Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (1)


Mộc Thanh Thư hai mắt hàm sát nhìn Mục chân nhân, nhớ tới ký ức trong đầu là hắn buồn nôn, nhất là khi nhớ đến hắn dùng bảo kiếm của mình mà nhuộm màu vàng thì chỉ muốn g·iết c·hết tên bất nam bất nữ trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

. . . .

“Ta có thể sao?” Phượng Lan hướng ánh mắt hỏi hắn.

“Nương tử! Công pháp cũng đã truyền, giờ đi ngủ thôi!”

Mộc Thanh Thư chỉ thấy có một cơ thể nóng hổi đang ôm lấy mình, bàn tay hắn theo bản năng mà đưa lên sờ soạng, khi sờ tới phần ngực lại là bằng phẳng, hắn hơi nhíu mày, bàn tay tiếp tục mò, khi chạm đến vị trí nào đó, hắn mở bừng đôi mắt.

Long Ngạo Thiên luôn quan sát Tống Ninh Nguyệt, khi nàng mở mắt hắn đã biết.

Mộc Thanh Thư càng nhìn tên bất nam bất nữ trước mặt mình hắn càng tức giận, hắn thề phải trả mối nhục hôm nay.

“Nàng chỉ việc nằm ngửa, còn lại để ta lo, hắc hắc.” Long Ngạo Thiên nhìn cơ thể của nàng rồi cười bỉ ổi.

. . . .

Hắn không đánh thức nàng, lấy từ trong hệ thống ra một cái bồ đoàn, Long Ngạo Thiên ngồi lên trên nhắm mắt tu luyện.

“Sợ cái gì! Hắn bận chơi với đống sắt vụn của hắn rồi, ít nhất phải vài ngày mới về!” Tống Ninh Nguyệt chả quan tâm nói.

Tối đến! ! !

Long Ngạo Thiên nhìn Tống Ninh Nguyệt đi xa, hắn nghĩ đến trượng phu của nàng mà cười lạnh trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dáng người lão uyển chuyển, đạp lên từng bước trên không trung như mỹ nhân đạp hoa, hai đôi chân thon dài, trắng không một tì vết chứng tỏ chủ nhân đôi chân này bảo dưỡng rất khá.

“Khi nàng thành Tiên phi thăng, trên đó sẽ có!” Long Ngạo Thiên mỉm cười và chỉ lên trên.

Nhưng lần này lại khác, còn có một người.

“Ông!”

Lúc này tại Tạo Khí Các! ! !

“Tính sau khi xong việc, nhấc quần là không nhận nợ!”

. . . .

Giờ đã biết lý do, nàng cảm thấy như có một tảng đá đè nén trong lòng mình bị thả xuống, khuôn mặt lại xuất hiện nụ cười vui vẻ.

Vì được nhìn cơ thể rắn chắc tràn đầy quyến rũ này, Mục chân nhân đã phải nhịn ăn, nhịn uống suốt mấy tháng trời để lấy bạc đến đây.

Theo thời gian trôi qua, ánh mắt hắn từ hồng chuyển đỏ, hắn đã hoàn toàn mất lý trí, ánh mắt lướt qua nhìn quanh phòng.

Trong tay hắn cầm cây búa, mỗi lần giơ cao đập xuống đều phát ra từng tiếng như trời giáng đinh tai nhức óc.

Mục chân nhân dùng chân khí hút y phục khoác lên người, lão ngồi trên hư không, hai chân gác lên nhau, bàn tay thon dài chỉ vào Mộc Thanh Thư chất vấn.

Bên trong phòng rèn nơi dành cho Mộc Thanh Thư, hình ảnh kéo gần vào bên trong.

Nam nhân bình thường lấy bạc tiêu thanh lâu, còn lão lấy bạc tiêu vào... Tình.

“Hừ! Chuyện hôm nay hai ta không được tiết lộ nửa chữ, nếu không ta không ngại cùng ngươi đồng quy vu tận!”

“Nàng không sợ Mộc Thanh Thư phát hiện ra nàng không có trong phòng sao!”

Cơ thể hắn bây giờ do được chân khí Âm Dương Đại Đạo không ngừng vận chuyển trong cơ thể, người hắn giờ đây có thể sánh ngang với thể tu, một sức mạnh khổng lồ tràn đầy bên trong chả khác gì núi lửa chờ bộc phát.

“Ngốc! Trong lòng ta các nàng ai cũng không vô dụng, ta có một bí mật, đó là sau mỗi lần tu luyện, ta đều sẽ trở nên càng mạnh, nên các nàng chỉ việc nằm hưởng thụ là được.”

