Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Bất Diệt Kinh
Unknown
Chương 98: Phát Hiện Ra Đông Hoang Ngưu Bức!.
Sương mù mờ mịt mang theo một loại kinh khủng sát cơ ở xung quanh địa phương này bao phủ lấy, ở trên không trung bầu trời mặt trăng màu đỏ như máu xuất hiện ở đó như là tượng trưng cảnh tượng một đóa hoa đang nở rộ ra màu sắc lộng lẫy nhất cũng là mang theo huyết tinh đỏ thấm.
Dưới chiến trường trướng khí vẫn đang dày đặc vô cùng nhưng lại có một loại nguy cơ hiển hiện ở đây, dường như chỉ là trong nháy mắt thì loại này không khí sẽ trực tiếp vỡ vụn để sinh ra một loại năng lượng mới, mà ở nơi xa xa phía kia có hai thân ảnh như là thái dương đang tỏa ra quang mang khí thế liên tiếp v·a c·hạm lẫn nhau, nó đánh cho không gian sụp đổ, vô số vết nứt xuất hiện trên hư không, một con chim lửa cùng một thân ảnh hình người khổng lồ đang dùng lực lượng thuần túy nhất mà công phạt lẫn nhau khiến cho không khí cũng phải nổ tung, không gian không chịu nổi mà sụp đổ.
Phía hướng kia có một thanh niên mái tóc trắng phất phơ bay trong gió, một thân hắc y bao phủ lấy cơ thể, nồng đậm linh khí xung quanh hắn đang vui mừng mà trôi nổi, hắn trên mặt yêu dị thần sắc đã có vài phần khó chịu, trận chiến này đối với hắn tiêu hao quá nhiều.
Đối diện hướng kia một vị uy nghiêm đại tướng đang đứng đó khí thế ép bức đè người, trên thân hình hắn mặc vào một bộ giáp sắc đạo văn đang ẩn hiện phía trên, trên tay cầm lấy một thanh chiến thương hiện ra một loại nhiệt độ nóng rực khó thể tả nổi, trên mi tâm người này khắc lên một ký hiệu cổ lão của yêu tộc, trong mắt hơi nóng kh·iếp người hiện ra vô cùng chói mắt.
"Từ nãy giờ giao chiến ta và ngươi đều không phân thắng bại, hay là nhường nhau một bước đi!".
Tướng quân trong miệng đã có ý định khiêm nhượng, hình như hắn đã có kế sách nào đó.
Trương Phàm trong ánh mắt hiện lên tinh quang, không cần biết người này có mục đích gì, chỉ cần kéo dài thời gian đủ hoàn thành xong kế hoạch là được, hắn chỉ cần Ngọc Liên hoàn thành thế biến thì có vô số thủ đoạn để tránh thoát người này.
"Ý ngươi thế nào?".
Thấy Trương Phàm có ý nghĩ thì tướng quân trên gương mặt cũng dịu đi một chút, hắn không muốn đối mặt với một tên cứng đầu chút nào.
"Ngươi chắc cũng biết ta phía sau chính là Phượng Quốc, một đại quốc có thể nói đến gần tiên môn đi".
Khi hắn vừa nói câu này thì Trương Phàm tỏa vẻ ra có chút không vui.
- Tên này chẳng lẽ muốn uy h·iếp ta hay sao?.
Thiếu niên khuôn mặt yêu dị kia cười lạnh.
Tất nhiên tướng quân cũng biết ý nghĩ của Trương Phàm cho nên vội vàng nói.
"Đạo hữu đừng hiểu lầm ý ta không phải là uy h·iếp, chỉ cần ngươi giao ra bảo vật kia cho Phượng Quốc thì ta sẽ bẩm báo lên phía trên, ngươi có thể vào tàng trữ bảo cát của quốc gia bọn ta chọn một món pháp bảo, thấy thế nào".
Hắn đưa ra điều kiện tự cho rằng là Trương Phàm thèm chảy nước miếng, người này cũng rất là thông minh khi có thể từ đầu bỏ ra danh phận là thế lực cao cấp nhất đứng phía sau hắn chứ không phải là hắn, nhưng mà trong lòng thì nghĩ gì thì hắn sẽ không có lộ ra ngoài.
