Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 149: Đông Phương Tú
Sau đó, anh ta quay sang nói với cha mình:
Mỹ Linh bật nhảy lên cao và lộn ngược, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía lão ta một cách cẩn thận.
Tất nhiên cô cũng bị lão ta tra tấn ngay sau đó nhưng vẫn thể hiện được ý chí kiên cường không khuất phục.
- Ông lừa tôi!
- Sao cô nói nghe có vẻ xa lạ quá, chúng ta cũng quen biết đã lâu rồi mà.
Mỹ Linh trải qua cơn đau đớn cùng cực, từng tế bào như bị thiêu đốt giày xéo hàng trăm hàng vạn lần nhưng cô cắn răng không rên một tiếng.
Đây là suy nghĩ ở trong lòng Mỹ Linh.
Ngay lập tức, Đông Phương Tú sử dụng năng lực của thiên chủ giám sát toàn bộ thế giới và thu lấy mọi thông tin.
- Vì sao mày có mặt ở đây, có âm mưu gì
- Đây là ông nói rồi nhé!
- Hừ, hóa ra là mày, đừng hòng chạy!
- Trần Mỹ Linh, sao chỉ có một mình cô ở đây, Văn An đâu rồi?
Lão ta dù rất tức giận vì con trai bị băt nhưng không dám manh động vì sợ có An hoặc một cao thủ khác ở gần.
Chẳng qua ngay khi cô chuẩn bị dịch chuyển xong thì một bàn tay mạnh mẽ kéo cô ngược trở lại thế giới cũ và tới trước mặt của Đông Phương Tú.
Từ đầu lão ta đã không có ý định giảng hòa với Mỹ Linh mà chỉ muốn đảm bảo tính an toàn.
Cẩu Đản không biết quá nhiều tin tức để báo với Đông Phương Tú nên lão chỉ biết con trai mình bị bắt còn nguyên nhân cụ thể thì không rõ ràng.
Mục đích của cô rất đơn giản, lôi kéo lão ta rời khỏi thế giới của Xuân Đào.
Đông Phương Tú cười với gương mặt khả ố:
- Tao chỉ muốn chắc chắn xung quanh mày không có ai bảo vệ thôi, nếu có thì mày đã không định bỏ đi như vậy.
- Đây chính là kết cục khi dám đối đầu với bản công tử.
- Thiên chủ vô địch, thần công cái thế khắp thiên giới vô địch thủ, chỉ vài con tép nhỏ mà dám vuốt râu hùm, thật là không biết chữ c·h·ế·t viết thế nào.
Đánh bại Mỹ Linh chỉ cần một cái búng tay nhưng tương tự An g·i·ế·t c·h·ế·t Đông Phương Tú cũng chỉ như nghiền c·h·ế·t con kiến.
Nhìn thấy kẻ thù bị đau đớn khổ sở, Đông Phương Minh tỏ ra sảng khoái:
Cô định mở nước ra uống rồi nghỉ ngơi nhưng chợt có cảm giác bất thường ở phía sau, quay đầu lại thì thấy Đông Phương Tú đã đứng ở đó từ lúc nào.
Mỹ Linh cẩn thận quan sát Đông Phương Tú và nắm theo Đông Phương Minh trên vai chuẩn bị đi vào cổng dịch chuyển tới một thiên giới khác ở cạnh bên.
Bộ não lão ấy phân tích với tốc độ siêu cao, chỉ trong một lát đã thấy được Mỹ Linh đang bỏ chạy với cái chum ở sau lưng.
- Là ai vậy?
Đông Phương Tú hỏi như thế vì Mỹ Linh và thư ký thân cận của An, ngày thường đều ở bên cạnh.
- Là Đông Phương Tú, điều em e ngại nhất cuối cùng đã xảy ra rồi.
Bóng đen đó chính là phân thân của Cẩu Đản, trải qua muôn vàn trắc trở nó cũng liên hệ được với Đông Phương Tú, gã ta luồn cúi nịnh nọt với mong muốn được hồi sinh và đi tới thiên giới. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Giọng nói này!
Nói xong, Đông Phương Tú tăng thêm sức mạnh khiến Mỹ Linh la lên thất thanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giơ tay ra đằng trước, Lão ta bó cổ Mỹ Linh và phá hoại cơ thể cô bằng sức mạnh của thiên chủ.
- Ông hỏi làm gì?
Mỹ Linh đương nhiên biết An hiện tại đang bận tranh chấp vị trí chí tôn nhưng cô vẫn cố giả vờ bình tĩnh để câu giờ:
- Sao cô em ngây thơ vậy?
Đến khi chân chạm đất thì đến bản thân Mỹ Linh cũng không biết mình đang ở đâu.
Mặc dù Đông Phương Minh không bị hành hạ gì nhiều nhưng anh ta vốn quen sống trong nhung lụa giàu sang, dù chỉ là một chiếc việc nhỏ cũng phải trả thù chứ đừng nói bị bắt thế này.
