Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 51: Hồi ức

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Hồi ức


Thì sao? Có người tới tức là hắn được cứu rồi……

Nhưng lúc kẻ kia đã không còn nhúc nhích thì ba người ngã ngồi ra đất vì kinhhoàng. Một phiền toái càng lớn hơn nối gót tới: Một người lớn như thế bọn họphải giấu ở đâu?

Từ đó tới nhiều năm về sau cũng không có việc gì. Ngoài mấy năm đầu bọn họthường phải ngửi mùi tanh tưởi tràn ra từ gác mái nhưng cả ba lấy cớ chuột chếtđể lấp l**m.

Ba người bị hắn đánh mặt mũi bầm dập, của cải đáng giá trong nhà đều bị bánhết.Thậm chí cả cửa hàng cũng không tiếp tục kinh doanh được nữa.

Sợ không? Không, bà ta không sợ bởi kẻ kia đã đánh ba chị em họ một thờigian. Đó là từ khi chuyện xấu hắn làm trở thành đề tài bàn tán của mọi người vàhắn trở thành đối tượng bị tất cả người ở Mẫn Giang cười đùa. Không, có lẽ

VươngTưduỗitaysờkiếmbênhôngnhưngkhôngthấy.Cuốicùnghắnvẫnkhông tin lời CảnhVương và sơ suất bỏ nó ở trên giường không mang theo.

Bà ta nghe thấy tiếng gã đàn ông kia mắng, thế rồi bà ta và A Thái giữ chặt tênkiađểANgọcthuậnlợiđâmkéovàobụng hắn.Mỗilầnđâmlàmáulạiphunra.

Năm tháng trôi qua bình yên không có việc gì. Nếu không phải một ngày kia

Hắn sẽ đến, đương nhiên sẽ đến.

sớm hơn chút, phải nói là từ khi hắn tới nhà họ Cố ở rể đã không có ai coi trọnghắn.ThậmchícóngườicònhỏithẳngliệungàysauconhắnmanghọCốhaygì.

Chương 51: Hồi ức

Đương nhiên nếu không phải như thế thì bọn họ cũng không cần hốt hoảng bỏchạy tới lão quân câu và kéo dài chuyện xưa tới tận bây giờ.

Những lời mỉa mai sau đó chỉ là ngọn lửa bùng cháy khiến tức giận trong lònghắnbùnglên.Vìthếhắnthượngcẳngchânhạcẳngtay,khôngchỉvớiANgọc,thậm chí cả bà ta vàAThái cũng bị đánh.

“Talà……làHồngbàbà……”Ngóntaybòlênmặtvàvuốtvelàndakhôcứngnhư vỏ cây. Đôi mắt bà ta biến thành hai chấm mực lan ra như hai cái hang tốiom.

Lại một tiếng khác vang lên khiến bà ta kinh hãi đổ mồ hôi lạnh. Bà ta thở hổnhển và ngồi dậy sau đó lảo đảo xuống giường đi đến trước gương nhìn mặtmình.

Đầu đau như nứt ra, như chuẩn bị nổ tung. Bà ta không nhớ rõ trong cuộc đờimìnhtừngxuấthiệnbaonhiêungười.Saonhữnggiọngnóixalạnàylạivang

Đó là lần đầu tiên ba bọn họ g·i·ế·t người nên trong lòng không nhịn được hoảngloạn. Hung khí là cây kéo dùng để may vá nên lưỡi không dài và quá trình cũngkhông thuận lợi. Đã thế hắn còn liều mạng giãy giụa, kêu hét thảm thiết nên bàta không thể không dội cả nồi nước sôi lên đầu hắn rồi nhét giẻ vào miệng mớikhiến hắn im lặng.

“Ngươi tới cậy nhờ các nàng ắt sẽ được cơm no áo ấm, bọn họ cũng nhất địnhsẽ thu nhận ngươi……” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Atỷ.”LàgiọngAThái.Vừanghe thế bà ta đã hoànhồn và nhìn vào gương thìthấy một bà già đang ngồi ngay ngắn phía trước. Đây không phải A Hồng thì làai.

Ba chị em họ chặt đứt tay chân thi thể và bỏ vào trong vại, bên trên rắc muối ănrồi bịt kín.

GiọngATháilạivanglên mang theo thẹn thùng và mừngthầm.AHồng nhìnhaiđứa emgái vànhếch khóemiệng, “Tabiết hắnsẽ đến.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà ta không ngờ có một ngày nó sẽ có công dụng khác.

Vìthếtốihômđónhânlúchắnuốngsaybọnhọmớicùngnhauratay.

