Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Ác Ma
Chung Vạn Sơn há miệng phun ra một ngụm máu, cả cơ thể như đ·ạ·n pháo b·ị đ·ánh bay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người bình thường không thể phát hiện ra sự xuất hiện của bọn hắn tới gần, nên mới có tình huống hiện tại.
“Bọn ta cho các ngươi đi sao! Để mạng lại!”
Dùng sức vung mạnh cánh tay ra sau, cả thân hình hơn trăm ký của tên mập bay thẳng tới Trần Bá.
Ai ngờ câu nói tiếp theo của cả hai làm hắn hoảng sợ.
Trần Bá không sợ mà dám một người lao đến là do có ỷ vào, khoảng thời gian vừa rồi, người của Hắc Lang trại đã hoàn toàn đuổi đến.
Bốn tên Tông Sư cảnh đang được người của Hắc Lang trại chăm sóc, còn Trần Bá chỉ việc lo liệu đám Tiên Thiên còn lại.
“Phanh! Phanh!”
Tiếng xương cốt vỡ vụn vang vọng bên tai không dứt.
Hắn quay sang hơi nháy mắt ra hiệu với năm người còn lại, năm người cũng hiểu ý định của Chung Vạn Sơn, cả sáu người cùng sử xuất toàn lực chia ra sáu hướng bỏ chạy!
Bất kỳ ai khi nhìn đến Trần Bá bây giờ, đều không dám đối mặt với hắn.
Theo sau là từng suy nghĩ lướt qua trong đầu, từng cái tên đối địch bị hắn loại bỏ, không có ai phù hợp với đám người vừa xuất hiện.
“Phốc!”
Mập mạp hơi vung cánh tay, sợi xích như có sức sống, uốn cong bay ngược trở lại.
“Hừ! Trong tình cảnh này mà ngươi còn phân tâm! Chịu c·hết đi!”
Đầu tên mập bị thanh kiếm chém làm đôi, mắt từ trong hốc mắt rớt ra ngoài, máu và chất màu trắng văng tán loạn khắp mặt đất!
“A... Tha cho ta!”
Đám cao thủ Hắc Lang trại thấy sáu người bỏ chạy, bọn hắn chia nhau ra đuổi theo, riêng phần Chung Vạn Sơn bị hai cao thủ Đại Tông Sư hậu kỳ t·ruy s·át!
Trần Bá tu luyện công pháp chính là {Phi Ưng Tại Thiên} môn công pháp của phụ thân hắn, khác với phụ thân tu luyện Ưng Trảo Công. Hắn tu luyện kiếm đạo {Cuồng Phong Kiếm Pháp} khi thi triển, quanh thân kiếm như được bao bọc bởi gió, tốc độ ra kiếm cực nhanh.
Chung Vạn Sơn nhìn hai tên Đại Tông Sư hậu kỳ trước và sau, hắn cắn răng, biết không thể tiếp tục chạy trốn nữa.
Trần Bá dùng tay hơi cong lại chống đất bật lên, cơ thể hắn xoay tròn né tránh.
Người này hét to, hai tay cầm côn, lấy thế giống như trời giáng nện mạnh xuống.
Trần Bá đang điên cuồng g·iết chóc đến đỏ cả mắt, bất chợt có tiếng gió bên tai, hắn vội ưỡn người ra sau né tránh.
Trường kiếm trong tay Trần Bá như hóa thành máy gặt, kiếm đưa đến đâu, chân cụt day đứt bay tán loạn.
“Các vị cuối cùng cũng đến, các ngài không đến nữa, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ta a!”
Trần Bá thu tay lại, hắn quấn sợi dây qua cổ, từng cái đầu lâu treo quanh cổ của hắn, từng cái đầu mở trừng mắt là máu nhìn lấy phía trước.
Chương 67: Ác Ma
Chung Vạn Sơn mở miệng lôi gia chủ ra với mong muốn hai tên này thấy khó mà lui.
Sáu nơi xảy ra cuộc chiến với uy thế kinh người, từng t·iếng n·ổ mạnh làm mặt đất rung chuyển.
“Hiu...!”
. . . .
Tên đang bỏ chạy nghe tiếng quay đầu nhìn lại, hai mắt hắn mở to, một sợi xích sắt lao đến đâm xuyên thái dương của tên này!
“Hừ! Gặp khó khăn mới nhớ tới bọn ta, bình thường tên tiểu tử nhà ngươi phách lối lắm mà!”
Một người mở miệng chế giễu Trần Bá, hắn rất vui lòng nhìn cảnh Trần Bá gặp khó khăn. Ai biểu bình thường tên tiểu tử thúi này cậy đại đương gia che chở, chả xem ai ra gì.
Trong hai mắt của hắn một thanh kiếm ngày càng gần.
“Sụt..!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám người Hắc Lang trại đang ra sức truy đuổi sáu tên bỏ trốn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu chất lượng không được thì lấy số lượng bù lại vậy! Nghĩ tới đây, hắn như sói vào bầy dê, lao thẳng vào đội hình áp tiêu. Mặc kệ là ai, kiếm quét đến đâu, từng người hét thảm ngã xuống vũng máu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo mỗi lần hắn vung vẩy sợi xích, từng tên một bị xuyên thủng người, đầu nhọn đâm thủng qua cả xương cốt bên trong cơ thể, tạo thành v·ết t·hương chí mạng.
