Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 99: Thất Bại!.

Chương 99: Thất Bại!.


Trương Phàm ánh mắt lóe lên sát khí, trong lòng hắn vô cùng tức giận.

- Hèn gì không cho Ngọc Liên dùng Niết Bàn Xích Lệ, để dành cho cái kia công chúa ngốc nghếch hay sao?.

Ngọc Liên đã là Thái Âm Thể nếu cho nàng dùng Niết Bàn Xích Lệ thì thể chất này không cần mượn nam nhân dương thể để bổ sung thiếu sót nữa, đặc biệt là nàng sẽ không cần làm cái gọi là đỉnh cấp lô đỉnh cho đám thối nam nhân nữa.

Mặc kệ trước mắt người mà để lại tài nguyên cho một cái chỉ biết chốn tránh trong tổ kén đợi nuông trồng đúng là vô chi đồ vật, nhân tộc ở Đông Hoang này thật sự trong đầu không biết nghĩ gì.

- Chẳng lẽ là cái gọi là Thiên Linh Căn hay sao? Hay cái gọi là huyết mạch Thần Thú Cổ Xưa?.

Trương Phàm liên tục cười lạnh, khóe miệng hắn bất giác nhếch lên một nụ cười khinh miệt.

- Cái mà bọn hắn không cho được nàng thì ta sẽ cho nàng, cái gọi là Thiên Linh Căn chẳng phải ta cũng đã tạo ra một cái hay sao.

Huyết Phượng hay là Niết Bàn Xích Lệ hắn muốn phải bắt lấy trong tay, bởi vì vậy nên thực lực hắn ép buộc phải nhanh chóng tăng lên để đủ thực hiện kế hoạch của mình chóng lại được cả Phượng Quốc, thế lực Tiên Môn phía sau thực hiện m·ưu đ·ồ này sợ rằng không chỉ có một cái, dù sao việc này bồi dưỡng ra bật đại năng trong tương lai cũng là điều quan trọng.

Mà điều nãy giờ tên kia nói ra tất nhiên là không phải bí mật gì, có lẽ Phượng Quốc có thần huyết cũng là hiển lộ ra bên ngoài từ lâu rồi, còn bí mật của đông hoang chỉ sợ rằng cũng có người phát giác ra chỉ là không dám nói mà thôi, mấy năm vừa qua Đông Hoang bị yêu ma quỷ quái t·ấn c·ông cũng chỉ sợ rằng sợ vị kia công chúa đạt được thành tựu nhất định.

Trương Phàm quét thần thức về phía sau mình cảm nhận được mình thần thức khi đến gần ngôi nhà kia thì bị một đợt hàn băng ngăn cản lại, loại này thế biến nguyên thần là trong lúc nguy cơ trước kia gây ra mà đốt cháy giai đoạn, nàng chỉ mới thành tự Kết Đan Đỉnh Phong mà thôi nhưng mà cưỡng ép thể chất mình đột phá mà gây ra không gian vặn vẹo khiến cho hắn cùng nàng theo một cách đặc biệt nào đó mà linh xuyên qua nơi đây vẫn giữ lại thần trí.

"Ta thấy được đạo hữu là người bất phàm, chỉ cần chọn đúng đường đi ta sẽ khởi bẩm Đại Đế phía trên cho ngươi một cái chức vị, ta tin tưởng chỉ cần có một chức vị này thì tương đương trong tương lai ở ba mươi sáu quốc ngươi cũng có một phần cơ hội nói chuyện, thậm chí là cao cao tại thượng tiên môn đệ tử cũng phải đối với ngươi khách sáo".

Tướng Quân thấy được hắn động lòng cũng nhanh chóng thêm vào lợi ích vào trong, nhưng mà trong bụng hắn chứa những cái gì mục đích thì Trương Phàm làm sao không biết rõ.

"Trước không nói đến cái này, ngươi có thể cho ta biết cái gọi là bảo vật trao đổi gờm có những gì được không?".

Trương Phàm lộ ra tham lam thần sắc mà nói, vẻ mặt không có gì phải nói diễn sâu đến cực điểm.

"Hahaha... Đạo hữu cuối cùng cũng nghĩ thông rồi sao, không nhắc đến điều kiện ta đã nói trước đó cho ngươi một chức vị ở Phượng Quốc, thứ quý giá hơn là bảo khố của chúng ta có rất nhiều thiên tài địa bảo không nói nên hết, bảo vật của bọn ta ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng phải động lòng".

Trương Phàm cũng không có để ý đến lời nói của hắn, thời gian đã sắp đến rồi hắn cũng chỉ cần thêm một chút nữa thì Ngọc Liên cũng đã có kết quả.

