Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Hái Hoa Tặc (2)
Chương 50: Hái Hoa Tặc (2)
“Không ngờ kẻ đó lại là ngươi!”
Nhờ nó, chỉ cần lão làm nhanh điểm rồi mặc y phục chuồn mất. Đến khi nữ nhân đó lấy lại lý trí, cũng không nhớ là ai đã ra tay với nàng.
Bất ngờ, một tiếng kêu tiêu hồn vang lên làm Điền Bá Qua cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Tống Ninh Nguyệt hai mắt mê ly, cơ thể nàng vặn vẹo tạo nên từng đường cong mê người, có lẽ do trúng phải xuân dược mà cơ thể khô nóng, nàng dùng tay hơi kéo áo bên vai xuống, để lộ bên trong một sợi dây đỏ và bờ vai trắng nõn, mị hoặc vô tận.
Trong mắt Điền Bá Qua hiện lên hồi ức.
Nhìn mỹ nhân đang vặn vẹo bên dưới chân mình, Long Ngạo Thiên mỉm cười phất tay, bên trong ngôi miếu hoang xuất hiện một chiếc nệm mới tinh trong ngôi miếu bẩn thỉu. (đọc tại Qidian-VP.com)
. . . .
Khi biết tin gia chủ sẽ tổ chức luận võ chọn rể cho tiểu thư, hái hoa đạo tặc tâm của lão chính thức sống lại, mục tiêu của lão là Mộc Uyển Tinh. Nhớ lại cảm giác khi vác thân thể mềm mại của nàng qua vai khi nàng chui lỗ c·h·ó b·ị b·ắt lại, lúc đó nếu gia chủ không xuất hiện, lão đã ra tay với nàng.
Người rớt xuống nước, trong quá trình bị trôi, lão ôm được một khúc gỗ mà trôi theo dòng nước đến một con sông rộng lớn, không lâu xuất hiện trước mặt một người thiếu niên ngồi trên thuyền, kẻ này thấy có người g·ặp n·ạn liền ra tay cứu giúp.
Điền Bá Qua không kìm được nuốt nước bọt, lý trí của lão cũng theo thời gian mà dần mất đi.
Điền Bá Qua móc từ phía sau pho tượng ra một tấm chiếu đã chuẩn bị sẵn và trải ra đất, lão đặt bao xuống bên trên tấm chiếu rồi mở nó ra, vừa mở vừa nói.
Điền Bá Qua cũng không thoát khỏi định luật này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Móc từ trong ngực ra một ống hút bằng tre, đưa qua lỗ thủng vừa rồi mà thổi hơi vào trong, theo hắn thổi, một làn khói lan ra khắp căn phòng.
Trong khói thuốc, ngoài thuốc mê, Điền Bá Qua còn trộn với Mê Tình Tán, thứ thuốc khi xưa lão hay sử dụng trước khi ra tay với một người nữ nhân, người nào hít phải sẽ bị d·ụ·c hỏa đốt người, không kiểm soát được bản thân mình.
“Tống phu nhân... Tống Ninh Nguyệt, sao lại là nàng ta, nếu để Mộc Thanh Thư biết ta b·ắt c·óc phu nhân của hắn, hắn sẽ lột da của ta mất!” Nghĩ tới đó Điền Bá Qua rùng mình.
Quãng thời gian nhìn nàng dần dần khôn lớn, hái hoa đạo tặc tâm của lão cũng dần ngóc đầu trở lại.
Tên thật của lão thật ra không phải Mộc Lang Phong mà là Điền Bá Qua, cái tên này có lẽ ở thành Võ Vương ít ai biết, nhưng ở thành Trường An, khi nhắc đến cái tên này, bất kể thiếu nữ hay phụ nữ đã có gia thất đều thất sắc, bởi hắn là Diệu Thủ Phi Không Điền Bá Qua, hái hoa đạo tặc nổi tiếng vài chục năm trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn tay lão đưa xuống tính chạm vào Tống Ninh Nguyệt, bất ngờ một tiếng nói vang lên.
Người ta thường nói nam nhi lúc mười mấy tuổi thích nữ nhân cùng tuổi mình, nam nhân hai mươi thích các tỷ tỷ hơn tuổi bản thân, còn đến khi hơi có tuổi lại có sở thích với các thiếu nữ trẻ đẹp.
Điền Bá Qua hơi có tật giật mình mà nhìn qua, khi thấy là Long Ngạo Thiên, mồ hôi từ trán lão chảy ra như mưa, lão thầm hô nguy rồi.
Khi đáp xuống đất, ánh mắt người này nhìn lướt vô trong, thấy không có ai, hắn lột bỏ bịt mặt của mình xuống.
Nhìn căn phòng tối thui không thấy được năm ngón, hắn thầm vui mừng, đây là cơ hội trời cho, vậy càng dễ ra tay.
Hắn bế nàng đặt lên trên chiếc nệm, bên dưới tỉnh lược một vạn chữ,...
“Tiểu mỹ nhân! Để nàng phải đợi lâu, chắc nàng cũng chịu hết nổi rồi, sau hôm nay nàng sẽ từ thiếu nữ thành thiếu phụ, khà khà.”
