Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 56: Cường Giả Thần Bí (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Cường Giả Thần Bí (2)


Long Ngạo Thiên nhìn hai nàng Phượng Kinh Tuyết và Phượng Lan vẫn bình an vô sự, hắn thầm yên tâm.

Trên người Phượng Kinh Tuyết và Phượng Lan bên ngoài có ánh sáng vàng, cơ thể cả hai không bị khống chế bay về phía nữ nhân giáp đỏ.

“Tuy hai ngươi đều mang trong mình huyết mạch nhân tộc và Phượng tộc, nhưng chỉ cần đem hai ngươi về Thần Vực, trải qua ’Huyết Mạch Trì’ dòng máu nhân tộc trong người hai ngươi sẽ hoàn toàn biến mất, thay vào đó sẽ hoàn toàn thức tỉnh huyết mạch cao quý của Phượng tộc chúng ta!” Khi nói đến Phượng tộc, khắp khuôn mặt của nữ nhân thần bí là vẻ tự hào.

Vù!

Hai mắt nàng hờ hững nhìn Long Ngạo Thiên như không phải là nhìn một người, mà là ánh mắt quan sát kiến hôi, lạnh lùng, vô tình.

Bàn tay nàng giơ lên trước người, khi luồng đao khí gần đến người nàng, nó lại dừng lại giống với cách nàng ngăn cản đòn tấn công của Thiên Đạo.

“Không! Tướng công, cứu ta!”

“Kẻ như hắn tùy tiện một người trên Thần Vực cũng có thể nghiền sát vô số lần!”

Chưa dừng lại ở đó, từ bàn tay nàng, một chưởng ấn màu vàng khổng lồ bay về Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên cắn răng, hắn nói: “Thả hai người các nàng!”

Thân ảnh Long Ngạo Thiên va đập vào từng vách đá to lớn, mỗi lần va chạm, cả vách đá bị đụng nát.

Đám người xì xào bàn tán với nhau.

Khi Long Ngạo Thiên lại gần, xuất hiện trước mắt là một thiếu nữ cả người mặc áo giáp đỏ, mái tóc dài màu đỏ bay phất phới, hai bên vai và áo choàng của nàng là lông vũ màu đỏ, nhìn cả người nàng như một con Phượng Hoàng lửa rực đỏ.

“Ầm!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đang tính ra tay lần nữa, âm thanh của Phượng Kinh Tuyết vang lên, hai mắt nàng tràn đầy nước mắt mà nhìn Long Ngạo Thiên phía xa: “Cầu xin tiền bối tha cho tướng công, ngài muốn ta làm gì cũng có thể!”

Nó không chịu đựng nổi mà nổ tan tành, chưởng ấn bay đến đập vào cơ thể Long Ngạo Thiên, hắn như đ·ạ·n pháp bắn mạnh ra xa vài trăm mét mới dừng lại, từ trong hai mắt và miệng, máu chảy ra không ngừng.

Long Ngạo Thiên thấy ngọn lửa đang dần lao đến mà biến sắc, thầm nói trong lòng: Thôn Phệ Tinh Giáp, Thôn Phệ Tinh Lô.. Đi!

Nàng bình tĩnh nhìn tia điện đang tiến lại gần, khi khoảng cách còn hai mét nó dừng lại, đứng im không thể di chuyển rồi tan biến trước ánh mắt kinh ngạc của vô số người trong thành.

“Di! Hai người các ngươi lại đều là thể chất Cực Âm Thánh Thể, có lẽ vì vậy mới hơi thức tỉnh huyết mạch Phượng tộc làm ta cảm nhận được đến đây.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng là đối thủ nguy hiểm nhất gặp từ trước tới nay, hắn muốn tung ra đòn mạnh nhất của mình.

Nữ nhân thần bí nhìn luồng uy thế mà Long Ngạo Thiên bộc phát hơi bất ngờ, bởi đòn tấn công này có thể sánh ngang Ngụy Tiên, nhưng sau đó nàng lại bình thường trở lại, bởi hắn mạnh hơn nữa cũng không thể ngăn cản việc hôm nay nàng mang hai người Phượng Kinh Tuyết và Phượng Lan đi.

Trong mắt hắn bây giờ chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó là trảm diệt nữ nhân trước mắt.

Một thân ảnh từ trên không rơi xuống đỉnh núi ngoài thành Võ Vương.

“Phụt!”

“Oành!” Hắc Nhạn Đao sau khi tung đao khí, không chịu nổi sức mạnh của Thôn Phệ chân khí và Âm Dương chân khí bị nổ thành nhiều mảnh.

Hắn quay sang đúng lúc bắt gặp ánh mắt nữ nhân thần bí đang nhìn mình, trong lòng hắn run lên, đó là ánh mắt mà sau này mỗi lần hắn nhắm mắt lại, khoảnh khắc này sẽ mãi in trong đầu.

Viu! ! !

Trên người hắn có làn khói màu đen xuất hiện, một bộ giáp màu đen bao phủ bên ngoài cả người hắn từ chân đến cổ, theo sau là một chiếc lò sau lưng hắn hiện lên che chắn trước người, hai bàn tay đặt lên trên truyền tất cả chân khí trong người mình vào bên trong.

