Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Trà Sữa
Nhìn cái cách hắn hưởng thụ theo từng lần hút, làm nàng tò mò.
“Các nương tử bảo bối! Có nhớ tướng công hay không?” Long Ngạo Thiên mỉm cười nói với bốn nàng.
Khi Long Ngạo Thiên quay trở về phòng của mình chỉ thấy ba người Nạp Lan Yên Nhiên đều ở bên trong, cả ba người đang cười nói vui vẻ với Mộc Uyển Tinh, cứ ngỡ bốn người sẽ khó ở chung vì có sự gia nhập của nàng, xem ra là hắn suy nghĩ nhiều.
“Trừ phi ngươi hôn ta một cái.” Long Ngạo Thiên cười xấu xa nhìn nàng.
Nụ hôn kéo dài khoảng hơn ba phút, Long Ngạo Thiên mới buông tha nàng, giờ Mộc Uyển Tinh đã hết sức lực mà tức giận, thay vào đó là đang ôm hắn thở gấp.
Với tu vi của hắn bây giờ, nóng hay lạnh đều không khác biệt, nhưng hắn là một người rất quan tâm cảm thụ của nương tử mình, hắn thật là một người ôn nhu a, ân, chính vì thế phải đẩy nhanh tiến độ chinh phục mẫu thân của nàng để hai nàng được bao bọc trong tình yêu thương của hắn, hắc hắc.
“Phi... Ai thèm nhớ ngươi! Ta nghe Uyển Tinh nói ngươi có một thứ gọi là trà sữa uống rất ngon, còn không mau lấy ra!”
Trong mắt Phượng Lan tràn đầy vẻ ham ăn.
Long Ngạo Thiên nhìn nàng đang chăm chú so chiêu với ly trà sữa, hắn hơi mỉm cười mà bước ra khỏi phòng.
Lần này Tống Ninh Nguyệt chắc chắn mình không có nghe nhầm, cộng với việc khi nãy ánh mắt của hắn nhìn nàng làm nàng tức giận.
Long Ngạo Thiên nhìn Mộc Uyển Tinh thích thú với món quà hắn đưa thầm nghĩ: “Không hổ là tuyệt chiêu sử dụng khi bạn gái tức giận, rất ít khi thất bại, lần này may mà có nó.”
Nàng hơi gắt giọng nói với hắn: “Long thiếu hiệp! Thiếu hiệp nghe ta nói gì không?”
Hai nàng Nạp Lan Yên Nhiên và Phượng Kinh Tuyết tuy không nói gì nhưng trong mắt cũng có vẻ tò mò.
Long Ngạo Thiên mỉm cười nói với nàng: “Ta đã biết, Nguyệt tiểu thư.”
“Ta bảo nàng là Nguyệt tiểu thư!”
“Vâng!” Long Ngạo Thiên lại gần ngồi xuống bên cạnh Mộc Thanh Thư, nếu hắn nhớ không nhầm thì đây là ghế ban đầu Tống Ninh Nguyệt ngồi, giờ hắn cũng được ngồi, mà người mời hắn ngồi xuống chính là Mộc Thanh Thư.
Nhìn thục phụ trước mặt mình, Long Ngạo Thiên quan sát từ trên xuống dưới, càng nhìn hắn càng hài lòng.
Cánh tay Long Ngạo Thiên vòng qua ôm eo không cho nàng thoát, dần dần Mộc Uyển Tinh không từ chối, nàng vòng tay vào cổ hắn đáp lại nụ hôn.
“Tiểu tử cáo lui!” Long Ngạo Thiên khom người hành lễ với Mộc Thanh Thư rồi rời khỏi.
Mộc Uyển Tinh bị hắn ôm, nàng vẫn còn tức giận, người hơi dùng dằng không cho Long Ngạo Thiên ôm mình, chợt trong tay hắn xuất hiện một cái bình bên trong màu nâu và nhiều hạt màu đen ở đáy, nàng đang không biết là thứ gì thì nghe hắn hỏi mình.
Mộc Uyển Tinh đưa tay ra tính bắt lại nhưng vồ hụt, bởi Long Ngạo Thiên đã nhanh tay hơn nàng mà rút lại.
“Ha ha ha! Tốt, chẳng bao lâu hai ta sẽ trở thành người một nhà, không cần khách khí, mau, lại đây ngồi bên cạnh ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Long thiếu hiệp, ba vị nữ sĩ đi cùng thiếu hiệp ta đã sai người sắp xếp ba căn phòng kế bên phòng thiếu hiệp, nếu có việc gì cần, thiếu hiệp chỉ việc phân phó nha hoàn là được!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tướng công là đồ bại hoại! Có phải ngươi làm gì mẫu thân của ta đúng hay không?”
“Hừ! Đăng đồ lãng tử!” Nói rồi nàng quay người bỏ đi.
Dạo này khí trời cũng hơi nóng, uống nước mát cũng là lựa chọn không tồi, cổ đại cái gì cũng tốt chính là không có nước đá, chỉ những ai sống ở nơi có tuyết mới được sử dụng đồ lạnh.
Long Ngạo Thiên bình tĩnh nhìn dáng người uyển chuyển của Tống Ninh Nguyệt đi xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hơ...! Thoải mái, thật ngon a, tiếc rằng ai đó không muốn nếm thử” Hắn nói với giọng điệu âm dương quái khí trêu chọc nàng.
Long Ngạo Thiên lại gần mà ôm nàng vào lòng, bàn tay hắn biến ra đồ ăn vặt của kiếp trước.
Hắn hơi khom người, hai tay đưa lên trước mà cung kính nói: “Ngạo Thiên bái kiến nhạc phụ đại nhân.”
