Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Đi Nhà Nghỉ!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Đi Nhà Nghỉ!


Cô vừa nói vừa thở dốc, Viễn biết cô bây giờ đã say men tình, khẽ nói:

- Nói chứ không lẽ em tính để anh mặc đồ ướt rồi bị cảm lạnh?

- Cởi áo ngay tại đây, anh không thấy ngại à? (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vì Viễn dùng thân che từ sớm nên Dung không bị ướt nhiều, chỉ có lấm chấm vài hạt mưa dính trên váy áo. Viễn ngắm nhìn thân hình của Tuyết Dung, cảm giác nếu như lúc này cô ấy ướt như mình thì chắc xịt máu mũi ba lít mà ngất đi mất.

- Em không nói gì tức đồng ý rồi, từ bây giờ em sẽ là người yêu của anh.

Cô chỉ giữ chặt tay Viễn nhưng không nói một lời. Dung nghĩ rằng chỉ cần giữ như thế là xong nhưng cô quên mất anh ta còn một cánh tay khác, và lần này nơi bị chạm là đùi.

Bởi vì dùng để bảo quản vật liệu nên bốn phía xung quanh và mái đều được che kín đáo, khá vững chãi.

- Từ lúc nào mà anh không biết, hình bóng của em đã trở lên không thể thay thế trong lòng anh mất rồi.

- Anh thực rất thích em, kể từ lần đầu tiên gặp mặt, anh đã bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp của em rồi. Trong suốt một tháng này, anh dần càng thích em hơn bởi vì anh cảm thấy em là một cô gái tốt, hình mẫu lý tưởng trong lòng anh.

- Ha ha, vậy em định cảm ơn anh như thế nào đây, làm người yêu anh có được không? – Viễn nửa thật nửa đùa.

- Em không sao, anh che hết cho em rồi.

Sau đó, Viễn không vội tấn công tiếp mà khẽ hôn lên sau gáy và tai của Dung:

- Em thích nghe những câu chuyện nhạt nhẽo, lắng nghe những tâm sự của anh, cùng anh đi đây đi đó khắp khu vực làm anh cảm thấy trước khi gặp em, trên thế giới anh chỉ cô độc một mình, chỉ em ở cạnh thì cuộc sống của anh mới có ý nghĩa.

- Anh… anh… mà thôi.

Viễn không quan tâm đến đối phương nghĩ gì, anh chỉ để ý đến người đẹp cạnh bên thôi. Dung từ đầu tới cuối ngượng cúi mặt vào trong ngực Viễn đi lên phòng, sau đó liền chui vào phòng tắm. May mắn nhà nghỉ có hai phòng tắm riêng, nếu không Viễn sẽ sớm bị quần áo ướt làm cho bị cảm lạnh.

- Người em thật thơm! Làm anh say mê vào đó không thoát ra được.

Đối với con gái, kiểu combo liên chiêu quái dị như thế này thường xuyên xảy ra và lặp đi lặp lại.

Nghe Dung hỏi, Viễn ngay lập tức biết cô có khúc mắc về Duyên.

Viễn cũng không vội, nằm trên giường ngồi chờ, trong đầu miên man tơ tưởng đến những hình ảnh đen tối mà thiếu nhi không nên xem.

Chương 16: Đi Nhà Nghỉ!

Ngẫm nghĩ một hồi, Dung cảm thấy thôi thế cũng được, cùng lắm thì chia tay.

Dung và Viễn trú mưa trong một lán trại bỏ không nằm ngay giữa công viên.

Nói thật, ban đầu Viễn thích Duyên, nhưng sau nhiều lần tấn công mà Duyên lùi bước thì Viễn cảm thấy có vẻ Dung thích hợp hơn. Dù sao gia đình của Dung chỉ là một đại gia bình thường, không có áp lực môn đăng hộ đối lớn như Duyên.

- A!

- Anh làm gì đấy?

- Em yên tâm, nếu anh có điểm nào không hài lòng, em có thể rời đi bất kì lúc nào, anh sẽ không làm phiền em đâu.

