Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: Truyền nhân của Tào Tháo
- Em không nói láo chút nào!
- Yêu em dẫu có sai lầm thì anh cũng sẵn lòng nguyện c·hết ngàn lần.
Trước đó, phe phái mà cô phục vụ chọn sai đội nên dần mất quyền lực, bị chèn ép bởi những thế lực đối địch, và gã Lưu Thế Hùng nằm trong phe đối địch đó.
Thiến không nhắc tới vụ la lên, vì cô biết mình la rách cổ họng thì người thiệt cũng là mình. Nguyên cười khà khà, bàn tay hư mò mẫm khắp nơi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ta nhón chân lại gần chỗ Thiến, trèo lên giường, kề mũi lại hít mùi thơm trên người cô. Bàn tay không kìm được, thuận thế vòng qua eo, ôm lấy đối phương:
- Còn giao cho em và chị Thiến thì khác, chúng ta sẽ kiểm soát nơi đây, giảm thiểu tối đa tội ác và cứu rỗi những cuộc đời bất hạnh. Tiện thể kiếm thêm ít tiền trang trải cuộc sống.
- Cái này thì là mà! Khuya rồi, đừng làm phiền người ta.
Nguyên nghe nói vậy thì tức giận mặc quần áo đi ra ngoài.
Tây Môn Thiến cũng biết, người nên sợ nhất là cô chứ không phải Nguyên.
- Ban đầu em không nghĩ đến việc này vì không đủ khả năng, nhưng sau khi chứng kiến sức mạnh siêu phàm của bạn anh thì em đã nghĩ tới. Chỉ cần có sức mạnh vũ lực tuyệt đối, em có thể dựa vào thế lực đằng sau để chiếm lấy miếng bánh thơm ngon này.
- Chuyện không đơn giản như thế. Chị không thắc mắc vì sao cảnh sát Campuchia chẳng dám tới đây sao? Có lý do cả đó. Nếu không có thế lực đằng sau em can thiệp thì cho dù chị khống chế được vùng này cũng sẽ bị đ·ạ·n đạo nổ lên thiên đường. - Triệu Vũ kiên nhẫn giải thích.
- Này! Em chờ chút được không, tình trạng hiện tại…
Những tưởng Triệu Vũ sẽ làm gì đó đặc biệt, kết quả cô ấy chỉ đơn giản ngồi xuống ghế và nói:
Ở trong chăn, Nguyên im lặng không dám thở mạnh, trong lòng lại nổi lên cảm giác kích thích khác thường như kiểu yêu đương lén lút.
- Xin lỗi vì làm phiền hai người lúc quan trọng như vậy, nhưng chỉ có thế này thì em mới đảm bảo những siêu nhân ngoài kia sẽ không nghe lén.
Nguyên dù không phải người liêm khiết cỡ nào nhưng việc bán đứng bạn bè thì anh từ chối. Triệu vũ nhanh chóng giải thích vấn đề:
Nhiệm vụ chính của Triệu vũ đúng là tiêu diệt Lưu Thế Hùng, nhưng nếu còn chiếm được mỏ vàng trù phú này của ông ta thì càng tốt hơn.
- Làm tình? Hỏi lạ vậy? Anh có phải đàn ông không?
- Có vấn đề gì? Cũng chỉ là cơ thể t·rần t·ruồng thôi, người lớn cả rồi, còn ngại? – Vũ khinh bỉ.
Hai người bắt đầu cuộc chiến trường kỳ trên giường.
Sau đó, Thiến bắt đầu chậm rãi kể toàn bộ nội dung. Hoá ra cô không đơn thuần là người cục an ninh mà về bản chất thuộc một phe phái chính trị lớn ở Trung Quốc, thân phận ở cục an ninh chỉ nhằm che tai mắt.
- Hừ! Không có chúng tôi, em chẳng là thá gì. Nhưng không có em, chúng tôi vẫn đủ sức mạnh. Cần em để làm gì? - Tây Môn Thiến tỏ vẻ khinh thường.
- Anh muốn thì em cũng cởi đồ thôi! Quá đơn giản!
Tây Môn Thiến nhìn thẳng vào mắt Nguyên, hai người kết nối trực tiếp thông qua tròng đen. Cuối cùng, Thiến bất chấp nhắm mắt lại.
- Tuỳ anh! Em lột đồ nằm sẵn rồi đó, anh có ăn hay không thì em vẫn tự xưng là bồ nhí của anh!
Hni rất ít nói, nhưng cách thể hiện quá rõ ràng nên Thiến thừa biết cô ta đang yêu Nguyên say đắm.
Sau khi nghe Triệu vũ kể, Tây Môn Thiến lập tức hiểu được ý đồ của cô:
- Nhưng em làm thế là lợi dụng bạn của anh, anh không muốn vậy.
