Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 107: Giải phóng và đô hộ.
Theo lệnh của Công Dương, bộ máy vận chuyển hậu cần nhanh chóng vào vị trí.
Người Thiết Ngưu giống như thói quen trước đó làm với lãnh chúa Nemac, quỳ lạy dưới chân thề trung thành.
Công Dương không biết rằng hành động này vô tình đã nhấc lên làn sóng cách mạng lan rộng toàn Vũ Trụ, làm rung chuyển cả Triều Đại Hoàng Kim mà sau này lịch sử ghi chép với cái tên “Đại cách mạng Vũ Trụ lần thứ nhất”.
Nếu nói về bản chất, Công Dương cũng không phải loại thánh hiền gì, nhưng đứng trước thảm cảnh của người Thiết Ngưu, anh chẳng đành lòng bớt xén đi gì nữa.
Ở bên đường, một người Thiết Ngưu tráng kiện nhận kiện hàng trên tay, bên tai văng vẳng giọng nói phát ra từ U·AV:
- Đây là vật tư viện trợ nhân đạo dành cho mỗi người, bao gồm cơm, thịt, canh, rau và nước suối tinh khiết. Nếu có thiếu sót hoặc vấn đề gì, đề nghị liên lạc với đội hậu cần nhận hỗ trợ.
Cũng không trách Công Dương nghĩ nhiều vì anh chưa thực sự trải qua việc giải phóng nô lệ. Không biết ám ảnh tâm lý của thời gian dài đô hộ kinh khủng thế nào.
Hành tinh Thiết Ngưu.
Quãng thời gian dài đằng đẵng khiến cả hành tinh Thiết Ngưu đã quên mất khái niệm tự do là gì rồi.
Toro cúi thấp đầu xuống, để một tay lên ngực thể hiện sự chân thành, cảm giác có lễ nghi hơn hẳn so với người Thiết Ngưu thông thường.
Công Dương cố gắng lục lại trong óc xem có chỗ nào giải thích cụm từ tự do nhưng không thấy. Bản thân anh cũng chẳng phải học giả hay triết học gia để mà nói rõ bằng lời.
Hành tinh Thiết Ngưu cũng giống vậy, lá cờ Liên Hợp Quốc và Lạc Việt tung bay trên bầu trời hành tinh, trở thành tâm điểm chú ý của cư dân.
- Đúng vậy! Chúng thật sự rất cảm kích trước tấm lòng vĩ đại của người Lạc Việt, khi cung cấp cho những thứ tuyệt vời như thế.
Bây giờ, khi có một thế lực mới mạnh mẽ hơn đánh bại Triều Đại Hoàng Kim, người Thiết Ngưu cũng chẳng dám mơ tưởng xa vời. Họ chỉ cầu mong người Địa Cầu mới tới sẽ không tàn sát bọn họ như gia s·ú·c. Nếu có thể cải thiện một chút điều kiện sống thì quá tốt.
- Anh muốn biết tự do là gì sao?
Ông ấy quỳ xuống, dùng hai tay bưng hộp cơm lên trên đầu và chân thành cảm tạ. Hình ảnh trông có vẻ buồn cười đối với người Trái Đất nhưng lại phản ánh thực tế thảm trạng ở hành tinh Thiết Ngưu.
Ông ta không biết viện trợ hay nhân đạo là gì. Nhưng hiểu rằng bên trong có đồ ăn và nước uống nên vội vàng mở ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Em để ý xem thử họ đào khoáng thế nào. Nếu có nguy hiểm thì khuyên họ dừng lại. Anh cảm thấy đám Triều Đại Hoàng Kim kia không giống sẽ để ý đến tính mạng của nô lệ.
Ngay lúc Công Dương lo lắng muốn lén chuồn đi nơi khác, một người Thiết Ngưu lớn tuổi bước ra:
- Với cả chuyển trước lương thực và nước uống cho họ đi, nhìn cái thứ đó gớm quá, lỡ có người ăn vào rồi c·hết trong khi chúng ta kiểm soát thì rách việc lắm. Anh không muốn phải ra tòa án quân sự để giải thích cái đống bầy nhầy mà tụi Nemac để lại đâu.
- Ở lần gặp đầu, Toro nghe thấy chỉ huy muốn một thứ gọi tự do, mặc dù chúng tôi không biết đó là gì nhưng sẵn lòng học hỏi và tìm kiếm để giúp ích cho ngài cùng Lạc Việt.
Chương 107: Giải phóng và đô hộ.
Người Thiết Ngưu dẫn đầu kể chuyện, còn cố ý nói theo hướng tốt để người Địa Cầu không bắt nạt họ quá đáng.
Công dương ngạc nhiên khi gặp người Thiết Ngưu tên Toro này, vì anh ta hỏi một vấn đề mà một người Thiết Ngưu bình thường sẽ chẳng bao giờ hỏi tới.
“Chẳng lẽ bọn họ không hài lòng, muốn đứng lên chống lại Địa Cầu sao?”