- Em bình tĩnh nghe anh nói này!

Sau một lát, hai người nhanh chóng có mặt ở một nhà nghỉ gần đó.

Dung ngại ngùng quay mặt đi:

Mãi mãi Viễn sẽ không bao giờ hiểu được, bởi vì chính bản thân Duyên còn không biết vì sao cô làm thế.

Nhưng tất nhiên Viễn không có ngu mà nói thật:

Trước đó một tháng, đơn vị thi công sử dụng lán trại này để chứa vật tư lúc thi công sửa chữa lại vỉa hè công viên, nay đã làm xong nhưng chưa kịp thu dọn.

Đang lúc Viễn không biết trả lời thế nào thì cửa phòng tắm mở ra. Dung ngượng ngùng choàng khăn tắm đi tới. Trong ánh mắt ngỡ ngàng của anh, một màu trắng bóng mịn màng dần che hết tầm nhìn.

Sau đó anh nhẹ nhàng hôn lên đôi môi ngọt ngào, một nụ hôn nhẹ chuồn chuồn lướt nước và ngay sau đó bồi thêm nụ hôn sâu nồng nàn kiểu pháp.

Còn lựa chọn về nhà Dung hay ra tiệm của Duyên thay quần áo thì mặc định bị loại bỏ. Viễn mà làm nhự vậy sẽ chính thức bị gọi là “không bằng cầm thú”.

Dung sửng sốt với độ chai mặt của Viễn, cô đồng ý hồi nào, Viễn nói rồi làm liền chứ có cho cô thời gian suy nghĩ trả lời đâu.

Viễn tất nhiên không muốn tranh cãi với con gái, anh nhẹ nhàng hỏi:

Bỗng trên đầu giường, điện thoại của Viễn và Dung có tin nhắn, Viễn ghé lên xem thì thấy đều từ Duyên.

- Rồi rồi! Anh sai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Viễn vội vàng đi lại gần, đến ngay cả áo cũng chưa mặc hoàn chỉnh, làm Dung rụt người vào góc:

- Em yên tâm! Tình yêu của anh chẳng phải sự ép buộc, không mang gánh nặng đối với em. Anh chỉ muốn nói cho em biết để tương lai sẽ không hối hận vì bỏ lỡ mối chân tình trước mắt. Em có thể từ chối anh, không sao cả. Đó chỉ là do anh chưa đủ tốt để yêu em.

Nếu như trước đó Viễn dám có hành động này, đảm bảo ăn ngay một tát lệch mỏ, nhưng bây giờ xung quanh không có người khác, vị trí kín đáo, đã thế Dung vừa mới thỏa hiệp làm người yêu của Viễn. Cộng thêm việc đã có tình cảm từ trước khiến phản kháng của Dung rất yếu ớt.

- Em có gì đâu mà anh thích!

- Anh sẽ không bắt em phải trả lời, chỉ cần giữ im lặng, anh sẽ coi như là em đồng ý.

- Thì anh cũng nên nói trước để em chuẩn bị chứ!

Nhưng cho dù đã không còn bất kỳ sức kháng cự nào, sau nụ hôn dài đằng đẵng tính bằng phút, Dung vẫn kịp tỉnh táo mở miệng nói một câu:

Nói xong, không chờ Dung trả lời, Viễn mặc áo chỉnh tề, ôm eo Dung đi ra ngoài.

- Ngại ngùng gì, trước sau cũng nhìn thấy hết mà!

- Nghĩa là chỗ khác thì được đúng không?

- Em có bị ướt không, cẩn thận ốm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Viễn tuy có mặc một chiếc áo sơ mi nhưng vì che chở cho Dung nên bị ướt hết cả, quần áo ướt nhẹp dính vào người. Anh đứng sát ra ô cửa sổ, cởi cúc áo của mình ra vắt cho bớt nước.

Đầu óc Dung bây giờ trống rỗng, cô cảm thấy toàn thân không còn sức kháng cự nào, nhắm mắt buông xuôi, để mặc đôi tay hư của Viễn muốn làm gì thì làm.

