Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 76: Đánh Vào Hoàng Cung (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Đánh Vào Hoàng Cung (2)


“Khủng bố chân khí dư lực, đây là cao thủ Thiên Nhân ở giữa quyết đấu sao!”

Trần Bá nhìn hai Thiên Nhân giao thủ, uy thế từ chiêu thức làm hắn hướng tới, hơi nhìn điểm số Thâm Uyên, sau vụ này, hắn sẽ đủ điểm để đổi công pháp Thiên giai cực phẩm.

Dây xích trong tay hắn điên cuồng quơ múa, gặt hái tính mạng của quân Triều Đình.

Một bên khác, đám người Hắc Lang trại trong mắt tràn ngập vẻ điên cuồng, chỉ có không ngừng g·iết chóc, mới khiến bọn hắn càng mạnh lên.

Sau chiêu thức, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu, tất cả người hai bên đều bị hất văng ra xa.

Đợi đến khi làn khói tan hết, một thân ảnh mặc giáp đồng nâu đứng giữa hố sâu, người này trong khoảng thời gian này mới gia nhập quân đội Thâm Uyên.

Không chỉ hắn, mà còn nhiều người khác, trong đó có hai người Thiên Nhân cảnh, còn lại đều là Đại Tông Sư và Tông Sư cảnh vô số.

“Vù.. Vù..!”

Hai thân ảnh khác bay lên không chặn hai người Thiên Nhân khác của Triều Đình.

Giờ đây chiến lực đỉnh cao hai bên đang bằng nhau, đám người Hắc Lang trại rống to, như uống tiết gà, liều c·h·ế·t phản công.

Tiếng nổ vang bên tai không dứt, tay cụt, chân gãy, tàn chi bay khắp nơi.

. . . .

Phượng Minh Điện! ! !

“Phốc!”

Một thân ảnh bay ra đập vào bức tường, Cơ Thanh Tuyền há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Sau cú nổ vừa rồi, nàng bị hất bay, y phục đơn bạc trên người sau vụ nổ càng trở nên sơ xác, nhiều chỗ bị rách để lộ mảng lớn da thịt tuyết trắng.

Cả khuôn mặt nàng trắng bệch, khóe miệng dính máu, cả người hiện vẻ yếu đuối, khiến kẻ khác chỉ muốn ôm vào lòng che chở.

Lúc này nhìn xem thân ảnh Long Ngạo Thiên, ánh mắt Cơ Thanh Tuyền hiện vẻ sợ hãi.

Nàng không tin được, kẻ đột nhập vào phòng mình lại là Lục Địa Thần Tiên!

Long Ngạo Thiên bình tĩnh từng bước lại gần Cơ Thanh Tuyền, hắn hờ hững nhìn xuống nói.

“Ngươi quá yếu, kết cục dành cho kẻ yếu thì phải bị g·i·ế·t!”

Hắn vừa nói xong, một cánh tay màu đen mọc ra từ sau lưng hướng Cơ Thanh Tuyền lao đến.

Cơ Thanh Tuyền chỉ thấy hắc quang lóe lên, cái cổ của nàng đã bị bóp chặt, bàn tay nhấc cả cơ thể của nàng lên.

“Ặc... Ặc...!”

Cơ Thanh Tuyền cảm thấy khó thở, hai mắt nàng trợn ngược lên, hai bàn tay ra sức cào cấu vào cánh tay màu đen, hai bàn chân trắng nõn loạn đoạn lung tung.

Đến khi khắp khuôn mặt Cơ Thanh Tuyền phát đỏ rồi chuyển thành tím, khóe miệng nước bọt chảy dài, mắt thấy sắp tắt thở, Long Ngạo Thiên mới thả nàng ra.

“Hít... Hà...!”

Cơ Thanh Tuyền khắp khuôn mặt tràn đầy nước mắt, mồm há thật to, nàng dùng cả mũi lẫn miệng tham lam hô hấp không khí.

