Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Ái Lan mê tiền

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Ái Lan mê tiền


Bình thường các nhà hàng khác sẽ dùng rượu tây nhưng Tự Nhiên lại thích dùng rượu nổi tiếng của châu á để tạo sự khác biệt.

Vốn ông Quang còn đang xem xét đối phương là ai, nếu địa vị kém thì “cứng” một lần ra oai với Ái Lan, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt Công Tiến, anh ta liền sợ tái mặt, run chân, vội vàng cúi đầu xin lỗi.

- Duyên, sao trông em tiều tụy thế? Em đang lo cho chị em sao?

Đáng lẽ anh ta không đủ tư cách để đặt chỗ tại Tự Nhiên nhưng nhờ anh vợ làm quản lý ở nhà hàng nên lâu lâu vẫn châm chước cho qua được.

Nói xong, cô lại lâm vào suy nghĩ vẫn vơ, không buồn mở miệng. Trong tiệm vẫn nườm nượp khách hàng. Những chiếc bánh ngọt ngào thơm nức mũi vẫn y nguyên. Tiếng bước nhân xào xạc của phục vụ vẫn dồn dập đều đặn như thường ngày.

Từ trước khi bắt đầu, Đào đã báo trước với Duyên về tình hình hiện nay, thậm chí khuyên cô lúc này nếu có tiền thì cứ yên tâm gom cổ phiếu, tất cả mọi thứ đều nằm trong dự tính của Đào.

- Anh đi đứng kiểu gì đấy? Không nhìn đường à?

Mặc dù cảm thấy đây không phải tố chất cần thiết của một chính trị gia nhưng Tấn không ngại lợi dụng để đạt được mục đích của mình.

Hôm nay, có cơ hội nên dẫn bé đường, một sinh viên mới ra trường đi thử một lần cho biết mùi đời. Nếu An ở đây thì chắc chắn nhận ra cô gái đang tựa vào lòng ông Quang chính là Trương Ái Lan, em gái mưa cũ của anh ta.

Chẳng mấy chốc, một bàn đầy các hải sản đắt giá như cua hoàng đế khổng lồ, tôm hùm, trứng cá, vây cá… được đưa ra. Chủ tiệm còn tặng kèm một bình rượu Mao Đài để mừng “khách quý”.

- Khà khà! Biết anh tốt với em thì nhớ tí nữa “chiều” anh đấy.

Lê Tấn đang cười nói vui vẻ bỗng dưng bị người khác đụng ngã úp mặt vào tường. Tư thế vô cùng xấu hổ.

Ái Lan thì khỏi cần nói, ông Quang là người có địa vị cao nhất mà cô biết còn phải khúm núm như thế, con tép riu như cô cũng chỉ dám đứng im một góc chứ làm được gì.

Tấn vẫy tay thể hiện mình vẫn khỏe, đồng thời ra hiệu dừng ở đây, tránh ồn ào. Cách thể hiện của anh tràn đầy phong độ làm cho cả ông Quang lẫn Ái Lan đều thầm khen:

Hai người đi qua cổng, hỏi nhân viên vị trí mình đã đặt trước rồi đi vào.

Chỉ có Tiến mới biết, Tấn dễ dàng bỏ qua cho họ vì lúc nãy Duyên đã cười, cười rất vui vẻ khi thấy Tấn ngã. Đối với Tấn, như thế đủ để bỏ qua tất cả rồi.

- Hừ, cứ nói không biết là xong à, đây là bạn thân, khách quý đấy?

Ái Lan vốn thèm muốn được tới nơi nổi tiếng trong giới thượng lưu này từ lâu nhưng chưa có cơ hội. Nay lòng hư vinh được thỏa mãn liền vô cùng sung sướng và hài lòng.

Tất cả đều tốt đẹp, nhưng lòng Duyên không để ý đến. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.

- Bữa nay đi ăn ở Tự Nhiên! Nhớ phải cẩn thận đừng để người ta cười, toàn đại gia, lãnh đạo có máu mặt ở đất Sài Gòn này không đấy.

Tương ứng với chế độ phục vụ tối tân là giá cả đắt đỏ và yêu cầu đẳng cấp tương ứng. Trên cơ bản, nếu địa vị của bạn thấp hơn lãnh đạo cấp sở thì không có cửa đặt bàn.

Công Tiến ngồi ở bên cạnh, cảm thấy không khí hôm nay có vẻ không ổn nên đưa ra đề nghị:

- Dạ! Em suy nghĩ hơi nhiều thôi, anh không cần quan tâm. – Duyên Đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tuy rằng cổ phiếu Xuân Đào giảm sàn hai ngày liên tục rồi nhưng anh nghĩ em không cần quá lo đâu, năng lực của chị em thì ai cũng rõ. Hơn nữa, nếu cần thiết thì anh và bố em cũng sẽ hỗ trợ.

Lý Viễn và Tuyết Dung đã công khai yêu nhau được một thời gian. Trong khoảng thời gian này, họ liên tục đăng ảnh hẹn hò trên facebook, zalo. Duyên muốn không nhìn thấy cũng không được.

Chương 19: Ái Lan mê tiền

Bình thường Duyên sẽ không muốn đi ra ngoài với họ, nhưng bây giờ cô đang buồn, suy nghĩ và hành động không giống với mọi khi.

Tiến đưa ra đề nghị, anh biết Tấn muốn có cơ hội được ở riêng với Duyên. Quan sát bữa giờ Tiến có thể chắc chắn Tấn đang say Duyên như điếu đổ.

Mặc dù cô đã quyết từ bỏ.