- Em có biết không, bộ ngực tuyệt đẹp của em có thể khiến bất kì ai mê mẩn, say đắm.

Cô muốn nói rất nhiều, nhưng tới khi chuẩn bị phát ra thành lời thì lại không biết nói thế nào, nghĩ đi nghĩ lại thì cô không muốn bây giờ phản ứng quá kịch liệt. Viễn thấy vậy liền bồi thêm đòn chí mạng:

Nhân viên lễ tân nhìn thấy dáng người nóng bỏng của Dung thì cực kì hâm mộ Viễn, trong lòng thầm ghen ghét đố kỵ. Rõ ràng không đẹp trai bằng anh ta lại có ghệ đẹp thế này, chắc chắn vì tiền.

Vừa nói, Viễn vừa to gan dùng tay chạm nhẹ vào “tâm hồn” vĩ đại của Dung làm cô giật bắn người giữ tay anh lại.

{… nội dung tiếp sau vì quá mạnh mẽ nên bị thiên ý ẩn đi, thanh niên nào có nhu cầu thì tự tưởng tượng hoặc liên hệ các “thánh nữ” để tìm hiểu thêm thông tin chi tiết :):) }

Và đây chính là kết quả mà Viễn đã đoán trước.

Tuy rằng vị trí gần chỗ đầu gối, chưa quá nhạy cảm nhưng Dung đã vội vàng xua tay chặn lại, mặc dù cô không biết làm vậy có đúng không nhưng đây là bản năng của một cô gái chưa chồng.

- Em tự tin lên, em có vô số điểm sáng mà người khác không có. Ví dụ như… ở đây.

Nói xong, không chờ Dung kịp phản ứng, Viễn từ phía sau ôm chầm lấy Dung, anh nhẹ nhàng nói:

Nói thật! Viễn hoàn toàn không rõ Duyên có ý gì. Rủ đi không đi, nhưng tới giây phút quan trọng này lại đột nhiên hỏi thăm. Chẳng lẽ cô không biết để hai người bọn họ đi chơi riêng với nhau mang ý nghĩa gì?

- Anh thích em ở điểm gì? Em không đẹp như Duyên, cũng không tài giỏi như chị Đào? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe cách Dung đáp lời, ánh mắt Viễn sáng lên vì biết đây là tín hiệu đèn xanh. Con gái nếu không thích trong trường hợp này sẽ coi như trò đùa, hoặc giả ngu không hiểu. Còn nếu đưa ra nghi vấn như vậy chứng tỏ muốn Viễn thể hiện rõ ràng hơn.

Đối với Dung, ngoại trừ gia cảnh khó khăn thì Viễn xứng đáng danh hiệu người yêu, người chồng hoàn hảo trong mơ, chàng hoàng tử trong truyện cổ tích.

Con gái tắm rửa kỹ hơn con trai nên sau khi Viễn xong việc, Dung vẫn còn đang tắm.

Bây giờ trời đã tạnh, nên vào nhà nghỉ để thay quần áo.

- Đừng ở đây! (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong đó, Duyên nhắn Dung: “Dung về nhà chưa? Khuya rồi đấy” còn tin nhắn với Viễn là: “Viễn đang làm gì đấy? Có rảnh không?”

Viễn khác An, anh rất biết cách chiều chuộng làm hài lòng con gái, mọi suy nghĩ của Dung bị Viễn đọc như một quyển sách. Khuyết điểm duy nhất của anh là cái miệng suốt ngày bàn lịch sử, chính trị thì trong mắt Dung lại thành điểm cộng.

Suốt một tháng lân la làm quen, Dung đã hiểu rõ và có nhiều cảm tình với Viễn. Viễn là một chàng trai ga lăng, tốt tính, tinh tế, tâm lý, tháo vát, siêng năng. Anh hiểu con gái như một bad boy và chân thành như một good boy. Kiến thức của Viễn về chính trị, quân sự, thế giới rất rộng, đặc biệt ở lĩnh vực lịch sử, đó đều là những nội dung mà cô ưa thích.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Đi Nhà Nghỉ!