Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 53: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (2)


Hai tên hạ nhân dù sợ nhưng vẫn mỗi người một đầu cầm tay chân khiêng đi.

Tà niệm trong lòng lấn át nỗi sợ, người này tham lam mà quan sát cái xác từ trên xuống dưới, cả hai tên nhìn nhau mà nở nụ cười tà ác.

“Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chim chóc trên cành cây nghe tiếng hét của hắn hoảng sợ mà bay lên trời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thành Trường An! ! !

Tống Ninh Nguyệt nhìn khuôn mặt nữ nhi ửng đỏ trong gương, nàng không khỏi thở dài, nàng biết lý do tại sao nữ nhi như vậy, chỉ có thể là nghĩ đến chủ nhân!

Bất kể người nữ nhân nào đã được chủ nhân sủng hạnh sẽ không thể thoát khỏi hắn, chủ nhân... Giờ người đang làm gì?

Trở về phủ, Mộc Thanh Thư mặc kệ hạ nhân thỉnh an, khuôn mặt hắn tràn đầy tức giận lao nhanh đến phòng tắm, hắn muốn rửa sạch vết nhơ trên người của mình.

“Ngươi không thấy vứt cái xác này đi rất phí sao?” Kẻ này nói với người bên cạnh.

Hơi híp mắt, Long Ngạo Thiên suy ngẫm nên đến phòng ai thì bên ngoài có tiếng động vang lên, giờ hắn chỉ cần nghe tiếng bước chân nặng nhẹ cũng đoán được là ai.

“Không vứt chứ ngươi tính làm gì?” Người này không hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Ninh Nguyệt hơi ngước đầu nhìn trần nhà mà suy nghĩ về Long Ngạo Thiên.

“....”

Mộc Thanh Thư hắn muốn điên rồi, hai mắt đỏ chót, hắn cần tìm người để phát tiết cảm xúc của mình.

Nên dựa vào tiếng bước chân và độ nặng khi chân chạm đất hắn đoán nàng là Phượng Kinh Tuyết.

Nhớ đến mỗi lần với hắn là nàng càng xinh đẹp, làm khuôn mặt Mộc Uyển Tinh đỏ ửng.

Người còn lại như trong mộng mới tỉnh, hắn tập trung nhìn cái xác trong tay mình, trước do hoảng sợ nên không tinh tế cảm thụ.

Bước vô phòng tắm, cởi bỏ y phục, bây giờ hắn mới có thời gian xem xét khắp cơ thể mình, chỉ thấy trên từng khối cơ bắp, đâu đâu cũng có dấu răng để lại.

Một tiếng nói bất ngờ vang lên từ sau lưng, Tống Ninh Nguyệt nhìn trong gương đồng hướng giường, chỉ thấy Mộc Uyển Tinh đã dậy và đang nhìn mình.

Một nha hoàn bên ngoài hoảng sợ nhìn vào phía bên trong, trên tay nàng đang cầm một xô nước ấm, nàng chần chừ không biết có nên vào trong hay không. Bất ngờ một bàn tay nhô ra kéo nàng vào trong, từng tiếng xé vải vang lên, sau đó là một tiếng kêu tràn đầy đau đớn trong căn phòng.

Việc này kéo dài đến ba ngày sau mới dừng lại!

Còn về phần Mộc Thanh Thư, đi c·hết đi thôi!

Sáng hôm sau!

Mộc Thanh Thư ra khỏi phòng tắm, y phục hắn gọn gàng, khuôn mặt bình tĩnh như chưa từng xảy ra chuyện gì, hắn ra lệnh cho người thu dọn cái xác trong căn phòng.

. . . .

Khi đến trước bờ sông, một người đang tính vứt xác thì bị đồng bạn dùng tay ngăn cản, hắn nhìn xung quanh không một bóng người thì nở một nụ cười nham hiểm.

Chẳng bao lâu, một giai nhân tuyệt sắc, xinh đẹp tuyệt luân xuất hiện trong gương, khóe môi nàng hơi mỉm cười nhìn người trong gương chính mình.

Mộc phủ! ! !

“Khà khà, ngươi nhìn, dù nàng đ·ã c·hết nhưng thân hình rất tuyệt, tranh thủ lúc còn nóng hai ta nhanh một chút, không thể không nói, người để gia chủ chọn, nàng này sở hữu nhan sắc không tồi!”

Hai tên hạ nhân châu đầu ghé tai xì xào to nhỏ.

Làm Tống Ninh Nguyệt nhớ lại lời Long Ngạo Thiên nói với nàng: “Bất kể người nữ nhân nào sau khi với ta, họ đều sẽ thanh xuân vĩnh trú, dung nhan mãi không già!”

. . . .

Từng người phụ nữ tiếng chân khác biệt tùy theo cân nặng của mỗi người.

“Trương nguyên soái đã đạt Thiên Nhân cảnh trung kỳ, dù gặp Thiên Nhân hậu kỳ cũng có thể an toàn rời khỏi, hắn sao có thể c·hết được!”

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”

Khi đó nàng còn nghĩ hắn nói vậy để làm nàng vui, nay nhìn trong gương chính mình, không ngờ hắn nói đều là sự thật, khiến Tống Ninh Nguyệt lại càng yêu chủ nhân hơn.

Tống Ninh Nguyệt vén tóc lên cao để lộ chiếc cổ trắng ngần, nàng lôi trong nhẫn trữ vật ra một cây trâm vàng cắm vào tóc để cố định, bàn tay đưa lên sau gáy chỉnh lại sợi tóc.