Long Ngạo Thiên ánh mắt không chứa một chút tình cảm nào, hắn nói: “Ta hỏi, ngươi trả lời, nếu không... C·h·ế·t!”

Đồng thời, sau lưng hắn hiện một hố đen, bên trong toàn là vô số những cánh tay màu đen ngọ nguậy bên trong, nhìn rất là đáng sợ.

Cơ Thanh Tuyền khuôn mặt hoảng sợ liên tục gật đầu.

“Ngươi tên là gì? Ở hoàng cung có thân phận gì?”

“Ta... Ta gọi Cơ Thanh Tuyền, là thành Trường An, Hoàng Hậu của Cơ Ngọc Long!” Cơ Thanh Tuyền biết gì nói nấy.

“Cơ Ngọc Long...”

Long Ngạo Thiên trong mắt hiện lên sát khí.

Hắn không ngờ, nàng đã vậy còn là Hoàng Hậu của Cơ Ngọc Long, vậy đây chẳng phải là cung điện của Hoàng Hậu sao!

Long Ngạo Thiên nhìn Cơ Thanh Tuyền, hắn hơi trầm tư suy nghĩ.

Cơ Thanh Tuyền khuôn mặt đỏ lên, ánh mắt né tránh đối diện với hắn, Long Ngạo Thiên ánh mắt tràn ngập xâm lược để nàng có chút xấu hổ.

Từ xưa đến giờ, ngoài một lần bị Cơ Ngọc Long khinh bạc ra, đây là lần thứ hai, cơ thể nàng bị nam nhân khác xoi mói một cách kỹ lưỡng.

Bởi vì thân phận cao quý, mọi người trong hoàng cung nhìn thấy nàng đều bày tỏ tôn kính, khi nào thấy qua Long Ngạo Thiên loại ánh mắt này.

“Ngươi... Ngươi có thể làm ơn thả ta đi được không? Ta thề, sẽ không tiết lộ việc ngươi đột nhập hôm nay!” Cơ Thanh Tuyền giọng nói run rẩy.

Long Ngạo Thiên thản nhiên nói: “Ta có thể thả ngươi, nhưng mà với một điều kiện!”

Lời nói tràn đầy lạnh lẽo để trong lòng Cơ Thanh Tuyền hơi run lên, nàng biết sẽ không có việc gì tốt đẹp.

Dù biết vậy, nàng vẫn hỏi.

“Điều kiện gì? Ngươi nói!”

“Ngươi phải nuốt viên đan dược này vào!” Dứt lời, Long Ngạo Thiên xòe tay, bên trong nằm một viên Hắc Đan.

“Ngươi...!”

Nuốt đan dược, vậy sau này mình phải nghe lời của kẻ thần bí này, dù hắn muốn làm điều quá phận với thân thể mình, cũng không thể cự tuyệt!

Nghĩ tới đây, khuôn mặt Cơ Thanh Tuyền xám như tro, trong hai mắt là vẻ tuyệt vọng.

Khi Cơ Thanh Tuyền còn đang do dự đấu tranh tư tưởng, chợt xung quanh người, từng cánh tay màu đen hiện lên chụp về phía nàng.

Cơ Thanh Tuyền sợ hãi nhắm mắt, nàng hét: “Ta đồng ý!”

Khi nói xong câu này, cả người Cơ Thanh Tuyền thẫn thờ như người mất hồn, cuộc sống sau này phải phục tùng một người ngay cả trông ra sao cũng không biết.

Nghĩ đến sau lớp mặt nạ là khuôn mặt già nua, xấu xí, là cả người nàng nổi da gà!

Theo câu nói của nàng, tất cả bàn tay màu đen cũng dừng lại, lúc Cơ Thanh Tuyền mở mắt, chúng cách mặt của nàng chưa đến hai xen ti.

Long Ngạo Thiên thu hồi tất cả cánh tay màu đen, ngón tay búng viên Hắc Đan về phía Cơ Thanh Tuyền.

