Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Tiệc tối
Trông cô lúc này giống như nữ hoàng ngự trị ở một vương quốc thần bí, vô tình đặt chân tới nhân gian dơ bẩn này vậy. Không ai xứng đáng ngẩng đầu trước mặt cô.
Nhìn thấy Viễn rung đùi tán gái, An cười trêu:
Trên chuyến đi, Duyên với Viễn nói chuyện rôm rả cả ngày làm cho An ăn đầy cơm c·h·ó, còn riêng Tuân mỉm cười lái xe suốt, không nói một lời.
Trên đường đi, rất nhiều người biết anh, họ cúi người chào, ngầm bàn tán không biết An và Viễn là ai mà để Tuân tự mình đi đón, thông thường phải lãnh đạo cấp tỉnh trở lên mới được như thế.
- Hình như không quá nhiều người, chỉ có những người sáng nay ở chỗ em thôi nhỉ?
Thậm chí để tăng thể diện trước mặt gái, Viễn còn mượn chiếc xe Winner xịn nhất trong xóm rồi chở An tới tiệm bánh của Duyên với tốc độ cực nhanh.
Tối nay, cô mặc một bộ váy xòe bó sát ở hông màu đỏ cực kỳ bắt mắt, trên cổ đeo chuỗi vòng đính kim cương, bên cạnh là đôi khuyên tai màu trắng tinh xảo.
Anh ta liếc nhìn xung quanh rồi thầm nói với Duyên.
Xuân Đào che miệng cười duyên:
Lý do Viễn đưa ra là:
Đằng sau chiếc cổng sắt cao ngất ngưởng rộng mở là những người giúp việc. Họ bận rộn dẫn các vị khách quý tới bãi đỗ xe và ra sau vườn.
- Em mặc bộ này thật là xinh!
Họ theo sau Tuân đi tới vườn. Khi tới nơi, Tuân mời họ vào bàn và nói.
Dù đã có dự đoán từ trước nhưng khi xuất hiện trước mặt mình là một tòa biệt thư rộng lớn không kém gì cung điện nằm tọa lạc ngay khu trung tâm Phú Mỹ Hưng, Viễn chỉ có thể thầm cảm thán “đúng đại gia có khác”.
Có nghĩ nát óc thì anh ta cũng không ngờ rằng câu nói đùa của mình lại chính là sự thật.
Duyên gật đầu đồng ý, cô cũng cảm thấy lạ vì trong suy nghĩ của cô, đáng lẽ chị mình có lý do khác để tổ chức tiệc, mời bạn mình chỉ là tiện thể. Nhưng thực tế có vẻ như không giống với suy nghĩ của cô lắm, những người bạn của cô mới là khách chính của bữa tiệc.
- Đây không phải là nói ngọt. Tôi chỉ trần thuật một sự thật thôi thưa chủ tịch. – Tuân nghiêm túc đính chính.
- Giờ bạn đi với mình, phải sạch sẽ thơm tho nếu không người ta quánh cái giá vô mặt mình thì sao.
- Chào hai anh! (đọc tại Qidian-VP.com)
Văn An tạm ở chung phòng với Lý Viễn. Mặc dù căn phòng khá chật chội để hai người ở lại nhưng An đành chấp nhận vì anh không thích nhà nghỉ, khách sạn, những thứ của người lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hai anh xong rồi à, vậy chờ em một chút, tầm nửa tiếng nữa 7h30 tối mình xuất phát nha anh.
Anh ta nằm trên giường, mắt nhìn vào điện thoại cười khúc khích nhắn tin với Duyên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì Xuân Đào thường xuyên tổ chức những cuộc gặp với đối tác, lãnh đạo giống thế này nên mọi người đều quen thuộc, phân công nhiệm vụ rõ ràng, chuyên nghiệp.
Duyên nghe vậy liền đỏ mặt: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Anh cứ trêu em! Em với Viễn không có gì hết.
