Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Lưu Thế Hùng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Lưu Thế Hùng


Một gã tay chân thân tín khác nhắc đến những điều d·â·m dê, cả đám phá lên cười hưởng ứng mà không biết rằng, đây có lẽ là lần cuối cùng trong đời chúng cười được.

- Hợp tác với ai? Trương Hán Siêu, kẻ đang bị truy nã? Hni, người đang đắm chìm trong tình yêu trai gái, hơn nữa cũng chả có thiện cảm gì với người Trung Quốc. Văn An, lạnh lùng boy cả ngày không liếc lấy chúng ta một lần?

Ở phía đối diện, Hying và Hán Siêu đang uống rượu với nhau. Có vẻ hai người nói chuyện rất hợp nên cạn chén liên tục. Còn riêng Văn An thì vẫn thế, một mình lẳng lặng đứng ở ban công với tách trà nóng, trong miệng còn đang lẩm bẩm:

Dụng cụ đầy đủ, thứ còn lại là kỹ năng dỗ dành mà bất kỳ tay chơi chuyên nghiệp nào cũng cần phải biết. Và riêng khoản này thì Nguyên chưa từng thua ai.

- Xin lỗi! Mình không nhìn đường!

- Vâng! Đại ca! Đảm bảo không lọt con cá nào!

- Xem ra em liều nhưng cũng không phải không có cơ sở. Mà sao em không chọn người khác, hợp tác với Văn Nguyên làm gì, anh ta đâu có siêu năng lực? – Tây Môn Thiến tò mò hỏi.

- Chị có biết Trương Hán Siêu đã làm gì không? Một mình anh ta phá tan toàn bộ lữ đoàn xe bọc thép ở biên giới, huỷ diệt hàng chục chiếc máy bay, tay không đỡ t·ên l·ửa, ngay cả đ·ạ·n đạo h·ạt n·hân cũng bị anh ta dùng “nguyên tố hoá” trốn thoát.

Triệu Vũ tự giễu bản thân, đồng thời cũng lôi kéo Tây Môn Thiến về thành đồng loại của mình. Tuy nói khó nghe nhưng đây là sự thực, ngoài Văn Nguyên ra, họ chẳng quyến rũ được ai trong số đó cả.

Văn Nguyên đã kể hết những gì Triệu Vũ bàn bạc cho Văn An. Mặc dù Triệu Vũ cố ý tránh đi nhưng cô không hiểu được tình bạn chân thành giữa hai người. Trong thế giới của cô ta, chân thành là thứ không tồn tại.

- Ha ha! Nếu không liều thì em phải làm thế nào đây?

Cảm thấy An không tức giận vì bị lợi dụng, Văn Nguyên đứng dậy định về phòng thì An nhắc nhẹ:

- Cá tôm gì ở đây, là xin lỗi, hiểu không? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chị biết không? Em phải phục vụ bọn họ từ năm mười bảy tuổi. Em không có tình yêu, không có thanh xuân, không niềm tin, không hi vọng.

Chờ khi người đó đi hẳn, ông mỉm cười nói với đàn em bên cạnh:

- Bạn thấy ổn thì cứ làm đi! Sau khi xử lý xong vụ việc, mình sẽ đi về Lạc Việt trước. Còn bạn muốn thì có thể ở lại cùng Hni hợp tác với họ. Nếu có gì cần thì alo một tiếng, mình sẽ hỗ trợ!

- Trong khi đám bạn đồng trang lứa tận hưởng yên bình chốn sân trường thì em phải lăn lộn trên giường làm nhiệm vụ, một thân một mình chạy tới đất Campuchia khỉ ho cò gáy, l·àm t·ình nhân cho lão già 60 tuổi mắc bệnh bạo d·â·m.

Còn Nguyên thì mặt dày như tường thành, tự nhiên cầm muỗng múc đồ ăn đút cho Hni, hoàn toàn không có một chút ngại ngùng nào khi làm điều này trước mặt Tây Môn Thiến, người tối qua vừa mới nghiên cứu biện pháp thi công cọc khoan nhồi với mình.

