Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 77: Chiến Đấu
Phía sau lưng, Trần Bá gắng gượng cơ thể thương tổn, một mặt cuồng nhiệt đi tới chỗ Long Ngạo Thiên.
“Hai ngươi có giỏi thì lại đây mà lấy, ta chờ!” Long Ngạo Thiên cố ý dùng chân khí biến đổi giọng nói.
“Chạy được sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Xác nhận!”
Hai người lão giả nhìn nhau, trong mắt là vẻ cực nóng với bí thuật của kẻ trước mắt.
“Đinh.. Hoàn thành nhiệm vụ trảm Thanh tướng quân, tu vi tăng nhất cấp, phải chăng nhận thưởng?”
Long Ngạo Thiên cũng nghe được lời nói của hai lão giả, trường hợp bị cao thủ nhòm ngó bí mật của bản thân, hắn đã quá quen thuộc.
Thanh tướng quân nhìn người đeo mặt nạ trước mặt, nhất là thấy một bên mắt hai thái cực xoay tròn, còn một bên là một màu đen quỷ dị, làm hắn hơi chùn bước không dám tiến lên mà lui lại.
“Tốt!”
“Đùng... Đùng... Đùng...”
“Hai ta mau g·i·ế·t hắn đoạt bí mật vào tay!”
Tiếng la hét, phẫn nộ, cầu xin,... Lan tỏa khắp tòa thành Trường An!
Cơ Vô Khuyết một tiếng nổi giận quát, đôi mắt sát cơ bùng lên, bàng bạc chân khí liên tục không ngừng tụ tập sát chiêu, xông vào thanh kiếm trong tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những lúc như vậy, cách xử lý rất đơn giản, g·i·ế·t hắn!
“Vù... Vù...”
Phía trên bầu trời, sáu người đang hỗn chiến cũng dừng lại, dù Long Ngạo Thiên vừa đột phá, hắn kịp thời thu lại khí thế, nhưng vẫn bị sáu người cảm ứng được.
Theo Long Ngạo Thiên đồng ý, tu vi của hắn cũng từ Lục Địa Thần Tiên sơ kỳ tăng lên trung kỳ đỉnh phong mới dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Ngạo Thiên giọng nói hờ hững, Không Gian Chi Phối được thi triển, thân hình ba người trên không bị đứng im không thể nhúc nhích, ba người còn đang giữ tư thế lao về phía trước.
Nghe hai tiếng xé gió bên tai, Long Ngạo Thiên nhìn qua, trên không đang đứng lấy hai lão giả, một người hắn đã từng gặp, còn một người trông càng già hơn so với lão giả đứng bên cạnh.
Kẻ này nói với giọng điệu than thở, tiếc hận!
“Ầm!”
Kẻ vào nhà cướp bóc, phóng hỏa, người thì vừa cướp của còn cướp sắc, ngay giữa đường mà dám làm chuyện ô nhục con gái nhà lành, cảnh này không chỉ một, mà nhiều nơi cũng có trường hợp tương tự.
Từ lúc cái vòng tròn này bao phủ khắp hoàng cung, bọn hắn biết, Thâm Uyên đã xâm nhập vào hoàng cung có ý gì, tất cả âm thầm tặc lưỡi. Thế lực này từ lúc xuất hiện đã liên tục tàn sát vô số người và nhiều tòa thành lớn nhỏ khác.
“Tuân lệnh chủ thượng!”
Trên tòa nhà cao tầng, một kẻ thần bí đầu đội mũ rộng hình tròn bằng tre, hắn hơi cúi đầu uống trà, mặc cho cảnh rối loạn khắp nơi, không hề ảnh hưởng việc hắn thưởng thức trà.
“Thật thần kỳ!”
“Kiếm Trảm Sơn Hà!”
Nàng biết, mình bây giờ chỉ nên làm như không thấy gì cả.
Trần Bá nằm trên mặt đất kêu rên vì đau đớn, dù đã có bộ giáp gánh chịu một phần sát thương, nhưng hắn vẫn b·ị t·hương nặng, trên thân có ánh sáng hiện lên rồi biến mất, hắn đã hoàn toàn thoát khỏi trạng thái “biến thân”!
Bỗng không gian vị trí phía trước rung động, một lốc xoáy xuất hiện, khi lốc xoáy biến mất, hai thân ảnh hiện lên đưa lưng về phía Trần Bá.
Lão giả bên cạnh Cơ Vô Khuyết hai mắt chứa đầy sát khí lên tiếng.
Tại sao Hoàng Hậu nương nương lại đứng cùng kẻ thần bí này? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe từng tiếng kêu la thảm thiết, Cơ Thanh Tuyền trong lòng kinh hoảng, nhìn xem ngay cả Thanh tướng quân cũng bị một đầu gai nhọn thô to xuyên thủng bụng, giờ đây đang ra sức cố thoát ra mà bất lực.
Cảm thụ sức mạnh dâng trào trong cơ thể, hắn hài lòng nở nụ cười.
Khi quan sát thấy một người còn lại đang đứng bên cạnh, hắn sửng sốt.
Thanh tướng quân chưa kịp suy nghĩ thêm, Long Ngạo Thiên vừa xuất hiện, hắn đã sử dụng Thôn Phệ Chân Điển. Lấy hắn làm phạm vi trung tâm, mặt đất bao trùm một màu đen, vô số đầu gai nhọn mọc lên xuyên thủng từng người quân Triều Đình.
