Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Lý Viễn – Sử gia tài ba
- Anh thấy dự án Xứ Sở Thiên Đường thế nào?
An suy nghĩ một lúc rồi cho ra đánh giá của mình, anh không có ký ức về tương lai như Đào nên chỉ thông quan phân tích và nhận thấy có vài điều không ổn.
Là một phụ nữ, Đào đương nhiên thích nghe những người khác tán dương về nhan sắc của mình. Đặc biệt những lời khen đặc sắc giàu tính nghệ thuật của Tuân. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Coi như anh dám dùng, triều đình cho phép anh đánh Pháp sao? Anh dám đánh thắng trận, Nguyễn Vương dám c·hặt đ·ầu anh để cầu hòa với Pháp.
Dung không đẹp xuất sắc như Đào, cũng chẳng có nét dễ thương, ngọt ngào như Duyên. Khuôn mặt của cô phúc hậu và hiền lành, đúng như miêu tả về Thúy Vân trong truyện Kiều: “khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang”.
- Mọi người sao vậy? Chẳng lẽ trên mặt chị dính gì sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này mọi người mới hoàn hồn lại trầm trồ:
- …
- Bởi vì t·ranh c·hấp Mỹ Trung! - Từ trong miệng Đào bắn ra một nội dung không liên quan gì tới bất động sản.
- Anh nghĩ như thế thì quá phiến diện rồi. Dù sao Nguyễn Vương đứng đầu triều đình, sẽ lo nghĩ cho đất nước. Rồi quan lại, địa chủ yêu nước của Lạc Việt nữa, chẳng lẽ họ không ủng hộ triều đình.
- Sau này có điều kiện, anh cũng sẽ tậu một chiếc biệt thự trên núi, tối nào cũng quẩy nhiệt tình thế này. – An nhìn quanh, kể với Dung nguyện vọng của mình.
An thì chẳng hề ngại ngùng, tiếp tục câu chuyện trước đó:
- Tôi đã nói rồi. Sự xuất hiện của chủ tịch là tội ác lớn nhất đối với ngôn ngữ nhân loại, vì kể từ đây sẽ không còn khái niệm của từ đẹp, nó sẽ bị thay thế bằng cái tên Xuân Đào.
Kết quả thì ai cũng biết, bị đói đến không còn sức cầm v·ũ k·hí nên tướng lĩnh Hộ Quốc Quân Phan Đình Trụ phải t·ự s·át, trước khi c·hết, ông ra lệnh cho binh sĩ đầu hàng.
- Đúng rồi, bà vợ quá đáng ghét. Rõ ràng ở nhà ngồi không chẳng làm gì, suốt ngày lại tiêu tiền của chồng. Ông chồng không chịu nổi nên bất đắc dĩ mới phải l·y d·ị.
Những chàng trai kia nghe Viễn múa mỏ như vậy liền giận tím người, mặc dù họ cũng lờ mờ cảm thấy hình như ý nghĩ của mình không đúng nhưng cách nói chuyện của Viễn quá đáng ghét nên chống chế tới cùng.
Nhìn thấy đối phương còn gân cổ cãi, Lý Viễn chỉ nhẹ nhàng cười:
Bởi vì Duyên thích nghe chuyện về lịch sử quân sự mà những chàng trai trẻ đa số muốn lấy lòng cô nên xoay quanh chủ đề này.
- Coi như có, binh lính này lại chỉ nghe lệnh của trưởng họ, trưởng tộc, anh không sợ họ quay s·ú·n·g thủ tiêu luôn mình sao?
Nói xong Lý Viễn không nói tiếp nữa, vì Duyên đã nhìn anh với ánh mắt khi nhìn idol. Anh đắc chí cảm thán về sở thích đọc lịch sử của mình, không ngờ lại có ngày được dùng để tán gái.
Điều đáng nói ở chỗ vì che dấu tội lỗi của mình, Nguyễn Vương công bố rằng Hộ Quốc Quân được cung cấp s·ú·n·g ống, v·ũ k·hí, giáp trụ đầy đủ nhưng không địch lại quân Pháp. Phải chờ đến sau này quân pháp công phá kinh đô Huế, Nguyễn Vương mới g·iết một quan viên để an lòng dân thì sự thật mới được phơi bày.
- Đúng đấy, trên mạng mới đăng tin diễn viên Tu Tu Ni yêu doanh nhân Lê Thành Đạt. Họ quen biết nhau ở một quán ăn vỉa hè. Đúng là cuộc gặp lãng mạn trong mơ.