Nó đặc biệt vì cả quán chỉ có năm bàn trong một khuôn viên rộng lớn như khách sạn. Mỗi bàn được thiết kế nằm trong một không gian riêng, có phòng nghỉ, phòng ăn… đầy đủ công năng như một ngôi nhà bình thường.

“Đúng là sếp lớn, rộng lượng, tốt bụng.”

Ông Quang cười một cách đắc ý, ngày thường ở nhà toàn phải dựa vào vợ, nay mới được thể hiện bản lĩnh đàn ông nên rất thích, vểnh mặt lên trời.

Nhưng mà các cụ có câu, trong cái may có cái rủi, bởi vì đi quá nhanh lại không chú ý nên vô tình va phải một người đằng trước.

Cô có hoàn cảnh nghèo khó, thời đi học còn suy nghĩ phấn đấu kiếm tiền, làm phục vụ để kiếm học phí, mong muốn dựa vào đôi tay mình để sống thật tốt.

Mặc dù cô luôn thầm nhủ là không đáng.

Không cần chờ anh ta nói gì, Công Tiến lập tức quay lại chất vấn:

- Xin lỗi chủ tịch! Em không cố ý, do em không biết là anh!

Tiến đang định tiếp tục thì Tấn bỗng nói:

Nghe Công Tiến quát, ông Quang chỉ dám cúi đầu thật sâu, không dám hé răng.

- Anh muốn nói đến chỗ nào? - Duyên đáp.

Mặc dù cô đã đoán sẽ không sao.

Nhưng cô vẫn đau lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vì thông tin không tốt liên tục được công bố, cổ phiếu của Xuân Đào bị bán tháo, vô số tin đồn xung quanh nổ ra, thậm chí có người đoán rằng tập đoàn Xuân Đào sắp phá sản.

- Hay chúng ta đi đâu đó đổi gió một lúc cho vui vẻ nhỉ?

Ngồi đối diện với Lê Tấn, Duyên lúc này trông có vẻ rất mệt mỏi, quầng mắt thâm thể hiện nhiều đêm khó ngủ. Làm anh ta đau lòng.

- Dạ! Em cảm ơn anh.

Bởi vậy nên Duyên không mấy lo lắng về công việc của chị gái. Điều khiến cô phiền lòng là tâm sự thầm kín khó nói.

Ba người nhóm Tấn không mất nhiều thời gian với hai kẻ qua đường, họ nhanh chóng vào bàn gọi món ăn.

Đối với Công Tiến, điều quan trọng nhất bây giờ là làm cho Tấn vui vẻ, bất kể giá nào, nó quyết định tương lai và vận mệnh của anh.

- Anh thật là giỏi, em cứ tưởng cả đời này sẽ không được đến những nơi sang trọng như vậy. Thế giới này chỉ mình anh tốt với em.

Nhưng vừa ra ngoài xã hội, gặp nhiều trắc trở và cám dỗ, Ái Lan ngay lập tức sa đọa trở thành bồ nhí của một người đàn ông trung niên để có tiền tiêu xài. Hình ảnh mộc mạc, chăm chỉ ngày nào đã sớm bị danh lợi phù hoa che phủ.

Cô dặn dò nhân viên ở lại trông tiệm rồi cùng với hai người bọn đi tới nhà hàng Tự Nhiên.

Tiến nói may mắn ở đây là do có mặt Duyên, nhưng hai người kia lại hiểu nhầm do Tấn tốt bụng, rối rít cảm ơn rồi chuồn đi.

- Thôi được rồi, cũng không bị gì, bỏ qua đi. Anh ấy xin lỗi rồi.

- Anh biết có một tiệm chuyên hải sản tên Tự Nhiên ở cách đây không xa, được làm theo định hướng cao cấp, phong cảnh rất đẹp. Ngồi ở đó thôi cũng đủ để xua tan mệt mỏi, ưu phiền.

Ở Sài Gòn có một quán ăn rất đặc biệt tên Tự Nhiên.

Tối nào Duyên cũng suy nghĩ linh tinh cho đến tận khuya, thường xuyên mơ thấy cảnh đám cưới của hai người bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng thực tế không phải vậy.

Mỗi lần như vậy, trái tim liền quặn thắt, lồng ngực nghẹn lại thở không ra hơi, cho dù đó chỉ là một giấc mộng.

Nói chuyện là một người trung niên hói đầu tên Trần Đại Quang, làm chủ công ty nhỏ ở đất Sài Gòn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ái Lan, một cô gái ưa nhìn, kiểu người nhỏ nhắn xinh xắn giống em gái dễ thương của các anh.

Tấn nghĩ rằng đó là nguyên do làm Duyên lo lắng mất ăn mất ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vậy, việc đi ăn ở đây ngoài ý nghĩa ăn uống đơn thuần còn thể hiện địa vị, ganh đua với nhau.

Công Tiến hiện tại đã chính thức được bổ nhiệm làm phó chủ tịch Sài Gòn, nếu Lê Tấn cảm thấy hài lòng thậm chí còn có thể tiếp tục thăng chức vì các lãnh đạo ở Sài Gòn đều sắp về hưu.

Thấy Tấn không phản đối, Duyên chần chừ một chút rồi đồng ý, dù sao cô quen Tấn từ nhỏ tới giờ nên tin anh là người tốt.

- Hừ! ông gặp may đấy, lần sau cẩn thận vào, không phải lúc nào cũng may mắn như thế đâu.

Tất nhiên, Duyên không thể nào nói chuyện này với người khác. Cô miễn cưỡng nở nụ cười với Tấn:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Ái Lan mê tiền