“Ta cũng mới về thôi! Nàng mau về phòng đi, Tống phu nhân đang tìm nàng đó!” Long Ngạo Thiên nói, điều hắn nói là sự thật, bởi lúc trước khi đi, Tống Ninh Nguyệt có nhờ hắn kêu Mộc Uyển Tinh qua phòng nàng, hai mẹ con tâm sự.

Nơi rèn đúc Tạo Khí Các!

Lúc này đang có hai nam nhân ôm lấy nhau, một người tóc tai bù xù xõa tung che đi phần lưng, đôi chân thon dài không một cọng lông chân và một người thân hình to lớn, cơ bắp như cầu long, chứa đầy sức mạnh.

Hắn đoán do tối ngày hôm qua, Long Ngạo Thiên không nỡ đánh thức nàng, cứ nằm như vậy nhìn xem Tống Ninh Nguyệt.

Cứ vài tháng lão lại đến nhờ hắn rèn đúc một lần, mỗi lần đều yêu cầu chính tay Mộc Thanh Thư thực hiện.

Khuôn mặt rạng rỡ xinh đẹp như bông hoa nở rộ, nàng bây giờ trông như thiếu nữ mười tám khi mới yêu, không muốn xa rời người thương.

Sáng hôm nay, khi Long Ngạo Thiên mở mắt, hắn phát hiện Tống Ninh Nguyệt còn đang trong lòng mình ngủ say, đầu nàng tựa vào lồng ngực của hắn, khóe môi nàng nở nụ cười hạnh phúc như mơ thấy điều gì tốt đẹp.

Mục chân nhân nói xong nhìn biểu cảm của Mộc Thanh Thư nghiến răng nghiến lợi nhìn mình, hắn chả thèm quan tâm.

“Nàng dậy rồi sao!” Long Ngạo Thiên hơi mỉm cười nói.

Long Ngạo Thiên ghé qua từng phòng các nàng, ai chưa được hắn truyền công pháp sẽ được truyền thụ, giờ đây tất cả nữ nhân của hắn đều nắm giữ quyển hạ Cực Âm Thánh Kinh.

. . . .

Mộc Thanh Thư muốn đích thân ra tay, nên mỗi lần như thế đều là trong một căn phòng riêng biệt, không có bất kỳ ai ngoại trừ bản thân.

Mộc Thanh Thư dứt lời, hắn nhặt y phục trên đất mà khoác lên người rồi mở cửa ra đi mất, hắn không muốn tiếp tục thấy tên biến thái trước mắt mình.

“Nguyệt nhi, trời cũng đã sáng, nàng nên về phòng!” Long Ngạo Thiên thấy thời gian cũng không sai biệt lắm, hắn nói với nàng.

“Nếu như là ý của ngươi! Nhân gia có thể chấp thuận... ai biểu cơ thể của nhân gia đã thuộc về ngươi, có câu một đêm phu thê trăm ngày ân, dù hai ta không phải phu thê thực sự nhưng đã không kém!”

Mục chân nhân nói hết lời, một tay đưa lên che miệng mà cười khẽ.

“Nàng tỉnh rồi.”

Hai mắt Long Ngạo Thiên hiện màu hồng phấn.

Mộc Thanh Thư đang ra sức rèn binh khí, bất chợt tay hắn hơi run lên, người khô nóng khó chịu, trong hai mắt toàn là màu hồng phấn, miệng thở như trâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật ra lão có một sở thích mà không ai biết, hắn... Có sở thích với nam nhân, nhất là nam nhân cơ bắp như Mộc Thanh Thư đây.

Tìm ra thủ phạm phía sau và bầm thây vạn đoạn!

Hảo một giai lão tuyệt sắc!!!

Mười phút sau, Tống Ninh Nguyệt ra khỏi phòng Long Ngạo Thiên, nàng nhìn xung quanh không có ai mới yên tâm trở về phòng.

Long Ngạo Thiên si ngốc nhìn khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của mỹ nhân dù đã hơn ba mươi, vẻ đẹp thục phụ mà không người thiếu nữ nào có thể có.

“Tướng công về lâu chưa?” Mộc Uyển Tinh tò mò hỏi.

“Thật thần kỳ công pháp, có thể tái tạo thể chất! Tiếc là làm sao để có thể tìm được năng lượng cực âm đây tướng công?”

Hai bóng người đè lên nhau sau ánh lửa bập bùng.

“Chán ghét!” Phượng Lan khuôn mặt ửng đỏ ngại ngùng, nghe hắn nói như vậy nàng mới tin tưởng, bởi từ khi song tu, tu vi của nàng tăng nhanh chóng.