Long Ngạo Thiên nhìn trận pháp trên không như muốn bị phá, bàn tay hắn đưa lên, dùng ngón tay làm bút vẽ trên hư không, một ấn ký màu đen hình thành. Tay Long Ngạo Thiên vung lên, ấn ký bay thẳng lên trên trận pháp, đến khi hoàn toàn sáp nhập lại, trận pháp phục hồi lại bình tĩnh.
“Ngũ Kiếm Quyết!”
Dứt lời, hơn hai trăm người hoàn toàn biến mất trước ánh mắt kinh ngạc của hai lão giả.
Bọn hắn ra sức vận dụng chân khí ý đồ phản kháng mà vô ích!
. . . .
Y phục nằm rải rác trên mặt đất, chiến trường đang hơn hai ngàn người cũng hoàn toàn bị bốc hơi, giờ chỉ còn hơn hai trăm người mặc giáp nâu, đeo mặt nạ là còn đứng!
“Trà ngon, tiếc rằng có lẽ sau đêm nay, cách chế biến loại trà này sẽ thất truyền!”
Kẻ này không ai khác, chính là Thanh tướng quân.
Khi ba người tiếp xúc tới ánh mắt của Long Ngạo Thiên, cả ba trong lòng run lên, hơi liếc nhau như có ăn ý, cùng lúc chia ra ba hướng cực tốc bay nhanh.
“Tê... Thật mạnh!”
Trong thành Trường An bây giờ loạn lạc khắp nơi, bình thường những cửa tiệm buôn bán lớn không ai dám ngấp nghé, ấy vậy mà giờ đâu đâu cũng có tiếng binh khí va chạm phát ra.
Long Ngạo Thiên dừng vận chuyển Thôn Phệ Chân Điển, Cơ Thanh Tuyền bên cạnh khuôn mặt trắng bệch nhìn xem chung quanh.
Rất nhanh, tiếng ồn ào bên tai đã biến mất.
Toàn bộ chiến trường hoàn toàn thay đổi, nền đá có vô số hố to, khắp nơi đổ nát.
“Yêu nghiệt phương nào dám đến đây khiêu khích?”
Lực lượng cường đại chứa bên trong thân kiếm, kiếm chưa ra, liền đã dẫn động không gian xung quanh “ầm ầm” nổ tung, cực kỳ khiếp người.
Cả hai người đồng thời gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba người của Thâm Uyên đều giống Trần Bá, trong hai mắt là vẻ cuồng nhiệt, còn về phía ba người Triều Đình, trong lòng là vẻ hoảng sợ khi thấy cảnh tượng dưới mặt đất, hơn hai ngàn người hoàn toàn biến mất!
“Hừ, để xem tí nữa ngươi còn kiêu ngạo như vậy hay không?”
Long Ngạo Thiên biết, trận chiến kế tiếp đám người Hắc Lang trại còn ở đây sẽ chẳng làm được gì.
“Các ngươi mau vào Thâm Uyên không gian!”
Thanh tướng quân không khỏi tò mò.
“Nói nhiều vô ích, nay hai ta sẽ hợp lực tiêu giệt kẻ này, có lẽ đã lâu hai ta không xuất thế khiến kẻ khác dám đánh tới tận cửa, nay hai ta sẽ dùng hắn để cảnh cáo thiên hạ, không phải ai cũng dám khiêu khích uy nghiêm của thành Trường An!”
Lúc này vị trí giao chiến, thân thể Trần Bá b·ị đ·ánh bay ra xa, cơ thể hắn bị một đường kiếm khí đánh liên tiếp va đập với mặt đất, người trượt một đường dài mới dừng lại.
Nếu là bình thường, có quân lính Triều Đình giữ gìn trật tự, thì giờ đây bọn chúng còn không thoát ra được vòng tròn, sao có thể lo được chuyện ở đây. Thế là không chỉ nhiều tiệm buôn bán, cả thành đã chìm trong hỗn loạn!
Nay ngay cả bá chủ của thành Trường An cũng dám vuốt râu hùm, bọn hắn với tâm lý trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·h·ế·t, nên cách vòng tròn xa xa, có người đã hửi thấy khí tức nguy hiểm, gói ghém đồ đạc chuồn mất!
“Chủ thượng!”
Gần đó, tiếng bước chân đi lại gần vị trí của hắn.
“Ngươi cũng vào đi thôi!”
Từ hai bên vai Long Ngạo Thiên, ba đầu cánh tay màu đen mọc lên, chúng vô hạn kéo dài và xuyên thủng cơ thể ba người trên không trung, chẳng bao lâu ba người nối bước theo đám quân lính dưới mặt đất.
Khiến cho thanh quang bên ngoài thân kiếm ngày càng chói mắt, uy thế tỏa ra ngày càng mạnh.
Bàn tay Long Ngạo Thiên đặt lên vai Cơ Thanh Tuyền, theo đó, nàng cũng đi vào Thâm Uyên.
Ngay lúc Long Ngạo Thiên g·i·ế·t ba tên vừa rồi, từ phía trong hoàng cung, hai khí tức cường đại bộc phát, xông thẳng bầu trời bắn thẳng vào phía trên trận pháp, làm “ùng ùng” rung động.
Từ từng gai nhọn, một lực hút truyền đến, bất kì ai bị xuyên thủng đều cảm nhận được từ nó một lực hút không thể ngăn cản!
Chương 77: Chiến Đấu
Tia sáng tụ lại thành một chiếc lệnh bài màu đồng nâu nằm bên cạnh, nó “viu” bay thẳng vào đầu Trần Bá.
Phía xa ngoài hoàng cung, nhiều cao thủ cùng hướng mắt về vị trí nơi giao chiến, bọn họ có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh to lớn phía bên trong vòng tròn màu đen.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.