“Đáng ghét! Ta ghét ngươi, hừ.” Mộc Uyển Tinh nói rồi khoanh tay trước ngực ra vẻ không để ý đến Long Ngạo Thiên.
Đang tức giận chợt trước mắt có một ly y hệt vừa rồi, trước mặt mình lắc qua lắc lại làm Mộc Uyển Tinh như bị thôi miên chỉ nhìn vào nó, con mắt nàng di chuyển theo bàn tay Long Ngạo Thiên.
“Sột.. Sột...!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 48: Trà Sữa
“Hà...! Thật ngon, nàng có muốn nếm thử không?” Hắn nhìn Mộc Uyển Tinh hỏi.
“Ân! Chàng đi đi.” Mộc Uyển Tinh hơi gật đầu đáp lại.
Nàng sẽ sớm thuộc về ta thôi! Long Ngạo Thiên nhìn Tống Ninh Nguyệt, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.
Long Ngạo Thiên hơi liếc qua thấy Mộc Uyển Tinh đã mắc câu, hắn hút một hơi dài đến khi thấy đáy.
Còn về phần phụ thân nàng, hắn đã có cách ứng phó.
Đang nói chuyện, Tống Ninh Nguyệt quan sát thấy ánh mắt của Long Ngạo Thiên không có hảo ý mà nhìn từ trên xuống dưới khắp thân thể mình, làm nàng có cảm giác như có một bàn tay vô hình đang sờ mó khắp cơ thể, thân hình nàng hơi run lên không biết vì tức giận hay gì khác.
Long Ngạo Thiên nhìn xem Mộc Uyển Tinh tức giận, nhưng vì nhiệm vụ hệ thống, hắn đành chấp nhận việc bị nàng mắng, có lẽ sau này nàng còn phải cảm ơn hắn vì cho hai mẹ con nàng đều thành nữ nhân của mình, hai nàng sẽ không phải tách rời nhau, kiệt kiệt kiệt.
Khi bước vô lại căn phòng khách, Long Ngạo Thiên nhìn một vòng không thấy Tống Ninh Nguyệt, xem ra nàng đã trở về phòng của mình.
Trông có vẻ rất ngon! Nàng hơi thèm mà nhìn Long Ngạo Thiên.
Phía đối diện, Tống Ninh Nguyệt cũng thấy Long Ngạo Thiên, nàng hơi sững sờ rồi quay người đi tránh mặt với hắn.
“Ngươi muốn làm sao mới đưa cho ta?” Mộc Uyển Tinh thở phì phì hỏi hắn.
Trên tay hắn đang cầm một ly trà sữa chân trâu vị chocolate thơm ngon, hắn cắm ống hút vô mà hút.
Nàng hơi xấu hổ hai tay nắm bắt mép váy tiến lại gần mà kiễng chân lên.
Đợi nàng thở một hồi, hắn giơ ly trà sữa hơi chạm vào mặt của nàng, từ nó một cảm giác mát lạnh làm Mộc Uyển Tinh phục hồi tinh thần lại, tay nàng đưa lên bắt lại nó, lần này Long Ngạo Thiên không có trêu chọc nàng, nên nàng bắt lại thành công.
Tống Ninh Nguyệt hiện tại bây giờ người không muốn thấy nhất là Long Ngạo Thiên, nhưng nàng có việc cần nói với hắn. Cố gắng khống chế biểu cảm khuôn mặt của mình, nàng hơi mỉm cười mà đi lại chỗ hắn.
Long Ngạo Thiên thấy bốn người các nàng đều nhìn mình, tay hắn phất lên, trước bàn xuất hiện nhiều ly trà sữa với hương vị khác nhau.
Đang đi lấy, hắn thấy Tống Ninh Nguyệt đang đi về hướng này.
“Nữ nhân đã lập gia đình và thiếu nữ ngây ngô đúng là không so được!” Hắn cảm thán.
“Nàng ở đây, ta đi bái kiến phụ thân của nàng!”
“Nàng xem! Đây là gì?” Long Ngạo Thiên biến ra thêm một ly khác mà lại gần nàng, tay hắn hơi lắc qua lắc lại trước mặt.
“Chụt..!” Mộc Uyển Tinh chỉ tính hôn má, không ngờ Long Ngạo Thiên quay đầu lại thành ra cả hai hôn nhau.
Mộc Uyển Tinh bắt chước hắn, nàng cắm ống hút vào, chiếc miệng nhỏ nhắn của nàng tiến lại gần đến khi chạm vào ống hút màu đen, nàng hút một hơi, một cảm giác mát lạnh, thơm ngọt ngào lan tỏa khắp vùng miệng. Hương vị tuyệt vời lần đầu tiên trong đời nàng được nếm trải.
Xem ra ngươi cũng muốn mời ta thưởng thức phu nhân của ngài đúng hay không? Ngươi không nói gì vậy là đồng ý, ta đây không khách sáo nữa! Long Ngạo Thiên tà ác nghĩ lấy.
. . . .
Mộc Uyển Tinh tức giận mà mắng mỏ hắn.
“Là đây sao!” Phượng Lan không kịp chờ đợi mà cầm một ly lên quan sát, vào tay một cảm giác mát lạnh truyền đến, nàng cắm ống hút vào mà hút, hai mắt tỏa sáng, con sâu ăn hàng trong người nàng đã thức tỉnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộc Uyển Tinh nhìn điệu bộ của Long Ngạo Thiên mà chỉ muốn tiến lại cắn hắn một ngụm cho bõ ghét, nhưng nhớ lại cảnh vừa rồi hắn thưởng thức, làm con sâu thèm ăn trong người nàng trỗi dậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.