Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50: Giấc mơ của Nguyễn Tuân.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Giấc mơ của Nguyễn Tuân.


Những tưởng mọi thứ đã trở nên hoàn hảo, nhưng không, sự việc chẳng đơn giản như thế.

- Không cần! – An bình tĩnh đáp, sau đó tiếp tục:

Và rồi sáu năm trước, Tuân tham dự vào cuộc tranh giành quyền lực để trở thành thủ lĩnh của tổ chức. Mặc dù anh đã rất cẩn thận nhưng vẫn sơ sẩy bị phục kích ở biên giới Việt Trung.

Nguyễn Tuân không biết mặt bố mẹ mình, từ khi anh hiểu chuyện thì đã là một đứa trẻ mồ côi đi theo cha nuôi kiếm cơm.

Đây là thứ khiến kiếp trước cả vũ trụ, bao gồm cả sinh vật ngoài giới hạn đều không xem An thành đối thủ, thậm chí họ còn hứa chỉ cần An muốn, họ sẽ lui quân và không bao giờ x·âm p·hạm Địa Cầu nữa.

Tuân tạm thời chạy thoát được nhưng đã b·ị t·hương nặng và truy lùng bởi kẻ thù, chỉ có thể ngồi chờ c·hết ở dưới cột đèn đường.

Tuân trở nên vô tình, lạnh lùng trong tuyệt vọng, anh biết mình đang dần mất đi nhân tính nhưng không thể thay đổi được vì cuộc sống của anh không cần thứ tình cảm nhân đạo buồn cười đó.

- Không! Xuân Đào vẫn là nhất!

An mỉm cười quay sang vẫy tay nhẹ một cái, toàn bộ thuộc hạ của Nguyễn Tuân từ từ ngồi dậy và hồi sinh trở lại, khuôn mặt mê mang vì không hiểu mình đang ở đây để làm gì? Ký ức của họ dừng lại khi đang làm nhiệm vụ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuân nhìn ra đằng sau An, ở đó xuất hiện toàn bộ những thuộc hạ cũ của anh. Mặc dù biết An đang ngụy biện, nhưng Tuân thực sự không tìm ra điểm bất hợp lý, hơn nữa, bản thân anh cũng không có sức phản kháng.

Tuân lập tức thay đổi bản thân từ một ông trùm g·iết người không chớp mắt, trở thành thân sĩ lễ độ, nho nhã theo kiểu quản gia phương tây. Anh muốn mình luôn được ở bên cạnh Xuân Đào, đắm mình dưới ánh hào quang thánh thiện của cô.

An khẽ vuốt cằm suy tư, anh cảm thấy nếu không có m·ưu đ·ồ thèm muốn nam nữ với Xuân Đào thì tính ra tội không đáng c·hết.

Nụ cười ngây thơ của những đứa trẻ vô tội, tiếng gào khóc của phụ nữ mang thai, lời khóc lóc van xin của người già. Tất cả đều chìm trong tiếng s·ú·n·g nổ đùng đoàng và lưỡi lê nhuốm máu.

Sau đó, Tuân được gửi sang Trung Đông tham gia chiến trường giữa Pal·estine và Israel với thân phận lính đánh thuê tự do. Kể từ đó, cuộc sống của anh gắn liền mới máu lửa và sắt thép.

- Hoá ra là thế nhỉ, không phải tranh giành tình nhân mà do xúc phạm thánh thần trong lòng.

Xuân Đào truyền vào Tuân tư tưởng, dùng cái ác để trị cái ác, phải ác hơn kẻ ác để bảo vệ lương thiện. Anh xem nó như lời răn số một trong thánh kinh của mình, dùng sự hung ác tàn bạo nhất quét sạch chướng ngại và trở thành thủ lĩnh tổ chức.

Đó là ký ức cuối cùng của Tuân.

Kể từ đó, tâm hồn Nguyễn Tuân như được cứu rỗi, anh xem thiên thần còn hơn sinh mạng của mình. Giống như tín đồ đạo hồi sùng kính những vị thánh của họ vậy, có lẽ đây là di chứng do sinh sống ở vùng đạo hồi quá lâu.

- Anh lo xử lý đi, em ra ngoài trước.

Tuân chuẩn bị từng chi tiết một, thuê lại cả thị trấn để đặt bẫy, huấn luyện từng người đóng vai dân thường, chuẩn bị xe tăng, rocket, kiếm năng lượng.

Giống như các tín đồ sẵn sàng ôm bom tuẫn đạo, Tuân lập tức lên kế hoạch báo thù.

Nhưng chẳng ai biết tại sao, An lại bỏ đi đâu đó, biệt tăm biệt tích, vậy nên mới có sự đổ bộ của sinh vật ngoài giới hạn ở kiếp trước và nhiều chuyện như bây giờ.

- Đây cũng là điều em muốn!

Tuân từ từ tỉnh dậy, mở mắt ra thấy An, sự tức giận lập tức dâng trào trong mắt nhưng lúc này anh không ngu mà làm bất cứ điều gì cả, chỉ đơn giản hỏi về số phận của mình:

- Nếu một ngày, em và nữ thần chống lại nhau, anh vẫn sẽ đứng về nữ thần, bất kể hậu quả.

- Anh cũng gọi Xuân Đào là nữ thần, nữ thần kết đôi với nam thần, không xứng sao?

Anh ta chỉ đành đắm chìm trong nhục d·ụ·c, dùng rượu cồn và phụ nữ để làm t·ê l·iệt lương tâm của bản thân. Nhưng nơi sâu thẳm linh hồn, Tuân biết, quả báo cuối cùng sẽ tới.

- Đó là nữ thần! Kẻ tội đồ như em không được nói như thế.