Cơ Thanh Tuyền đưa bàn tay chụp lại, nàng run rẩy đưa viên đan dược vô miệng nuốt xuống.

Long Ngạo Thiên trong nháy mắt cảm giác trong đầu, có thêm một đường liên kết vô hình với Cơ Thanh Tuyền.

“Chủ nhân!” Cơ Thanh Tuyền cung kính cúi đầu nói.

Long Ngạo Thiên nâng cằm của mỹ phụ lên, động tác này của hắn để Cơ Thanh Tuyền khuôn mặt ửng đỏ.

“Ngươi phải nhớ, chủ nhân của ngươi tên là Long Ngạo Thiên! Chúa Tể của Thâm Uyên!”

“Vâng! Thanh Tuyền ghi nhớ!”

Cơ Thanh Tuyền nhẹ giọng đáp, ánh mắt của nàng hiện vẻ kinh ngạc, hóa ra thế lực của chủ nhân là Thâm Uyên, dạo gần đây đang rất có tiếng tăm trên giang hồ, bởi độ tàn nhẫn khi thế lực này hành sự, những nơi đi qua không một ai sống sót!

Long Ngạo Thiên...

Hình như ta đã nghe qua cái tên này ở đâu rồi! Cơ Thanh Tuyền hơi suy nghĩ, chợt nàng như nhớ ra điều gì.

Đây không phải là thiếu chủ Long gia sao, có tin đồn hắn mới Thiên Nhân, vậy mà lại là Lục Địa Thần Tiên!

Cơ Thanh Tuyền nghĩ tới đây là vui vẻ, thật may chủ nhân của nàng không phải là kẻ xấu xí, hay là một lão già.

“Rất bất ngờ với thân phận của ta sao?” Long Ngạo Thiên nhìn ra tâm tư của Cơ Thanh Tuyền.

“Vâng! Chủ nhân còn có việc gì bàn giao sao?”

Cơ Thanh Tuyền làn môi khẽ cắn nhìn xem Long Ngạo Thiên, bộ dáng rất là dụ hoặc.

Long Ngạo Thiên không nói, hắn tiến lại gần, bàn tay đặt lên trên má của Cơ Thanh Tuyền nhẹ nhàng sờ, không hiểu sao nhìn nàng làm hắn nhớ tới Nạp Lan Yên Nhiên, cả hai có thân hình chín mọng y hệt nhau.

Làn da trơn bóng mềm mại, như đang vỗ về mặt nước.

Trong mắt Long Ngạo Thiên nhìn Cơ Thanh Tuyền biến ôn nhu, giống tình lang nhìn người mình yêu.

Cơ Thanh Tuyền khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt tràn đầy mị ý nhìn Long Ngạo Thiên, nàng cảm giác như thân thể bị ánh mắt trìu mến của hắn làm cho nóng lên!

“Bây giờ ta không cần ngươi làm gì, đến thời điểm ta sẽ nói cho ngươi biết!”

Long Ngạo Thiên thoát khỏi ký ức, hắn rút bàn tay về.

“Ngươi có biết hiện nay Cơ Ngọc Long ở đâu không?”

“Chủ nhân! Thật ra ta từ trước tới nay chưa hề quan tâm qua Cơ Ngọc Long, nên... Ta cũng không biết hiện giờ hắn ở đâu?”

Cơ Thanh Tuyền giọng nói tràn đầy chán ghét.

Sau lần đó, việc liên quan đến Cơ Ngọc Long nàng chả thèm ngó tới, nàng chỉ ước hắn cách mình càng xa càng tốt.

“Ân, chờ tí nữa ngươi theo ta cùng rời khỏi nơi này, bây giờ ở hoàng cung đã không an toàn!”

“Ta nghe chủ nhân!”

Dù Cơ Thanh Tuyền không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng nàng bây giờ phải nghe lời Long Ngạo Thiên không dám trái.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Đánh Vào Hoàng Cung (2)