Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Trần Thị Thu Huyền
Huyền nói xong liền cúi đầu xuống, cô đoán chắc rằng mình sẽ bị Đào mắng một trận, thậm chí là sa thải. Nhưng không, Đào mỉm cười trả tài liệu cho cô và nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy rằng không ở bên cạnh nhau nhưng tình cảm giữa họ vẫn tăng tiến dần đều theo thời gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đặc biệt là dự án xưởng thép chất lượng cao Hòa Phước tuy đã gần đến ngày hoàn thành, đi vào sản xuất nhưng hiện đang chiếm một tỷ lệ vốn lớn của tập đoàn và tốc độ thu hồi vốn sẽ không được nhanh.
- Ít nhất phải gấp ba lần.
Đặc biệt với những tập đoàn lớn như Xuân Đào thì đây không phải con số nhỏ.
- Nay đổi nghề làm lơ xe rồi hả? Được không đấy? – Viễn trêu.
- Bạn yên tâm! Mình định rủ cả Nguyên nữa, sát gái như nó thì chả thiếu ghệ đâu, đợt này hai đứa mình dắt người yêu là nhóm “ba chàng trai” chúng mình đều hết độc thân, cho tụi nó lác mắt luôn.
Trần Thị Thu Huyền, kế toán trưởng mới của tập đoàn đang báo cáo công tác với chủ tịch.
Ở bên kia, An đang mặc đồ quần tây, áo sơ mi trắng lịch sự, trên tay cầm một hộp tài liệu hồ sơ thiết kế để chất lên xe ô tô bán tải của công ty. Sau lưng anh là hàng chục hộp tài liệu khác. Điện thoại được cố định ở đâu đó để anh rảnh rang làm việc.
Sau đó còn nhắc tới vấn đề dự án Hòa Phước do đích thân Đào chủ đạo và được hội đồng quản trị nhất trí tán thành. Việc lôi chuyện này ra để nói không khác gì đang nghi ngờ về quyết định của Xuân Đào, lãnh đạo trực tiếp của cô.
Chương 14: Trần Thị Thu Huyền
Đào mím môi, lấy tay đỡ má nhẹ nhàng nói:
- Ba lần? Tưởng đâu thế nào, muỗi.
- Hừ! Em nghĩ anh là con người dễ dàng bị mua chuộc như vậy sao? Dễ dàng khom lưng uốn gối trước đồng tiền vậy sao? Nhìn kỹ vào, anh là ai, đại diện cho giai cấp vô sản, một lòng hi sinh vì sự nghiệp của đất nước, vì tương lai của nhân loại. Dăm ba đồng tiền lẻ ăn thua gì.
Văn Phòng chủ tịch, tập đoàn Xuân Đào.
- Yêu em! Em cũng vậy nhé!
- Thôi giỡn vậy được rồi, cho anh thở ít hơi còn làm việc với. Mỗi lần gặp em là cười muốn sốc hông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Văn phòng rộng rãi của Đào đã có nhiều thay đổi kể từ lần trước Huyền đến, màu sắc chủ đạo căn phòng là màu trắng, được trang trí với các nhân vật vĩ đại từ nhiều quốc gia trên thế giới và bản đồ địa cầu. Trên tường treo nhiều danh ngôn từ âu sang á.
Cả tháng nay, tối nào Viễn cũng đi chơi với Duyên và Dung, lúc thì đi ăn, lúc thì đi uống, có lúc xem phim.
- Em biết thừa còn hỏi. Anh đang tập hợp hồ sơ thiết kế, chuẩn bị nộp lên cho chủ đầu tư đây.
- Tập đoàn đang có kế hoạch huy động vốn. Em biết báo cáo tài chính của em khi công bố ra sẽ thế nào chứ? Chị nghĩ em đủ trình độ để hiểu hậu quả và cách giải quyết.
Ở vị trí trung tâm nhất, bức ảnh sự kiện tuyên ngôn độc lập của nước Lạc Việt được treo vững chắc. Bộ bàn ghế gỗ với ấm trà được đặt bên cạnh, trên đó có khắc bàn cờ tướng, cờ vây và cờ vua.
- Ok! Vậy bạn gọi bảo Nguyên sớm vào, nó ở tận Gia Lai, cách Sài Gòn hơi xa.
- Tại sao không?
- Chị không muốn Xuân Đào sẽ rơi vào tình trạng như thế, có vấn đề gì em cứ công bố, mọi người chung tay giải quyết.