Cuộc sống của Tuân sẽ cứ thế yên vui, hạnh phúc nếu không có sự góp mặt của An, một tên tội đồ đáng ghét dám khinh nhờn thánh thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nhưng…

Anh Sử dụng một lực lượng hùng hậu với hàng trăm siêu nhân tạm thời và bộ v·ũ k·hí công nghệ cao chuyên nhắm tới siêu nhân do Xuân Đào nghiên cứu. Không nói điêu, cho dù là Trương Hán Siêu nếu sập bẫy cũng phải nuốt hận tại đây.

- Tuy rằng anh không s·ợ c·hết, nhưng anh hãy nghĩ xem, hàng trăm thuộc hạ trung thành đến c·hết đang nằm ở đây, chẳng lẽ anh không muốn họ sống lại?

Trong giây phút hấp hối, một hình bóng thánh thiện xuất hiện trước mặt anh, đứng ngay dưới cột đèn, ánh sáng chiếu bốn mươi lăm độ khiến đôi mắt anh ngước nhìn lên như đang thấy thiên thần hạ phàm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Câu nói cuối cùng này như đánh vỡ mọi phòng tuyến của Tuân, anh cúi đầu trong một lúc lâu rồi thốt ra: (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở khía cạnh tâm hồn, việc làm ăn của Xuân Đào ngày càng tốt, Tuân trở thành cánh tay đắc lực và được mãn nguyện hầu cận bên cạnh nữ thần.

Trầm ngâm suy nghĩ một lát, An trả nguồn sống về lại cơ thể Nguyễn Tuân. Ngay lập tức, trái tim của Tuân đập trở lại, mạch máu lan truyền khắp cơ thể, những tế bào c·hết tự động tái tạo.

Tuân đã được tái sinh trong một cơ thể không rõ nên gọi là mới hay cũ.

Ánh mặt trời chói chang khiến mùa hè năm nay càng thêm nóng nực.

Anh đã thất bại thảm hại như một con c·h·ó c·hết nằm dưới chân của An.

- Cái gì!

- Bên cạnh đó! Anh không muốn được ở bên hầu cận cạnh Xuân Đào sao?

Sau khi tìm hiểu, Tuân biết cô ấy là Xuân Đào, một doanh nhân ở Lạc Việt.

Tuân rống lên, anh có thể bình tĩnh, tiền đề là chuyện không liên quan tới Xuân Đào.

Từng bước một, Tuân bò lên vị trí cao hơn trong tổ chức nhưng đồng thời bàn tay cũng nhúng sâu vào tội ác.

Đây là một loại năng lực lỗi game nữa của An. Năng lực khiến anh trở nên bất tử bất diệt và ban phát sự sống vĩnh hằng cho người khác, miễn anh muốn. Cho dù đối phương có nổ banh xác thành bụi thì anh vẫn có thể cứu được.

Anh bắt đầu bằng nghề móc túi ở bến xe chợ lớn cho đến năm mười ba tuổi thì được một đại ca khét tiếng nhận về đào tạo trong một trại huấn luyện tập trung, khi rời khỏi trại huấn luyện thì Tuân đã là một lính đánh thuê được huấn luyện bài bản.

Xung quanh anh, những đốm sáng nho nhỏ mờ ảo xoay tròn lơ lửng trên không, đây chính là quyền năng nguồn sống mà chỉ có An thấy được.

An là một kẻ lười biếng nên bỏ ra ngoài trước, để một mình Tuân ở lại giải thích.

Chương 50: Giấc mơ của Nguyễn Tuân.

Đơn thuần đứng ở vị trí người qua đường, An cũng phải khâm phục nghị lực, tinh thần và tài năng của Tuân,.

- Ở đây nóng quá, có lẽ phải về Lạc Việt sớm thôi.

- Anh nghĩ xem, em mang trong mình quyền năng tối thượng, có thể cho anh sống hoặc khiến anh c·hết. Chẳng lẽ sức mạnh của em không phải thần sao?

- Đúng đúng! Vợ em đương nhiên số một, nhưng anh chỉ là bề tôi, việc các vị thần cưới nhau không phải thứ anh nên quan tâm nhỉ?

- Cái thứ siêu năng lực khốn kiếp!

Ở bên trong, nó bao gồm mọi thứ để một sinh vật tồn tại, kể cả thứ được gọi là linh hồn. An thông qua linh hồn để đọc được ký ức mà Tuân đã trải qua.

- Tại sao em chưa g·iết anh? Em muốn hỏi gì sao? Anh sẽ không trả lời.

Nếu không phải An sử dụng tài khoản GM vip sever Trái Đất với sức mạnh lỗi game thì chưa chắc chơi lại dân cày chay nhiệt huyết như Tuân.

Sau khi nắm quyền, Tuân sửa đổi tổ chức theo hướng thanh trừng kẻ ác, không lạm sát kẻ vô tội. Kể từ đó, anh được nhiều người tin tưởng, ái mộ. Ngay cả một số chính phủ cũng yên tâm hơn khi hợp tác với anh, sự nghiệp lên như diều gặp gió.

- Em cảm thấy một người trung thành với vợ em như anh mà c·hết thì phí quá. Lỡ đâu sau này cô ấy biết lại trách giận thì em biết dỗ thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ở đây có người b·ị t·hương, cứu lấy anh ấy! - Giọng nói dịu dàng như chim sơn ca, lưu luyến quên về.

Tuân chỉ có thể thét lên giận giữ trong tuyệt vọng. Anh không hiểu An nắm giữ siêu năng lực gì, nhưng chỉ trong một giây, đã có thể g·iết sạch tất cả.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Giấc mơ của Nguyễn Tuân.