Như đã nói, Tây môn Thiến không hiểu được tâm lý hưng phấn của Nguyên lúc này, cô ráng chống cự trong im lặng nhưng thời gian dần qua, d·ụ·c vọng bắt đầu trỗi dậy và lấn át lý trí.
Thiến cũng không khá hơn chút nào, cố gắng giữ hơi thở ổn định, giả vờ như đang nằm ngủ bình thường. Chẳng qua khuôn mặt hồng hào ửng đỏ đã bán rẻ cô.
“Thôi kệ! Chiều anh ta sớm đi cho xong, dây dưa lâu b·ị b·ắt thì mình lại khổ”
Nghe tới đây, Tây Môn Thiến chen vào hỏi:
“Thật là! Không ngờ gặp phải thằng liều” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong khi đang đánh trận căng thẳng, Nguyên ghé vào tai Thiến yêu cầu gọi mình “lão công” (chồng yêu tiếng trung) đây là hành động trả thù mà anh muốn dành cho lão đại ca khốn nạn chưa từng gặp mặt kia.
- Ok nếu đã thoả thuận xong thì cùng lên giường nào! – Triệu Vũ nói xong, cởi quần áo tới trên giường, làm Nguyên không biết cô ta muốn gì:
- Đừng có xem anh như lũ s·ú·c sinh đó! Anh đây là yêu đương chân chính nhé, không phải đám cầm thú cả ngày chỉ biết động d·ụ·c.
Thiến ban đầu không chịu nhưng cuối cùng cũng phải đầu hàng, xấu hổ gọi “lão công”.
Sau khi trải qua vài hiệp căng thẳng, Nguyên muốn làm tiếp thì có người gõ cửa đi vào. Anh ta sợ hết hồn chui ngay vào trong chăn, co người lại để tránh bị phát hiện.
Nguyên nghe nói tới đây thì biết Triệu Vũ đang nói thật. Không có ô dù mà làm m·afia thì lên thớt sớm.
Biết bị phát hiện, Tây Môn Thiến không giả vờ mà mở mắt ra:
Nhưng không chờ anh có thêm hành động gì, Triệu vũ chỉ đơn giản giật phăng tấm chăn, để lộ ra thân hình loã lồ của hai người trước mắt.
Người tới là Triệu Vũ, cô liếc mắt nhìn xung quanh chẳng nói một lời.
Kiểu con gái ít nói như Hni không quá khó để Nguyên dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành. Chứ loại tiểu tam như cô mà bị phát hiện thì tập xác định ngay, đừng khinh thường độ ghen tuông mù quáng của một cô gái đang yêu.
Tây Môn Thiến muốn từ chối, đẩy Nguyên ra. Nhưng sao anh ta chấp nhận dễ dàng được.
Đây là lần đầu tiên Nguyên có cảm giác thất bại trước phụ nữ. Anh đành chấp nhận t·rần t·ruồng đối thoại.
Ở bên cạnh anh, Tây Môn Thiến cũng không mảnh vải che thân, nhưng sau khi nghe Vũ nói chuyện, cô cảm thấy mình chẳng có gì để ngại, hai gái một trai, sợ quái gì.
- Em định làm gì vậy?
- Chắc không? Để chị sang gọi Hni qua làm chứng nhé?
- Triệu Vũ! em tới đây làm gì? - Tây Môn Thiến hỏi.
Nếu không phải tự hứa là không đánh phụ nữ, Nguyên quả thật muốn nhảy vào song phi cước một nhát vào mồm cho chừa. Nhưng anh trân trọng phụ nữ nên đành hậm hực đi xa.
Vũ nghe Nguyên nói như vậy, tự động cởi áo ra, thậm chí muốn bao gồm luôn cả áo lót.
Nguyên không nói tiếng nào mà liên tục dùng kỹ năng điêu luyện kích thích cơ thể của Thiến, khiến đối phương đỏ mặt thở gấp. Anh ta ỷ rằng Thiến không dám lớn tiếng đuổi ra nên cố chây ì ở lại.
- Nhìn to thế mà chẳng lẽ liệt rồi?
- Hai người đều có mặt đầy đủ rồi, vậy chúng ta có thể nói chuyện.
- Điều này không sai, nhưng cốt lõi ở chỗ ai cũng có lợi. Đây là hợp tác cùng phát triển.
- Đừng nói nghe như kiểu cao thượng. Em chỉ muốn lợi dụng tụi chị để tăng địa vị của bản thân, có đúng không?