Vì không muốn dây dưa thêm, Công Dương cố ý nghiêm mặt, ra vẻ hai quyển sách cực kì quan trọng và bí hiểm.
Có điều lúc nào, ở đâu thì chưa ai biết được.
- Thưa tướng quân, cho hỏi, tự do là gì? Chúng tôi phải làm sao? Đồ ăn từ đâu đến?
Hiệu suất làm việc quặng mỏ tăng lên gấp ba lần vì tâm lý tích cực của người Thiết Ngưu.
Đối với người Thiết Ngưu, hạnh phúc lớn lao nhất là bữa ăn có thêm tí thịt, hoặc nước uống không bốc mùi h·ôi t·hối.
Công Dương sững sở ở trên đài cao, anh nghĩ tới nhiều câu trả lời, nhưng không ngờ đáp án lại thế này.
- Còn nữa, gọi em là chỉ huy thôi, đừng gọi tướng quân, người ta biết lại cười cho.
Nếu họ biết, người Thiết Ngưu đang cố lấy khẩu phần ngon lành nhất dành cho thanh niên, trai tráng để khoe thì còn phải khó chịu hơn nhiều.
Tình cảnh tương tự diễn ra khắp nơi. Hầu hết người Thiết Ngưu đều cảm động trước bữa cơm viện trợ, thề thốt trung thành với Lạc Việt trong khi bản thân người Lạc Việt còn chưa rõ chuyện gì xảy ra.
Một toan tính hài hước và đáng thương.
Lê Công Dương nhờ lập chiến công nên được phong chức chỉ huy trưởng một nhánh hạm đội Lạc Việt, phụ trách c·hiếm đ·óng và kiểm soát hành tinh Thiết Ngưu.
Suốt quãng thời gian triệu năm đô hộ, Nemac biến người Thiết Ngưu thành nô lệ của họ, bắt làm việc không công trong suốt cuộc đời và chỉ được cung cấp đồ ăn, nước uống ở mức vừa đủ sống.
- Tướng quân nhìn xem, chúng tôi mỗi người đều có đầy một chén lương thực, nước uống.
- Được rồi! Tạm thời như thế này, mọi người hãy sinh hoạt như trước kia, quặng mỏ thì chất tại kho bãi tập trung, sẽ có người tính công rồi trả lương cho mọi người. Còn lương thực và đồ uống sẽ có trợ cấp tới tận nhà.
Bởi vì lực lượng quân sự chủ lực lân cận đều bị Địa Cầu đánh bại, q·uân đ·ội Triều Đại Hoàng Kim bối rối không biết làm gì. Chúng dễ dàng đánh mất quyền kiểm soát một phần mười số hành tinh và đang trong trạng thái hỗn loạn, đấu đá lẫn nhau giành quyền lực.
Đứng ở trên đài cao, Lê Công Dương thấy Người Thiết Ngưu bên dưới đứng ngơ ra, chụm đầu bàn tán liền cảm thấy lo lắng.
Triều Đại Hoàng Kim chia Vũ Trụ ra làm chín khu vực, theo thứ tự phồn hoa và giàu có.
Dân bản địa ở hành tinh Thiết Ngưu có thân hình vạm vỡ đầy cơ bắp mà mọi vận động viên thể hình chỉ biết ao ước. Khuôn mặt khá giống bò nhưng sừng bé xíu và mềm hơn.
- Ở trong này có tất cả những gì anh muốn, tự do và hơn thế nữa. Đây chính là bí mật lớn nhất giúp Địa Cầu đánh bại Triều Đại Hoàng Kim tà ác.
- Tự do không phải là một vật. Nó giải thích sao nhỉ?
Khu vực một, nơi có hành tinh Nemac, thủ phủ Triều Đại Hoàng Kim là sầm uất nhất. Còn Địa Cầu và hành tinh Thiết Ngưu nằm ở khu vực chín, xếp hạng bét. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì Toro không phải người thường, anh ta là hậu duệ cuối cùng của Thiết Ngưu Vương, bá chủ huy hoàng trong quá khứ.
- Cảm tạ chỉ huy! Chúng tôi xin thề sẽ trung thành phục vụ cho ngài.
Một triệu năm nô lệ.
Bên cạnh còn đính kèm chai nước suối cùng hàng chữ: “Có thực mới vực được đạo”
Chờ sau khi người Thiết Ngưu ở đây rời đi để thông báo cho những người khác ở nhà. Công Dương gọi một sĩ quan cấp dưới lại dặn dò:
Sau khi nhìn thấy cảnh bạn bè, người thân của mình vui sướng dưới sự thống trị của những người Địa Cầu, Toro quyết định đánh liều tới gặp họ để hỏi về “tự do” thứ mà những người Địa Cầu muốn ở hành tinh Thiết Ngưu này.
Trên thực tế, người Thiết Ngưu không quan tâm việc đám lãnh chúa Nemac b·ị đ·ánh đuổi, sống c·hết ra sao.