Trương Phàm trong lòng liên tục cười lạnh nhưng mà thể hiện lên đôi mắt là sự tham lam, hắn tự nhận mình lộ ra biểu cảm là không thể ai phát giác được, cố gắng nhất có thể kéo dài thời gian qua vài câu bắt chuyện này.
"Ồ... Bảo vật của quốc gia ngươi rất lợi hại phải không?".
Sau khi thấy được vẻ mặt tham lam của thiếu niên phía trước, lại nghe câu hỏi của Trương Phàm thì tướng quân trong lòng đều nở hoa, tự tin hắn có thể dùng kế sách đùa nghịch người này xoay quanh.
"Có lẽ đạo hữu không hiểu rõ về quốc gia của ta lắm, cũng sẽ không hiểu người ta gọi là Đại Đế là ai?".
Tướng quân nói xong dừng lại một chút như là sắp xếp lại câu thoại tiếp theo rồi tiếp tục mở lời.
"Đông Hoang này không những có tứ đại tiên môn mà còn có vài môn phái nhỏ nữa, không những thế còn có ba mươi sáu quốc gia tu tiên, mà mỗi quốc gia đều có vô số gia tộc phụ thuộc vào mới có thể lớn mạnh, mà Phượng Quốc ta đã có thế lực gần như là đứng đầu ba mươi sáu nước, ngay cả công chúa cũng đã đạt đến cảnh giới Kết Đan Đỉnh Phong rồi, mà lấy thiên phú của nàng thì ngay cả những tiên môn cao cao tại thượng ngoài kia cũng phải để mắt tới".
Hắn khuôn mặt vô cùng cao ngạo khi nói đến thế lực phía sau mình, dựa vào cái quan hệ Quốc Gia hắn tồn tại một tuyệt thế yêu nghiệt thì đã có thể nói là Phượng Quốc trong tương lai có thể đứng đầu ba mươi sáu quốc, vì vậy trong quốc gia gọi vị vua của mình là Đại Đế, tự cho mình là Quốc Gia có thực lực thâu tóm hết các nước vào tay.
Trương Phàm lóe lên trong mắt một tia ánh sáng, hình như trong lòng hắn có một cái tham niệm đang dần dần hóa nên thành hình.
"Thế lực ngươi có cường đại, vị kia công chúa có bao nhiêu kinh diễm thì cũng chỉ là một con chim non mà thôi, dù sao nói về chiến lực thì phải nói tới tu sĩ Nguyên Anh, các ngươi có sao?".
Trương Phàm làm bộ vẻ mặt khinh miệt nói, trong thâm tâm muốn thâm dò lấy cái gọi là ba mươi sáu quốc đáng sợ cỡ nào.
Tướng Quân hình như là không vui với chất vấn của hắn, trên mặt hiện lên khó coi mà nói.
"Nói về Nguyên Anh Chiến Lực thì ta trong Quốc Gia có năm vị Lão Tổ đã đạt đến Nguyên Anh Trung Kỳ, còn có nhiều cái cổ lão che giấu phía sau nữa!".
Trương Phàm sau khi nghe thì có chút im lặng, chuyện này đối với hắn vô cùng là khó khăn, nếu như ở ba mươi sáu quốc cái nào cũng có nhiều vị Nguyên Anh như vậy trấn giữ thì thật sự rất khó lọt vào.
"Quốc gia các ngươi có nguyên anh vậy thì đất nước người ta cũng có, dù cho là Công Chúa các ngươi có muốn từ Kết Đan Đỉnh Phong đột phá đến Nguyên Anh thì chỉ sợ rằng thời gian phải ít nhất trăm năm đi?".
Trương Phàm vừa nói dứt câu thì người kia lập tức nụ cười trên mặt càng trở nên khinh thường.
"Ngươi làm sao giống như một tên mới bước ra từ nơi hẻo lánh vậy chứ?".
Tướng Quân chế nhạo, nhưng mà Trương Phàm hắn cũng không có tức giận.
"Xin lắng tai nghe".