Thấp thỏm canh thi thể cả một buổi tối rốt cuộc bà ta cũng nghĩ được một cách.

Bà ta liều mạng phảng kháng thế là một tên trong đó đấm bà ta một cái.

Đau, nỗi đau ấy thấm vào xương. Bà ta cảm thấy mũi mình gãy, máu theoxương chảy xuống miệng vừa mặn vừa tanh. (Hãy đọc truyện này tại trangrunghophach.com) Nhưng bọn chúng vẫn không buông tha mà xé rách quần áobà ta, tiếng kêu thét vang lên.

Trên gác mái có một cái bình gốm to. Đó là cha họ dùng để muối dưa lúc cònsống, một lần đủ muối mấy cây cải trắng cao quá đầu gối. Sau này cha mất cáibình đó cũng để không và bị gác lên mái lâu ngày nên dính toàn bụi.

Ánh sáng tối tăm nên gương mặt trong gương cũng mơ hồ không rõ. Bà takhông kịp đốt đèn nên chỉ có thể dán mặt sát gương và tỉ mỉ nhìn: Nếp nhăntung tóe, đồi mồi khắp nơi đan thành cái lưới in lên ngũ quan. Bà ta không nhìnrõ bộ dạng của mình nên cực kỳ kinh hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sao thế?” Hồng bà bà nhìn thẳng người trong gương và ung dung hỏi.

Cứ thế qua nhiều năm ba bọn họ ở cùng một lu thịt người trong căn nhà trúc.

A Hồng thu lại ánh mắt và xoay người đẩy cửa sổ ra. Xuân sắc ùa vào, có mùihoa, có tiếng chim hót, tiếng cười nói. Bà ta thò người ra nhìn xuống chỉ thấyhoa hồng như máu rung rinh trong gió ấm như muốn phát ra tiếng chuông lengkeng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía trước có bóng người mơ hồ đi tới, Vương Tư liều mạng xoa mắt và dùngchútsứclựccuốicùngchạyquađó:Hắnthấyhaingườicõnggiỏtređivềphía

ạch.”

Hồng bà bà nằm trong nhà trúc ở cách đó một khoảng bị tiếng ồn ào đánh thức.Bà ta ngước mí mắt nặng nề, ánh mắt xuyên qua bóng tối phía trước.

“Talàai?”Bàtahỏingườitronggươngsauđóđầuđộtnhiênlóelênmộtýnghĩ.Bà ta nhìn mấy tên quan binh đứng trước mặt mình nở nụ cười d*m đ*ng vàvươn tay cởi bỏ quần áo.

Mới vừa rồi bà ta nằm mơ, trong mộng bà ta thấy quá khứ bị vỡ thành mảnh nhỏcủa mình. Những khuôn mặt mơ hồ, những tiếng lải nhải xuyên qua bên tai……

VươngTưdùngsứcchạytớichỗhaingườikiavàmơhồkêu,“Cứumạng,giếtngười, g·i·ế·t người ……”

lên và nối gót nhau ùa vào đầu khiến bà ta hoảng hốt như vậy nhỉ?

cửa sổ trên gác mái hỏng, người tới hỗ trợ sửa chữa không cẩn thận đánh đổ cáibình thì bí mật này sẽ theo bọn họ tới c·h·ế·t.

này.Hìnhnhưbọnhọcònđanghát,tiếngcakhôngdudương,thậmchíhơikhànkhàn bi thương……

TaybàtaấnhuyệtTháiDương,miệngthởdốc.Tiếngầmĩbênngoàiđộtnhiênim lìm, vài tiếng chim hót truyền tới giống như đang báo tin vui.

“Lão quân câu có ba vị bà bà giúp mọi người làm điều tốt, với phụ nữ họ càngsăn sóc hơn, cho nhà, cho ruộng……” Không biết tiếng ca vang lên từ nơi nàovà cứ thế chui vào tai bà ta rồi gõ lên những tiếng vang từ xa xưa.

Năm nay hoa nở rất đẹp, ngày sinh nhật năm nay hẳn sẽ không tầm thường…..“Atỷ,LưuTrườngƯơng đồngý tớiđâyvào đêmmai đểmừngthọ chúngta.” (đọc tại Qidian-VP.com)

ĐáplạibàtalàtiếngAThái cười, trong đó có cả giọngANgọc, “Một chút việcnhỏ xảy ra nhưng chúng ta đã giải quyết rồi.AThái sợ a tỷ ngủ quá lâu sẽ ì

***

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Hồi ức