Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Lục Địa Hoàng Đế và môi giới bất động sản
Hồi mới ra trường, anh cũng từng có cơ hội được làm việc ở đây, nhưng vì chẳng thèm lấy lòng lãnh đạo nên không được nhận, sau đó chỉ có thể đi làm ở một công ty môi giới nhỏ, vật lộn kiếm sống qua ngày.
Nếu như không phải Đào biết Duyên thích làm bánh để mời bạn bè thì cô đã cho cải tạo căn nhà rồi đem bán với giá nhân hai, nhân ba rồi.
Anh vào nhà, tắm rửa, ăn một chiếc bánh mì không chấm xì dầu rồi mở điện thoại lên xem có thông tin gì quan trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hừ, một đám ngốc, chờ vài năm nữa rồi hối hận không kịp. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chị có công việc phải đi, nếu có gì cần chị giúp thì cứ gọi, chị để chuông.
Chỉ khi Duyên khóc lóc cầu xin thì Lý Viễn mới nể tình ra tay cứu giúp gia đình cô thoát khỏi cảnh tan nhà nát cửa.
Tin tức này anh lướt qua rồi thôi, vì thừa biết cái giá chủ nhà đưa ra toàn giá trên trời, tình hình hiện nay chỉ có kẻ ngốc mới mua giá đó.
Đúng lúc này, điện thoại của Đào reo chuông, cô mở ra thì thấy người gọi là Trần Tiến, chủ tịch của tập đoàn xây dựng Consiscon, tập đoàn xây dựng lớn nhất Lạc Việt, đơn vị thi công chủ yếu cho các dự án do tập đoàn Xuân Đào đầu tư.
Cùng lúc đó, ở nơi khác, Một thanh niên mặc đồ âu, quần tây gọn gàng đang tức giận rời khỏi quán nước bên đường.
Bởi vì biết Đào rất giỏi kinh doanh nên Duyên ngoan ngoãn nghe lời, nhưng cô không biết rằng tất cả những gì chị cô làm đều nhằm mục đích tụ tập các "boss" trong danh sách bạn bè của cô chứ chẳng liên quan gì đến việc kinh doanh tiệm bánh kiếm chút tiền lẻ.
Trùng hợp thay, Lý Viễn cũng là bạn của Duyên.
Công việc như thế dĩ nhiên không kiếm được nhiều tiền, Viễn chỉ thuê một căn phòng nhỏ trong góc hẻm, thiếu ánh sáng và thường xuyên bị úng, ngập.
- Nếu em có bạn, dù quen qua mạng thì cũng nên tận dụng để mở rộng việc làm ăn của cửa hàng, khi nào khai trương em thử mời bạn ấy tới xem sao, biết đâu lại có thêm nhiều khách hàng nữa.
- Ok, ngày mai, Viễn sẽ tới ăn chực!
Chuyện trò thêm một lúc rồi Viễn tắt điện thoại, đọc sách rồi đi ngủ.
Phía sau anh ta, những vị khách trong quán xì xào bàn tán những điều không tốt về anh.
Nói xong, Đào liền đứng dậy lên xe đi cùng với nữ thư ký và vệ sĩ, không mang theo Tuân để anh ở lại hỗ trợ Duyên, đối với cô, công việc liên quan tới Duyên làm trọng tâm, còn những việc nhỏ khác như xây dựng, bất động sản, vân vân chỉ là phụ.
- Tầm này mở tiệm mới, kẻ ngốc hay thiên tài?
Nếu không có may mắn, bạn cần phải cẩn thận để sống yên ổn trong những dịp thế này.
Hôm nay, anh chỉ hẹn được một vị khách hàng, không thành công cũng chỉ có thể về nhà tìm cơ hội tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô quay sang hỏi Duyên một câu “vu vơ”:
Chờ Đào đi hẳn, Tuân cười nói với Duyên:
- Ủa, em có quen ai trong Sài Gòn hả?
Cũng phải thôi, làm nghề môi giới bất động sản vốn đã không phải việc cao sang gì, nay thị trường lại đang đóng băng nên người ta khinh thường cũng đúng.
Người thanh niên này tên Lý Viễn, lúc này anh vẫn chỉ là một nhân viên quèn bôn ba nay đây mai đó vì cuộc sống.
Bây giờ nghĩ lại, trong lòng Xuân Đào vẫn cảm thấy rất uất ức, tức giận và có một chút không cam tâm.
Tiếp đó, có thông tin tỷ giá điều hành của ngân hàng đang ổn định trở lại, cái này không ngoài dự đoán nên Viễn chỉ cười rồi lướt xuống.
- Dạ!
Vừa rồi anh tức giận vì có một cuộc giao dịch sắp thành công lại hụt ăn, lý do là chủ đất cảm thấy bán cắt lỗ 40% quá cao nên cuối cùng đổi ý không bán, mặc dù anh hết sức khuyên bảo nhưng vẫn không thể lay chuyển được suy nghĩ trong đầu họ.
Trong lòng Duyên chợt cảm thấy ấm áp vì tình cảm mà chị gái dành cho mình.
Dù sao tập đoàn Xuân Đào cũng là chủ đầu tư lớn, thần tài của ngành nên họ mời cũng đúng thôi.
Viễn lấy xe máy chạy thẳng về phòng trọ.
