Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 150: Truy tìm Xuân Đào

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Truy tìm Xuân Đào


- Hóa ra đây là nơi sáng chế ra thuật pháp Lạc Việt tung hoành ngang dọc khắp chư thiên vạn giới.

- Lê Minh Nhật, Quang Minh Sứ Giả hóa ra từng là người của thế giới này.

- Tập đoàn Xuân Đào, viện nghiên cứu, Lạc Việt, quả là những nơi thú vị!

- Đây quả là tin tức bí mật động trời, đại nhân Oliver chắc chắn sẽ thưởng lớn cho bố, ha ha ha!

Đông Phương Tú cất tiếng cười khoái trá khi biết được những tin tức thu được, ông ta vuốt đầu con trai và khen:

- Con đúng là ngôi sao may mắn của bố, phen này hai bố con mình sẽ được thăng tiến nhanh chóng rồi!

- Đó cũng là nhờ có bố thần uy cái thế, thiên giới vô địch.

Lúc này, Cẩu Đản cũng chạy tới quỳ xuống hô:

- Đông Phương vô địch, thần uy cái thế, thiên giới thần phục.

- Ha ha, nói nghe mát tai lắm, phải thưởng mới được!

Lão ta nghe sảng khoái, vuốt râu hài lòng nói muốn thưởng cho Cẩu Đản.

- Cảm ơn thiên chủ, cảm ơn thiên chủ!

Trong khi Cẩu Đản còn đang vui mừng chờ đợi phần thưởng thì Đông Phương Tú chỉ nhẹ nhàng phất tay một cái là khiến Cẩu Đản hóa thành tro bụi trong tíc tắc.

- C·h·ế·t dưới tay bản thiên chủ là ân huệ lớn nhất cho những sâu kiến như mày đấy, hãy cảm ơn đi!

Đến cả khi c·h·ế·t Cẩu Đản vẫn không hiểu được vị trí của bản thân trong mắt những người như Đông Phương Tú.

- Đi thôi, chúng ta tới Lạc Việt để xem nơi đó có gì mà lại sáng chế được thuật pháp Lạc Việt vĩ đại như thế.

Sau đó, Đông Phương Tú nắm lấy Mỹ Linh và Đông Phương Minh dịch chuyển tới Sài Gòn ở Lạc Việt.

Nhóm người xuất hiện ngay giữa đường phố hiện đại thu hút sự chú ý của những người khác, họ chụp ảnh đăng lên thế giới thứ hai.

Một vài người có lòng nghĩa hiệp nhận thấy Trần Mỹ Linh là bị bắt đi theo nên vội vàng gọi đội cảnh sát siêu năng.

Hai cha con họ không thèm để ý đến những kẻ ruồi muỗi xung quanh, đi thẳng vào trong trụ sở của tập đoàn Xuân Đào.

Bảo vệ và những người khác đi lên ngăn cản đều bị Đông Phương Tú dọn dẹp dễ dàng, chẳng mấy chốc hai người họ đã đi lên tới phòng thí nghiệm cất giữ mọi dữ liệu.

Lúc họ đi vào, những chuyên gia nghiên cứu vẫn còn chưa hay biết chuyện xảy ra bên ngoài.

Một tiến sĩ trẻ tuổi bước lại gần hỏi:

- Ông là ai vậy, đến đây có việc gì không?

- Tao là thiên chủ, chúa tể của mọi thứ, chúng bay đều phải thần phục tao.

Ông ta vừa nói vừa đưa bàn tay ra phía trước khiến tất cả mọi người phải quỳ xuống bằng sức mạnh.

- Ha ha ha, như thế mới đúng!

Sau khi tất cả đã bị ép nằm cúi đầu xuống đất, Đông Phương Tú mới cười sảng khoái bước vào xem những dữ liệu của thuật pháp Lạc Việt.

Ông ta mò mẫm trên máy một hồi rồi lẩm bẩm:

- Kì quái, mới lúc nãy vẫn còn ở đây mà!

Lão ta đã xác định trước chỗ này có lưu trữ thông tin về thuật pháp Lạc Việt nhưng không hiểu sao khi tìm lại không thấy.

Đông Phương Minh thấy vậy nắm đầu một giáo sư già lên và hỏi:

- Ông già, dữ liệu về thuật pháp Lạc Việt đâu hết rồi?

- Tôi, tôi không biết!

Giáo sư lắp bắp trả lời và ngay sau đó liền bị Đông Phương Minh bẻ tay, đau đớn rú lên.

- Bây giờ đã biết chưa?

Lần này, giáo sư đành phải nói:

- Tôi thật sự không biết, nhưng nếu dữ liệu biến mất thì chỉ có thể là chủ tịch Xuân Đào làm.

- Xuân Đào?

Đông Phương Tú lẩm bẩm một tiếng rồi nhắm mắt lại dò tìm vị trí của Xuân Đào nhưng dù có lục tung cả thế giới vẫn không tìm thấy được.

Bởi vì bản thân là thiên chủ nên mọi thứ trong phạm vi cai quản không thể che giấu được ông ta, trừ khi có sự can thiệp từ chư thiên.