“Các ngươi là ai? Nếu biết điều thì dừng tay, ta là người Chung gia. Lão gia chủ mà biết ta c·hết tại đây, các ngươi đừng hòng sống được!”
Theo thời gian, từng người một bị cản lại, Hắc Lang trại với lợi thế người đông hơn, chia nhau ra cản đường.
Ánh mắt nhìn đám tiêu sư còn tại đây, khóe miệng dưới mặt nạ không khống chế được câu lên.
Khóe miệng Trần Bá bên dưới mặt nạ mỉm cười, hắn khá hài lòng với món binh khí này, tuy lần đầu sử dụng. Nhưng nó chả khác gì cánh tay khác của hắn, vung lên rất là dễ dàng.
“Nay ngươi sẽ c·hết! Chung gia sẽ không bao lâu xuống phía dưới đoàn tụ với ngươi!”
Trần Bá nhìn sáu tên Đại Tông Sư mà thèm thuồng không thôi, nếu hắn g·iết cao thủ bậc này không biết sẽ được bao nhiêu điểm Thâm Uyên? Nhưng tu vi của hắn có hạn, vẫn nên chọn mục tiêu phù hợp với bản thân.
Trần Bá không dừng lại ở đó, hắn điều khiển sợi xích xuyên thủng qua từng cái đầu khác. Giờ đây, trên dây xích có từng cái đầu lâu bị xuyên thủng bên trên, từng khuôn mặt hoảng sợ, kinh hoảng,... Chả khác gì chuỗi đầu lâu ác ma!
“Viu...!”
Giữa bình nguyên rộng lớn, Tông Sư chân khí bay tứ tung, kiếm ảnh ngang dọc.
“Chung gia! Hóa ra ngươi là người Chung gia, có điều... Thế thì sao?”
Trần Bá thấy các vị đường chủ đến không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu bọn hắn không đến kịp, hắn không còn cách nào khác ngoài lại trốn vào Thâm Uyên Không Gian.
Trong đó một chỗ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Một tên không chịu nổi cảnh đồng bạn c·hết thảm, hắn hoảng sợ la hét vứt v·ũ k·hí bỏ chạy!
Một thanh dây xích có gắn một đầu nhọn bay ngang qua người hắn, Trần Bá liếc mắt nhìn lại, chỉ thấy một tên dáng người mập mạp đang quấn một sợi dây xích vào cánh tay mà điều khiển.
Tay Trần Bá vung lên, dây xích bắn mạnh ra xa, đầu nhọn ghim xuyên qua đầu một tên xấu số, dùng sức rút mạnh, một cái đầu sọ cùng xương cột sống bị rút ra khỏi thân thể.
Mất sáu vị Đại Tông Sư tọa trấn, còn lại chỉ là bốn tên có tu vi cao nhất là Tông Sư, còn lại đều Tiên Thiên cảnh.
“VIU.. UUUU!”
Cánh tay vung ra, sợi xích xé gió lao đến.
Một bên khác! ! !
Trần Bá bàn chân đạp vào xác tên này rút thanh kiếm ra, bàn tay còn lại quấn chặt sợi xích sắt vào cánh tay.
Trần Bá cánh tay vung lên trước, sợi xích đâm xuyên thân cây gần đó, dùng sức kéo lại. Cả cơ thể bay đến vị trí cành cây, hắn đứng trên thân cây nhìn tên bỏ chạy đằng xa.
Hắn không cho tên mập có cơ hội thu hồi sợi xích, thanh kiếm đưa ra chuẩn xác xiên qua khe hở giữa đốt nối xích sắt, cổ tay Trần Bá xoay tròn, sợi xích bị quấn chặt vào thanh kiếm.
Ánh mắt kẻ này băng lãnh, cây côn sắt trong tay hóa thành từng tàn ảnh, nện tại Chung Vạn Sơn trên ngực.
“Xoẹt..!”
“Vút...!”
“Crắc... Rắc!”
Chung Vạn Sơn nghe đám người nói chuyện, sao còn không hiểu, tên vừa bị hắn tung chưởng xem ra thân phận không đơn giản, xét thấy vừa rồi hắn có ý định g·iết tên này, e rằng hôm nay bản thân dữ nhiều lành ít!
Quân địch đông hơn bọn hắn rất nhiều, nếu tập trung lại sẽ không ai sống sót, chia nhau ra để tìm đường sống trong chỗ c·hết!
Khung cảnh này giống như ác ma xổng lồng, đang điên cuồng tàn sát sinh linh!
Dù vậy, bọn hắn cũng không thể trơ mắt ếch nhìn Trần Bá xảy ra chuyện được, cả bọn gặp hắn một ngựa đi đầu nên cũng giục ngựa lao nhanh, khi đến gần, cả đám sử dụng khinh công lao đến.
Thế lực thần bí nào muốn tiêu diệt Chung gia ta? Nghĩ mãi không rõ, đang suy nghĩ, một trong hai người đối diện vung côn đánh tới.
Chung Vạn Sơn nhìn hai tên đeo mặt nạ này, ánh mắt của cả hai hờ hững, chả quan tâm câu nói vừa rồi của hắn.
“Món v·ũ k·hí này không tệ, ta thu rồi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.