Tây Môn Thiến lập tức bắt được mạch suy nghĩ chính xác. Nếu như cô và Triệu Vũ nhận được sự ủng hộ của siêu nhân thì những lãnh đạo trên cao kia sẽ không ngại trọng dụng bọn họ để giữ mối quan hệ. Tiền quan trọng đấy, nhưng trước sức mạnh tuyệt đối thì cũng chỉ là giấy lộn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cùng lúc đó, ở một nơi không xa, Văn An đang ngẩng đầu nhìn trăng, phía đối diện là Nguyên ngồi uống nước mát sau buổi vận động kịch liệt lúc nãy.

- Nói thật, nếu muốn quyến rũ, người em muốn nhất là Văn An, trực giác của em cảm thấy anh ta mạnh nhất. Cái kiểu im im lầm lì xì ra khói này trông quen lắm.

Triệu Vũ chỉ có thể thầm cảm thán:

“Đúng là con gái đang yêu, khó cứu!”

- Đã rõ!

Móng tay của Triệu Vũ đâm sâu vào da thịt, hàm răng cắn chặt môi, chảy máu mặn cuống họng, cố gắng giữ cho bản thân không khóc thành tiếng.

Tây Môn Thiến thở dài, không rõ buồn cho cô hay cho Triệu Vũ, hoặc cả hai. Bản thân cô cũng là con ghẻ bị lưu đày của bang hội, mang tiếng vợ ba bang chủ nhưng thực chất chẳng có quyền gì. Một con rối bị giam trong lồng không hơn không kém.

Tây Môn Thiến dù sao cũng đã từng là con gái ông trùm, cô biết rõ cơ chế vận hành bên trong Trung Quốc. Một đứa "đàn bà" tép riu bị “lưu đày” tới vùng khỉ ho cò gáy này thì bản chất bị bỏ rơi, không có quyền lực gì cả.

- Đám lãnh đạo cố ép tuyên bố truy nã để giữ gìn mặt mũi chứ làm gì có đứa nào bị điên dám lùng bắt.

- Có vũ trụ song song tồn tại không nhỉ? Thế giới đa chiều ở đâu? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hehe! Mỗi lần đi tới mấy vùng này lại khoái mấy em người Lạc Việt, mặt xinh, eo thon, chơi đã tê người. Mỗi tội cơ thể yếu quá, chơi mạnh một chút là khóc lóc xin tha.

- Mình có lỗi với người ta, phải chú ý xin lỗi cho đúng mực. Lát nữa hãy thay anh tới tận nhà cậu nhóc ấy để xin lỗi. Nhớ là hãy xin lỗi thật cẩn thận, không để sót một ai đấy nhé.

Rõ ràng, Hni dư sức biết được anh lén tới phòng của Tây Môn Thiến, còn biết được tới đâu thì chỉ có thể hỏi ông trời.

- Giới lãnh đạo mục nát sợ dân thường biến thành siêu nhân trả thù nên dốc sức cổ suý thực hiện chiến dịch “đả dị diệt siêu”. Nhưng cũng chẳng thiếu người tinh mắt phát hiện đó không phải sức mạnh mà con người bình thường có thể chống lại. Chị đoán xem, nếu lúc này phe chúng ta xuất hiện một siêu nhân hùng mạnh ủng hộ thì những lãnh đạo cùng phe sẽ làm gì? - Triệu Vũ đặt câu hỏi gợi ý.

- Chị đừng có quên, hai ta chỉ là những con đàn bà đã qua sử dụng, không quyền không thế. Lấy cái gì mà đòi hấp dẫn người ta.

- Hni không vui cho lắm đâu, chúc bạn may mắn nhá!

- Tốt, chỉ cần qua hôm nay, công lý sẽ trở lại trên mảnh đất này.

An đáp lời nhẹ nhàng và tuỳ ý, đối với anh, chỉ cần Văn Nguyên sống khoẻ thì sao cũng được, những chuyện đấu đá ở chốn này đều không liên quan tới anh. Điều duy nhất làm anh tơ tưởng lúc này là hình bóng của Xuân Đào.

- Tại sao em lại làm liều như thế? Một người bị lưu đày tới đất Campuchia như em thì làm gì có quyền quyết định chuyện lớn mà muốn hợp tác? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đó! Em ấy nói với mình như vậy! Tuy rằng cảm thấy đôi bên cùng có lợi nhưng mình vẫn hỏi ý bạn trước.