Thấy Đào đã bị chọc cười ha ha, An xin dừng:
- Lại không trả lời, chắc tối nay Duyên không có mặt rồi.
- Ái chà, mạnh miệng nhỉ, có em nào rồi à? Vậy thì càng tốt, tháng sau lớp mình họp lớp, dắt người yêu ra mắt luôn. – Viễn đề nghị.
Viễn thở dài:
Hôm nay, Xuân Đào mặc một bộ đồ công sở đơn giản và thanh lịch, trên bàn bày bức ảnh chụp hai bàn tay nắm lấy nhau dưới ánh bình minh. Huyền chú ý thấy mỗi lần chủ tịch nhìn vào bức ảnh này đều mỉm cười thỏa mãn, có lẽ nó không đơn thuần là một bức ảnh trang trí.
- Tối nay em rảnh, khi nào qua thì nói em.
- Vợ yêu! Anh cũng nhớ em! Ráng chờ một chút. Anh xử lý xong công việc rồi ra Sài Gòn với em liền. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Họp lớp? Ok, tới lúc đó báo trước địa chỉ và thời gian để mình sắp xếp, nếu không bận gì thì đi. Bạn lúc đó cũng xem dắt ai đi cùng nhé! Đừng có khoe khoang khoác lác cho lắm vào rồi lại ế chổng mông.
- Khà khà! Ông bạn ghen ghét với mình đúng không, nói rồi, kiếm bé nào xinh xinh mà tán đi.
- OK! Để mình gọi.
- Hừ! Ai mà thèm ghen ghét. Làm như mình ông có bạn gái ấy. – An nói
Kết thúc cuộc gọi, An vừa định tiếp tục công việc thì có cuộc gọi của Lý Viễn.
- Nhưng mà em nhớ anh!
- Vậy anh muốn sao?
- Chắc chắn là hơn đứa bị yêu tinh hút hết sinh lực – An cười trêu lại.
- Chồng yêu! Anh đang dọn nhà đấy à?
- Chi phí sản xuất kinh doanh tiếp tục tăng cao, trong khi doanh thu lại giảm nhẹ, điều này có ảnh hưởng đến lợi nhuận trong kỳ không? Ngoài ra trong báo cáo, em cũng nói rằng vốn lưu động của công ty chưa đủ dồi dào? – Đào hỏi
- Chủ tịch! Tình hình kinh doanh của tập đoàn vẫn chưa có sự khởi sắc rõ rệt trong khi các khoản chi tiêu không cắt giảm được nên lợi nhuận sẽ không được đẹp.
Chờ Huyền đi ra khỏi phòng, Đào xoay người về hướng màn hình Plasma, thực hiện kết nối cuộc gọi với An thông qua nó.
- Khó khăn sẽ không tự mất đi. Nó chỉ có thể xử lý bằng cách giải quyết, càng muộn thì càng rắc rối.
- Vâng! Em tin anh. Thôi anh làm tiếp đi, nhớ giữ gìn sức khỏe. Yêu anh!
Còn về phía Duyên, cô “đã xem” nhưng chưa trả lời.
Bởi vì An và Đào chưa chính thức công khai nên mọi người chưa biết quan hệ của họ.
Nghe Đào nói những lời cao thượng đầy tự tin như vậy, Huyền phấn khởi nghe lời đi làm việc. “Quả là thần tượng, không làm mình thất vọng”.
- Sắp tới đây, Bộ công thương sẽ tiến hành điều chỉnh giá bán lẻ điện bình quân tăng lên 3% lần tăng đầu tiên sau nhiều năm giữ nguyên một mức giá. Đại diện bộ công thương cho biết việc tăng giá điện sẽ không làm ảnh hưởng đến tình hình lạm phát trong nước và đã được tính toán kỹ lưỡng.
- Giống như giá điện! Cứ cố che lấp vấn đề, tới lúc xảy ra sự cố thì đã không thể cứu vãn, nếu chị đoán không lầm, còn vài đợt tăng giá điện nữa cho đến khi giá điện đạt mức tăng trên 10, 15 phần trăm thì mới tạm ổn được.
Mới một tháng trước, cô còn là kế toán viên quèn bị chèn ép thường xuyên, thậm chí còn đang tính toán từ chức, bỗng chốc được đề bạt lên kế toán trưởng quyền lực. Tất cả đều nhờ sự tin tưởng của chủ tịch hội đồng quản trị Ngô Thị Xuân Đào.
