Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Buồn của An
"Trời đang lạnh, em nhớ mặc áo ấm kẻo cảm!"
Tối qua Đào mơ thấy ác mộng ở kiếp trước b·ị b·ắt cóc, hãm hại, đổ tội nên giật mình không ngủ được. Cô đi loanh quanh cho khuây khỏa, bắt gặp An trong tâm trạng không vui.
"Đã ăn tối chưa, em bị dạ dày nên cô gắng ăn đúng giờ đi!"
- Nhớ ngày nào, sáng trưa chiều tối lúc nào cũng gọi cho mình, mà giờ đến ngay cả gặp mặt nói chuyện bình thường cũng tìm cách trốn. Con người thật dễ dàng thay đổi.
"Bác học" là biệt danh cô lấy cho An vì anh cái gì cũng biết.
- Đúng vậy! Nhưng rủi ro cao cũng đủ để chị dừng đầu tư. Nếu đầu tư mà không suy tính thì còn tệ hơn cả đ·ánh b·ạc.
- Chị thật là giỏi, chỉ thông qua vài thông tin mù mờ trên báo đã suy luận được như thế. Em thì chẳng hay biết gì cả, suýt nữa thì đổ tiền của ba xuống sông xuống biển rồi.
Riêng chỗ ở thì Đào chưa bao giờ thiếu, biệt thự của cô đủ cho trên trăm người sinh hoạt. Nhưng cô không có ý định mời những người khác ở lại mà tiễn họ ra về trong vui vẻ.
Tuân sau khi chào hỏi những người khác liền trở về gần chỗ Đào, đúng lúc An đang nói tới chính sách của Mỹ:
Họ uống ít rượu, ca hát, vui chơi trêu đùa lẫn nhau. Đến khi tiệc tàn, Tuân "đột nhiên" m·ất t·ích do có việc bận đi đâu đó nên An, Duyên và Lý Viễn đêm nay phải nghỉ tạm trong những căn phòng trống.
Ở tương lai, sau khi Viễn đánh bại Thổ Nhĩ Kỳ, toàn bộ "siêu nhân" ngay lập tức trở thành đối tượng không thể dây vào. Mà Dung lại là một siêu nhân có năng lực thực dụng bay lượn nên các chủ nợ của nhà cô đều giả vờ câm điếc như chưa từng có cuộc chia ly.
- Vậy có lẽ trong năm nay "c·hiến t·ranh" vẫn chưa kết thúc được rồi.- Tuân bồi thêm câu nói đùa và quay sang giải thích với Đào:
- Chính Phủ hiện đang phát triển hệ thống giao thương vận tải, mục đích muốn đưa nước ta phát triển trở thành một trung tâm trung chuyển trong khu vực và quốc tế. Đồng thời Lạc Việt cũng sẽ nắm giữ đầu mối xuất, nhập khẩu quan trọng của các mặt hàng thủy, hải sản, khí tự nhiên, giày dép, công nghệ...
Chẳng qua Tuân sẽ không để lộ suy nghĩ của mình ra ngoài, anh là một người chuyên nghiệp.
"Em đã dậy chưa?"
Anh thậm chí đã chạy lên núi để trốn tránh sự đời phiền nhiễu.
"Oh"
Đó là những hàng tin nhắn đã hơn một năm với người yêu cũ, tất nhiên không có tin nhắn trả lời.
Bây giờ, thấy có cơ hội làm thân với An nên Đào lôi kéo Tuân tiếp tục với những câu chuyện của anh ta. Bốn người trò chuyện và dần dần hiểu rõ hơn về nhau, quan hệ của họ nhanh chóng trở nên thân thiết, bỏ qua những rào cản xã hội ban đầu. Đây cũng là điều mà Đào mong muốn nhìn thấy.
Sau khi trao đổi với An, học tập đầy đủ các tin tức vĩ mô hiện tại, bộ não thiên tài của cô mới nhận ra mọi thứ vốn dĩ đã phơi bày trước mặt ngay từ đầu, chỉ cần mở mắt sẽ thấy.
Xa xa, mặt trăng lên cao, đánh dấu một ngày may mắn của Đào dần kết thúc.
Vô tình Đào đi ngang qua thấy được. Cô tiến lại hỏi thăm:
"Em bận rồi!"
- Chỉ có Trung Quốc vừa dồi dào về truyền thống, vừa có đủ năng lực để thao túng mọi việc. Chị nhận định rằng có rủi ro cao về việc Trung Quốc ngầm phá hỏng dự án lần này.
"Uh" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn họ luyên thuyên thêm một lát thì nhóm người của Duyên kéo qua hội tụ bên đống lửa trại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thực ra An có nhiều tâm sự cất giấu trong lòng không nói cho người khác, kể cả Lý Viễn.
Cuối cùng An vẫn chấp nhận chịu thua, nói cho Đào nghe về chuyện của mình.