Long Ngạo Thiên không cho Điền Bá Qua cơ hội nói chuyện, từ người hắn, áp lực Thiên Nhân cảnh đè lên người Điền Bá Qua, khiến lão không thể động đậy, Long Ngạo Thiên lại gần, hai hốc mắt hắn dần đen lại đến khi hoàn toàn bị màu đen chiếm giữ, tay hắn đặt lên đầu Điền Bá Qua sử dụng Thôn Phệ.
Mở mắt ra, Long Ngạo Thiên bây giờ mới có thời gian quan sát tình huống của Tống Ninh Nguyệt.
“Bây giờ nàng đang trúng xuân dược, chỉ cần ta làm nhanh rồi chuồn mất, không ai biết là do ta làm, mỹ nhân như vậy không thử qua thật tiếc!”
Thực ra lão có một bí mật không muốn cho người khác biết.
Long Ngạo Thiên hơi nhắm mắt mà cảm thụ cảm giác tu vi tăng tiến, dù chỉ tăng một chút cũng khiến hắn vui vẻ.
Hơi đấu tranh tư tưởng giữa thoải mái vài phút và nguy hiểm sau này, d·ụ·c vọng đã chiến thắng, Điền Bá Qua đã có quyết định.
Cứ ngỡ cuộc sống sẽ mãi yên bình như vậy, cho đến khi Mộc Thanh Thư sinh một nữ nhi.
Lão còn nhớ vào khoảng hơn hai mươi năm trước, sau khi thoát khỏi một lần nguy hiểm nhất từ trước đến nay, lão khó khăn lắm mới đào tẩu nhưng cũng b·ị t·hương nặng, do v·ết t·hương, lão rớt từ trên cao lúc đang sử dụng khinh công.
Chạy hơn mười phút, phía trước xuất hiện một ngôi miếu hoang, hắn sử dụng khinh công đạp mạnh vào thân cây mà bay đến.
Giờ đây, trên mặt Mộc Lang Phong hiện đầy vẻ bỉ ổi khi nhìn về phía chiếc túi trên vai mình.
Nàng này trường hợp tương tự với Nạp Lan Yên Nhiên, đáng lẽ hắn không có ý định thu nàng sớm như vậy, nhưng xem ra kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Từ sau khi tăng độ hòa hợp với hai loại Đại Đạo, hắn đã an tâm thoải mái sử dụng Thôn Phệ Đại Đạo không lo phản phệ.
Trong một khu rừng, đang có một thân ảnh nhảy trên từng cành cây nhảy mạnh, mỗi lần như vậy, thân ảnh này bay ra khoảng hơn hai mươi mét.
“Ân...!”
Đợi đến khi từ bên trong truyền ra tiếng động, hắn vui mừng mở cửa lách mình vô trong.
Hắn vậy mà lại là Mộc Lang Phong!
Chân khí từ người Điền Bá Qua theo bàn tay truyền vào bên trong cơ thể Long Ngạo Thiên, đến khi thân thể Điền Bá Qua hoàn toàn biến mất, chỉ còn y phục dạ hành rớt xuống đất.
Sau lần b·ị b·ắt lại, Mộc Thanh Thư luôn phái người canh chừng, lão không tiện ra tay, cho đến hôm nay cũng có cơ hội.
Sau khi được ban họ, Điền Bá Qua tự lấy tên Lang Phong, với ngụ ý một con sói cô độc bên trong cơn cuồng phong.
Bên trong phòng, một bóng người đang nằm nghiêng trên giường, hắn biết cơ hội tốt để ra tay.
Người này tại đại hội hiển lộ rõ phong phạm cao thủ, lấy một chọi hai cao thủ Thiên Nhân vẫn chiến thắng, khi thấy là Long Ngạo Thiên cũng biết mạng mình dừng tại đây.
Một khuôn mặt già nua xuất hiện dưới ánh trăng, người này không cao lắm, bụng phệ, râu tóc bạc trắng.
Vừa vào bên trong, có một bức tượng do thời gian quá lâu nên đã mục nát không thể phân biệt được là ở đây từng cung phụng vị nào.
Hắn cẩn thận lại gần áp sát người vào cửa, dùng ngón tay đục một lỗ xuyên qua cửa mà nhìn vào trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm nhận trong bao bố nữ nhân kịch liệt giãy giụa, Điền Bá Qua không kịp chờ đợi vác vào bên trong ngôi miếu hoang.
Được thiếu niên cứu, Điền Bá Qua cũng thoát khỏi nguy cơ t·ử v·ong, từ lần đó, lão tự nguyện đi theo thiếu niên, vì tránh né truy binh nên lấy lý do mất trí nhớ không nhớ tên của mình. Sau nhiều năm, thấy lão tận tụy vì Mộc phủ, thiếu niên ban cho hắn họ Mộc, xem như tiếp nhận vào dòng chính của phủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phía bên ngoài! ! !
Theo thời gian chuyển đổi, từ một hài đồng hay bứt râu của lão, đã khôn lớn thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, động lòng người.
Một tay khinh công và khoái kiếm rất nổi danh, nhờ có khinh công lợi hại mà nhiều lần tránh thoát truy binh, từ đó hắn có biệt danh Diệu Thủ Phi Không cũng từ đó mà ra.
Lại gần, không kịp quan sát, hắn mở bao bắt nàng vào, cột chắc miệng túi rồi vác qua vai, mở cửa sử dụng khinh công bỏ chạy, một loạt động tác rất là thành thục.
Một thân ảnh mặc trang phục dạ hành xuất hiện gần phòng của Mộc Uyển Tinh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.