Tuân mở cửa xe, mỉm cười chào mọi người:
Duyên vẫy tay chào, hôm nay cô mặc bộ váy màu hồng dễ thương, trên tóc kẹp chiếc nơ xinh xinh, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng và tinh tế làm tăng thêm nét thanh xuân tươi trẻ, hai mắt Viễn tỏa sáng lên.
Đi được một đoạn, Lý Viễn nhận ra có điều là lạ.
Tuân cúi đầu chào trịnh trọng:
- Nói người ta làm chạn vương, không ngờ mình lại xông pha đi trước. Nhìn cái mặt như kiểu mới trúng số kìa, có cần tới vậy không?
Tất nhiên đó chỉ là lý do to hơn mục đích, thực tế thì chỉ có Đào biết bản thân đang nghĩ gì.
- Ok em!
Nhưng Viễn không biết rằng nơi đây ngoài đại điện cho tiền còn bao gồm cả quyền lực. Có một số nơi tiền nhiều cũng chẳng mua được.
Duyên thì thích nghe về lịch sử, chính trị, quân sự còn Viễn thì vốn thích chém gió về chủ đề này. Giống như đất hạn gặp trời mưa, lá khô gặp mồi lửa, hai người ngồi tám chuyện với nhau mãi không chán. Hết Lý Trần Lê, lại đến Tây Sơn, họ Nguyễn, rồi lại kháng chiến chống mỹ, chống pháp.
- Cất xe vào tiệm rồi còn đi nào, anh thanh niên! Con gái không thích đàn ông chậm chạp đâu.
- Cảm ơn anh! Em coi như đây là lời khen tinh tế nhất từng được nghe. Vậy quý ông lịch lãm, cho em hỏi cuộc họp với phía Hoa Kỳ thế nào rồi?
- Kệ đi! Dù sao cũng không liên quan đến mình. Chẳng lẽ còn âm mưu gì với hai đứa trên răng dưới rốn như tụi mình sao?
Viễn tuy cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng cũng lười suy nghĩ.
- Bạn đây không biết rồi. Mình với Duyên là tri kỷ, tri kỷ đấy hiểu không? Chỉ có những người tài hoa như mình, thông hiểu cổ kim mới thể hấp dẫn được Duyên. Bạn tưởng ai cũng có trình độ như mình sao?
- Từ khi nào mà anh biết cách nói chuyện ngọt ngào vậy. Bình thường anh nhẹ nhàng, nghiêm túc lắm mà.
Chờ mọi người an vị đầy đủ, Tuân chậm rãi khởi hành tới biệt thự của Xuân Đào.
- Người Mỹ cũng không tốt lành gì!
Tuân là trợ lý đắc lực nên không cần người dẫn đường mà tự mình đưa Duyên, Lý Viễn và An tới chỗ Xuân Đào.
- Vậy tức là sáng nay em không xinh?
Nghe Xuân Đào hỏi tới chuyên này, Tuân lắc đầu thở dài:
An cũng cau mày ngầm nháy mắt với Viễn. Hai người không biết rõ như Duyên nhưng trong lòng có linh cảm bất thường, như kiểu giác quan thứ sáu của đàn ông vậy.
- Mặc dù còn có công việc khác nhưng trước tiên xin phép cho tôi được ca ngợi vẻ đẹp của chủ tịch từ tận đáy lòng. Một vẻ đẹp kiêu sa mà không ngôn từ nào diễn tả được, đứng trước người tôi chỉ có thể cúi đầu vì sợ rằng sẽ lóa mắt nếu nhìn thẳng vào vì tinh tú rực rỡ nhất bầu trời.
An thấy vậy liền che mặt quay đi. Anh biết bạn mình gì cũng tốt, mỗi tội thích nói linh tinh, mê gái đẹp. Nhưng đàn ông mà, đây là chuyện bình thường và có thể thông cảm, nếu không thích gái đẹp thì mới nguy.