Dung nhanh chóng đáp lời:
- Về nguồn vốn, tuy rằng chủ tịch đã sớm có dự phòng về đóng băng bất động sản và thu hồi vốn, nhưng vẫn có khá nhiều tiền đang bị giam. Ngân hàng lại đang siết chặt vốn vay nên khó mà đảm bảo nguồn vốn lưu động dồi dào trong thời gian tới.
Sau khi nói chuyện xong, Viễn mở Messenger ra, nhắn tin cho Duyên và Dung rủ họ tối nay đi dạo công viên. Còn về Nguyên? Để từ từ anh xác định có người yêu đã rồi mới gọi, nếu không tới lúc họp lớp chỉ một mình anh ế thì quê lắm.
Kết quả tình trạng viêm màng túi của Viễn ngày càng nghiêm trọng, bù vào đó, Dung với Duyên trở nên thân thiết khắng khít với anh hơn, cơ hội đột phá tình bạn mập mờ hiển hiện xung quanh.
Thoát kiếp trai ế không còn là chuyện xa vời.
Trái tim An lập tức bị hòa tan, anh vội vàng lại gần điện thoại nói:
Huyền báo cáo xong, len lén đánh giá vị nữ chủ tịch, cũng là thần tượng của mình ở ngay trước mắt.
- Ôi tội nghiệp chưa kìa! Về đây đấm lưng bóp vai cho em đi, công ty anh trả lương bao nhiêu, em trả gấp đôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyền không biết rằng, thần tượng của cô ở kiếp trước đã thẳng tay sa thải không một chút do dự. Dẫn đến sau này cô vì yêu sinh hận nên ghét lây Xuân Đào. Nhưng bây giờ đã khác, thần tượng vẫn tin tưởng và tôn trọng cô.
Sau khi xác định quan hệ với Xuân Đào, An trở về Tây Nguyên để giải quyết nốt công việc còn đọng lại rồi sẽ nam tiến ra Sài Gòn.
Kệ sách chứa các kinh điển về triết học, chính trị, văn hóa, nghệ thuật. Huy chương, giải thưởng được thay thế toàn bộ bằng cây cảnh và hoa tươi. Có một màn hình plasma cỡ lớn đang chiếu tin tức thời sự hàng ngày.
“Giá điện tăng? Chi phí lại lên cao tiếp” Đây là suy nghĩ đầu tiên của Huyền, có chuyên môn cao nên cô thừa biết những mặt hàng như điện, xăng, dầu chỉ cần nhích lên một chút sẽ kéo theo vô số mặt hàng khác tăng đột biến.
Cô nổi tiếng với tính cách thẳng như ruột ngựa và quan điểm tôn sùng chủ nghĩa độc thân, tình cảm nam nữ trong mắt cô chỉ là đồ thừa thải.
- Có chuyện gì, nói nhanh lên, đang bận bốc hàng đây?
Ở kiếp trước, cô sớm bị sa thải khỏi tập đoàn Xuân Đào vì phản đối việc “phù phép” số liệu của kế toán trưởng Trịnh Thị Phận. Giống như hiện tại, rõ ràng biết công ty có số liệu không tốt và thiếu vốn vẫn kiên quyết muốn công bố đúng sự thật. Lợi nhuận sổ sách giảm, chắc chắc sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu, uy tín, khả năng huy động vốn… một loạt vấn đề gây khó khăn cho Đào.
Ngạc nhiên vì hành động của Đào, Huyền ngẩng đầu lên hỏi:
Thu Huyền chính là Hắc Ám Bá Chủ, người sở hữu sức mạnh đứng thứ hai đất nước Lạc Việt trong tương lai, trên cả Lý Viễn.
- Được rồi! Cứ làm như ý em đi! Sau khi hoàn thiện báo cáo tài chính thì mang lên để chị ký rồi công bố.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt thời gian đã trôi qua một tháng.
Thu Huyền bình tĩnh trả lời các vấn đề của Đào. Tất cả đều đúng tình hình thực tế và trải qua kiểm tra kỹ lưỡng. Đào nghe xong, thở dài thầm nghĩ:
Chẳng mấy chốc, hai người đã được kết nối với nhau. Đào vẫy tay chào:
“Đúng là Hắc Ám Bá Chủ, nói thẳng mọi chuyện không hề e ngại”
- Chị… đồng ý?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.