Nay nàng nhìn trong gương chính mình, làn da căng mịn, trong trắng lộ hồng, chả khác gì nữ nhân hai mươi.

Tên này dùng bàn tay thô ráp của mình mà vuốt ve khuôn mặt của nha hoàn và cười tà.

. . . .

Giờ phục hồi tinh thần lại, sờ, vào tay là cảm giác trơn nhẵn, từ trước đến nay hắn chưa được sờ qua làn da nữ nhân nào tốt như vậy, nhớ đến mỗi lần hắn đi thanh lâu, số tiền chỉ đủ thuê những bà cô già xấu xí, làn da nhăn nheo là hắn tức giận.

Lúc này Cơ Ngọc Long khắp khuôn mặt không tin vào tin tình báo, Trương nguyên soái vì hắn mang binh đánh giặc nhiều năm, lập nhiều công lao, sao có thể nói c·hết là c·hết!

“A....! Ta phải tìm ra kẻ đứng đằng sau chuyện này, bầm thây vạn đoạn!” Mộc Thanh Thư gầm thét.

Mộc Thanh Thư vất xác nha hoàn ra đất, huyết từ miệng nha hoàn tràn ra bên ngoài trôi theo dòng nước, làn nước đánh vào trên cơ thể phát tím, sưng đỏ khắp người của nàng.

“Bẩm... Bẩm Hoàng Thượng, là Long Ngạo Thiên, thiếu chủ Long gia, theo tin mới nhất, hắn hiện đang ở thành Võ Vương!”

Long Ngạo Thiên đang nằm ôm Phượng Kinh Tuyết và Nạp Lan Yên Nhiên trong lòng.

“Ngươi nói cái gì? Trương Kiên c·hết rồi!”

Cuộc sống của Long Ngạo Thiên cứ tiếp tục như vậy ngày qua ngày, vui đùa trong đám hoa quên lối về.

Nàng chưa bao giờ thấy cuộc sống vui vẻ như vậy, sáng nay như mọi ngày sau khi tỉnh dậy tính qua phòng của Long Ngạo Thiên, thì nàng bất ngờ phát hiện mẫu thân đang ngồi trước bàn trang điểm, dung mạo của mẫu thân không biết có phải ảo giác hay không mà còn đẹp hơn trước, thật kỳ lạ!

Khi hạ nhân đi vào nhìn thấy cái xác không khỏi hoảng sợ, chỉ thấy hai mắt nàng như bị lé, không đều nhau, lưỡi thè ra, từ trong miệng đang có huyết chảy ra khóe môi, đầu xoay một trăm tám mươi độ.

Cơ Ngọc Long vốn tưởng lần này hắn sẽ thuận lợi mà thu phục thành Vân Khải vào dưới quyền của thành Trường An, không ngờ tin chiến thắng không đến, lại là tin Trương Kiên c·hết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ đó, hai tên này như khám phá ra bầu trời mới, về sau có tin đồn có hai kẻ tà ác chuyên môn đào xác của những cô gái trẻ tuổi vừa c·hết. Đến khi phát hiện ra đã thấy mặt đất bị đào, quan tài mở rộng, xác c·hết bên trong hoàn toàn biến mất.

Hình ảnh ba người tối dần theo mặt trời lặn, làn nước trong vắt cũng dần chuyển thành màu đen.

“Oa, mẫu thân thật đẹp!”

Chương 53: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (2)

Hắn nhìn xuống tên binh lính bên dưới, giọng nói phấn nộ quát: “Là ai? Là ai đã g·iết Trương Kiên?” (đọc tại Qidian-VP.com)

. . . .

Đồng hồ chỉ đã hơn 12 giờ tối, giờ này có lẽ mọi người đã ngủ hết, bình thường các nàng nếu ai có ý định muốn ngủ với hắn, các nàng ấy sẽ tự tìm đến, nay đã giờ này mà không thấy ai, Long Ngạo Thiên biết đêm nay đến lượt hắn đi tìm các nàng.

Mộc Thanh Thư nghe tiếng hạ nhân bàn tán, làm khuôn mặt hắn càng vặn vẹo.

Trong phòng Long Ngạo Thiên!!!

Lắc đầu, quy đổi trong hệ thống một cái đồng hồ rồi cho vào hệ thống không gian, lúc cần hắn sẽ tập trung vào bên trong quan sát.

Thường nói ba mươi như lang, bốn mươi như hổ, kể từ sau khi cùng hắn, Nạp Lan Yên Nhiên đêm nào cũng ghé thăm.

Long Ngạo Thiên nhìn sắc trời đã tối, hắn không biết cổ đại nhìn trời phân biệt giờ giấc như nào?

“Nay gia chủ làm sao vậy?”

Chả nhẽ mẫu thân có bí quyết gì giống với Long Ngạo Thiên hay sao?

Mộc Uyển Tinh mấy ngày nay rất vui vẻ, chẳng bao lâu phụ thân sẽ tổ chức tân hôn cho nàng và Long Ngạo Thiên, còn mẫu thân tối đến đều ngủ chung với nàng, đã lâu rồi kể từ khi còn nhỏ, nàng mới lại được ngủ cùng mẫu thân.

Đến khi cảm xúc của hắn đã hoàn toàn bình thường trở lại, tay hắn dùng sức b·óp c·ổ, từ vị trí cổ nha hoàn truyền đến tiếng "crắc" cổ nghiêng sang một bên, hai mắt nàng trợn lên, lưỡi thè ra, đ·ã c·hết không thể c·hết hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Mộc Thanh Thư Thay Đổi (2)