Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Bất Diệt Kinh
Unknown
Chương 125: Nghịch Chiến Ngũ Đại Giả Anh.
"Hối hận sao? Các ngươi vẫn chưa xứng làm Trương Mỗ hối hận".
Bản Tôn Trương Phàm trong mắt hiện lên băng lãnh sát tâm, hắn trong ánh sáng của Ngũ Hành lại càng thêm phóng đại pháp lực, Thủy Phân Thân trên người pháp lực cũng đã tiêu hao không còn nhiều hóa thành một đạo thủy quang chui vào Trương Phàm thân thể.
Nhưng mà năm cái Giả Anh pháp lực cường đại lại càng thêm cộng minh với nhau tạo ra đại ấn, đại ấn này trên đường đi qua lại hấp thu không khí xung quanh pháp lực lại đè xuống Ngũ Hành Ánh sáng không cho nó phát tán ra thêm.
Trương Phàm trên mi tâm lại thay đổi thành hỏa diễm màu sắc, Tiên Vương trong tiên đài lại càng thêm cộng minh ra quang mang đến cực điểm tạo ra đạo văn hỏa diễm rực rỡ, Hỏa Phân Thân trực tiếp tạo thành bên ngoài.
Hỏa phân thân bàn tay liên tục thay đổi ấn quyết cùng nhau cộng minh với bản tôn Tiên Vương trong Tiên Đài, hắn lựa chọn mượn sức lực của bản tôn mà trực tiếp dùng cái này phân thân toàn bộ sức mạnh mà phóng ra đại chiêu.
"Cửu Thiên Diệt Linh!".
Hỏa Phân Thân trên cơ thể tiêu tán bên trong tự hóa thành một thanh kiếm đỏ như máu, sức mạnh hủy diệt bùng nổ trên thân kiếm như là chín tầng trời giáng xuống thế gian trừng phạt, một chiêu này là hắn dựa vào việc vượt qua thiên kiếp kinh nghiệm mà tự hành sáng tạo mà ra cho nên uy lực đáng sợ không cho người khác nghi ngờ.
Năm vị trưởng lão vẻ mặt hoảng hốt vô cùng nhìn lấy thanh kiếm màu đỏ pha thêm một chút lôi đình đang tới gần mình, bọn hắn nhìn thấy năng lượng phát ra của thanh kiếm kia khiến cho trong lòng mấy vị trưởng lão không biết sống qua bao nhiêu năm tháng này đều đột ngột nổi lên một cái nguy cơ t·ử v·ong chưa từng có.
Năm người sắc mặt âm trầm muốn chảy ra nước, nhưng bàn tay lại liên tục thay đổi ấn quyết đồng thời thôi động pháp lực lớn nhất bao bộc lấy linh hồn bàn thân tránh bị đòn đánh của Trương Phàm làm b·ị t·hương nặng.
Lúc này Trương Phàm khuôn mặt trắng bệt đã hiện ra đôi chút mệt mỏi, liên tục thôi động ra Ngũ Hành Thân rồi từ từ để chúng tiêu tán khiến cho hắn trong cơ thể pháp lực ít càng thêm ít, càng thêm đáng ngại là mỗi pháp môn hắn đánh ra đều là đại chiêu cho nên mức độ tiêu hao cũng quá lớn, tuy là hắn tự cho mình là rất mạnh nhưng mà nếu không tận dụng mấy đại thuật kia thì sợ rằng khi giao đấu trực tiếp với cả năm người cơ hội thắng của Trương Phàm là rất nhỏ.
Mà bên trên năm vị Trưởng Lão cuối cùng cũng hoàn thành việc biến đổi ấn quyết, một cái mặt trời từ trên hư không chiếu rọi xuống nơi này đám người, những tu sĩ đang quan chiến trận đấu đỉnh cao này khi nhìn thấy cái kia mặt trời giả tạo thì tâm thần đều run rẩy như là có một ngọn lửa nào đó đang nhảy loạn trên linh hồn họ vậy.
Chỉ thấy lúc này trên thiên như có như không một quả cầu khổng lồ bao bộc lại bằng ngọn lửa lớn đang giáng xuống sắp v·a c·hạm với thanh kiếm Cửu Thiên Linh Diệt, mà cái kia hình thái nhìn sơ qua rất là giống một cái mặt trời thu nhỏ lại vô số lần nhưng lại vẫn có uy lực kinh thiên động địa.
Cảnh tượng này giống như là năm người kết hợp lại kéo mặt trời xuống vậy, loại này là ảo giác từ pháp thuật tạo ra nhưng mà liên quan trực tiếp đến tinh thần người ta khiến cho các đòn đánh nghiên về linh hồn đều bị vô hiệu với nó, tất nhiên Cửu Thiên Diệt Linh của Trương Phàm vừa chạm vào nó cũng sẽ mất đi hiệu lực thậm chí còn có thể khiến hắn bị phản phệ.