Bọn họ thèm khát cơm trắng thịt kho, ao ước nước suối trắng tinh khiết ngọt lành mát rượi nên ra sức làm việc. Mong rằng cố gắng của mình sẽ đổi lại được đồ ăn thức uống quý giá vốn chỉ có trong mơ.
- Cảm ơn Lạc Việt! Cảm ơn Địa Cầu! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Toro đại diện cho toàn thể người Thiết Ngưu gửi đến ngài và Lạc Việt lời chúc tốt đẹp chân thành nhất.
Công Dương vội vàng xua tay hô dừng, cái cảm giác tội ác dâng trào đến mức một người từng t·ham ô· nhận phong bì như anh ta cũng thấy xấu hổ, muốn tìm lỗ để chui vào.
Các chiến hạm của Địa Cầu lần lượt xuất xưởng, lao ra ngoài Hệ Mặt Trời, giải phóng cho các hành tinh đang bị Triều Đại Hoàng Kim áp bức. Trở thành một phần sức mạnh của Liên Minh Kháng Chiến do Địa Cầu dẫn đầu.
Từng gói hàng chứa đầy đủ khẩu phần lương thực, nước uống được dỡ xuống, vận chuyển đến tận tay từng người Thiết Ngưu bằng U·AV. Bên trên kiện hàng có ký hiệu cờ đỏ sao vàng của Lạc Việt bên cạnh lá cờ Liên Hợp Quốc cùng hàng chữ “hàng viện trợ nhân đạo”.
Công Dương chỉ đơn thuần không muốn bị tra hỏi về việc n·gược đ·ãi và chủ nghĩa nhân đạo. Nhưng hành động của anh vô tình làm cả hành tinh Thiết Ngưu cảm nhận được sự ấm áp đến từ Lạc Việt.
Nhưng hành động kỳ lạ của người Thiết Ngưu khiến anh sợ hãi rằng bọn họ ngu trung với lãnh chúa, thề sống c·hết cũng muốn chống lại Địa Cầu.
Lá cờ Liên Hợp Quốc trải rộng khắp nơi ngoài Vũ Trụ, trở thành biểu tượng vĩ đại đánh dấu sự phảng kháng của các dân tộc chống lại ách thống trị tàn ác đến từ Triều Đại Hoàng Kim.
Nhưng rõ ràng là Nemac sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền lực độc tôn bấy lâu, một trận đại chiến siêu khủng quyết định vận mệnh của cả Vũ Trụ chắc chắn sẽ diễn ra.
Nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của Toro, Công Dương suy nghĩ một chút rồi lấy ra hai quyển sách : “Những nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác – Lênin” và “Đường Kách Mệnh”.
Còn tự do là gì, họ không biết, tạm thời cũng không muốn biết.
Trên thực tế, trong lòng anh chỉ đơn giản nghĩ thầm “hai môn này hồi xưa dằn vặt mình bao nhiêu ở trường đại học, bây giờ cũng phải để người ngoài hành tinh cảm nhận sự đáng sợ của môn triết” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó, mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch của Liên Hợp Quốc.
Đây là một hành tinh lớn chứa nhiều tài nguyên quan trọng nằm ở khu vực số chín.
Người Thiết Ngưu đó có hình thể khổng lồ, cao hai mét rưỡi, nặng hơn một tạ, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn. Tráng kiện như thế nhưng ông ấy lại ngồi ôm hộp cơm khóc sướt mướt cứ như con nít. hình ảnh cực kì mất cân đối.
Anh nghe nói người Thiết Ngưu đang là nô lệ của một lãnh chúa Nemac nên muốn trả tự do cho họ để tạo mối quan hệ tốt đẹp.
Toro, một người Thiết Ngưu mạnh mẽ, thông minh.
Sau đó, Toro nói rõ ý đồ đến.
- Chúng tôi đào quặng và nộp lại cho lãnh chúa để nhận được đồ ăn, nước uống. Lãnh chúa rất tốt bụng, không để chúng tôi phải c·hết đói.
Trên thực tế, toàn bộ khu vực chín hiện đã rơi vào tầm kiểm soát của Địa Cầu, những kẻ đô hộ vốn có đến từ Nemac đã bỏ chạy tứ tán sau khi nghe tin hạm đội số ba bị tiêu diệt.
Công Dương cùng đoàn lính Lạc Việt che mắt lại, không đành lòng nhìn vào ly nước sặc mùi hóa chất và chén lương thực bé xíu cáu bẩn, không rõ chứa đất hay khoai.
Bởi thế nên khi nghe thông báo bản thân đã được tự do ở quảng trường, bọn họ ngơ ngác chẳng hiểu gì cả, cứ nghĩ là mình đã nghe nhầm.
Họ được gọi với cái tên là người Thiết Ngưu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên trong có những hộp đựng đồ ăn gọn gàng tinh xảo mà cả đời này ông chưa từng nhìn thấy bao giờ. Hộp đựng cơm trắng thơm ngon, hộp đựng cá kho quẹt, hộp đựng thịt ba chỉ kho đậu, hộp cuối đựng canh rong biển.
- Vậy ngày thường mọi người sinh hoạt thế nào?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.