Viễn không hề biết rằng, cửa tiệm mới mở đó chủ yếu dụ những người như anh.
- Dạ, một người bạn em quen qua mạng xã hội, anh ấy là người Sài Gòn, làm môi giới bất động sản nên rành giá đất lắm.
Chương 3: Lục Địa Hoàng Đế và môi giới bất động sản
- Tháng này lại phải ăn mì gói với bánh mì chấm xì dầu sống qua ngày rồi!
Thời buổi thị trường khó khăn như hiện nay, ngồi chờ cả ngày chưa chắc đã được gì.
Nhưng cách nói chuyện của anh lại không được lòng người khác, đây là điều tối kỵ trong ngành môi giới nên hiển nhiên sự nghiệp của anh rất bết bát, nhiều khi còn chẳng đủ ăn.
Viễn với Duyên trò chuyện khá hợp, trong mắt anh, Duyên là người tương đối thông minh, chắc vì nhận thấy chu kỳ suy thoái sắp kết thúc, chuẩn bị đón đợt tăng trưởng nên mở tiệm chờ thời.
Mỗi một thời đại mới xuất hiện đều đi kèm với sóng gió, biến động, máu và nước mắt.
Sau này, anh ta được mệnh danh Lục Địa Hoàng Đế với siêu năng lực điều khiển tất cả các nguyên tố liên quan tới đất.
"Thôi nào, đó chỉ là quá khứ thôi, bây giờ mình có thể thay đổi được."
Ký ức của Đào dần hiện ra một hình bóng trông có vẻ bình thường, tính tình tương đối hướng ngoại, ngồi trên ghế cao nhìn xuống mình.
Xuân Đào nhắc em gái:
Viễn lẩm bẩm kéo xuống, thấy tên Hạnh Duyên liền cảm thấy bình thường.
Tiếp theo anh thấy được tin nhắn mời ngày mai tới thử ăn và cho góp ý của một người bạn mới mở tiệm bánh.
Cho dù như thế, nó vẫn ngốn gần nửa thu nhập, làm anh thậm chí đến wifi cũng xin dùng ké để chia bớt tiền.
- Em biết không, chủ tịch từ trước tới nay chưa bao giờ mở máy khi tham gia họp, cho dù là điện thoại của chủ tịch tỉnh cũng chỉ tới được chỗ anh.
Đầu tiên là tin nhắn trong nhóm zalo của công ty, sếp đang thúc d·ụ·c mọi người cố gắng tích cực tìm người mua nhà, ai thành công thì chủ nhà cho phí lên tới tối đa năm phần trăm giá trị.
Nghĩ tới tình cảnh trong túi trống không, Viễn chỉ đành than thở:
Ở kiếp trước, Xuân Đào sẽ bị buộc phải cầu xin giúp đỡ của Lý Viễn để tránh họa, nhưng anh ta có thái độ hời hợt không quan tâm, dù cho cô lúc đó đã quỳ xuống trong nhục nhã nhưng vẫn chả có tác dụng gì.
Mặc dù biết tương lai là thời đại của siêu năng lực, nhưng hiện tại Xuân Đào vẫn cần địa vị, tiền tài để tích tụ sức mạnh trước khi thời đại mới chính thức đổ bộ nên đồng ý tham dự cuộc họp.
Mạng rất yếu, dùng để nhắn tin còn tạm chứ phim ảnh thì chỉ có thể nhịn.
Không những thế, bởi vì nói khá nhiều nên chủ nhà đâm ra sinh nghi anh bắt tay bên mua ép giá, điều này làm anh cực kỳ tức giận.
Đào tự nhủ trong lòng như thế.
Hơn nữa, mức phí nói nghe hoa mỹ "tối đa năm phần trăm" chứ thực tế cùng lắm hai phần trăm hay ba phần trăm là cùng, mà đó cũng vì hiện đang ế ẩm mới có mức ấy, không dễ xơi chút nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thực lòng mà nói, Viễn là một người môi giới cực kỳ có tâm.
Nếu Đào nhớ không nhầm thì trong top 10 người mạnh nhất thế giới, có một người làm công việc môi giới bất động sản thuộc phân khúc giá thấp và hạng trung ở thành phố Sài Gòn, tên Lý Viễn.
Xuân Đào chưa bao giờ tin vào vận may nên cô cần phải chuẩn bị để tồn tại và phát triển trong thời đại siêu năng.
Khuôn mặt của anh trông có vẻ mệt mỏi nhưng bù lại đôi mắt rất thần thái, quần áo sạch sẽ nhưng cũng chỉ là hàng rẻ tiền, đôi giày hơi cũ do lâu ngày chưa được đánh bóng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi giao dịch, anh đều điều tra kỹ tình hình để tránh thiệt hại cho bất kì bên nào, biết bao nhiêu âm mưu l·ừa đ·ảo đã bị anh bóp c·hết từ trong trứng nước thay khách hàng.
Sau khi nghe máy, Xuân Đào biết được bên phía Consiscon muốn mời cô sang dự cuộc họp kín của một số tập đoàn lớn về xây dựng.
Lúc đi ngang qua trụ sở của tập đoàn Xuân Đào, thấy cảnh người người ra vào tấp nập, trong lòng anh chợt cảm thấy buồn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.