Mộc Thanh Thư cũng đến lúc cho ngươi thưởng thức sức mạnh của Mị Hoặc Thần Thể!

Mộc Thanh thư trải qua suy xét, hắn cố gắng áp chế sát ý trong lòng, thực lực của Mục chân sắp vào Lục Địa Thần Tiên, hắn không phải là đối thủ, chuyện này chắc chắn có vấn đề, phải tra cho rõ sự việc.

Long Ngạo Thiên thấy Phượng Lan hết ủ rũ mà mỉm cười, hắn cũng yên tâm.

Dù Mộc Thanh Thư đã có gia thất nhưng lão tin, chỉ có nam nhân mới mang lại hạnh phúc cho nhau, lão sẽ chờ đến ngày Mộc Thanh Thư nhận ra tấm chân tình của mình.

“Tốt! Quyết định như vậy!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Long Ngạo Thiên nhìn giai nhân trong ngực mình, hắn hỏi nàng.

“Keng... Keng... Keng...!”

Hắn thô bạo dùng tay hất Mục chân nhân văng ra xa.

Trong mắt Mộc Thanh Thư khi nhìn đến Mục chân nhân không phải là nam nhân, mà là một mỹ nữ xinh đẹp kinh tâm động phách, nàng mặc áo hở vai, dùng ánh mắt mị hoặc mê người nhìn bản thân.

Hai ngày này, Long Ngạo Thiên vui vẻ quên cả trời đất, hắn như con ong chăm chỉ lấy mật, mỗi tối đều ghé qua phòng của từng người.

“Chủ nhân...!

Nhìn bóng dáng của Mộc Thanh Thư rời đi, lưỡi của Mục chân nhân liếm nhẹ khóe môi, hai mắt lập lòe tia sáng khác thường.

Mộc Thanh Thư đang cởi trần thân trên, từng giọt mồ hôi lăn dài trên từng khối cơ bắp.

“Thanh Thư, ngươi làm gì vậy?”

Dứt lời, Long Ngạo Thiên nằm ôm nàng vào lòng mình nhắm mắt lại, Phượng Lan cũng yên lặng, qua khoảng một lúc, hai mí mắt nàng nặng trĩu và cũng chìm vào mộng đẹp.

Lý do lão đến đây rèn binh khí là giả, đến chủ yếu để quan sát Mộc Thanh Thư. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mục chân nhân phản ứng mau lẹ, hai chân đạp nhẹ không khí, thân hình bay lơ lửng trên không và nhìn xuống Mộc Thanh Thư.

“Ta có phải rất vô dụng hay không?” Phượng Lan suy nghĩ từ trước đến giờ toàn là Long Ngạo Thiên một mình chiến đấu, nàng không làm gì được cho hắn, nàng thấy bản thân mình thật vô dụng.

Tu luyện được hơn hai tiếng, bên cạnh có động tĩnh, Long Ngạo Thiên mở mắt nhìn qua bên cạnh thì thấy Mộc Uyển Tinh đã tỉnh.

Đầu Tống Ninh Nguyệt hơi cọ xát trước ngực Long Ngạo Thiên, giọng nàng nhõng nhẽo như một con mèo muốn chủ nhân của mình vuốt ve yêu thương.

Chương 52: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (1)

Hơn một tiếng sau, lông mày Tống Ninh Nguyệt hơi nhíu, hai mắt từ từ mở ra, bên trong toàn là sự mông lung.

“Vậy ta đi trước!” Mộc Uyển Tinh ngồi dậy xỏ giày rồi đi khỏi.

. . . .

“Nam nhân các ngươi ai cũng như nhau! Nhấc quần lên là không nhận người... hôm qua ta nhớ rất rõ ngươi từ phía sau mà ôm nhân gia.”

Bờ môi nàng đỏ chót, hơi chu mỏ mà hôn, Mộc Thanh Thư không nhịn được nữa lao tới.

Sau khi tiêu hóa xong thông tin trong đầu, Phượng Lan hơi ủ rũ mà hỏi Long Ngạo Thiên.

Mục chân nhân gần đó quan sát mà nuốt nước bọt không thôi, hắn đã ở đây cùng Mộc Thanh Thư cả mấy ngày nay, lấy lý do chờ đợi binh khí rèn xong tại chỗ thử kiếm.

Hắn bây giờ đang trong phòng của Phượng Lan, theo hắn thu hồi ngón tay trên trán nàng, đợi một lúc, Phượng Lan cũng mở hai mắt ra.

. . . .

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (1)