Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 66: Chung Vạn Sơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Chung Vạn Sơn


Nghe lệnh Trần Ôn, tất cả thủ lĩnh của Hắc Lang trại bắt đầu hành động.

Bọn chúng dù ngại ngùng với điều kế tiếp, nhưng đây là điều cần thiết khi làm nhiệm vụ, thế là cả đám cùng hét to “biến thân”.

Theo sau, từng tia sáng hiện lên, đến khi biến mất, tất cả đều mặc trên người bộ giáp và chiếc mặt nạ màu nâu.

“Vù... Vù... Vù...!”

Từng thân ảnh lóe lên, trước mắt bảy mươi hai người và Trần Bá đã hoàn toàn biến mất, một tiếng “biến thân” kế tiếp. Toàn thân Trần Ôn cũng được bao bọc trong bộ giáp màu nâu đồng, hắn cũng bắt đầu hành động.

. . . .

Trên một bình nguyên bao la, đang có một đám mặc trang phục tiêu đầu áp tiêu hàng hóa, đội ngũ kéo thành một hàng dài đến phía xa.

Bỗng từ đằng xa, từng tiếng vó ngựa vang lên, chúng tiêu đầu nhìn qua, khi thấy là một đám hơn trăm người mặc trang phục giáp nâu và đeo mặt nạ, cả bọn cảnh giác cao độ thét: “Tất cả vào vị trí, chuẩn bị chiến đấu!”

“Phóng tên!”

Hai cây mũi tên bắn ra khỏi cung, sáng loáng mũi tên có hàn quang lóe lên.

Mũi tên bắn lên người hai tên sơn tặc, bị áo giáp đánh bật ra, không nhận lấy thương tổn.

Khi thấy cảnh này, đám sơn tặc lòng tin tăng nhiều, cả đám bỏ mặc từng mũi tên bắn lên người mà giục ngựa lao nhanh.

Trần Bá trong đám sơn tặc liên tục ra sức quất roi, ngựa dưới thân hắn b·ị đ·au càng ra sức chạy nhanh, hắn đi sau mà đến trước, một mình một ngựa lao thẳng đến mục tiêu.

Khi lại gần, không để ý đối phương, hai thanh trường thương quét đến tại Trần Bá trong mắt, không khác gì thùng rỗng kêu to.

“Hí...!”

Hơi kéo lại dây cương, ngựa dưới thân hai chân trước nâng cao, phát ra một tiếng hí dài, đang chạy nhanh đến cũng dừng lại.

Mũi chân Trần Bá điểm nhẹ, người tựa như yến lao thẳng vào giữa đội hình quân địch.

“G·i·ế·t!”

Hai tên tiêu đầu không hẹn mà cùng xuất thủ lần nữa.

Trường thương hướng phía trước đâm ra, khí thế cương mãnh, đủ để dễ dàng đâm xuyên qua thân thể người khác.

Chỉ là, động tác bọn chúng trong mắt Trần Bá, hành động như tốc độ rùa bò chậm chạp.

Hắn ra chiêu sau mà đến trước, tay phải nâng trường kiếm lên quét ngang, hai thanh trường thương bị lệch qua một bên.

“Ầm!”

Sức mạnh cường đại từ bên trên thân thương bộc phát, hai tên tiêu đầu cổ tay bị rách ra, máu chảy nhuộm đỏ cả bàn tay, nắm chặt trường thương cũng không khống chế được buông ra.

Trần Bá bước nhanh về phía trước, người hắn bật lên, hơi xoay eo, hai bàn chân dùng sức đạp vào ngực hai tên tiêu đầu làm chúng văng ra xa.

Tông Sư trung kỳ cảnh giới, một cước của hắn có thể dễ dàng đoạn thạch phá bia. Hai tên tiêu đầu chẳng qua là Tiên Thiên hậu kỳ, lại làm sao có thể đỡ được.

Bịch!

Thân thể hai người như diều đứt dây đập mạnh xuống đất, do lực quá mạnh khiến cả cơ thể hơi bật lên rồi hạ xuống, trượt một đường dài mới dừng lại.

Trước ngực cả hai bị lõm vào sâu bên trong, xương ức đã hoàn toàn nát bấy.

Thất khiếu chảy máu, thân thể cả hai hơi run rẩy, một lời cũng không kịp nói đã đoạn khí bỏ mình.

“Xào xạt..!”

Cả đám thương nhân giật mình lui ra xa, bọn hắn dù biết sẽ có chém g·iết, thế nhưng không nghĩ tới đột ngột nhanh như vậy.

Những tiêu đầu kia tại bọn hắn xem ra rất mạnh, lại vừa đối mặt so chiêu đ·ã c·hết, không tiếp nổi một chiêu.

Trần Bá tốc độ ra chiêu nhanh chóng, những thương nhân này chỉ thấy lóe lên đã kết thúc chiến đấu.

Sau c·ái c·hết của hai tên tiêu đầu, cũng đưa đến nhiều tên khác chú ý Trần Bá, bọn chúng liếc thấy đồng bọn của tên này còn tí nữa mới đến, bọn chúng muốn tranh thủ g·iết tên ngông cuồng này.

Lập tức, mười mấy tên tiêu đầu bao vây Trần Bá vào chính giữa.

“G·i·ế·t!”

Trong đó có một tên gầm thét, hắn giơ đao chỉ về Trần Bá ra lệnh.

Khi nói xong, hắn là người đầu tiên hướng Trần Bá bổ đao.

Cùng lúc đó, đám tiêu đầu khác cũng đồng thời xuất thủ.