- Ủa! Vì sao vậy ạ? - Dung hỏi.
- Họ có thể cho chúng ta kiếm tiền gia công, nhưng công nghệ thì không bao giờ. - An nói ra lý do Mỹ không muốn cung cấp công nghệ.
- Đúng vậy! Thậm chí chúng ta có trả giá cao hơn thị trường thì phía Mỹ cũng từ chối. Đây không phải vấn đề tiền bạc mà họ thực sự không muốn bán.
- Họ thực sự chỉ đồng ý hợp tác về khí tự nhiên chứ không chịu hỗ trợ về công nghệ nhiên liệu mới, công nghệ cao và AI sao?
- Nhưng Trung Quốc sẽ không dễ dàng chấp nhận việc một nước có địa chính trị quan trọng như Lạc Việt ngả về phương tây, họ sẽ tìm cách can thiệp làm phá hỏng m·ưu đ·ồ của Mỹ.
An giả vờ như không nghe thấy gì cả. Có những chuyện con gái nói thì gọi là vui tính, còn con trai nói thì sẽ mắng dê xồm. Anh đổi chủ đề sang chuyện khác:
Đào không cảm thấy lạ vì chuyện này cô đã biết trước, phải tới đầu năm sau Mỹ mới dừng xâm lược kinh tế. Cô hỏi lại Tuân:
- Còn các nước nhỏ chỉ có thể bị động chạy theo thái độ của Mỹ, mặc cho giới tài phiệt vơ vét tài sản. Chính sách nâng lãi suất của FED biểu hiện rõ ràng ý đồ của cuộc xâm lược, khi nào FED hạ lãi suất, "c·hiến t·ranh" kết thúc, kinh tế thế giới phục hồi, bất động sản tăng giá trở lại.
- Nếu kế hoạch được hoàn thành thuận lợi, Lạc Việt sẽ giảm bớt phụ thuộc vào thị trường Trung Quốc, tăng cường xuất khẩu thủy sản sang các nước phương tây, thuận lợi nhập khẩu khí tự nhiên và xuất khẩu các mặt hàng công nghệ cao được gia công nội địa.
- Hoàn toàn hợp lý, tất cả suy luận đều có tính logic rõ ràng và kinh nghiệm tương tự đã từng xảy ra ở nước khác. Hồi trước em còn thấy lạ vì sao Mỹ từ chối lời mời tham gia dự án Xứ Sở Thiên Đường, hóa ra vì tránh xung đột trực tiếp với Trung Quốc.
Chương 12: Buồn của An
- Sao rồi! Nhà bác học cũng biết ưu phiền sao?
Ra tới bên ngoài, An liếc xuống nhìn chiếc điện thoại cũ, những tin nhắn nhạt nhẽo không được trả lời kéo dài cả màn hình.
An thở dài than vãn, khuôn mặt đang cười nhưng phảng phất nỗi buồn sâu thẳm đâu đó.
Đào tuy biết tương lai chắc chắn sẽ xảy ra, nhưng cô chỉ phân tích theo hướng hợp lý ở vị trí hiện tại. Cô không muốn để người khác nhận ra mình biết trước tương lai.
- Riêng em thì chẳng có gì phải sợ? Lúc đó không ai dám lấy tiền của em đâu, thậm chí còn bồi thường thêm nữa. - Đào tiết lộ một ít bí mật cho Dung.
- Trong trường hợp có xung đột xảy ra, em đừng trông chờ vào Mỹ, người Mỹ cũng không rảnh đi làm từ thiện, cứ nhìn theo tấm gương đất nước Ukraina sẽ biết hậu quả thế nào. Trung Quốc chưa chắc đã tốt, Nhưng Mỹ cũng chẳng hề hiền lành. Đó là lý do chị không đầu tư vào Xứ Sở Thiên Đường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngày hôm sau, bốn giờ sáng, bầu trời nhá nhem giao thoa giữa hai màu đen và trắng. Màu đen chiếm giữ phần chủ đạo nhưng đã có những tia sáng lấp ló mờ nhạt.
Chậm rãi ngồi dậy, lặng lẽ mặc áo khoác, An cầm điện thoại, mở cửa phòng rồi đi ra ban công hóng gió. Anh không h·út t·huốc nên đây là cách anh giải tỏa tâm lý mỗi khi buồn bực.
- Trùng hợp, dự án Xứ Sở Thiên Đường là đầu mối then chốt trong kế hoạch, lại thuộc nhóm ngành có sự ảnh hưởng lớn của Trung Quốc. Các doanh nghiệp xây dựng trong nước thì không đủ năng lực thi công, các doanh nghiệp nước ngoài lại chẳng rành đạo lý đối nhân xử thế, không có cửa trúng thầu ở Lạc Việt. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đây là chuyện hiển nhiên, vì nguồn cung khí tự nhiên do Mỹ nắm trong tay, họ có thể khống chế chúng ta thông qua giá nhiên liệu. Còn công nghệ cao, năng lượng, AI là nền tảng của cường quốc nên họ sẽ không dễ dàng bán ra ngoài.