Tuy nói người giúp việc nhưng đa số đều có ngoại hình ưa nhìn, cơ thể khỏe mạnh, thần thái tự tin. Trông còn tốt hơn phần lớn nhân viên thông thường ngoài xã hội.
- Mọi người nhập tiệc vui vẻ, anh có việc gặp riêng chủ tịch một lát.
- Ok! Mà bạn cũng cố gắng lên. Mình thấy chủ tịch Xuân Đào chú ý bạn hơi nhiều đó, biết đâu hai đứa mình lại về chung một nhà.
Nhưng khi tới nơi, Duyên đã chuẩn bị xong và đứng chờ sẵn bên cạnh chiếc BMW của Tuân.
- Đâu có đâu có! Sáng nay đã xinh rồi, bây giờ còn đẹp hơn bội phần. - Thấy Duyên cố ý kiếm chuyện, Viễn vội vàng sửa lời.
Đề nghị này do Đào đưa ra với lý do Duyên và An mới tới Sài Gòn, cần người dẫn đường.
Chương 10: Tiệc tối
- Em định mấy giờ đi, anh với An chuẩn bị xong rồi nè.
- Rồi rồi, bạn giỏi nhất, cố gắng lên. Sau này làm em rể tỉ phú thì nhớ cho mình xin một chân bảo vệ sống tạm qua ngày.
Hai người cười đùa thoải mái với nhau, thực ra họ đều không thực sự nghĩ mình sẽ làm chạn vương. Nhưng dù sao còn trẻ, được những cô gái xinh đẹp chú ý đương nhiên hưng phấn hơn bình thường.
Lý Viễn đã thay bộ đồ đẹp nhất mà anh ta có, mặc dù cũng chỉ là hàng shop rẻ tiền được sale giảm giá sập sàn, nhưng đó đã bao gồm những gì tốt nhất có thể.
Lý Viễn nghĩ đến bóng hình xinh đẹp của Duyên, trong đầu không ức chế được một số suy nghĩ đen tối, dẫn tới nụ cười dần trở nên bỉ ổi, đê tiện.
Nói xong, cô chui vào xe ngồi bên cạnh chỗ tài xế của Tuân. Còn Viễn thì gãi đầu cười ngơ ngơ như chưa tỉnh hồn, Tuân lại vỗ nhẹ vai anh:
Quan hệ của hai người từ hơi thân đã nhảy lên mức thân thiết và chẳng mấy chốc sẽ còn hơn nữa.
Nghe nói như thế, An cũng bình tĩnh trở lại, anh cảm thấy mình có lẽ đã suy nghĩ linh tinh rồi.
Bản thân Duyên biết rõ bạn của mình thân phận bình thường, không đáng để một chủ tịch trăm công ngàn việc như Đào tốn sức tiếp đón như vậy.
Họ đã hẹn sẽ cùng tới chỗ Duyên trước rồi đi ké theo Tuân tới biệt thự của Xuân Đào.
Khi gần tới nơi, Lý Viễn nhận ra mình đang ở khu vực đắt đỏ nhất Phú Mỹ Hưng, nơi nổi tiếng là khu nhà giàu. Giá đất ở đây đắt có tiếng và cứ tăng liên tục, bất chấp suy thoái kinh tế, đóng băng bất động sản.
Sau khi gặp mặt, Cả Viễn và Duyên đều nhận ra họ nói chuyện cực kì hợp ý với nhau.
- Chủ tịch!
- Xin chào! Duyên bình thường ít khi trang điểm xinh đẹp như thế này lắm, chắc là bởi vì lý do đặc biệt nào đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này, Viễn mới gượng cười vội vàng cất xe, mượn chìa khóa đóng cửa rồi lôi An lên hàng ghế sau.
Chờ một lát sau đó, khi đã tới giờ, Lý Viễn đứng dậy lấy nước hoa xịt cho cả hai, mặc cho An phản đối.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.