“Ngươi cái nữ xấu xa! Ta phải g·i·ế·t ngươi!” Phượng Lan hai mắt tràn đầy hận ý nhìn chằm chằm nữ nhân thần bí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 56: Cường Giả Thần Bí (2)

Hào quang đen và đỏ lan ra xung quanh, chiếu rọi sáng cả đỉnh núi.

Nàng ngước lên nhìn ánh mắt phía trên bầu trời mà nói: “Thiên Đạo của giới này sao! Thật yếu!”

Bàn tay nàng hơi sáng lên, đao khí của Long Ngạo Thiên bị một ngọn lửa màu đỏ thiêu đốt tan biến.

“Răng rắc! Răng rắc...” Từng vết nứt xuất hiện trên hắc động và rồi.

Hắn bay lên không trung đuổi theo.

Cả hai hoảng sợ mà cầu cứu Long Ngạo Thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mặc kệ chuyện gì, chắc chắn không phải chuyện gì tốt!”

“...”

Đang nói, nàng bỗng dừng lại, trong hai mắt có ánh vàng chớp động quan sát hai nàng.

Chỉ thấy thiếu niên run rẩy đứng dậy, cả người hắn bao trùm luồng khí màu đen, như từng ngọn lửa đen bốc cháy trên cơ thể, hai mắt như hai hố đen nhằm người mà phệ, trông hắn bây giờ cực kỳ tàn ác.

“Ầm ầm ầm...”

“Khô...g.. được... mang hai nàng đi...” Một giọng nói từ xa vang lên, nữ nhân thần bí quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Long Ngạo Thiên đang dùng mười ngón tay bám mặt đất mà lê người lại đây, trong hai mắt hắn, hai hàng huyết chảy dài trên má.

Nữ nhân thần bí trong mắt có tia sáng kỳ dị hiện lên, con kiến hôi này vậy mà dính một chiêu của nàng lại không c·h·ế·t, nàng hơi bất ngờ.

Tất cả cường giả của thành Võ Vương bên dưới thấy cảnh này biến sắc, từ uy thế của người này, bọn hắn có một suy nghĩ đáng sợ.

Nữ nhân thần bí nghe hai nàng cầu xin, bàn tay đang đưa lên cũng hạ xuống, chợt nàng quay đầu về phía Long Ngạo Thiên.

Nàng sau khi chạm đất, quay sang nhìn về hướng đám người Long Ngạo Thiên đang đứng, đôi mắt nàng có ánh sáng màu vàng hiện lên.

“Bùm! Bùm! Bùm!”

“Khôngggggg!” Hai nàng Phượng Kinh Tuyết và Phượng Lan gào thét đau đớn khi chứng kiến cảnh nam nhân của mình bị trọng thương không rõ sống c·h·ế·t.

“Thả ta ra! Tướng công, cứu ta!”

“Xưa đến nay chỉ có phàm nhân thành Tiên phi thăng, nay ngược lại, Tiên nhân buông xuống chắc chắn vì có gì đó ở thành Võ Vương của chúng ta mà nàng cần!”

Từ người nàng một uy thế phô thiên cái địa lan tỏa ra xung quanh, những nơi đi qua mây đen tan biến, con mắt do Thiên Đạo tạo ra cũng bị uy thế của nàng đánh tan.

“Cầu xin ngài!” Khuôn mặt Phượng Lan cũng tràn đầy nước mắt mà cầu xin.

“Vì một con kiến hôi mà ngươi đòi g·i·ế·t ta! Nực cười, khi ta đem hai người các ngươi lên Thần Vực, hai ngươi sẽ được biết so với đó, ở đây chỉ là một hạt cát nhỏ bé không đáng nhắc đến!”

“Ngươi mau dừng tay, buông hai nàng ra!” Long Ngạo Thiên mặc kệ nữ nhân thần bí có thân phận gì, hắn chỉ biết việc trước mắt là cứu hai người Phượng Kinh Tuyết và Phượng Lan.

Một tiếng nổ mạnh, thân hình Long Ngạo Thiên bay nhanh về phía sau, một cỗ lực lượng vô cùng vô tận từ Thôn Phệ Tinh Lô truyền vào người hắn, giống như từng làn sóng biển va đập, hất văng Thôn Phệ Tinh Lô bay ra xa.

Long Ngạo Thiên lấy trong hệ thống không gian ra Hắc Nhạn Đao, tay còn lại cầm Âm Dương Đao, hai tay hắn cầm chuôi đao đặt ngang bên eo, từng luồng khí thế màu đen bao phủ khắp hai thân đao khiến chúng vang lên “ong ong” rung động. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm! ! !

“Là.. Là Tiên nhân, Tiên nhân đến thành chúng ta làm gì?”

Khi dừng lại, thân hình Long Ngạo Thiên nằm trên mặt đất thở hổn hển, từ trong miệng hắn một ngụm máu tươi phun ra ngoài.

“Tuyệt Hậu Đao Pháp! Trảm Thủ!” Hắn vung đao, hai luồng đao khí màu đen tạo thành hình chữ ‘X’ lao thẳng đến nữ nhân thần bí.

‘Thôn Phệ Tinh Mâu’ Long Ngạo Thiên vội sử dụng Thôn Phệ Tinh Mâu, một lốc xoáy màu đen xuất hiện trước mặt muốn hút đòn tấn công này vào bên trong.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Cường Giả Thần Bí (2)