Ở kiếp trước, Tuân là người trung thành nhất với Đào. Kể cả những lúc tồi tệ nhất anh vẫn luôn sát cánh cùng với cô. Bởi vậy nên Đào thường xuyên nhắc Tuân nghiên cứu về vĩ mô, quốc tế để giúp anh sống tốt hơn trong thời đại mới.
"Anh chuẩn bị ra Sài Gòn nè"
- Điều này có lợi cho kinh tế Lạc Việt và chính sách ngoại giao phong tỏa Trung Quốc của Mỹ. Bởi vậy nên gần đây Hoa Kỳ liên tục hỗ trợ, có nhiều chuyến thăm để thúc đẩy nước mình phát triển theo hướng này.
Xuân Đào từ tốn kể hết suy đoán của mình. Đây là những gì cô nghĩ đến thông qua suy luận ngược từ kết quả và tình hình quốc tế hiện tại.
An muốn giấu nhưng Đào là một người tâm lý, cô hiểu càng buồn lòng thì càng muốn tâm sự. Cô nhìn thẳng vào mắt anh với sự chân thành.
- Về bản chất, Mỹ từ sớm đã ấp ủ "c·hiến t·ranh kinh tế" xâm lược các nước khác để giảm bớt tổn thất sau đại dịch covid. Trung Quốc lựa chọn biện pháp phòng thủ trước Mỹ là đóng cửa kinh tế. Nga và EU trực tiếp triển khai chiến sự ở Ukraina để làm giảm ảnh hưởng của Mỹ và mâu thuẫn nội bộ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Trong cuộc hop, mặc dù không nói rõ nhưng thái độ bên phía Mỹ cho thấy họ chưa có ý định hạ lãi suất trong năm nay.
An lò mò ngồi dậy với cảm giác trống rỗng trong lòng. Tối qua anh mơ thấy người yêu cũ và "em gái mưa". Cả hai người đều quay lưng lại với anh, bỏ đi theo người khác. Có lẽ chất cồn đã kích thích anh nhớ về những chuyện không vui trong quá khứ.
Trước khi bị chia tay anh đã sớm nhận thấy người yêu của mình thay đổi nên điều đó không thực sự làm anh buồn. Thứ làm anh suy sụp là cô em gái mưa thân thiết cũng đột nhiên xa cách, tránh né anh ngay sau đó. An vẫn còn nhớ cái cảm giác bị tránh như tránh tà và xua đuổi ra mặt.
Bất kể công nghệ, dự án, Mỹ hay Trung gì đối với cô đều không thực sự quá quan trọng. Chỉ cần chờ tới thời đại mới tiến đến, chẳng ai có thể chống lại siêu năng lực.
Nói thực ra, trước hôm nay, cô dù biết tương lai sẽ xảy ra Đại Án Thiên Đường nhưng không rõ ý nghĩa, căn nguyên bản chất.
"Em dạo này vẫn ổn chứ"
Thậm chí họ phải vội vàng gom tài sản để bồi thường cho Dung, sợ trễ một chút sẽ không còn được nhìn thấy mặt trời ngày mai.
Còn đây là khung chat với "em gái mưa". Mặc dù có trả lời nhưng mỗi lần đều sau 24 tiếng và không quá ba chữ cái.
Tuân im lặng nhìn An, mặc dù Đào đã nói riêng với Tuân rằng An rất tài giỏi và cô cần học ở An nhiều nhưng Tuân vẫn chưa tin tưởng. Nếu không phải Đào hỏi thì Tuân cũng không muốn nói nhiều về nội dung cuộc họp.
- Nhưng cũng không thể chắc chắn phía Trung Quốc sẽ chọn dự án Xứ Sở Thiên Đường để can thiệp, cũng không thể đảm bảo họ sẽ thành công.
- Em không xem chị là bạn sao? Tại sao lại giấu giếm?
- Không có gì, một số chuyện không vui thôi.
An nghe xong, cảm thấy suy đoán của Đào đầy đủ căn cứ. Anh gật gù đồng ý và bổ sung thêm chứng cứ cho giả thuyết của Đào:
Dung không đủ trình như An và Đào, cô hoàn toàn bất ngờ với những gì mà Đào nói. Nếu như không gặp Đào thì chỉ vài ngày sau cô cũng sẽ sập bẫy, mất tiền như bao người khác.
Nghe Đào nói hợp lý, An không hỏi thêm nữa mà tiếp tục bàn luận về những chuyện khác như giá điện, lãi suất.
- Chắc tại "tâm hồn" em đẹp á! - Đào trêu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.