Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Bất Diệt Kinh
Unknown
Chương 124: Trực Tiếp Lật Bàn.
"Trưởng Lão?".
Nhiên Nhiên không biết hắn đang muốn làm gì sợ hắn ra tay nóng vội, nếu là tiên môn xảy ra một trận Giả Anh chiến thì chỉ sợ đám kia lão quái thật sự sẽ phá quan mà ra.
"Không cần nói nhiều".
Trương Phàm trong mắt đã không còn có chần chừ mà trực tiếp quyết định, nếu lần này Chủ Mạch đã quyết gây chuyện thì cần gì phải né tránh chứ, với lại nếu đám Lão Quái thức tỉnh thì sẽ có người cùng cấp chóng đỡ hắn cần gì quan tâm.
Trên người hắn nổi lên khủng bố kiếm ý ngũ hành phóng thẳng lên không trung tạo ra năm màu ánh sáng sắc bén, Trương Phàm nhẹ nhàng từ trong hư không nhíp ra một đạo đao quang bình thản điểm về phía không trung.
Hư không dường như là bị một loại nào đó không tên lực lượng chém ra vỡ vụn, vô số hư không đao vũ từ bên trong phóng thẳng ra bên ngoài, mà đao quang chớp động bên trong cũng đủ khiến cho thiên không như là bị màn nhện bao phủ mà từ từ mục nát.
Trương Phàm nhân lúc này bàn chân nhẹ nhàng bước qua dể dàng đi ra khỏi không gian bạo vũ của kiếm khí tạo thành, hắn nhìn về phía thân ảnh đang đứng lơ lửng trên không trung lộ ra pháp lực kinh người, trong lòng hắn không hề lộ ra e sợ gì mà tiếp tục thế công về phía trước.
"Bạo hoa kiếm vũ".
Ở trên trời cao cơn mưa bị Trương Phàm đánh cho tan tành bây giờ lại tụ tập lại thành mây, nhưng mà trong biển mây kia lại không còn có cái kia mưa nhỏ mà bây giờ lại là muôn vàn thanh linh kiếm phát ra băng lãnh vô biên sát ý khóa chặt chẽ lấy thân hình của thiếu niên tóc trắng.
Trương Phàm bàn tay tụ khí lại đưa lên không trung nhanh chóng bóp một cái, hư không trực tiếp bị một bàn tay này làm cho nát tan thành từng mảnh, mà những cái kia mưa kiếm lại bị đè nén vào bên trong hư không l·oạn l·uân hoàn toàn biến mất.
Thiếu niên tóc trắng cả cơ thể đều phát ra ánh sáng năm màu hiện ra pháp lực cực kỳ mạnh mẽ, trên đầu hắn lơ lửng một thanh kiếm phát ra lực lượng ngũ hành kinh thiên diệt thế, thanh kiếm trực tiếp vung xuống kiếm khí trực tiếp bùng nổ ở trên không trung, như là một tia sáng cắt đứt bầu trời, mà hướng kia kiếm khí chém đến thì vị kia Trưởng Lão cũng sắc mặt âm trầm.
Lúc này chỉ thấy vị này Chủ Mạch vô cùng lãnh ý lộ ra trong lòng bàn tay một cái chuông lớn vô cùng mờ ảo, trên cái chuông này hiện lên vô số đạo văn huyền ảo lại lộ ra tiếng kinh văn bên trên khiến cho người ta nghe thấy đều tâm thần đờ đẫn.
"Gọi vũ chuông".
Hắn hét lớn một tiếng mà tay giữ lấy bản mệnh pháp bảo của hắn trực tiếp đập tới v·a c·hạm với sắc bén kiếm khí ngũ hành.
'Oanh!'.
Kiếm khí cùng với chuông lớn v·a c·hạm vào nhau tạo ra tiếng oanh minh kinh thiên động địa, sức mạnh khủng kh·iếp phát tán ra hư không trực tiếp bị một tiếng vang này làm cho nổ tung.
Trương Phàm trong mắt hiện lên ánh sáng vô cùng lạnh lẽo, trên người hắn hàn khí lại nổi lên khiến cho hư không xung quanh hắn có dấu hiệu bị đóng băng tại đó, sát khí đã nổi thì phải có người gặp xui xẻo.
"Tiên Chỉ!".
Thiếu niên tóc trắng dơ lên bàn tay của mình, một ngón tay nhỏ nhắn này vậy mà lại hiện lên khủng bố pháp lực, một loại kinh thiên sát ý trực tiếp khóa chặt lấy cơ thể của người trên không trung kia, Trương Phàm pháp lực trong cơ thể phong bạo lên khiến cho hắn càng giống một tôn sát thần.
Tiên chỉ vừa ra thì vị Trưởng Lão Giả Anh kia da đầu tê dại, trong ánh mắt không còn lộ ra bất cứ khinh thường nào, tâm thần hắn đang tập trung vào một chỉ kia.
Chín vị nhất mạch chủ sơn thần thức nhìn đến một chỉ này trong hai con ngươi lộ ra sợ hãi, loại này lực lượng bọn hắn nếu có thể cản trở được nhưng mà cũng sẽ thương nặng.
