trở thành Nhất Lưu sơ kỳ.
Long Ngạo Thiên đang vui vẻ trò chuyện với ba người các nàng thì tiếng hộ vệ vang lên.
Long Ngạo Thiên nhìn mười người, hết sáu, bảy người là biết võ công, đa số ai cũng mang theo binh khí bên người, hắn không khỏi cảm thán. Nếu thành Vân Khải cũng giống như vậy thì Triều Đình sao dám tùy tiện phái binh trấn áp, mọi thứ đều bắt nguồn từ hai chữ ‘thực lực’.
“Tăng tốc độ đến Mộc phủ” Long Ngạo Thiên ra lệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng là rất náo nhiệt” Nạp Lan Yên Nhiên hơi mỉm cười nói.
Còn hắn và ba nàng sẽ vô trong tham gia náo nhiệt.
Long Ngạo Thiên nghe một hồi cũng hiểu chuyện gì xảy ra, khi nghe tên Mộc phủ, làm hắn nhớ tới tiểu nha đầu lần trước, nàng cũng họ Mộc... Hắn hơi lắc đầu phủ nhận, chuyện không thể trùng hợp như thế được.
“Ha ha! Chỉ với công phu đó của ngươi cũng đòi lên võ đài khiêu chiến, về tắm một giấc rồi nằm ngủ, chuyện gì cũng có thể mơ thấy” Người đầu tiên cười to trêu chọc.
Long Ngạo Thiên và ba người Phượng Kinh Tuyết cũng nghe được tiếng phía ngoài, ba người cùng Long Ngạo Thiên xuống xe. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến khi tu vi của Kinh Tuyết đã ổn định, hắn mới thu hồi chân khí và chúc mừng Kinh Tuyết vào Đại Tông Sư. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Ngạo Thiên thu hồi vòng chân khí, hắn tiến tới truyền chân khí vào người Kinh Tuyết, giúp nàng bình ổn lại cảnh giới sau khi đột phá.
“Công tử! Đã đến nơi.”
“Đúng vậy! Nãy ta đi ngang qua nhìn vô trong từ xa, rất là náo nhiệt, làm ta chỉ muốn chạy vào đại chiến ba trăm hiệp” Một người bên cạnh nói.
Nam anh tuấn bất phàm, thân hình cao gần mét chín, dáng người cân đối, mặc trên mình hắc y viền vàng, tóc xõa tung ngang lưng.
Họ Mộc nhiều người, không chỉ mỗi Mộc phủ là có họ Mộc.
Người thứ hai dáng vẻ lạnh lùng cự tuyệt người ngàn dặm, hai mắt như sương, lông mày lá liễu, nàng này dáng người thướt tha, chả khác Tiên tử.
“Muốn c·hết!”
Tất cả mọi người nhìn về hướng cửa Mộc phủ, đám người đứng xem náo nhiệt nhao nhao né qua hai bên chừa lối đi ở giữa, chỉ thấy một thân ảnh to lớn, đầu trọc, vác hai thiết chùy sau lưng, người này chính là Thiết Trụ đã thua võ đài và đứng bên dưới quan sát tỷ võ.
“Giỏi lắm ngươi Thiết Trụ, đã thua trận tỉ thí võ đài còn không phục hay sao? Còn dám gây rối” Có người nhìn hắn hét.
Nữ mỗi người mỗi vẻ, nhỏ nhất thân hình chỉ đến mét năm, điểm gây chú ý nhất là hai đoàn trước ngực nàng để người ta lo lắng không biết nàng vác hai cục tạ đó đi đường có khó khăn hay không?
Thực lực ai cao, người đó có quyền quyết định sinh tử của kẻ khác.
Tên tiểu bạch kiểm kia có gì mà cả ba vị mỹ nhân đều vây quanh, thế là hắn cười gằn đi về phía bốn người, khi sắp tới, hắn giả vờ vấp té.
Chương 41: Muốn C·h·ế·t
“Ma môn luôn ở xa phía Đông, nơi đó mới là thiên đường của Ma môn! Chuyện chính phái chúng ta, bọn hắn cũng đòi chấm mút, thật không biết tốt xấu” Người thứ tư nói chuyện.
Nạp Lan Yên Nhiên thấy bất ngờ có người hướng ngực mình vồ đến, nàng quên mất tu vi võ công của mình bây giờ mà chỉ làm theo bản năng lui lại, trong miệng nàng có tiếng kinh hô.
“...”
Một bóng người bay thẳng lên thành đường cong lên giữa vị trí không trung trên võ đài sau đó p·hát n·ổ, cơ thể hắn chia năm xẻ bảy thành sương máu trước mắt bao người, trông chả khác gì pháo hoa giữa ban ngày.
. . . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn năm phút trôi qua, khí tức Phượng Kinh Tuyết mới bình ổn trở lại, giờ nàng đã bước vào cảnh giới Đại Tông Sư sơ kỳ.
“Ngươi thật xấu! Lại mong nhớ cô nương nhà khác” Phượng Lan nói lấy, nàng cũng nghe được âm thanh nói chuyện bên đường, bây giờ nghe Long Ngạo Thiên, nàng biết ngay ý đồ của hắn khi đến đó.
Long Ngạo Thiên quay sang nhìn Phượng Lan đang hơi vểnh môi mà tức giận, lần này thái độ của nàng đã không còn gay gắt như lần trước, xem ra sau khi được gia pháp hầu hạ, nàng đã ngoan ngoãn.
Khi đoàn người tiến vào thành Võ Vương, một không khí náo nhiệt, ồn ào đập vào mặt, hai bên đường người đi lại tấp nập, ở thành Vân Khải người tập võ ít khi gặp, còn ở đây, ai ai cũng có thể là người biết võ công.
Bỗng một luồng khí tức từ cơ thể Phượng Kinh Tuyết bùng lên, làm đồ đạc trong căn phòng hơi rung động.
Long Ngạo Thiên lại gần sử dụng chân khí bao quanh phạm vi ba mét xung quanh cơ thể Phượng Kinh Tuyết, để không ảnh hưởng tới chung quanh.
“A!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay cả một người bán rau bình thường, ngươi mà mắt đui mù lên ăn c·ướp đòi tiền, một giây sau sẽ b·ị đ·ánh cho kêu cha gọi mẹ, thành Võ Vương khác với hai thành khác, đa phần cao thủ võ lâm trên giang hồ đều tập trung tại đây.
Không hổ là trời sinh Thiên phẩm linh cốt, một khi thức tỉnh, tốc độ hấp thu chân khí thật mau! Long Ngạo Thiên nhớ lại khi xưa nhờ đan dược hệ thống, hắn mới tăng tu vi nhanh chóng, còn Kinh Tuyết từ Tông Sư đỉnh phong chỉ mất vài ngày là đột phá Đại Tông Sư.
Nạp Lan Yên Nhiên nàng thì là mẫu người hiền thê nội trợ, đã quyết theo ai là sẽ một lòng vì người đó, không oán không hối, rất có khí chất của chủ hậu cung.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.