Chương 11: Lý Viễn – Sử gia tài ba
Những người phục vụ chuẩn bị rất chu đáo. Các món nướng theo yêu cầu được chế biến nhanh chóng và điệu nghệ. Món ăn phụ khác từ bánh mì, nước sốt, trái cây cho tới các loại nước uống đủ kiểu từ bia, rượu, nước ép đều được cung cấp đầy đủ.
- Đào cũng nói như vậy sao? Tại sao nhỉ? – An tò mò.
Đây cũng là trận đánh quyết định mở đường cho Pháp xây dựng cơ sở, làm tiền đề sau này công phá kinh đô Huế.
- Nào có chị ơi! Tụi em đang nói về dự án Xứ Sở Thiên Đường. – Dung ngượng ngùng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Em nghĩ top mười hoa hậu thế giới cộng lại cũng không sánh bằng một góc của chủ tịch Đào. Thật sự là quá hoàn hảo.
Lò nướng chuyên dụng ửng hồng lửa đỏ lan tỏa mùi thơm ngọt lức của từng thớ thịt thượng hạng. Mùi hương khuếch tán ra khắp nơi, xộc vào lỗ mũi, kích thích từng tế bào tạo cảm giác thèm ăn trào dâng khó cưỡng.
Ngoài Duyên với Dung ra, những cô gái khác thực sự không thích nghe chuyện nhàm chán như kiểu Lịch Sử, Quân Sự. Thấy mọi người tạm dừng, họ vội vàng đổi chủ đề:
- Xứ Sở Thiên Đường? Một dự án có tiềm năng nhưng lại vướng phải nhiều vấn đề n·hạy c·ảm, khó nói.
Mọi người lập tức dừng nói chuyện, mọi ánh mắt đều hướng về một phía, không khí phảng phất bị đóng băng lại bởi sự xuất hiện của Xuân Đào.
- Em cũng không rõ nữa! Mà chị Đào ra rồi kìa, anh hỏi trực tiếp cho chính xác.
Nào là thịt bò, thịt heo, thịt gà, thịt vịt, hải sản, rau củ tươi ngon… bao nhiêu thứ đề huề đầy ắp cả bàn lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người có sở thích khá hợp nhau nên có nhiều chủ đề chung để nói. Không giống với sự ồn ào của nhóm người bên cạnh.
Thậm chí họ còn có sẵn một dàn loa hiện đại ngoài trời để dự phòng trường hợp hát kara. Tất cả tạo nên một bữa tiệc hài hòa làm hài lòng mỗi vị khách.
- Không lẽ đối với em, chị còn chưa đủ xinh đẹp sao? Chị đã cất công trang điểm đến vậy mà.
Tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ viễn vông, nếu chỉ lấy ra nói chơi cho vui với những người gà mờ thì cũng chẳng ai để ý. Nhưng Lý Viễn yêu thích lịch sử, quân sự, tính tình lại ham tranh luận đúng sai nên mới có màn đấu khẩu ở trên.
Đây là một sự kiện nổi tiếng trong sách sử Lạc Việt. Nguyễn Vương vì mua chuộc quan lại và địa chủ nên đã cấu kết t·ham ô· quân lương, v·ũ k·hí, vật tư của q·uân đ·ội Lạc Việt. Dẫn đến lực lượng khởi nghĩa chống Pháp tinh nhuệ nhất Hộ Quốc Quân phải nhịn đói cầm cuốc, thuổng, tre, nứa mà đánh quân Pháp được trang bị đại pháo, s·ú·n·g thần công.
- Nói chuyện để vui thôi, mọi người đừng căng thẳng quá, hay mình đổi chủ đề đi.
Nghĩ vậy, niềm vui của Xuân Đào bớt đi khá nhiều, cô bình tĩnh ngồi xuống cạnh Dung, cố ý hỏi dò:
Ở trong một góc nhỏ.
- Các anh có biết cái gì là sĩ nông công thương, có biết 99% dân số mù chữ và thất học mang ý nghĩa gì không. Có biết thế nào là phép vua thua lệ làng? Có biết c·ướp đêm là giặc c·ướp ngày là quan nó kinh khủng thế nào chứ?
- Hai người ngồi riêng ra đây làm gì vậy, không lẽ chim chuột gì đó?