- Ý con là Văn An sao?
Đông Phương Tú liếc nhìn Cẩu Đản không nói một lời, đối với ông ta thì Cẩu Đản chỉ như con kiến muốn bóp c·h·ế·t lúc nào cũng được.
Lão ta bỏ đi chiêu thức đã chuẩn bị và giơ hai tay lên tỏ ra thân thiện:
Cùng lúc đó, Đông Phương Minh từ trong chum thả ra ngoài, anh ta mắng mỏ:
- Con yên tâm, bố không để nó sống yên ổn đâu!
Mỹ Linh thốt lên.
Đông Phương Minh không dám nhắc tới tên đầy đủ của Văn An vì sợ hãi, anh ta gật đầu khi bố mình hỏi, xác nhận một vấn đề quan trọng.
- Ông lừa con nít đấy à? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này, trên bầu trời xuất hiện một người đàn ông mặc long bào màu đỏ, trên đầu đội vương miện, dưới chân là chiếc xe được kéo bởi chín con rồng ngũ trảo kim long.
Đông Phương Tú lại nhún nhường thêm lần nữa, điều này khiến Mỹ Linh cảm thấy có thể lợi dụng.
Mỹ Linh ngẩng đầu lên trời với ánh mắt lo lắng, điều đó chứng tỏ cô biết chủ nhân của âm thanh.
- Chúng ta mỗi người lùi một bước đi, cô thả con trai của tôi ra còn tôi sẽ để cô rời đi an toàn!
Chỉ cần mang theo con ông ta rồi trốn đi tiếp, có thả hay không là quyền tỏng tay cô.
Ông ta lắc mình một cái, thân thể lập tức xuất hiện ở trước mặt của Mỹ Linh với dáng vẻ kiêu ngạo chắp hai tay sau lưng.
Chương 149: Đông Phương Tú
Xuân Đào tiến lại hỏi, Mỹ Linh thở dài: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời đề nghị của Đông Phương Tú có vẻ rất hấp dẫn nhưng Mỹ Linh không dễ bị lừa:
Nơi cô đứng và lòng một con sông khô cạn chẳng thấy vết tích của sinh vật sống nào cả, phía xa xa là những gốc cây khô cạn mọc trên đá sỏi.
Đông Phương Tú tra hỏi:
Trả lời Đông Phương Tú là một bãi nước bọt trộn lẫn máu tanh của Linh.
- Cha, hãy để cho nó sống không bằng c·h·ế·t, phải như thế xứng đáng với những gì nó gây ra.
- Cô nói gì lạ vậy, ai lại nhào vô nhào ra cái gì!
- Không không, hay như thế này, tôi để cô đi trước rồi cô thả con trai tôi ra sau!
Cảm giác bản thân đã trốn khỏi tầm nhìn của đối phương, Mỹ Linh ngồi phịch xuống đất và vuốt mồ hôi trên trán.
Ông ta khoanh hai tay đứng ở đó nhưng lại bễ nghễ như chúa tể vạn vật, một câu nói một ánh nhìn cũng đủ để kẻ khác sợ vỡ mật.
- Bố, ở đây có người sử dụng thuật pháp Lạc Việt, rất có thể liên quan đến nhân vật vĩ đại kia.
- Ai thèm quen biết ông, ngon thì nhào vô đây!
Mỹ Linh nhìn thấy ông ta ở đằng trước vội vàng phanh kít lại với vẻ mặt hốt hoảng, sau đó sử dụng một trận pháp phức tạp để dịch chuyển tới vũ trụ khác.
Ở đằng sau ông ta, một bóng đen quỳ xuống nịnh nọt:
Chưa yên tâm, cô ấy còn nhảy tiếp vào chiều không gian khác rồi quay trở lại liên tục cả chục lần.
Ông ta nhắm mắt lại, tầm mắt trải rộng khắp thế giới để điều tra xem con trai mình đang bị giam ở đâu.
- Con đàn bà láo toét, tao nói rồi, mày sớm muộn cũng phải trả giá.
Mỹ Linh tỏ ra khinh thường khiêu khích nhưng điều này trái lại làm gã Đông Phương Tú rụt rè không dám có hành động gì khác.
Chỉ sau vài phút, ông ta đã tìm được đến thuật pháp Lạc Việt và căn nguyên tạo ra nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay lúc này, Đông Phương Minh nói với cha mình về thuật pháp Lạc Việt ở chốn này:
Đông Phương Tú cười hì hì nói chuyện, âm thầm quan sát từng cử động của Mỹ Linh, dưới lòng bàn tay đã vận sức sẵn chờ tấn công.
“Lão già ngu, đừng có hòng mà mình thả con trai ổng ra”
- Có lẽ đã thoát rồi!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.