Trương Phàm hai mắt lộ ra tia máu mà nhìn lấy mặt trời đỏ nóng rực đang giáng xuống mình, giờ phút này hắn cảm thấy mình vẫn còn quá nhỏ bé không thể nào quét ngang được kẻ địch phía trước, với sức mạnh của hắn bây giờ không thể đỡ lấy đòn đánh này của năm tên tu sĩ Giả Anh đồng thời ra tay.
Hắn trong cơ thể Trường Sinh Công cùng với Bất Tử Kinh đang điên cuồng vận chuyển trong cơ thể mình, ba con đường lớn đồng loạt triển khai khiến cho cả người hắn phát ra ánh sáng tiên quang, trên thiên địa này đột ngột phát ra tiếng kinh văn thần bí nhất từ trước đến nay.
"Tiên Vương Lâm Cửu Thiên!".
Trong giây lát màu đỏ thanh kiếm của Cửu Thiên Linh Diệt bị một loại sức mạnh không tên cho kéo trở về, không gian xung quanh giống như bị ngưng đọng ở đó mà thay vào chỗ trống kia đó chính là khí tức ngũ hành, sinh tử lực lượng như là một dãy hào quang chiếu rọi trên bầu trời chia nơi đó làm màu đỏ và màu xanh, lại ở chính giữa ranh giới sinh cùng tử có một thiếu niên tóc trắng đang ngồi ở đó tỉnh tọa, chỉ thấy trên thân thiếu niên tóc trắng kia lộ ra một khí tức tràn ngập uy nghiêm, khuôn mặt có bảy phần giống với Trương Phàm đều là xinh đẹp như thế, nhưng khác là cái kia dung nhan không còn có yêu dị lạnh lùng mà thay vào đó chính là thánh khiết vô hạ, hắn ngồi ở đó tràn ngập dáng lành, như là một vị Tiên Vương đã từng nhìn xuống chín tầng trời, tiên uy trên thân hắn phát ra không cho ai x·âm p·hạm, không thể nghi ngờ.
Lúc này mặt trời đang dáng xuống cũng càng lúc càng gần, giống như nó có thể che lấy bầu trời sinh tử kia nhưng bây giờ lại bé nhỏ không đáng nhắc đến, không biết bao lâu hay vào thời gian nào đều không thể tiếp cận được với nơi thiếu niên kia đang tỉnh tọa, dường như là ở chính giữa thiếu niên tóc trắng với cái kia mặt trời có một vách ngăn không gian vậy, mặt cho ngươi có cường đại pháp lực nhưng không thể đánh trúng thì có thể làm gì.
"Sao có thể, hắn tại sao lại còn loại này ác chủ bài".
"Dị tượng này thật là kinh thiên, người này sao vẫn chưa dung hợp với dị tượng bản thân cơ chứ".
Bình thường tu sĩ cấp độ Kết Đan sau khi đột phá thất bại phải chịu cái giá dung hợp dị tượng để củng cố lại Kim Đan của bản thân, sau Phá Đan thất bại người độ kiếp luôn chọn cách dùng dị tượng của bản thân chấp vá vào trong, sau khi dung hợp hoàn thành thì không chỉ chiến lực tăng mạnh mà còn linh hồn cũng thăng hoa đến cực điểm.
Nhưng mà nếu đã là Giả Anh sau khi đột phá thêm một lần nữa thành công bước vào Nguyên Anh, vì không còn dị tượng dung hợp với Nguyên Thần nữa cho nên chiến lực là xếp đáy của cùng cảnh giới này, những người này ở Nam Thiên không còn có cơ hội tiến thêm đột phá mà chỉ có thể chọn cách đi làm hộ đạo giả cho các thiên kiêu đương thời.
Còn trước kia Trương Phàm dị tượng không hề dung hợp với linh hồn bản thân, hắn tu pháp khác biệt lựa chọn cũng khác người, dị tượng của hắn không phải là nhờ thiên địa mà thành, dị tượng của Trương Phàm vốn đã là ở trong cơ thể hắn ba con đường lớn, nhờ vào Tiên Vương chấn giữ toàn bộ cộng lại đã tính là một cái lĩnh vực khổng lồ, bởi vì vậy hắn chiến lực chưa qua độ kiếp hay là Linh Hồn thăng hoa cũng đã đạt đến Giả Anh tu sĩ, chỉ cần hắn pháp tiến thêm một bước nữa thì hắn thật sự có thể g·iết Giả Anh như g·iết c·h·ó.
Lần này Trương Phàm bộc phát lấy toàn bộ sức mạnh củ mình, hắn cũng đã trả một cái đại giới đó là một nửa tuổi thọ của mình, điều này khiến cho hắn oán hận những tên đối thủ trước mắt vô cùng, nhưng mà trận chiến này phải kết thúc nhanh nếu không đột phá ra vòng vây của năm tên Giả Anh thì chỉ đành nợ thêm một ân tình của Phó Mạch.