- Một người cả đời chưa từng bị đói một ngày, thì đừng chê trách những gì mà người bị đói cả tuần sẽ làm.
- Các anh tạo ra s·ú·n·g, địa chủ không tới c·ướp? Coi như địa chủ từ bi, quan phủ đâu, để mặc dân đen chế tạo v·ũ k·hí à?
Theo hướng Dung chỉ, An thấy được Đào đang chậm rãi đi ra cùng với Tuân ở phía sau. Mặc dù không phải kiểu người háo sắc nhưng trái tim của anh vẫn lệch nhịp khi trông thấy, đơn giản vì cô quá đẹp.
- Mọi người nghĩ thời đó cứ đơn giản chế s·ú·n·g là đánh được giặc Pháp? Cải cách chế độ sao? Nằm mơ giữa ban ngày!
Dung không mấy hứng thú với Drama nên ghé sang hỏi An:
Ngoài ra, tâm hồn vĩ đại với kích thước ngoại hạng của cô cũng là điểm mà ít người có được.
Thấy thái độ tò mò của An, Đào cười thầm vì ít ra cũng đã có chỗ biết nhiều hơn anh, mặc dù nhờ vào chuyển kiếp.
- Rồi giả như quan phủ bị mù thì đánh Pháp cũng phải có người, các anh kiếm đâu ra q·uân đ·ội dùng s·ú·n·g?
- Cái này do Phan Đình Trụ năng lực kém. Cầm năm mươi ngàn người mà đánh không lại một ngàn người thì sao trách được Nguyễn Vương. Còn quan tham thì sau đó đã b·ị c·hém, đây chỉ là sự cố không đáng có thôi.
Nhưng khi cô lướt qua chỗ An thì hơi thất vọng vì anh vẫn bình chân như vại ngồi cạnh một cô gái khác. Cô không biết rằng An im lặng vì đứng hình chứ không phải không bị ảnh hưởng.
Nếu bình thường thì xung quanh cô sẽ có rất nhiều người bu lại ve vãn, nhưng hôm nay, Duyên đã thu hút hết những con ruồi đáng ghét rồi nên cô có thể ngồi tâm sự mỏng với An.
- Anh cũng cảm thấy không ổn sao? Chị Đào cũng nói như vậy. Có lẽ dự án này thật sự không thích hợp.
- Em thì mong muốn sẽ được đi chu du đây đó, ngắm nhìn non sông hùng vĩ, đặt chân tới nhiều nơi trên thế giới. – Dung cũng kể cho An nghe về suy nghĩ của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ha ha, nếu đơn giản thế thì giặc Pháp sớm bị đuổi rồi. Anh quên sự kiện năm mươi ngàn quân s·ú·n·g ống, v·ũ k·hí, giáp trụ “đầy đủ” vừa gặp mặt đã đầu hàng một ngàn quân Pháp sao?
Bởi vì nhóm nam kia cũng không muốn nhắc lại vấn đề của Nguyễn Vương nên câu chuyện nhanh chóng bị chuyển hướng sang drama hot nhất showbiz Việt. Một hoa hậu nổi tiếng đi làm tuesday giật chồng.
Những người khác cho rằng thời kỳ này q·uân đ·ội Pháp chưa áp đảo hoàn toàn, kỹ thuật chế tạo thuốc nổ và s·ú·n·g ống đã có mặt ở Lạc Việt. Nếu lúc đó người dân Lạc Việt nỗ lực học tập, chế tạo s·ú·n·g ống, đồng lòng kháng chiến với Nguyễn Vương thì sẽ không dẫn tới miền nam, miền trung bị thực dân hàng trăm năm.
- Em nghe nói chị cũng cho rằng dự án này có vấn đề nên em muốn hỏi thử vấn đề gì vậy. Dù em cảm thấy không ổn nhưng chẳng rõ hà cớ làm sao.
Tuân khẽ cười nói:
Họ nhắc đến thời kỳ Tây Sơn suy yếu bị Pháp xâm lược, Nguyễn Vương nhân cơ hội c·ướp quyền vua Tây Sơn và dời đô về Huế, mượn nhờ danh nghĩa của vua để làm nh·iếp chính vương.
Cách đó không xa, chỉ tầm năm bước chân, Viễn đang tranh luận nảy lửa với bốn, năm cậu thanh niên khác.
- Thật xinh đẹp, mình cảm thấy mình đã gặp được người đẹp nhất thế giới rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.