Nhưng mà lúc này biến cố cũng đã diễn ra, bên trong ngôi nhà nhỏ giữa trốn hoang tàn đổ nát giữa ngọn núi đột nhiên bùng nổ ra một cổ hàn băng lạnh thấu sương, kinh khủng tu vi như là không có chỗ chứa mà bộc phát ra ngoài tạo sóng sung kích khiến cho mặt đất chấn động, hư không bị một cái bàn tay bóp đến vặn vẹo không thể chịu nổi, từng đóa hoa tuyết trên bầu trời bắt đầu rơi xuống như mưa, những đóa hoa này từ trên hư không khi đang rơi thì bắt đầu trong quá trình nở rộ.

'Oanh!'.

Thiên địa biến sắc, gió mây cũng nổi lên, mặt trăng màu máu trên bầu trời dường như cũng có cảnh tượng đóng băng vô cùng đáng sợ, dị tượng kinh thế bắt đầu xuất hiện trên không trung, những đóa liên hoa mọc lan tràn trên hư không, từng nhánh dây leo băng lảnh cũng cuộn lại như là đang ôm lấy mảnh này trời.

Tướng quân mặc giáp cả người co cứng lại, trên thần sắc lộ ra vô cùng kinh hãi, hắn quát lớn.

"Ngươi vậy mà lại lén lúc sử dụng nguyên binh muốn g·iết ta, ngươi xem ta đế quốc là không người hay sao?".

Hắn sắc mặt giận dữ nói, trong lúc này hắn cũng không có mất đi lí trí của mình, hắn biết chỉ cần cái kia hư hư thật thật Nguyên Anh binh ra tay thì hắn phải c·hết không thể nghi ngờ.

Tướng quân trên người giáp sắc bỗng chốc sáng lên xuất hiện vô số đạo văn, phía sau hắn con chim lửa cũng dần dần hiện hình ra được hắn dung nạp vào cơ thể, một giây sau thân hình hắn đột nhiên biến lên cuồng bạo chưa từng có, phía sau mọc ra hai cánh lửa, cả người đều tự động lơ lửng trên không trung như là chính hắn bây giờ đã trực tiếp hóa thành một con phượng hoàng lửa vậy, đây chính là chiêu thức giữ mạng cuối cùng của hắn Thân Hóa Phượng Hoàng, cái này không chỉ là hình thái đơn giản hóa hình như vậy, hắn khả năng khôi phục hay tốc độ, ngay cả sức kháng đòn đều đề thăng không ích.

Giờ phút này Trương Phàm trầm mặt, nếu ai nhìn thẳng vào mắt hắn thì có thể thấy không còn có sự lạnh lùng khi trước mà chỉ có là sự bi thương đến đỉnh điểm, khóe miệng hắn không kiềm chế được mà có máu tươi chảy ra, trong lòng đau như là có vạn con kiến đang cắn xé.

Lúc này Tiên Thân cũng đã đến gần Trương Phàm phía sau tự chủ hòa nhập vào cơ thể của hắn, cả người hắn đột nhiên phát ra ánh sáng thuần khiết nhất nở ra đạo văn sáng chói, trên mi tâm ngay thần đài kia Tiên đang ngồi xếp bằng ở đó như là đang diễn giải đạo kinh cổ xưa, Sinh Tử Hải trong cơ thể rung động chập chờn phát ra dòng nước ánh sáng bắn thẳng lên hư không, hai con đường lớn cũng đang phát ra quang mang đến cực điểm nở rộ ra từng đợt ánh sáng xua tan đi xương mù oán nghiệp màu đen vào trong cổ đăng.

'Oanh!'.

Trên trời cao giống như là có một tiếng róng giận của thượng cổ hung thú đang thét gào, một loại bi thương đủ để thắm nghiền thiên địa này xua tan đi bóng tối bắt đầu nổi lên, ánh sáng thuần khiết phá vỡ bóng tối bước đến quang minh chính là một con thượng cổ hung thú thân hóa cổ long bùng phát ra bên ngoài, cổ long màu vàng óng khí thế áp đảo trên trời dưới đất bùng phát ra một loại khí thế uy nghiêm không cho người khác mạo phạm.

Nó tồn tại vốn dĩ là đối nghịch với Phượng Hoàng nhưng lúc này cả hai lại chung một mảnh trời thì chuyện chiến đấu là bình thường, nhưng mà phượng chỉ có ý chạy chốn khỏi nơi này càng nhanh càng tốt còn Long cũng là không có ý chiến đấu chút nào, cả hai vậy mà di chuyển hai hướng khác nhau mà dùng tốc độ nhanh nhất xuất phát, chỉ chóng thoáng chóc Phượng đã biến mất tại đó còn Long thì hóa thành một vòng xoáy cuống lên ngôi nhà nhỏ kia cố chịu cơn hàn băng rét xương mà phóng đi, hắn biết nếu như mình không nhanh chóng rời đi thì sức mạnh Thái Âm Thể sẽ tiêu tán toàn bộ đến lúc đó linh hồn của Ngọc Liên cũng sẽ không còn sót lại gì mà mãi mãi không được đầu thai chuyển thế.

Ngọc Liên, thất bại.

Chương 99: Thất Bại!.