Hơn mười thanh binh khí công tới, sáng loáng v·ũ k·hí để người khác lông tơ dựng đứng, giống như từ nó có thể nhìn thấy tử thần kêu gọi.

Trần Bá nhìn thế công của địch nhân, khuôn mặt bình thường cà chớn của hắn sau lớp mặt nạ giờ phút này biến nghiêm túc.

“Oanh!”

Một luồng chân khí mạnh mẽ từ người Trần Bá bùng lên, khí thế từ người hắn cũng biến đổi, như chim ưng vồ mồi, hung hãn khí tức tỏa ra xung quanh.

Thanh kiếm trong tay hắn ra khỏi vỏ, thân kiếm kéo theo sức gió mãnh liệt chém về đám kẻ thù.

“Phi Ưng Tại Thiên!”

“Ưng Trảm!”

Thế kiếm ra như chẻ tre, chỉ chớp mắt, hơn mười thanh binh khí toàn bộ chẻ làm đôi, lưỡi kiếm uy thế không giảm chém tới.

Đám tiêu đầu ánh mắt kinh hãi, thân thể giống như đổ chì, không thể di chuyển.

Trong mắt bọn họ lúc này, Trần Bá không khác gì một con hung thú đáng sợ nhằm người mà nuốt.

Không chỉ riêng bọn tiêu đầu, ngay cả đám thương nhân trên xe ngựa cũng hai chân như nhũn ra đứng không vững, bọn hắn cảm thấy thật hối hận vì chọn ngày di chuyển vào hôm nay.

Dù hối hận nhưng cũng đã muộn, số phận đã an bài hôm nay bọn hắn phải c·hết.

“Dừng tay lại!”

Một tiếng nộ hống từ gần đó truyền đến.

Trần Bá ánh mắt băng lãnh, ra tay không có nửa điểm dừng lại.

Ánh kiếm lóe qua, máu tươi cuồng phun.

Một thân ảnh từ gần đó lao đến, kẻ này vận chân khí tung ra một chưởng, theo chưởng ảnh lại gần, Trần Bá có thể cảm nhận được nhiệt độ trong không khí ngày càng lên cao.

Hắn bình tĩnh nói nhỏ: “Hư vô!”

Vừa dứt lời, thân hình hắn đã hoàn toàn bị chưởng ảnh bao phủ vào bên trong, một t·iếng n·ổ vang trời làm đất đá bay tán loạn.

“Ầm!”

Một thân ảnh mặc bạch y xuất hiện gần v·ụ n·ổ, hắn cười lớn: “Ha ha ha! Dính Cửu Dương Thần Chưởng của ta kẻ này chắc chắn phải c·hết!”

“Vù.. vù.. vù..!”

Từng tiếng xé gió vang lên bên tai, từng thân ảnh xuất hiện bên cạnh kẻ này, trên thân bọn hắn đều có khí tức Đại Tông Sư sơ kỳ.

Tổng cộng năm người, khi vừa xuất hiện, một người trong đó cung kính với thân ảnh đang đứng, hắn nói: “Kẻ địch số lượng hơn trăm người, giờ phải làm sao? Tổng tiêu đầu!”

Tên mặc bạch y được gọi là tổng tiêu đầu đang tính trả lời, khi thấy khói bụi tán đi, hắn không khỏi bất ngờ.

“Di.. Ngươi vậy mà bình yên vô sự!”

Chỉ thấy chờ đến lúc bụi mù tán đi, thân ảnh Trần Bá hoàn hảo không một tì vết xuất hiện trước mắt sáu người.

Nhờ khả năng “hư vô” sau khi uống Hắc Đan mà Trần Bá có thể làm vô hiệu đòn t·ấn c·ông trong một giây, sau đó hắn chui vào Thâm Uyên Không Gian. Đợi đến lúc bụi mù tán đi, tính cho kẻ này một bất ngờ, ai dè vừa xuất hiện đã thấy năm tên khác.

Từ khí thế trên thân từng người, không khó đoán tất cả đều là Đại Tông Sư, bởi ở Hắc Lang trại, cảnh giới này hắn quen thuộc nhất.

Còn tên mặc bạch y chắp hai tay sau lưng ra vẻ cao nhân này, nếu hắn đoán không nhầm, kẻ này có tu vi Đại Tông Sư hậu kỳ.

Chung Vạn Sơn nhìn người mặc đồng giáp trước mặt không hề b·ị t·hương sau đòn t·ấn c·ông của mình thì bất ngờ không thôi, nhất là chứng kiến trên bộ giáp ngay cả một vết xước nhỏ cũng không có, làm trong lòng hắn có sự kiêng kỵ.

Nhớ lại còn khoảng hơn trăm tên mặc trang phục giống tên trước mặt ở phía xa, trên đầu hắn có mồ hôi chảy xuống mặt, đang tính ra lệnh rút lui, bỏ mặc đám thương nhân này thì nghe từng tiếng xé gió bên tai.

“Vút... v·út... v·út...!”

Từng thân ảnh mặc đồng giáp chân chạm đất, trên thân bọn chúng từng cỗ khí thế không hề thua kém mấy người bên mình, Chung Vạn Sơn thầm hô nguy rồi.

Theo từng người xuất hiện, mồ hôi trên mặt hắn ngày càng nhiều.

Một, hai, ba,... Đến khi người thứ mười lăm xuất hiện, Chung Vạn Sơn đã hoàn toàn choáng váng, chân hắn lui về sau một bước vì sợ hãi.

Tất cả đều vậy mà là Đại Tông Sư, trong đó hai người có tu vi không kém gì bản thân.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Chung Vạn Sơn