- Hừ, chắc chắn là con điếm này đã giấu đi rồi!

Đông Phương Tú quay lại nhìn Mỹ Linh, nắm tóc cô và gằn hỏi:

- Mày giấu con nhỏ Xuân Đào đó đi đâu rồi đúng không?

Mỹ Linh không trả lời mà chỉ cười vui vẻ, đây chính là dự tính của cô ngay từ đầu.

Trong lúc lão Đông Phương Tú bận truy đuổi Mỹ Linh và vờn cô như chuột với mèo thì Xuân Đào đã mang theo bé Ngọ ẩn mình đi nơi khác với bảo vật quý giá đến từ thiên giới.

Mặc dù biết bản thân sẽ bị tra tấn điên cuồng nhưng Mỹ Linh không hối hận, cô sẵn sàng làm tất cả vì Văn An.

Biết rằng Mỹ Linh sẽ không chịu khai, Đông Phương Tú tức giận đập đầu cô xuống sàn nhà rồi kéo đi ra ngoài.

Vừa ra cổng, lão ta đã phải đối mặt với đội cảnh sát siêu năng Lạc Việt bao vây hết các lối đi.

- Giơ tay lên, ông đã bị bao vây rồi!

Đội cảnh sát siêu năng được trang bị đến tận răng nấp sau những chiếc xe quân sự kêu gọi Đông Phương tú đầu hàng.

Công việc thường ngày của cảnh sát siêu năng là đối phó với các loại tội phạm nguy hiểm có sức mạnh phi thường nên không e ngại trước Đông Phương Tú.

Nhưng họ đã đánh giá nhầm sức chiến đấu của đối phương, sức mạnh đến từ thiên giới vượt xa sức tưởng tượng của người Địa Cầu.

Chỉ thấy Đông Phương Tú bóp tay một cái, toàn bộ xe quân sự bị nghiền nát như đụng phải thứ gì đó kinh khủng, sau đó hất văng toàn bộ cảnh sát bay tứ tung khắp nơi.

Những tòa cao ốc sụp đổ ầm ầm xuống chôn vùi những chiếc huân chương còn dính máu của cảnh sát Lạc Việt.

Đông Phương tú xách theo Trần Mỹ Linh bay lên bầu trời và bắt đầu nói:

- Xuân Đào, tao biết mày đang trốn ở đâu đó, nhưng hãy nghe cho kỹ đây, tao sẽ g·i·ế·t cho đến khi nào mày lộ mặt ra thì thôi.

- Hãy nhớ rằng tất cả họ đều c·h·ế·t vì mày.

Nói xong lão ta bắt đầu bằng việc bóp c·h·ế·t và vứt xác Mỹ Linh xuống dưới đất.

Lời trăn trối cuối cùng của Mỹ Linh là:

- Anh an, em đã cố gắng hết sức rồi, em yêu anh!

Xuân Đào đoán đúng một nửa, đúng thật là An không có gian díu gì với Mỹ Linh nhưng Linh sớm đã say đắm người đàn ông vĩ đại nhất cuộc đời mình rồi.

Lão già Đông Phương Tú không dừng lại ở đó.

Lão búng tay một cái, toàn bộ Lạc Việt bị nứt ra thành từng mảnh và chìm xuống biển, Hồ Hoàn Kiếm nhanh chóng bị bao phủ bởi đại dương mênh mông vô ngần.

- Đầu tiên là đất nước Lạc Việt ngứa mắt này!

Đông Phương Tú vuốt râu tỏ vẻ hài lòng với tác phẩm của mình, sau đó bắt đầu đếm từ một đến mười.

- Một, Hai, Ba, Bốn.

- Năm, Sáu, Bảy, Tám, Chín.

- Mười!

Ngay khi đếm xong, ông ta lại búng tay thêm một lần nữa, bây giờ tới phiên Trung Quốc vỡ tan, Vạn Lý Trường Thành chỉ còn là đống đổ nát sau đòn tấn công.

Cứ như thế, lần lượt các quốc gia đều bị phá hủy chỉ bằng một cái búng tay.

Tượng nữ thần tự do ở Mỹ sụp đổ, tháp Eiffel biến mất, kim tự tháp chìm xuống lòng đất.

Tất cả những biểu tượng đáng tự hào của nền văn minh trên Địa Cầu đều bị chôn vùi cùng với tính mạng của mọi người.

Chỉ trong chưa đầy một tiếng, Địa Cầu đã trở thành hành tinh c·h·ế·t.

Còn chưa cảm thấy hài lòng, lão Đông Phương Tú còn đâm xuyên qua lõi hành tinh, phá tan Trái Đất thành từng mảnh nhỏ.

- Nhìn thấy chưa, tất cả đều là do mày đấy, Xuân Đào!

Đông Phương Tú tiếp tục gây áp lực lên Xuân Đào, muốn ép cô phải xuất hiện nhưng không có ai bước ra cả.

- Thật là lì lợm!

Đông Phương tú tỏ ra bực mình muốn tiếp tục đồ sát nhưng đúng lúc này Lý Viễn xuất hiện hét lớn:

- Lão già khốn nạn, để mạng lại đó!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Truy tìm Xuân Đào