- Vậy nên em quyết định đánh cược để nắm giữ vận mệnh của mình?

Là tay chơi lão luyện 200 năm, ngay lập tức, Nguyên hiểu ẩn ý đằng sau.

Sau khi mọi người đã ăn uống đầy đủ. Triệu vũ bắt đầu phân chia vị trí và vai trò cụ thể trong hành động.

- Không riêng anh đâu, các chú cũng có phần đấy. Gái ở Trung Quốc đắt đỏ khó kiếm, chứ ở đây không thiếu hàng ngon giá rẻ. Đảm bảo cho các chú chơi hài lòng – Ông Hùng đáp.

- Đại ca! Chị dâu lần này chưa ra đón anh, chắc đang chuẩn bị tiệc ở nhà đấy ạ!

- Đúng vậy! Chị không ở trong thể chế nên không biết. Bây giờ toàn bộ lãnh đạo cấp cao đều hỗn loạn không biết xử lý thế nào với đám siêu nhân.

Chương 46: Lưu Thế Hùng

Ông Hùng cười vỗ vai đàn em, xoay người đi tiếp, hoàn toàn không quan tâm đến chuyện vừa xảy ra, vì ông biết chắc rằng sẽ không còn phải gặp lại thêm lần nào nữa.

- Phá huỷ Thiên Thượng Nhân Gian xong tiếp tục trở về làm món đồ chơi đá đi đá lại của mấy lão già sao?

“Xuân Đào? Em có yêu anh không?”

Sau khi Nguyên rời khỏi phòng, Tây Môn Thiến quay sang hỏi Triệu Vũ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Phòng Nguyên không ở cạnh phòng Hni, nếu bây giờ trở về phòng thì đảm bảo ngày mai có chuyện lớn xảy ra ngay. Con gái hay kiểu đó, nằm im một chỗ chờ đàn ông tới dỗ, mà dám không tới thật thì đừng trách sao nước biển lại mặn.

Triệu Vũ nở một nụ cười khó coi, hai hàng nước mắt chảy xuống. Bên trong tròng đen toát ra những cảm xúc cực kì phức tạp, tức giận, điên cuồng, hối hận, ao ước xen lẫn vào nhau.

Nguyên ngay lập tức sửa hướng đi tới phòng của Hni, trên tay còn cầm theo nhẫn kim cương mới mua bằng tiền tiêu vặt, chứng tỏ anh cũng đã tính toán trước trường hợp này rồi.

- Đáng tiếc! Không có cơ hội! Em không đẹp xuất sắc đến mức điên đảo tâm hồn người khác. Như chị thời trẻ thì còn may ra. - Triệu Vũ tỏ ra tiếc nuối.

- Tất nhiên sẽ tìm mọi cách để lôi kéo. Trương Hán Siêu thì đã lỡ thành kẻ thù không đội trời chung rồi, giờ còn đi kiếm chuyện với những siêu nhân khác nữa thì đúng bệnh tâm thần. Nhất là khi siêu nhân này lại còn cùng phe với mình.

Sáng hôm sau, bình minh ló dạng, tiếng chim hót ríu rít từng đôi như những bản tình ca ấm áp. Hni vui vẻ ôm một bên tay của Nguyên, hài lòng với bữa sáng mà người yêu, hoặc có thể gọi là chồng tương lai làm cho mình.

- Chị nói xem? Em phải làm gì? Tiếp tục yếu hèn như một con điếm sao?

Khi thấy Tây Môn Thiến xuất hiện, Hni còn cố ý ngầm khoe nhẫn để dằn mặt.

Quả nhiên! Đừng cố hiểu suy nghĩ của thiên tài, vì đó đồng thời cũng là kẻ điên.

Lưu Thế hùng là một người đàn ông lớn tuổi. Ông ta có khuôn mặt hiền hoà như các cụ đánh cờ đầu ngõ. Trên tay cầm quải trượng bằng gỗ chống chân đi lại cho tiện. Dù rằng trên đường có bị người khác vô tình đâm trúng, ông cũng rối rít xin lỗi trước:

- Mọi người đã rõ hết chưa!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Lưu Thế Hùng