Giả Anh tu sĩ ánh mắt hiện lên quyết đoán, bàn tay hắn liên tục kết ra ấn quyết tung ra sát chiêu của mình, xung quanh hắn hiện ra ánh sáng lửa xanh lộ ra lạnh lẽo sát ý, kinh thiên động địa ngọn lửa như là đủ để đốt cho không gian vặn vẹo không thể chịu nổi, gồm có mười cái ngọn lửa xanh phát ra uy lực đủ để thiêu cháy hồn phách, khóa chặt lấy linh hồn Trương Phàm đối mặt kia.
"Đốt hồn!".
Ngọn lửa xanh trực tiếp dung hợp lại thành một cái lưới lớn bao phủ xuống dưới mặt đất, thiêu đốt linh hồn, hủy hoại thần thức, phá nát tinh thần.
"Thuật đốt hồn của ngươi đúng là rất là lợi hại, nhưng mà nếu muốn đối phó với ta thì vẫn còn kém một chút".
Trương Phàm lời nói vô cùng lạnh lùng, trong cơ thể hắn huyết khí đang dâng lên thể hiện cho nhục thân hắn vô cùng cường đại, nếu như ngọn lửa kia chuyên nghiệp khắc linh hồn thì hắn liền có thể dùng đơn thuần nhục thân đấm ra, một đấm mạnh nhất của hắn khiến cho linh khí xung quanh đang sôi sục lên như là bị một quyền làm cho sụp đổ, ánh sáng trên bàn tay lại trực tiếp phát sáng lộ ra đạo văn bên trong cường hóa cho một quyền kia.
'Phốc'.
Một quyền đánh tan vỡ ngọn lửa quá dể dàng, Trương Phàm hấp một cái khiến cho xung quanh Đốt Hồn lực lượng bị thu vào trong cơ thể, hắn lại lấy loại này lực lượng tụ tập lại một điểm để thi triển Ngũ Hành Pháp.
"Ngũ Hành Kiếp Quang".
Trên thiên địa lực lượng bị hắn tập trung vào một điểm, năm màu ánh sáng trên cơ thể của Trương Phàm nổ tung lên tạo ra quang mang chói sáng cả một khu vực, một cổ kinh khủng sóng nhiệt đập vào mặt của mọi người ở đây khiến bọn hắn đều lui ra xa xa.
Vị kia Trưởng Lão thấy loại kia năm màu ánh sáng hủy diệt hắn đột nhiên trong lòng run động, loại này lực lượng hắn có thể cảm nhận được rõ ràng nó quá to lớn, ngũ hành dung thiên địa như vậy đã sớm đụng chạm với tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
"Ngươi vậy mà đã đạt đến mức này cảnh giới".
Trên bầu trời cao đột nhiên lại có thêm bốn cái thân ảnh hiện ra trên bầu trời, trong mắt bốn người kia hiện lên kinh sợ nhìn xuống thiếu niên tóc trắng kia.
Người này vậy mà đã đụng chạm đến thiên địa lực lượng, phải nói chỉ cần thiếu niên tóc trắng này nếu mở ra thiên kiếp liền có thể đột phá cái cảnh giới kia, chỉ vì Trương Phàm đã đạt đến thiên địa công nhận sức mạnh.
Tuy mấy vị trưởng lão của Chủ Mạch đang sợ hãi nhưng mà trong lòng bọn họ hiểu rõ, nếu không ngăn cản năm màu ánh sáng lại thì chỉ sợ là sẽ có người g·ặp n·ạn.
Cả bốn vị trưởng lão cùng với vị trưởng lão đang đối đầu Trương Phàm đều hiện lên pháp lực mạnh mẽ t·ấn c·ông về phía trước, bọn hắn muốn ngăn cản lại ngũ hành kiếp quang lực lượng.
Trương Phàm lóe lên trong ánh mắt lạnh lùng, nếu như đã không giữ thể diện cho nhau thì hắn cũng không cần giữ lại được nữa, trên tiên đài hắn một tôn Tiên Vương đang phát lên đạo văn dìu dịu của thần thủy, mà mi tâm Trương Phàm đã phát ra cổ lão đạo văn màu xanh của biển cả, trên người của hắn tự động phân thân ra cái bóng hình giống như đúc hắn, mà trên mi tâm cái này thủy phân thân lại có hoàn hảo chiến lực đỉnh phong của bản tôn.
Trong hai con ngươi của thủy phân thân lại có sinh diệt đạo văn phát ra, mắt trái màu xanh chứa đựng vô tận sinh cơ phát tán ra ngoài, mắt phải đỏ âu như máu lại có sát cơ kinh người nổi lên khiến cho người ta phải sợ hãi, thủy phân thân quát lớn.
"Ngũ Hành Sinh Diệt!".
Đôi mắt hắn phát ra ánh sáng kinh người nhắm thẳng vào bóng dáng bốn người trên hư không, một loại đại đạo của sinh cùng diệt dung hợp lại lẫn nhau, lại có thêm lực lượng thiên địa dẫn đường nhắm thẳng vào một hướng tạo ra một đòn đánh vô cùng mạnh mẽ.
"Không tốt!".
Cả năm người gần như đều cộng minh kết ra một loại ấn quyết, một ấn này vừa ra thiên địa ở giữa đều đang cộng hưởng với nhau dường như là những người này đang làm đúng ý trời vậy, Thuận Trời Diệt Ma Ấn.
"Trương Phàm, giờ ngươi ngừng tay vẫn còn kịp".