"Tuy là đất nước nào cũng có Nguyên Anh nhưng mà khác biệt là thỏa thuận của Đông Hoang là không thể trực tiếp giao chiến nhiều nước, còn nếu một đến hai quốc liên thù lại thì bọn ta cũng có đồng minh đến lúc đó đánh cũng chưa biết ai là chuột ai là mèo, còn cái gọi là thời hạn trăm năm mới đột phá thì đều là chuyện cười mà thôi đấy".
Trương Phàm nhíu mày lại, trong lòng tự hỏi chẳng lẽ thiên phú nàng công chúa kia đã đến trình độ cao siêu cỡ không nhìn bích chướng tu vi mà đột phá, điều đó hắn không bao giờ dám nghĩ đến.
Phải biết nếu muốn đột phá Nguyên Anh thì tu vi người kia phải hoàn thiện ở mức Kết Đan Đỉnh Phong Viên Mãn trước đã, sau đó phải cảm ngộ lấy một tia ý trí thiên địa tự lập ra pháp tướng của chính mình đó đã là yếu tố dể nhất, tiếp theo phải để cho Đan Linh trong cơ thể thế biến thành Nguyên Thần nữa, qua các thử thách khó khăn nhú vậy đều có bích chướng khác nhau mới hoàn chỉnh yêu cầu đột phá, cái cuối cùng là phá Đan Thành Anh trở thành Lão Quái Nguyên Anh.
Mà lúc này tên tướng quân kia mới nói cái Trương Phàm đang nghi hoặc.
"Phượng Quốc bọn ta người ta đều biết có một loại gọi là phượng hoàng chi huyết đó nha, ta khó lắm mới không thấy người không biết như ngươi đấy!".
'Oanh!'.
Theo lời nói của tên kia vừa thốt lên, Trương Phàm trong tai như là oanh minh tiếng vang, nhiệt huyết trong cơ thể cũng đều tăng lên, trong mắt chứa cảm xúc không thể tin.
Phượng Huyết chính là thứ dành riêng cho tu sĩ Hỏa Linh Căn Cấp Thiên, chỉ cần thiên địa này sinh ra một cái linh căn hỏa cấp thiên mà được máu của phượng tẩy lễ thì chỉ sợ rằng sẽ một bước lên mây, tiềm năng được tiến bước đến nổi không thể đoán trước, vì vậy hắn đoán được vị kia công chúa chính là một cái Hỏa Linh Căn Cấp Thiên Tu Sĩ, chỉ cần nàng đạt được Kết Đan Viên Mãn sau đó được tấm rửa trong Phượng Huyết thì sẽ bức phá giới hạn ngay lập tức, cái gì thành tựu Nguyên Thần hay là cảm ngộ Thiên Địa thuộc tính hỏa đều trong nháy mắt, đến lúc đó tiếp tục sử dụng quốc vận của Phượng Quốc đốt cháy giai đoạn trực tiếp đột phá Nguyên Anh là chuyện ván đã đóng thuyền.
Nhưng mà điều duy nhất là Phượng Quốc có Huyết Phượng vật này thiên tài địa bảo chẳng lẽ người ta không đỏ mắt sao?.
Theo Trương Phàm suy đoán cái gọi là ngại quy tắc của Đông Hoang là bị biện mà thôi, duy nhất có thể đoán được phía sau chính là có Tiên Môn nhúng tay vào mấy cái kia thế lực mới không dám làm quá, còn Tiên Môn không chịu ra tay trực tiếp c·ướp đoạt là vì bọn họ không có Thiên Linh Căn Hỏa Tu Sĩ nêu không có cách hấp thu loại này cơ duyên, chỉ sợ dù là Thần Thông Cảnh có hấp thu lấy loại này cơ duyên cũng không thể ăn hết mà ngược lại có thể gây ra hiệu quả chái chiều, vì vậy chỉ có thể đặt cược vào một cái công chúa mà thôi, chưa nói vị kia công chúa lại có thiên tư cao siêu đủ để nhanh chóng thành tựu trong mai sau.
Giờ lúc này Trương Phàm trong lòng chỉ có thể suy đoán ra một thứ.
- Đông Hoang muốn đào tạo ra một cái Hóa Thần Đại Năng.