Lời nói ngọt ngào, khuôn mặt điển trai, phong thái hào hoa lãng tử. Dù rằng đã trải qua nhiều mưa gió nhưng tim Thiến vẫn đập rộn lên. Cô cười:
- Có gì lạ! Trước kia em cũng trèo lên giường của lão già Lưu Thế Hùng để tiếp cận như thế. Ai có lợi cho em thì em theo người đó. Trông anh nửa đêm mò lên giường chị Thiến như thế này cũng đâu phải kiểu ch·ung t·hủy gì cho cam.
- Anh không nghĩ đơn thuần rằng chẳng ai giá·m s·át Tây Môn Thiến đấy chứ? Anh là bạn thân của mọi người, họ tin tưởng nên sẽ dừng dá·m s·át để tránh nghe lén chuyện “riêng tư” giữa anh với Thiến. Còn nếu không, ai dám đảm bảo bà chị đây không lén lút làm điều gì đó.
Mặc dù không rõ gan của Nguyên lớn cỡ nào mà dám lén lút n·goại t·ình khi người yêu là một siêu nhân. Nhưng cô biết chắc anh ta không dám để lộ chuyện này ra.
- Đây không hẳn là lợi dụng! Tất cả mọi người cùng có lợi. Em chỉ cần bạn gái anh, Hni ủng hộ về sức mạnh để uy h·iếp, không phải thực sự muốn cô ấy ra tay, em tự có người xử lý công việc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nửa đêm, Một bóng người lén lút đi xuyên qua hành lang, khi đến trước cửa phòng Tây Môn Thiến thì dáo dác nhìn xung quanh. Xác định không có ai, người đó liền mở cửa, nhảy tót vào trong.
- Cứ từ từ! Bình tĩnh để em kể. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Khoan đã! Vì sao sẽ không nghe lén? Ai nghe lén? - Nguyên hỏi lại.
- Anh hiểu rồi! Mà có chuyện gì em lại phải nói riêng với anh? Nói trước là anh đàng hoàng, không lừa thầy phản bạn đâu đấy nhé. - Nguyên tỏ ra mình là người trọng nghĩa khí.
Người đang nói thầm là Nguyên, một tay chơi có tiếng lập chí học tập tấm gương Tào Tháo với bài giảng bất hủ: “phụ nữ trong thiên hạ đều tầm thường với ta, chỉ có vợ của kẻ thù mới làm ta thích thú”.
- Thật là, người đẹp thế này, để cho lão già gian ác thì quá lãng phí! Đúng! Mình chỉ đang thay mặt chính nghĩa, trừng phạt gian tà thôi.
Sau khi giải thích lợi hại đủ đường, cuối cùng Nguyên cũng đồng ý nhưng trên nguyên tắc sẽ không lợi dụng bạn bè, người yêu của mình làm điều không tốt.
- Bây giờ anh có tiêu diệt hết chỗ này thì vẫn vậy thôi. Sẽ có một người mới tái lập tất cả, bởi vì lợi ích, vì quyền lực.
Lúc này, Tây Môn Thiến đang mặc đồ ngủ nằm xõng xoài trên giường, khe rãnh sâu hoắm trước ngực khiến người ta nuốt nước miếng liên tục khi nhìn vào.
- Em nói hay lắm, người t·rần t·ruồng là anh chứ có phải em đâu?
- Nói thật, nếu bình thường thì chị không ngại làm vài nháy vui vẻ đâu, dù sao lão chồng vứt xó đã lâu, phủ đầy mạng nhện rồi. Nhưng chị không muốn một ngày nào đó Hni xuất hiện trước mặt chị với khẩu s·ú·n·g trên tay, chị chưa muốn c·hết.
Chương 45: Truyền nhân của Tào Tháo
- Chuyện này không ảnh hưởng gì đến họ cả. Em muốn bàn với hai người về việc thay thế Lưu Thế Hùng, tiếp nhận toàn bộ hệ thống m·afia người hoa ở đất Campuchia này. - Triệu Vũ giải thích.
- Khoan! Em chẳng phải nói mình là người của cục an ninh sao? Vì cái gì còn muốn tiếp tục đường dây t·ội p·hạm?
- Nhưng mắc mớ gì, sao lại đột nhiên như vậy?
- Dù biết chú em đang nói láo, nhưng chị vẫn muốn nghe!
- Đã biết rồi mà chú em còn vào đây, can đảm nhỉ, không sợ bị "cắt" sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thôi! Anh thua! Được chưa! Có gì nói đi!
- Đổi lại chị ấy sẽ nhận được tiền tài hỗ trợ để xây dựng chỗ mới ở Lạc Việt. Anh nghĩ xem, nguyên cả đoàn người như thế, tới Lạc Việt rồi thì ăn gì uống gì. Anh có thể chu cấp nhưng Hni muốn làm kẻ ăn bám hay không?
- Đừng giả bộ, em biết chị còn thức!
- Dừng dừng! Em làm gì vậy?
Ở đằng sau, Triệu Vũ nói thầm:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.